Chương 15: Quyền thế.
Song quyền đụng chạm, không nhân nhượng, không giữ lại, lập tức ở giữa vang lên một tiếng nổ chói tai, khoảng cách rất gần, hơn nữa hai người bọn hắn đều chủ động xuất chiêu khiến cho thời gian cùng không gian bị thu hẹp đáng kể.
Đùng!
Kình khí tán loạn, chúng nhân bên dưới chỉ kịp nhìn thấy hai cái quyền đầu đụng chạm lẫn nhau sau đó là một bóng người chật vật bay ngược, cả người nện thẳng lên hàng rào bảo vệ, chỉ những lão niên đệ tử nhãn quan bén nhạy mới có thể nhìn được rõ ràng diễn biến.
Tôn Bạc Vân dùng quyền pháp cơ sở Tứ Lạng Bạt Thiên Cân, tung quyền chính là mũi tên rời cung khí thế không gì cản nổi, Diệp Tiểu Minh lấy cứng đối cứng, đấm ra một quyền nhấc lên phong ảnh gào thét, quyền lực tương đồng, bất quá, Diệp Tiểu Minh thân thể yếu ớt hơn đối phương lập tức bị kình lực phản chấn ném cả người bay ngược phía sau.
Diệp Tiểu Minh nện thẳng lên hàng rào bảo vệ bốc xuống mấy tầng rêu bụi, một quyền khiến cho hắn kém chút nữa thổ huyết, may mắn cho Diệp Tiểu Minh, hắn đã vào Luyện Lực kỳ, bằng không một quyền kia nhất định trọng thương, chật vật đứng dậy, nuốt vào một ngụm khí lạnh, đáy lòng có kinh hãi tuy nhiên rất nhanh liền trấn định trở lại, chiến ý bạo tăng, trong mắt loé lên một vòng quang mang lăng lệ.
Vừa giao thủ Diệp Tiểu Minh liền rơi vào hạ phong, bất quá, không ai biết được thời điểm này Tôn Bạc Vân lặng lẽ thu tay, khuôn mặt có chút sa sầm, qua một quyền mặc dù bảo trụ cơ thể tại chỗ không suy chuyển, tuy nhiên xương tay hai ngón thình lình lệch khớp.
Đáy lòng Tôn Bạc Vân không khỏi khiếp sợ, hắn dù sao cũng là thân thể Túc Mệnh vậy mà dưới một quyền kia bị đánh đến mức lệch xương tay, nếu như thực sự là đồng cấp chiến đấu, không thể nghi ngờ, một quyền nhất định trọng thương.
“ Tên này! Ta đánh giá còn chưa thật chính xác” Tôn Bạc Vân kinh hãi nói thầm, nhìn thấy bên kia Diệp Tiểu Minh đã đứng dậy một bộ bình an vô sự, lập tức chiến ý một lần nữa thẳng tắp kéo lên.
Có chút thiệt thòi cho Tôn Bạc Vân, hắn xuất thủ đều phải xem xét tình huống, bởi lẽ không được dùng Tiên kỹ, cũng không thể lạm dụng quá mức thể chất bản thân, hiện tại so đấu chính là ôm lấy thiệt thòi.
Diệp Tiểu Minh gầm nhẹ, thả lỏng cánh tay, nắm đấm xiết chặt đồng thời hướng Tôn Bạc Vân hung hăng lao tới, bước từng bước lớn, lần này vòng xoáy linh khí bao trùm toàn bộ cánh tay, Diệp Tiểu Minh điều động toàn bộ linh khí trong đan điền, một lần cưỡng chế xuất thủ không lưu lại.
Bên kia Tôn Bạc Vân như cũ đạp bộ pháp cơ sở nhưng tốc độ của hắn nhanh hơn Diệp Tiểu Minh nhiều lắm, Diệp Tiểu Minh mới bước được một bước Tôn Bạc Vân đã bước ra ba bước, song phương lao đầu vào nhau, hai luồng khí thế đi trước trực tiếp đụng chạm nhấc lên một tiếng oanh minh trầm thấp.
Thời điểm khoảng cách chỉ còn chưa đầy nửa thước Diệp Tiểu Minh nắm đấm hoá quyền, thuỷ chung sử dụng Thương Võ Đế Quyền, từ cánh tay áp lực nổ tung tạo thành khí tràng, mơ hồ tách ra quyền ảnh, quyền ảnh tựa hồ một mũi thương xé rách không gian thẳng tắp đâm tới.
Tôn Bạc Vân cảm nhận được bên trong một quyền kia mang theo một cỗ man lực cực kỳ cường đại, hắn không trực diện đối chiêu mà vội vàng lách người tránh né, động tác uyển chuyển nhanh như điện xẹt.
Một quyền chấn vỡ không khí trước mặt tuy nhiên lại không đánh trúng mục tiêu, Diệp Tiểu Minh có chút chới với, hai bước về sau dang chân súc thế bỗng nhiên quay người, lúc này Tôn Bạc Vân cũng chủ động phản kích, nhấc chân một cái thôi sơn cước vẽ lên không gian kình phong bán nguyệt ngang hông quất tới.
Khí kình gào thét Diệp Tiểu Minh chỉ cảm nhận được vùng hông buốt lạnh, chớp mắt này hoàn toàn không có cơ hội tránh né, Tôn Bạc Vân kinh nghiệm chiến đấu đầy mình ngược lại Diệp Tiểu Minh vẫn là lần đầu tiên, mặc cho thôi sơn cước quật thẳng vào hông, ánh mắt Diệp Tiểu Minh bỗng nhiên loé lên một tia quang mang quyết liệt.
Hắn không thể tránh né, cũng không muốn tránh né mà nghiêng người dồn lực vào cánh tay gầm nhẹ tung quyền.
Khoảng cách quá gần, ở trong cận chiến kinh nghiệm thôi vẫn còn chưa đủ, một cước thôi sơn tựa hồ đại côn đập thẳng vào hông Diệp Tiểu Minh để cho hắn tại chỗ phun máu, bất quá, một quyền kia cũng chuẩn xác nện lên ngực Tôn Bạc Vân.
Ực..!
Diệp Tiểu Minh gập người bay ngược.
Tôn Bạc Vân cũng chật vật lùi lại mấy bước, vừa rồi hắn có chút chủ quan không ngờ đối phương tại trong phút chốc kia vậy mà làm ra quyết định ngọc đá cùng tan, quyết không tránh né chấp nhận thương tổn một mực liều mạng đả thương hắn cho bằng được.
Một quyền như đại chuỳ nện thẳng vào ngực, là Thương Võ Đế Quyền Đăng cảnh, mặc cho nhục thân Túc Mệnh trải qua lâu dài tôi luyện giờ phút này Tôn Bạc Vân cũng cảm thấy không dễ chịu một chút nào, cổ họng ngòn ngọt vị máu, huyết khí sôi trào, phải khó khăn lắm mới triệt để áp chế xuống.
Phía đối diện Diệp Tiểu Minh một lần nữa đập người lên tường rào bảo vệ, máu tươi phun ra thành dòng, vùng hông đau buốt, xương sườn chỉ sợ cũng gãy mất mấy cái.
Hai tay chống đất ngồi dậy, liên tục thở dốc, Diệp Tiểu Minh chằm chằm nhìn Tôn Bạc Vân, bỗng nhiên nhếch miệng cười, máu tươi còn bám kẽ răng.
“Tên điên!” Tôn Bạc Vân giật mình hô khẽ, chiến đấu dạng này khác gì được 10 mất 7 ngươi chết ta bị thương?.
Hắn xưa nay giao chiến vô số, đối thủ mạnh yếu đều có, kẻ tu luyện thường dùng kỹ xảo để thủ thắng, đánh đấm huỳnh huỵch kiểu này vẫn là lần đầu tiên, Tôn Bạc Vân minh bạch dù cho áp chế tu vi xuống dưới Luyện Lực kỳ hắn vẫn có thể trấn áp Diệp Tiểu Minh một cách dễ dàng, bất quá, ngay từ đầu đối phương đã gợi ý mong được chỉ điểm, hơn nữa bản thân hắn còn cầu một trận chiến lâm ly, hiện tại thực sự lâm ly, hắn vậy mà thổ huyết!.
Tôn Bạc Vân lùi lại mấy bước, chân sau dẫm mạnh xuống mặt đất, ở phía đối diện Diệp Tiểu Minh một lần nữa gào thét lao tới, trong đan điền linh khí mặc dù tiêu thoát sạch sẽ thế nhưng ấn ký Hoả Long trực tiếp xuất ra một giọt kim huyết để cho linh khí không những tại chỗ khôi phục thậm chí còn cuồng bạo một cách đáng sợ.
Tôn Bạc Vân một mặt bày ra bộ dáng thong dong, bất quá nhìn đối phương hùng hục lao tới nhất thời có chút hoảng hốt.
“Không dùng được bộ pháp, không dùng được Tiên kỹ, ngay cả tu vi cũng không được dùng!” Tôn Bạc Vân cười khổ, chắp tay sau lưng đứng im chờ đợi.
Diệp Tiểu Minh lao tới, tay phải ẩn hiện quang mang chớp giật, một cỗ lực lượng cuồng bạo trực tiếp bộc phát nhấc lên bốn phía không gian tiếng vang oanh minh, thời điểm khoảng cách song phương còn hơn nửa thước, Diệp Tiểu Minh một tay bắt quyết, tay còn lại hướng về phía trước, hướng Tôn Bạc Vân hung hăng đấm ra một quyền.
Lần này quyền ảnh hoàn toàn ngưng tụ, một cái quyền đầu màu đen tựa hồ chuỳ sắt chấn rách không gian kéo ra một đường thẳng tắp.
Oanh minh.
Một tiếng nổ lớn vang lên bên tai, Tôn Bạc Vân nhìn quyền đầu lao tới đáy lòng không khỏi lộp bộp, một quyền kia nếu không dùng thủ thuật tránh né hắn nhất định phun máu lần nữa.
“Hắn tựa hồ càng đánh càng khoẻ?” Tôn Bạc Vân kinh nghi bất định nói, lập tức thúc dục bộ pháp lướt qua tránh né.
Quyền ảnh không gì cản được tựa hồ một con Thôn Thiên Mãng Xà hướng về phía trước gào thét mà đi, rơi trên hàng rào bảo vệ nhấc lên một tiếng oanh minh.
Võ trường chấn động, Tôn Bạc Vân chấn động, chúng nhân đồng loạt chấn động, một quyền vừa rồi Luyện Thể kỳ tuyệt đối không đánh ra nổi, quyền ảnh hoá cương, linh khí phải cô đọng đến bậc nào mới có thể hình thành?.
Hơn nữa bọn hắn còn nhìn ra, một quyền kia ẩn chứa quyền thế kinh dị, mơ hồ có cái gì đó cực kỳ khủng khiếp chớp mắt từ bầu trời rơi xuống, có thể là ảo ảnh, nhưng ảo ảnh như vậy cũng quá mức đáng sợ.
“Vừa rồi là cái gì? Huynh có nhìn thấy cái gì khác lạ không?” Á Lệ nữ tu cùng thanh niên họ Lý không biết đã tới từ lúc nào, trước sau âm thầm quan sát, Á Lệ dung nhan biến sắc quay sang hỏi.
“Hình như là quyền thế! Tên kia.. Hắn vậy mà đánh ra quyền thế!” Thanh niên họ Lý kinh nghi bất định nói, bỗng nhiên hai mắt nhắm lại, tại trong đại não trùng điệp tái hiện lại khoảnh khắc kia, hắn nhìn thấy tại tinh không vô tận, bên dưới vô tận tinh thần chiếu ảnh có một cái quyền ấn kinh người mang theo bàng bạc khí thế tựa như là liệt thạch khai thiên sừng sửng rơi xuống, bên dưới, tinh không run rẩy, bát phương oanh minh.
Hiển nhiên trên thực tế Diệp Tiểu Minh đánh ra Thương Võ Đế Quyền còn chưa chạm đến một phần vạn uy lực kia, mặc dù vậy hắn lại vô tình ở bên trong chỗ tối tăm dẫn dắt đánh ra sơ bộ quyền thế.