“Mấy người khách ấy sao?” Blonsky suy nghĩ một chút rồi nói: “Tôi có nghe nói, một tháng trước căn cứ đặc biệt đã bị tập kích. Quân đội có vẻ đã mất rất nhiều công sức mới xử lí xong chuyện này.”
“Thật sự rất tốn công.” Ross thừa nhận: “Hai liên đội bị đánh cho thảm hại.”
Nhắc đến sự hi sinh nhưng Ross không hề đau buồn mà ngược lại còn tỏ ra vui vẻ: “Nhưng so với thu hoạch thì cũng đáng.”
Ross nói tiếp: “Bọn tập kích tổng cộng có hai mươi ba người nhưng trong đó chỉ có ba kẻ là người thường, số còn lại đều trải qua đột biến nhân tạo cũng tức là tăng cường.”
“Đây là lí do vì sao chúng có thể đánh thắng hai liên đội sao?” Blonsky hỏi.
“Đúng thế.” Ross trả lời: “Tố chất sức khỏe của chúng vượt xa người thường, thế nên chúng có thể sử dụng vũ trang mà binh lính bình thường không dùng được.”
“Ông đã có được manh mối trên người bọn chúng, từ đó hoàn thiện được dự án siêu chiến binh sao?” Blonsky đã hơi hiểu ra cái gọi là món quà ấy rốt cuộc là gì.
“Đại khái chính là thế.” Gương mặt Ross đột nhiên sa sầm: “Chúng bị hủy diệt tại chỗ nhưng thi thể của chúng đã bị một đám chuột vô liêm sỉ lừa cướp đi từ trong tay tôi.”
Nhắc đến việc này, Ross lập tức nghiến răng nghiến lợi. Mấy cái xác ấy ông còn chưa kịp nghiên cứu mà đã bị tên khốn Nick Fury lừa lấy mất. Nhưng việc này từ đầu lẽ ra đã phải giao cho SHIELD, bản thân ông cứ giữ lấy không buông chính là đã vượt quyền thậm chí không thể kiện cáo việc này lên Hội đồng Bảo an Thế Giới, thế nên chỉ còn cách ngậm bồ hòn làm ngọt.
Khuôn mặt Ross có hơi giãn ra một chút: “Cũng may, quản lí ở đây không phải tên ngốc, thi thể tuy không còn nữa nhưng anh ta vẫn giữ lại được một số mảnh nội tạng.”
Mấy người tăng cường này đã bị súng máy ba mươi mi-li-mét bắn chết, vì thế khó tránh khỏi việc nội tạng bị bắn nát thành mảnh vụn.
Tuy Talbot đã bị SHIELD lừa giao thi thể ra nhưng ông ta vẫn rất cẩn thận giữ các mảnh nội tạng lại.
Nói đến đây, Ross lộ ra vẻ đắc ý: “Chúng tôi đã rút được chất dịch mô kẽ từ mấy nội tạng đó nhưng bọn đã chế ra đám người tăng cường này rõ ràng không muốn chúng tôi biết được bí mật, thế nên với kỹ thuật hiện giờ thì vẫn chưa tìm được nguồn gốc đột biến của chúng.”
“Nhưng mà…” Ánh mắt Ross sáng lên: “Tôi không phải là đám khoa học gia yếu đuối, cả ngày chỉ nghĩ đến an toàn. Tôi đã sai người trực tiếp tiêm các chất dịch mô kẽ đó vào cơ thể các sinh vật khác nhau và thể chất của các sinh vật đó đều được tăng cao đáng kể.”
“Ông định tiêm chất dịch mô kẽ đó vào cơ thể tôi sao?” Blonsky cuối cùng cũng đã hiểu ra việc Ross đang muốn dùng dịch mô kẽ đó để tăng cường cho mình.
Nhưng Ross lại nói thêm: “Không chỉ đơn giản như thế. Dự án siêu chiến binh trước nay luôn không thành công là do tác dụng phụ quá lớn, người thường không thể chịu nổi nhưng sau khi được tăng cường bởi chất dịch mô kẽ này rồi thì thể chất sẽ tăng cao đáng kể, tăng đến mức có thể chịu đựng được tác dụng phụ.”
“Cậu có bằng lòng tham gia dự án này không?” Ross nói với Blonsky: “Cậu sẽ có được sức mạnh không thể tưởng tượng được thậm chí còn mạnh hơn cả Captain America nữa.”
Captain America luôn là anh hùng trong truyền thuyết của quân đội, cho dù là về mặt tinh thần hay sức mạnh đều có thể dẫn dắt được rất nhiều người.
“Tôi bằng lòng.” Blonsky trả lời không do dự. Anh ta khát khao chiến đấu, khát khao chiến thắng càng khát khao có thể vượt qua được sự tồn tại của Captain America mà tất cả những điều này đều phải cần đến sức mạnh.
Ross vỗ vài Blonsky rồi nói: “Đi theo tôi, cậu sẽ có được thứ cậu muốn.”
Tại New York, hai hôm sau, khi Evanson đang ngồi trong tiệm chán nản xem ti vi thì chuông điện thoại chợt vang lên. “A lô, tôi đây. À, là cục trưởng Fury à? Không ngờ ông mà cũng rảnh rỗi gọi điện cho tôi cơ đấy.”
Cuộc gọi này đích thị là do cục trưởng Nick Fury của SHIELD đích thân gọi đến.
“Chiếc xe của cậu vẫn ổn chứ?” Nick Fury hỏi qua điện thoại.
Evanson nhìn ra ngoài cửa rồi trả lời: “Rất ổn, giờ thậm chí cả người đến xin chụp ảnh cũng chẳng có. Có gì ông cứ nói thẳng đi, không cần phải vòng vo với tôi.”
Nick Fury nói: “Được rồi, tôi nói thẳng vậy. Tôi có nghe nói về việc giữa cậu và Justin Hammer, tôi rất hài lòng cách làm của cậu.”
Thì ra, Nick Fury đã biết về cuộc xung đột xảy ra giữa Evanson và Justin, hơn nữa còn rất hài lòng việc Evanson đã kiềm chế bản thân không gây ảnh hưởng gì đến công chúng.
“Thế thì sao?” Evanson hỏi: “Ông muốn thưởng tiền cho tôi à?”
“Ha ha.” Nick Fury cười nhạt rồi nói: “Justin vốn là kẻ không sạch sẽ, tôi đã phái người quan sát việc kinh doanh của cậu ta, có lẽ cậu ta sẽ không có thời gian gây sự với cậu nữa đâu.”
Justin là một kẻ làm ăn bẩn thỉu. Tuy có vài quan chức chính phủ sẽ bao che anh ta, SHIELD bình thường cũng không quan tâm đến nhưng những vụ làm ăn này dù gì cũng không thể để người ngoài biết. Nếu bị lộ ra thì Justin e sẽ phải một mình gánh hết mọi tội danh, nói không chừng còn bị giết người diệt khẩu nữa.
Thế nên khi việc kinh doanh của anh ta bị SHIELD chú ý thì anh ta sẽ lập tức vội vàng che giấu chứng cứ, tìm người giúp đỡ, không quan tâm gì đến việc khác nữa.
“Thế thì sao?” Evanson hỏi. Anh không tin rằng Nick Fury gọi đến đây chỉ là vì muốn báo cho anh biết rằng ông đã giúp anh giải quyết một rắc rối.
“Cậu ta sẽ không gây phiền phức cho cậu nữa, thế nên tôi không muốn nghe tin cái tên đó đột nhiên lại chết đâu.” Nick Fury nói: “Cậu hiểu ý tôi chứ?”
“Tôi hiểu, ông yên tâm, tôi sẽ không giết anh ta đâu.” Evanson nói, đồng thời trong lòng nghĩ thêm, nếu là do người khác giết thì tôi không quan tâm đâu nhé.
“Thế thì tôi yên tâm rồi.” Nick Fury gật gù, sau đó lại nói: “Phải rồi, cậu có nghe thấy tiếng động bên ngoài không?”
Evanson đáp: “Tôi nghe từ nãy rồi.”
New York sáng nay có hơi không bình thường, tuy đã bị lẫn trong tiếng ồn thành phố nhưng lâu lâu vẫn có thể nghe được tiếng súng và tiếng nổ vang lên, có điều âm thanh khá nhỏ.
“Không phải ở cách cậu rất xa sao?” Nick Fury hỏi.
Evanson trả lời: “Đúng là rất xa, nếu tôi không tập trung nghe thì đã bỏ qua rồi.”
“Đó là do người của Ross đang hành động.” Nick Fury nói: “Bọn họ ở cách cậu rất xa, chắc không làm phiền cậu đâu. Cậu vẫn có thể tiếp tục sống cuộc sống bình thường của mình.”
“Hi vọng được như ông nói.” Evanson nói: “Nếu các ông không đến đây gây rối thì tốt, tôi không bao giờ quan tâm mấy chuyện linh tinh đâu.”
Trong lúc họ đang nói chuyện thì cuộc chiến ở tận bên kia đã đến hồi kết.
Trên chiến trường, có vài chiếc xe Jeep và xe trọng giáp bị lật tung còn có rất nhiều binh lính Mỹ đang nằm la liệt mà người đã gây ra tất cả những chuyện này chính là Người Khổng Lồ Xanh Hulk, anh ta đang đứng đối diện một người khác.
Người ấy chính là Blonsky nhưng giờ đã không còn giống như trước nữa. Thân hình anh ta đã cao hơn, cơ bắp cũng phồng to hơn, nửa mặt trái còn có những vệt xanh lá.
Anh ta thở phì phò nói với Hulk: “Cậu chỉ có chút bản lĩnh thế này thôi sao? Cậu không xứng với sức mạnh của mình chút nào!”
Sau đó anh ta giậm chân tung người nhảy lên cao.