Đúng thế, ba người cảnh sát này thật ra chính là mấy đặc vụ đang giám sát Evanson cải trang mà người đứng đầu chính là đặc vụ lần trước đã lái xe đón Evanson đến giải cứu Tony.
Nếu không thì cho dù cảnh sát Mỹ làm việc có hiệu quả đến đâu đi nữa cũng không thể đến nơi nhanh như thế, Taylor vừa mới ra tay thôi là đã lập tức xuất hiện rồi, hệt như cảnh sát vượt thời gian vậy. Còn đám cảnh sát thật thì đã bị họ gọi điện ngăn lại rồi.
Nhiệm vụ của những đặc vụ này ngoài việc giám sát Evanson từ xa ra thì còn phải ngăn chặn việc Evanson sử dụng sức mạnh trước con mắt của công chúng. Bởi vì nếu thế thì rất dễ gây ra một sự hoảng loạn.
Bọn họ vốn đang ngồi trong phòng vừa ăn pizza vừa dùng ống nhòm nhìn trộm. À, không phải, là giám sát Evanson nhưng vừa mới nhấp một ngụm coca thì chợt phát hiện một đám người hùng hổ gây sự với Evanson ngay trên phố, đúng là nguy to mà.
Là đợt đặc vụ thứ hai được cử đến giám sát Evanson, đương nhiên sẽ không hành động lỗ mãng như đợt ban đầu. Họ đều có kinh nghiệm đối với những việc tương tự nghĩa là cũng đều từng giám sát những nhân vật sở hữu sức mạnh siêu nhiên, tiếc là những mục tiêu giám sát trước đây đều để lại cho họ ấn tượng xấu.
Bọn họ được đích thân Nick Fury phái đến đây, tuy lúc giao nhiệm vụ cho họ không nói rõ ràng, chỉ giao ra rồi bảo là giám sát từ xa, không được kinh động mục tiêu càng không được giám sát tiếp cận. Đồng thời phải cố gắng che giấu mục tiêu, không được để cậu ta xuất hiện trước mắt công chúng, còn lại thì không nói thêm gì cả.
Nhưng với kinh nghiệm trước nay của mình, bọn họ hoàn toàn có thể xác định mục tiêu lần này cũng là một người đột biến, hơn nữa sức mạnh chắc chắn không yếu, nếu không thì cấp trên đã không cẩn thận đến thế.
Thế nên bọn họ đều cảm thấy rất căng thẳng, bởi vì những mục tiêu người đột biến mà họ từng giám sát trước đây, không có người nào là lương thiện cả. Sức mạnh của họ tuy có người mạnh người yếu nhưng nhân cách của họ thì đều có thể dùng một từ duy nhất để mô tả, đó chính là tệ hại.
Hơn nữa sức mạnh càng mạnh càng rõ rệt thì tính cách lại càng tệ hại, luôn cho mình là trung tâm. Đối với những ai dám mạo phạm thì bất kể có phải do bản thân mình làm sai trước không, luôn luôn nghĩ cách đi trả thù người ta.
Trong nhóm giám sát có một đặc vụ chính là anh chàng liên tục đổ mồ hôi, đã từng giám sát một người đột biến như thế, hơn nữa còn là một tên đột biến điển hình. Đó là một anh chàng cao to vạm vỡ, có vẻ ngoài rất đẹp trai nhưng hễ ai nói gì không vừa lòng là lập tức giết hết, thậm chí còn giết luôn mấy đặc vụ được phái đến để khuyên nhủ anh ta. Kết cục của anh ta chính là khi ăn sáng đã uống phải một cốc sữa có pha chất độc thần kinh, chết tức tưởi.
Mà mục tiêu lần này, quan sát thái độ cẩn thận của cấp trên là có thể thấy sức mạnh rất đáng sợ, hơn nữa Melinda cứ đôi ba ngày lại đến nhắc nhở họ rằng, đám đặc vụ lần trước tự tiện hành động đã phải sống nửa đời còn lại của mình trong viện tâm thần, khiến họ nghe thấy mà kinh hồn bạt vía.
Dù vậy sau khi giám sát được một khoảng thời gian, họ lại ngạc nhiên phát hiện ra đối phương cực kỳ hiền lành, ngoài việc xử lí mấy kẻ nửa đêm lén lẻn vào nhà ra thì không gây ra việc gì khác. Vả lại đối tượng cũng chẳng có gì đặc biệt, nếu nói trắng ra thì là vì anh ta quá nghèo.
Nhưng ngay khi họ định thở phào nhẹ nhõm thì một cú điện thoại của Coulson đã thay đổi tất cả. Thì ra đối phương đã luôn biết sự tồn tại của họ, còn thẳng thắn thừa nhận đã khiến mấy người đặc vụ trước phát điên. Hơn nữa sau khi xem đoạn phim mục tiêu dễ dàng chiến thắng được quái vật giáp sắt thì mấy đặc vụ này vừa mới yên tâm giờ lại cảm thấy căng thẳng, họ đều cảm thấy nhiều vụ lần này nếu làm không cẩn thận thì có khi sẽ hi sinh trong lúc làm nhiệm vụ mất.
Vì vậy ngay khi họ nhìn thấy Justin và Evanson nảy sinh xung đột thì suýt nữa đã phun hết coca ra ngoài. Đây là giữa phố, chẳng may đối phương nổi điên lên rồi biểu diễn trò phun lửa thiêu chết người ngay giữa đám đông thì sao?
Thế là họ vội vàng thay y phục cảnh sát xông ra ngoài. Tiếc là vẫn chậm một bước, khi họ đến nơi thì đã có người nằm lăn lộn dưới đất rồi, còn một người khác thì đang định rút súng ra. Trái tim họ lúc đó như ngừng đập, cảm giác sự việc lần này e khó mà cứu vãn.
Dù vậy thân đang mang nhiệm vụ, họ chỉ còn cách liều mạng xông lên để ngăn đám người đó, xem như là nỗ lực cuối cùng. Đồng thời trong lòng cũng cảm thấy căng thẳng đỉnh điểm, chỉ sợ đối phương sẽ giết luôn cả những người ngăn cản.
Nhưng họ lại hoàn toàn không ngờ, đối phương lại dễ tính như thế, hoàn toàn đồng ý bỏ qua. Đây đúng là thánh nhân trong số những người đột biến rồi.
Thế là họ vội vàng lập lời thề, trước khi trời tối đảm bảo sẽ đền chiếc xe đạp cho Evanson, sau đó lập tức rời đi.
“Nhìn họ cứ như trông thấy ma vậy, tôi đáng sợ đến thế sao?” Evanson sau khi quay vào tiệm ngồi xuống thì liền than thở.
Nhưng anh đã than thở nhầm đối tượng, Taylor không phải là Sarah, anh ta lắc đầu nói: “Tại sao không cho tôi giết tên rác rưởi ấy? Đám người thường đó hoàn toàn không thể ngăn cản tôi được.” Taylor vẫn còn bực vì Evanson đã bỏ qua chuyện của Justin.
“Hừ, rút kiếm hành sự, máu đổ khắp nơi, đó là kẻ thất phu.” Evanson liếc nhìn Taylor rồi nói: “Nhưng mà lại khá hợp với tác phong của một Demon Guard.”
“Ha ha.” Taylor xem việc Evanson gọi mình là kẻ thất phu là một lời khen.
“Nhưng tôi thì không như thế, tôi là một Warlock.” Evanson nheo mắt nói: “Hơn nữa tên đó vẫn còn chút giá trị, tôi phải lợi dụng hắn ta triệt để rồi mới tính tiếp.”
Sau đó Evanson rút di động ra, đổi sim khác rồi mới bắt đầu gọi điện: “Ông Whitehall đúng không? Tôi là Wesker.”
Hiện giờ Evanson muốn liên lạc với Whitehall không cần phải thông qua người khác nữa. Whitehall đã cho anh số điện thoại riêng của ông ta.
“Ồ, cậu Wesker, dạo này thế nào rồi?” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Whitehall.
Evanson nói: “Nói thật là chẳng ra sao cả, SHIELD có vẻ đã biết sự tồn tại của công ty chúng tôi, ông có biết vì sao không?”
Whitehall ở đầu dây bên kia ngẩn người, sau đó nói: “Sao tôi biết được?”
Evanson nói: “Không biết thì thôi vậy, dù sao SHIELD cũng không tìm được chúng tôi. Tôi cũng không truy cứu chuyện này nhưng ông có thể giúp tôi một việc không?”
“Việc gì? Cậu nói đi.” Whitehall nói, đồng thời cũng nghĩ, xem ra cậu ta đã biết là do mình đổ tội rồi nhưng nhìn thái độ thì cậu ta có vẻ không muốn trở mặt với Hydra, thế thì trước tiên cứ hợp tác trước đã.
“Giúp tôi tiến cử một người.” Evanson nói.
“Là ai?” Whitehall hỏi, lại nghĩ lẽ nào Umbrella định tiếp xúc vói phân bộ trưởng khác nên muốn nhờ ông ta làm cầu nối sao?
“Justin Hammer.” Evanson trả lời.
“Ai chứ? Justin Hammer sao? Tên bán vũ khí hạ lưu ấy à?” Whitehall cảm thấy kỳ lạ, tên nhà giàu mới nổi ấy là cái thá gì mà Umbrella lại có hứng thú lại còn muốn ông ta tiến cử nữa? Tên hạ lưu ấy xứng sao?
“Đúng thế, chính là Justin Hammer.” Evanson xác nhận: “Tôi có một cơ hội muốn trao cho anh ta.”