Thượng Linh

Chương 22 - Đại Điện Tuyển Đệ Tử

3 ngày qua đi....

Mắt sáng chớp động, Lạc Vũ vươn vai rời khỏi trạng thái tu luyện. Mấy ngày nay sau khi đột phá, 3 luồng linh nguyên lực được củng cố, hắn cũng bắt đầu rút đi linh khí trong linh thạch luyện hoá thành linh lực để tu luyện.

Sau khi khai phá đan điền, không gian bên trong nếu tính theo tỉ lệ của hồn niệm nhìn thấy, ước chừng rộng gần 10 thước, nó bị giới hạn bởi bức tường vô hình dạng cầu. Dù to thế nhưng bên ngoài bức tường đấy vẫn còn chứa một khoảng hắc ám vô ngần, rộng lớn.

Khônh gian đan điền rộng ra khiến lượng linh lực cần để lấp đầy nó cũng cực kì nhiều. Mỗi khi linh lực đạt tới mức lấp đầy, linh nguyên cũng no đủ, tu sĩ sẽ bắt đầu đột phá canh giới mới. Nhưng nó quá xa vời với hắn, khi Lạc Vũ đang loay hoay tìm cách củng cố cảnh giới Linh Sư.

Thôi đi suy nghĩ, Lạc Vũ mở cửa bắt đầu chăm sóc linh thảo. Nhìn sơ một lượt liền bước đi khỏi đình viện, tiến về Tạp Sự điện- Môn Nhân đường.

....

Vẫn quảng trường to mấy trăm trượng, sương khói mờ ảo che khuất tầm nhìn. Lúc đi, Lạc Vũ cảm giác không gian có phần lạnh lẽo, hẳn là mùa đông tới sớm rồi.

Bước tới Môn Nhân Đường tấp nập người, hôm nay là ngày các đệ tử ngoại môn sau khi khảo thí đi đăng kí thân phận nên mới có cảnh này.

Xếp hàng gần 2 khắc chung, rốt cuộc đã tới hắn. Lạc Vũ bước tới chào:

- Sư Huynh tốt, đệ là Lạc Vũ, muốn đăng kí thân phận.

- Sư đệ tốt, ta là Phương Dật. Sư đệ mau đưa ta Tín Phù và Lệnh Bài Thân Phận.

Trả lời hắn là một vị sư huynh trắng nõn, thân hình cao khoẻ, trông chỉ 20. Lạc Vũ nghe kêu, lấy ra một tờ phù lục màu trắng đưa cho vị sư huynh này.

Phương sư huynh tiếp nhận tờ phù, đưa lên trước mặt, ngầm niệm linh thuật khiến nó sáng lên. Thấy vậy, Phương sư huynh đưa ra một tia hồn niệm, dẫn vào Tín Phù.

Khuôn mặt hắn sau khi đọc được một lúc thì hiện ra vẻ kinh ngạc, nhìn chằm chằm Lạc Vũ. Hẳn là ngạc nhiên trước thiên phú của Lạc Vũ nha.

- Sư đệ thật là tên đệ tử có chỉ số khảo nghiệm tốt nhất sao? Tốt, ta sẽ làm nhanh, đệ chờ một chút.

Phương Dật kinh ngạc qua đi, mặt xuất hiện nụ cười hoà đồng, chắc là muốn kết thân với hắn.

Vị đứng trước mặt Phương Dật lúc này là người có thiên phú cai nhất trobg đám tân đệ tử, nếu được tông môn bồi dưỡng trọng điểm chắc chắn sẽ trở thành nhân vật có quyền lực trobg tương lai. Bây giờ mà không kết thân thì khá là dại khời rồi a.

Trong đầu Phương Dật lướt qua vô số ý nghĩ, hắn đang cố tìm cách để kết thân. Trên tay hắn cầm Lệnh Bài Thân Phận của Lạc Vũ áp vào một miếng ngọc bội khác có kích cỡ tương đương, linh lực quán chú vào ngọc bội hình lệnh bài. Sau một chốc linh quang trên Lệnh Bài Thân Phận của Lạc Vũ nhạt đi rồi tắt hẳn, Phương Dật lập tức đem tờ Tín Phù dán lên, tiếp thêm linh lực vào để truyền thông tin về Lạc Vũ vào ngọc bội lệnh bài.

Lau đi chút mồ hôi trên trán, hẳn là đã làm quá sức, Phương Dật hắn chỉ là lính mới, tu vi lại thấp nên không khỏi mệt mỏi. Phương Dật làm xong lập tức đưa miếng ngọc bội cho Lạc Vũ rồi dặn dò:

- Lạc Sư đệ, đây là lệnh bài thân phận mới của ngươi. Chỉ cần ngươi nhận chủ nó là có thể sử dụng được, cầm lệnh bài này có thể đi vào nội môn và một số chỗ khác, tự do ra vào Kinh Thư Điện tầng 1, tầng 2 cần điểm cống hiến mới được vào; cầm lệnh bài này có thể chọn được một chỗ trong Mộc Đằng sơn nội môn làm động phủ,.... Và đây là của ngươi, phúc lợi mỗi tháng nhận được 10 viên Ngưng Linh đan, 10 Phục Linh đan, và 2 viên Ngũ Hành Linh Đan tuỳ vào thuộc tính, nội môn đệ tử mỗi tháng nhận được 30 viên hạ phẩm linh thạch để tu luyện; mới vào được tới Kinh Thư điện nhận một quyển công pháp và hai môn vũ kỹ, riêng đệ nhận được sáu môn vũ kỹ với 3 loại thuộc tính khác nhau. Lệnh bài cũ sẽ lưu lại trong Môn Nhân đường, nếu Sư đệ chết nó sẽ tự động bể nát. Ngoài ra còn nhiều điều khác nữa đã được chép vào ngọc giản, đệ cầm về xem kĩ.

Phương Dật liên miên bất tuyệt giải thích, vừa đó cũng đưa Lạc Vũ một đống đồ vật, hắn thấy vậy liền gom hết bỏ vào túi trữ vật của mình.

- Đa tạ Phương sư huynh, không biết còn gì nữa hay không sư huynh?

- À, đệ chờ ở đây, chút nữa bốn người có Địa Cấp Linh Tử còn lại và 10 tên song hệ thuộc tính khác sẽ tới, lúc đó ta sẽ cần các đệ tới chính điện ở Nhiệm Vụ đường, cho các trưởng lão, phong chủ thu làm đệ tử.

- Vâng, sư huynh.

Hắn ôm quyền đáp, rồi đi ra khỏi chỗ, bước ra ngoài dạo xung quanh một chút.

2 khắc sau.....

3 tên đệ tử cuối cùng cũng đến trong đó còn có Kim Thiên Bảo béo ú, khuôn mặt khá dễ gần. Cạnh hắn bây giờ là mấy người đệ tử khác. Lạc Vũ đứng tại chỗ, khuôn mặt hầm hầm, cạnh bên có vài tên đệ tử khác bu lại muốn làm quen với hắn nhưng đều bị vẻ mặt quạo quọ đánh tan ý định.

Bạch Hạo lại ngồi một phía góc đại điện, vây quanh là vài tên đệ tử thiên tài khác. Mấy tên này là do hắn dùng lợi ích mà dụ dỗ tới, mặc dù vào Mộc Đằng Sơn trở thành nội môn đệ tử nhưng hắn cũng không muốn làm thành một đệ tử bình thường. Vả lại trước kia quanh hắn có không ích tuỳ tùng, bây giờ không có sẽ khiến hắn khó khăn nha.

- Chư vị sư đệ, đã đầy đủ rồi sao? Mau đi theo ta, ta dẫn các ngươi tới chính điện của Môn Nhân Đường. Các trưởng lão đã đến sẵn rồi.

Phương Dật sư huynh đi đầu, dẫn bọn hắn đi vào một thông đạo bằng đá cổ kính bên phải đại sảnh. Đi hơn 1 khắc chung mới thấy lối ra. Phía sau thông đạo lại là một quần thể kiến trúc lầu các to nhỏ, hẳn là để các đệ tử thuộc Môn Nhân Đường tạm trú.

Xuyên qua quần thể kiến trúc, một toà đại điện bằng đá hiện ra. Dù nhỏ nhưng lại tản ra một luồng khí cơ kinh người, hay nói đúng hơn là luồng khí cơ từ trong đại điện truyền ra.

Lạc Vũ và đoàn người theo bước Phương Dật, hướng tới một lão nhân đứng bên ngoài đại điện. Phương sư huynh cung kính nói:

- Thưa Toàn trưởng lão. Các đệ tử đã đưa tới.

- Được, ngươi lui xuống đi-Còn các ngươi theo ta đi gặp chư vị phong chủ, trưởng lão.

Toàn trưởng lão tuổi khoảng lục tuần chỉ tay ra lệnh. Bọn Lạc Vũ thuận theo đó mà tiến vào đại điện.

Đại điện bên trong như bằng cổ thạch, thi thoảng lại thấy mấy phù điêu loé lên càng nhạt. Ở hai bên là hai hàng ghế như đá lại như ngọc, trên ngồi từng vị lão nhân tiên phong đạo cốt, lôi thôi lão giả, nữ phụ đẹp như tiên đều có cả. Tổng lại 6 người, phía sau còn có vài vị khác cung kính đứng phía sau.

Một vị trung niên nam tử ngồi ở chủ toạ, trên ngực áo ngoài biểu tượng thanh đằng còn có một ngọn núi màu vàng, đại biểu cho Vương Đạo phong lên tiếng.

- Các ngươi ngồi xuống đi. Hẳn các ngươi đã biết chúng ta gọi các ngươi đến đây có chuyện gì đi. Ta là Phong chủ của Vương Đạo phong, cũng là Môn chủ hiện tại của Mộc Đằng sơn-Vương Thạch Nghị.

15 người Lạc Vũ cung kính đứng một bên, tâm là không dám ngồi. Lại nghe được trung niên nam tử giới thiệu khiến cả đám thân thể run lên.

Đây là môn chủ của Mộc Đằng sơn a, còn nghe nói thực lực đã là Linh Suất cửu trọng. Nhân vật bực này mà không vừa ý hắn, cho dù là thiên tài cũng dễ dàng bị một cái tát chụp chết.

Thấy mấy người Lạc Vũ không ngồi xuống, 7 người ngồi trên ghế cũng có chút gật đầu. Đây là một chút thử thách nhỏ mà bọn họ đặt ra mà thôi.

Vương Thạch Nghị lại tiếp lời:

- Đây là Phong chủ Thiên Minh phong- Lý Á Huyền Thiên. Đây là Phong chủ Thất Kiếm phong- Tôn Thiết. Phong chủ Hoả Vân Phong-Tuyết Dạ Âm. Phong chủ Dược Sơn phong-Giang Quân. Phong chủ Bôn Đằng phong-Bác Tín. Phong chủ Bách Văn Phong-Đằng Tử Luyện. Các ngươi hẳn cũng biết sơ lược về bọn họ đi?

- Vâng, chúng đệ tử có biết.

15 người Lạc Vũ đồng thanh nói, như là hài tử đọc chữ a (mới 13 tuổi tưởng người lớn à).

- Được rồi, không giông dài nữa. Các ngươi kiểm tra ra đều là thiên tài, thuộc hàng Phượng Mao Lân Giác, thiên phú so với người thường đều hơn rất nhiều. Cũng vì đó mà cần tìm được người dạy dỗ cho tốt mới phát huy được hết tiềm lực của chính mình. Gọi các ngươi đến chính là chúng ta muốn hỏi các ngươi muốn bái ai làm thầy. Đây là quyết định cho con đường tu luyện sắp tới nên các ngươi phải cân nhắc thật kĩ. Các vị sư huynh, sư đệ, sư muội mời.

Vương Thạch Nghị thao thao bất tuyệt nói, cuối cùng làm ra động tác mời hướng 6 vị ngồi dưới ghế.

Thiên Minh phong, Lý Á Huyền Thiên Phong chủ đứng dậy đầu tiên:

- Vậy để ta trước a. Thiên Minh phong ta đệ tử tu luyện là loại công pháp thanh tĩnh, thanh tu, thiên về tốc độ. Mỗi tháng ngoài tài nguyên của môn, đệ tử Thiên Minh phong còn được một canh giờ đi vào Tĩnh Thiên tuyền tu luyện và nhiều đãi ngộ khác, các ngươi từ từ nghiên cứu.

Lý Á Huyền Thiên là một nam tử bề ngoài khoảng 30 tuổi mỉm cười nói, nhan sắc theo nụ cười càng hiện lên vẻ mĩ nam tử.

Đại hán râu quai nón, thân hình cao to vạm vỡ hừ lạnh lên tiếng. Đây chính là Phong chủ Bôn Đằng phong nói:

- Hừ, Thiên Minh phong ngươi toàn là thầy chùa đầu thai, suốt ngày thanh tu chán lắm a. Các ngươi muốn chém chém giết giết, hay tỉ thí gì đó cứ vào Bôn Đằng phong ta. Bất quá đệ tử Bôn Đằng phong lấy luyện thể là chính, cần là đệ tử dũng cảm, yếu đuối đệ tử liền đi chỗ khác chơi. Rèn luyện thân thể có nhiều lời ích, chẳng hạn như cường thân tráng thể, ngày 6 lần, lần sáu mươi.....

- Ghê tởm, Bác Tín ngươi lúc nào cũng hướng đệ tử đi theo chiều hướng xấu, khiến đệ tử phog ngươi toàn năm thê bảy thiếp. Thanh Lâu cũng thường thấy mặt đệ tử Bôn Đằng phong ngươi ra vào.

Lý phong chủ ra vẻ ghê tởm nói, khi nhắc tới hai chữ Thanh Lâu càng nhấn mạnh khiến mấy vị phong chủ trưởng lão phía sau cười rộ.

Vị phong chủ Bách Văn phong, Đằng Tử Luyện khuôn mặt giựt giựt tức giận la lên khiến làn da vốn nhăn lại đỏ lên. Xấu là càng xấu:

- Được rồi, các ngươi là khỉ hay sao, mất mặt quá rồi, còn ra cái thể thống gì nữa.

Lão đem xung quanh mấy vị khác im bặt. Đằng phong chủ cũng là người có bối phận cao nhất ở đây, nghe nói là sư đệ của một vị Thái Thượng trưởng lão, Vương Thạch Nghị phải gọi bằng sư thúc nha.

...............

Hổm rài làm biếng, học sáng học chiều chuẩn bị kt giữa kì nên ko viết. Với phải sửa lại cốt truyện và ít chi tiết của truyện nên ko có viết được phần nào. Haizz

Mấy phần đầu em đã sửa lại số năm tuổi linh thảo nên mọi người muốn có thể đọc lại nhé. Em cảm ơn

Bình Luận (0)
Comment