Sáng sớm tinh mơ....
Lạc Vũ giật mình thức dậy, thùng gỗ linh tuyền hôm qua nóng ấm bây giờ đã nguội, linh khí cũng biến mất, dược dịch cũng hết nên biến thành dòng nước trong trẻo bình thường. Lạc Vũ đứng dậy lau khô mình, nếu có người ở đây chắc chắc sẽ giật mình, một tên thiếu niên mà lại to..... à mà thôi.
Hôm qua Lạc Vũ tu luyện, hấp thu hết dược lực xong thì thiếp đi trong bồn gỗ, mấy ngày không ngủ khiến tinh thần hắn cũng mỏi mệt.
Lạc Vũ bước ra khỏi phòng, đánh lên vài quyền khởi động cơ thể, hôm này là ngày thú 6 hắn xuyên qua đây rồi a, không ngờ chỉ vài ngày mà hắn lại có thể thích ứng hoàn cảnh, khiến hắn cũng có chút kì quái.
Lạc Vũ lại đi ra thăm linh điền, hắn nhìn linh điền nảy nở khiến hắn nhớ về mảnh linh dược viên trước kia của “Lạc Vũ”. Lạc Vũ trước kia cũng có một mảnh linh điền nhỏ, chính là phụ thân hắn mở ra cho, mảnh linh điền đó bị Lạc Vũ đặt là Thanh Linh viên. Thanh linh viên rộng 10 trượng, dài 15 trượng khá là to lớn nó nằm cạnh một con suối cách mười mấy dặm phía tây, ngoài Minh Dương cốc. Lạc Vũ trồng vào vô số cây ăn quả, các loại linh thảo,... Một số ít cũng đã thành thục rồi, sau khi đi hắn cũng không có đem theo mớ linh thảo mà giao cho muội muội Lạc Trần chăm sóc. Giờ nghĩ lại mới thấy “Lạc Vũ” thật ngu, không đem theo một ít linh thảo phòng thân, bây giờ phải tốn tiền mua a.
Hắn thôi buồn bực, lấy từ trong túi trữ vật ra một cái ngọc hạp trắng dài 1 thước, rộng một xích, cao cũng 1 xích. Lạc Vũ nhẹ mở nắp hộp ra, lập tức một luồng linh khí bị dồn nén phả vào mặt hắn. Bên trong hộp ngọc là một bó hơn trăm cây cỏ cao 1 tấc màu trắng, tản ra chút xíu linh khí nhỏ, nhưng khi mở ra lại đem linh khí xung quanh tụ tập lại hình thành linh vụ. Cạnh bên là một gốc linh thảo nhỏ nhắn với cái rễ dài hơn 2 tấc, đây chính là Đoạn Tục căn hắn cố ý chừa lại một cái rễ nhỏ. Ngoài ra còn có một gốc sâm màu đen và một ít hạt như hạt lúa, một ít hạt sen,...
Cái cỏ màu trắng gọi là Linh Khí thảo. Nó là một loại cỏ kì lạ, dù không phải linh thảo chân chính như khi trồng xuống lại có tác dụng tụ tập linh khí, loại cỏ này thường được trồng trong chỗ ở của tu sĩ cấp thấp. Cỏ Linh Khí dù có tác dụng tụ tập linh khí nhưng trong 1 năm sẽ tàn lụi nhưng sẽ sinh ra một ít hạt giống, hạt giống lại trưởng thành rồi lại chết đi, cứ thế tuần hoàn. Loại cỏ này tương đối nhiều nên chỉ tốn vài hoàng kim tệ liền mua được một ít
Gốc sâm màu đen gọi là Huyền Tửu tham là nhất giai thượng phẩm linh thảo, bất quá gốc này chỉ là cây giống mà thôi. Huyền Tửu tham khi thành thục có thể đem ủ thành rượu uống, nó giúp rượi tăng hương vị và có thể rèn luyện thân thể. Loại này khá hiếm, đa phần chỉ xuất hiện trong rừng rú, thuộc dạng thiên tài địa bảo không thể nhân giống. Lúc trên đường về thì thấy được nên Lạc Vũ tiện tay mua luôn, hắn định bụng sẽ tặng cho Vũ Văn Càn Hổ đem ủ rượi.
Cái hạt bao hạt lúa chính là một loại linh thực- Hoa Diệp mễ. Linh thực cũng xem như một loại linh thảo, bất quá chúng chứa linh lực cực ít nhưng lại dễ hấp thu, lại có thời gian sinh trưởng ngắn nên rất được tu luyện giả hoan nghênh, đặc biệt là mấy tên phàm ăn a. Hoa Diệp mễ là loại linh thực bất nhập phẩm, vì hắn lúc nhỏ cũng thường ăn nên mua lấy.
Hạt sen thì là hạt của Thuỷ Đàm Linh liên là nhị giai linh thảo. Nó có tác dụng rèn luyện, thanh lọc cơ thể. Hơn nữa không cần linh liên thành thục vẫn có thể đem củ sen ăn vào cũng có hiệu quả tương tự.
....
Lạc Vũ lấy một cây dao nhỏ, đào vài cái lỗ rồi nhét Linh Khí thảo vào trồng xuống, hắn tốn ít thời gian đem tất cả phân tán trồng xuống. Lạc Vũ lại thận trọng đào một cái hố nhỏ trên gò đất giữa mương, đem Đoạn Tục căn cẩn thận trồng xuống.
Hắn lấy một cái chậu sành nhỏ, cho mười mấy hạt linh liên vào ngâm chung với linh mễ rồi lấy một cái bình cổ ngỗng to ra chế vào một giọt thuỷ dịch màu lam nhỏ xíu. Thuỷ dịch này gọi là Thôi Dược thuỷ được tạo từ mười mấy loại linh thảo nhất giai, bất nhập phẩm mà thành có thể đẩy nhanh tốc độ phát triển của linh thảo gấp 1/5 lần, đây là một bí phương mà Lạc Vân thúc truyền cho hắn, Lạc Vân thúc thúc nói đây là một lần Lạc Vân thúc bị lạc trong Mịch Vân sơn mạch thì đạt được từ tổ của một con yêu thú. Loại bí dược dạng này cũng có nhưng cực kì đắt đỏ, hiệu quả cao thường chỉ tăng nhanh 1-2/20 mà thôi, lại chỉ có tác dụng với linh thảo cấp thấp. Còn bí dược Thôi Dược thuỷ này còn có tác dụng đến cả linh dược tam giai, tứ giai nữa kìa.
Lạc Vũ mấy hôm trước đã gom đủ linh dược chỉ thiếu vài loại, hôm qua mua đủ liền chế thành dược dịch này. Hắn lại chạy đến bên mấy cây Tam giai linh thảo và nhị giai linh thảo quan trọng nhỏ lên một giọt đậm đặc Thôi Dược thuỷ, còn mấy loại còn lại Lạc Vũ qua loãng ra rồi tưới qua loa. Loại Thôi Dược thuỷ này dù có thể thúc đẩy linh thảo phát triển nhanh thêm 1/5 lần, nghĩa là nếu linh dược tưới linh thuỷ sẽ phát triển trong một ngày bằng 6/5 ngày đối với linh thảo bình thường. Nhưng muốn đạt hiệu quả như vậy thì linh dược phải được tưới dược dịch thường xuyên. Cũng vì có được Thôi Dược thuỷ này Lạc Vũ mới trồng nhiều linh thảo đến thế
Lạc Vũ làm hết việc thì ngồi vào bệ đá cầm linh thạch lên tu luyện. Hắn vốn có 50 viên linh thạch hạ phẩm, cộng thêm 5 viên được tông môn cấp cho à 55 viên. Hắn tu luyện 5 ngày qua thì tốn hết 6 viên linh thạch, lại tốn 9 viên cải tạo Liễu Dương viện và mua linh thảo, còn một mua số đồ vật khác thì hắn dùng Hoàng Kim tệ. Tổng lại trên người hắn còn 40 viên linh thạch và 235 Hoàng Kim tệ. Hắn cảm thấy mình thật phá gia a.
Lạc Vũ rút linh khí tu luyện, ngoài ra linh khí xung quanh cũng đua nhau chảy vào cơ thể Lạc Vũ. Trong đan điền, 18 tia linh lực đậm đặc xuất hiện đi đầu, phía sau là 6 tia linh lực khác mờ ảo hơn. Đây là thành quả của cả ngày hôm qua của hắn, mượn nhờ dược dịch và linh thạch, hắn đã ngưng tụ được thêm 6 đạo linh lực nữa, tổng lại là được 24 tia, còn thiếu 3 tia nữa là Lạc Vũ tới đỉnh Linh sĩ tam trọng rồi.
4 ngày sau.....
Lạc Vũ vươn vai, đem bồn nước đổ đi. Mặc một bộ đồng phục màu xanh lục, trên ngực thêu hình linh đằng, tổng có 7 nhánh, trên linh đằng lại có hình 1 chiếc lá. Đây là tiêu ký của đệ tử ngoại môn. Hôm nay đã là ngày thứ 10 Lạc Vũ trở thành ngoại môn đệ tử, hắn chính là đang chuẩn bị đi Nhiệm Vụ điện để nhận nhiệm vụ định kì.
Mộc Đằng sơn gồm có nội môn và ngoại môn. Nội môn gồm 7 ngọn sơn phong chia làm 7 mạch khác nhau là: Vương Đạo phong chủ mạch, Thất Kiếm Phong, Bách Văn phong, Bôn Đằng phong, Thiên Minh phong, Hoả Vân phong và Dược Sơn phong phía trên còn có Thái Thượng phong. Ngoài ra còn có 4 điện là: Kinh Thư điện, Chấp Pháp điện, Tạp Sự điện và Nhiệm Vụ điện.
Kinh Thư điện là điện chuyên quản lý điển tịch, thư các của tông môn, chuyên nghiên cứu các loại điển tịch, vũ kỹ,....
Chấp Pháp điện là điện thực hiện môn quy của tông môn, là điện có thể giám sát cả Tông chủ.
Tạp Sự điện thì quản lý toàn bộ các việc vặt trong môn, từ kinh doanh các sản nghiệp bên ngoài tới xây nhà xí của tông chủ ^.^
Nhiệm Vụ điện là điện phân phát nhiệm vụ cho môn nhân. Ngoài ra còn có thể lấy điểm cống hiến tích luỹ được để đổi tài nguyên tu luyện,...
Cả bốn điện đều có quan hệ mật thiết với nhau. Tứ điện nằm ở bốn hướng đông tây nam bắc, và nằm trên vành đai ngăn cách giữa nội môn và ngoại môn. Trong đó Nhiệm Vụ điện nằm ở phía tây Vương Đạo phong....
Từ chỗ của Lạc Vũ tới Nhiệm Vụ điện trên Thác Tuyền sơn khoảng 500 dặm khiến Lạc Vũ toàn lực chạy thì cũng cần tới hai canh giờ mới tới nơi.
Thác Tuyền sơn là một ngọn núi cao 1 nghìn 500 thước, cực kì to lớn. Vì trên núi tồn tại 3 dòng linh tuyền thác chảy xuống nên mới gọi là Thác Tuyền sơn. Núi Thác Tuyền gồm 2 tầng, tầng 1 nhìn như một cái cao nguyên diện tích cực lớn là nơi toạ lạc của Nhiệm Vụ điện cách mặt đất tầm 500 thước. Tầng 2 là từ 500 thước trở lên, là nơi toạ lạc của cao tầng Nhiệm Vụ điện.