Báo cáo nhiệm vụ ngày 16 tháng 12 sẽ không thể chỉ có mỗi đoạn phim này thôi. Trong đó còn phải có mục tiêu, quá trình và kết quả của chiến dịch lần ấy mà thứ quan trọng nhất chính là gì?
Đối với Hydra mà nói đó chính là loại thuốc tăng cường mà Winter Soldier đã cướp được từ tay Howard và vị trí của chiến binh đã được loại thuốc này tăng cường. Những thứ này đối với Hydra mà nói chính là tuyệt mật của tuyệt mật.
Hiện tại bản hoàn chỉnh của báo cáo này gồm có bản gốc ở phân bộ Siberia và phần ký tức trong đầu của Winter Soldier.
So với những thứ này thì đoạn phim ấy chẳng quan trọng gì cả. Đó chẳng qua chỉ là một đoạn phim mờ được quay bằng camera loại cũ năm 91 ghi lại nguyên do cái chết thật sự của một người từng rất tài ba thôi.
Mười năm trôi qua rồi, ngoại trừ người nhà của người đã chết ra thì ai lại đi quan tâm thứ này chứ? Cho dù có quan tâm thì cũng đã sao? Quan trọng nhất là tình hình tiểu đội Winter Soldier hoàn toàn không liên quan gì đến đoạn phim này. Bí mật vẫn được an toàn.
Đây cũng là lí do vì sao Whitehall vác bản mặt lão làng đi xin xỏ lại dễ dàng lấy được đoạn phim này đến thế bởi vì nó hoàn toàn không có giá trị. Và ông ta cũng chỉ có được đoạn phim này. Vì những thứ khác có quan hệ rất quan trọng là bí mật tuyệt đối không thể giao cho bất kỳ ai.
Nhưng đối với Evanson mà nói thì không phải thế. Đối với anh, đoạn phim này mới là phần quan trọng nhất trong báo cáo. Còn Winter Soldier mà Hydra xem như bảo bối mới là thứ chẳng có chút giá trị gì.
Khoan nói đến việc tìm được mấy người được tăng cường ấy thì liệu có thể bắt họ nghe lệnh hay không mà cho dù có thể đi nữa thì đã sao? Chẳng qua chỉ là một tiểu đội Winter Soldier mà thôi. Evanson chỉ cần vung tay một cái là tạo được cho Whitehall hai mươi người Tà hóa mà sức chiến đấu của đám người Tà hóa này hoàn toàn không thua kém Winter Soldier.
Nhưng mối liên hệ nhân quả mà đoạn phim này liên quan thì lại rất lớn. Nguyên nhân thật sự về cái chết của bố mẹ Iron Man, tung tích người anh em Barnes của Captain America cũng bằng chứng cho thấy Hydra vẫn đang mở rộng trong bóng tối hòng xâm chiếm toàn thế giới… Thông tin chứa trong đoạn phim ngắn ngủi này thật sự quá nhiều cho nên nó còn có giá trị hơn rất nhiều so với Winter Soldier.
Đoạn phim này không dài, Evanson xem một chút là xong. Anh rút ổ cứng ra rồi cất vào người cùng với chiếc laptop.
“Tốt lắm.” Evanson nở nụ cười nói với Whitehall: “Chi phí đã thanh toán xong. Rất vui được giao dịch với ông, ông Whitehall.”
“Đừng khách sáo.” Whitehall trả lời, sau đó hỏi ra một câu khiến ông ta luôn thắc mắc: “Thứ lỗi cho tôi mạo muội nhé cậu Wesker, tôi cực kỳ tò mò với quý công ty nhưng tôi hoàn toàn không nghe ngóng được chút thông tin nào về quý công ty.”
Sau lần nhận thuốc Tyrant từ tay Evanson, Whitehall đã luôn thấy hiếu kỳ về cái gọi là công ty Umbrella này.
Bởi vì Evanson đã từng tuyên bố bọn họ cũng muốn nắm được thế giới trong tay. Mục tiêu này giống hệt với Hydra cho nên giữa Hydra và Umbrella có thể xem là có quan hệ cạnh tranh. Điều này khiến Whitehall cảm thấy rất lo sợ về công ty bí ẩn này hơn nữa sau khi chứng kiến hiệu quả của thuốc Tyrant thì nỗi sợ này lại càng lớn hơn nữa.
Thế nên Whitehall lập tức triển khai điều tra công ty Umbrella này nhưng lại không nhận được chút thông tin gì cả tựa như công ty này vốn không hề tồn tại vậy.
Ông chưa nghe nói đến công ty Umbrella là do ông chưa xem bộ phim Resident Evil thôi. Evanson thầm mắng trong bụng nhưng lại nói: “Công ty chúng tôi luôn ở trạng thái ẩn mình hơn nữa khi hành sự cũng cực kỳ kín đáo bí mật.”
Kín đáo và bí mật ư? Có vẻ đúng là như thế, một giám đốc điều hành có thân phận có lẽ không thấp như cậu mà hai lần đến đây đều là đi bộ không một chút khoa trương, ngay cả số điện thoại liên hệ cũng là số điện thoại công cộng.
Nếu đã điều tra thì tìm hiểu số điện thoại là một việc hết sức bình thường. Khi Evanson gọi điện đến, Whitehall gần như đã vận dụng hết tất cả phương pháp kỹ thuật để dò nguồn gốc tín hiệu nhưng kết quả lại khiến ông ta suýt rơi mắt kính. Tất cả các bản phân tích kỹ thuật đều cho thấy đây chỉ là một số điện thoại công cộng.
Đương nhiên có đánh chết Whitehall cũng không tin rằng đường đường là giám đốc điều hành của công ty Umbrella mà lại ghé vào buồng điện thoại thông thường rồi dùng điện thoại công cộng gọi cho ông ta. Ông ta chỉ còn cách tự ảo tưởng rằng kỹ thuật chống theo dõi của đối phương quá cao siêu mà thôi. Nhưng thực tế thì sao? Ha ha.
“Thế thì tôi xin phép về đây, ông Whitehall.” Evanson chuẩn bị rời đi.
Whitehall cũng đứng dậy tiễn: “Rất mong chờ đến lần giao dịch sau.”
“Tôi cũng rất chờ đợi.” Evanson trả lời. Đối với kẻ ngốc đã bị lợi dụng rồi mà vẫn mong chờ đến lần sau, Evanson vô cùng hoan nghênh.
“Nếu có thể thì tôi rất mong có thể đến tham quan quý công ty một lần.” Whitehall cảm thấy nếu có thể đích thân đến công ty ấy xem thử thì chắc chắn sẽ hiểu được nhiều hơn.
“Thế thì tôi chỉ có thể nói xin lỗi thôi. Chắc ông không đi được rồi, ông Whitehall.” Trừ phi ông có thể xuyên không còn không thì thật sự không thể đến công ty Umbrella được.
“Tại sao?” Whitehall nhíu mày, trong lòng nghĩ cậu từ chối thế này thì thẳng thừng quá.
“Nơi tọa lạc của công ty tôi… à… khá là đặc biệt.” Ở một thế giới khác đấy, thế đã đặc biệt chưa?
“Đặc biệt à?” Whitehall thắc mắc, thấy lí do từ chối này vô lí quá. Không lẽ công ty của các cậu ở dưới Rãnh Mariana sao?
“Ông cần phải biết…” Evanson cười bí ẩn: “Trên mặt trăng không chỉ có đá thôi đâu.”
Whitehall nghe câu này xong chỉ cười mà không nói gì nữa cảm thấy đối phương rõ ràng không muốn nói cho mình biết nên mới lấy lí do này ra để nói. Không lẽ công ty Umbrella của các cậu lại ở trên mặt trăng sao?
Khi hai người chia tay, Evanson lúc quay lưng lại với Whitehall đã nói “Sieg Heil” (Chào chiến thắng) rồi vội vã bước đi.
Nghe được câu khẩu hiệu tiếng Đức này, Whitehall ngẩn ra rồi lập tức trầm tư suy nghĩ đến mức sau đó bản thân quay về văn phòng như thế nào cũng không nhớ nữa. Câu nói ấy đối với ông ta rất quen thuộc nhưng cũng thấy rất xa vời.
Ông ta ngồi trên ghế nghĩ ngợi nhiều điều rồi nhớ lại lúc bản thân còn là một chàng trai mới hai mươi tuổi đã gia nhập một tổ chức, mặc bộ đồng phục và hô to câu khẩu hiệu ấy, sùng bái một cách cuồng nhiệt vị nguyên thủ đã từng tuyên bố sẽ mang lại sự lớn mạnh và thắng lợi cho nước Đức cho đến khi sau này ông ta lại trung thành với một nguyên thủ còn lớn hơn. Tổ chức ấy có tên là Nazi (Đức Quốc xã).
Giờ đã qua sáu mươi năm rồi lại nghe lại được câu khẩu hiệu ấy. Điều này có nghĩa là gì? Wesker nói ra câu ấy là có ý gì?
Không lẽ… Một suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu của Whitehall, không lẽ bên trong Umbrella có Nazi sao? Rất có thể, Hydra vốn ra đời từ Nazi. Ở cuối giai đoạn chiến tranh, sức tấn công của quân đồng minh vào Hydra còn mạnh hơn đánh vào Nazi lúc mới bắt đầu chiến tranh nữa. Nếu Hydra mà còn đủ sức hồi sinh thì Nazi nói không chừng cũng đang âm thầm phát triển trong bóng tối.
Lại cộng thêm Evanson rõ ràng có đặc điểm của người Đức còn nói công ty của cậu ta ở trên mặt trăng. Whitehall ban đầu còn tưởng đây là câu nói đùa nhưng giờ lại cảm thấy thật sự có thể lắm.
Không phải trên tạp chí và sách khoa học từng có rất nhiều chuyên gia giáo sư đều suy đoán một cách chắc nịch rằng Nazi đã phát minh ra đĩa bay. Tất cả các UFO đều là máy thăm dò của Nazi đó sao? Tuy lúc ấy Whitehall đều xem họ như trò cười nhưng giờ thì ông ta lại thật lòng cho rằng những lời nói của các chuyên gia giáo sư ấy đều là đúng vì không có lửa làm sao có khói?
Whitehall xoa trán rồi thoát khỏi những dòng suy nghĩ, Umbrella có phải là Nazi hay không thì không thể chỉ dựa vào một câu nói mà có thể phán đoán được. Như thế thì vội vàng quá, tuy khả năng này rất cao nhưng hiện giờ ông ta còn có việc quan trọng hơn để làm.
Ông ta nhấc điện thoại lên nhấn số rồi nói: “Pierce đúng không? Tôi là Whitehall. Phải, được rồi khoan kích động, tôi biết chiến dịch lần này đã gây ra nhiều rắc rối cho anh nhưng giờ tôi đã có cách giải quyết rồi chỉ cần một sự phối hợp nhỏ của anh thôi.”