Lục Thiếu Hoa cuối cùng vẫn tiếp tục xây dựng công trình ở Vấn Xuyên, có thủ trưởng số một quét sạch tất cả các chướng ngại vật, Lục Thiếu Hoa cảm thấy bất động sản Phượng Hoàng có thừa khả năng để hoàn thành tốt công trình này, nhưng cụ thể là xây dựng Vấn Xuyên như thế nào, không phải Lục Thiếu Hoa nói rồi thôi, vẫn cần có hai chuyên gia kiến trúc Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích đến tính toán.
Bởi vì bắt tay vào xây dựng công trình Vân Xuyến, Lục Thiếu Hoa không trông nom được mà phải trở về Hồng Kông ngay lập tức, sau khi rời khỏi Bắc Kinh đáp máy bay đi Thâm Quyến, buổi chiều thì đến nơi, sau đó nghỉ ngơi cả buổi chiều, đến tối mới triệu tập Lâm Tề Hoàn và Hà Thừa Ích đến biệt thự của hắn.
Lâm Tề Hoàn là tổng giám đốc điều hành của tập đoàn bất động sản của Phượng Hoàng ở Thâm Quyến, phụ trách quản lý tất cả các công ty của tập đoàn bất động sản trong nước, mà Hà Thứa Ích là phó tổng giám đốc điều hành, đều là đại tướng trấn giữ một phương, lúc bình thường họ rất ít ở Thâm Quyến, nhưng do cắt giảm nhân sự vào năm ngoái và bất động sản Phượng Hoàng gần đây cũng không công trình gì cả, hai người bọn họ xem như khá nhàn nhã, đều ở lại Thâm Quyến.
Đã bị Lục Thiếu Hoa triệu tập, hai người đó dường như ngay cả nghĩ ngợi cũng không có liền vội vã chạy nhanh tới biệt thự của Lục Thiếu Hoa, bọn họ đều biết rằng, Lục Thiếu Hoa tuyệt đối sẽ không vô duyên vô cớ mà triệu tập họ đến, rốt cuộc là hôm qua Lục Thiếu Hoa vẫn còn đang ở Tứ Xuyên mà.
Hôm nay Lục Thiếu Hoa đã trở về Thâm Quyến, vả lại còn triệu tập cả hai người họ đến, mặc dù Lâm Tề Hoàn hay Hà Thừa Ích đều biết, Lục Thiếu Hoa triệu tập bọn họ đến chắc chắn là có liên quan đến bất động sản Phượng Hoàng, mà bọn họ đều có thể đoán được những chuyện đó có liên quan đến trận động đất ở Vấn Xuyên.
Sự thật cũng chứng minh được dự đoán của Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích là chính xác, khi đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, tiếp tục nói đến việc xây dựng công trình ở Vấn Xuyên, sau đó để bọn họ lập tức thông báo tuyển dụng nhân sự, còn một số hạng mục có thể tạm ngưng thi công, tập trung tất cả đội ngũ vào chuẩn bị xây dựng công trình ở Vấn Xuyên.
Đương nhiên rồi, Lục Thiếu Hoa cũng không có yêu cầu Lâm Tề Hoàn và Hà Thừa Ích lập tức kéo quân qua bên đó, mà là điều động quân cho hợp lý trước rồi mới kéo qua sau, cũng không phải Lục Thiếu Hoa không muốn để họ kéo quân qua bên đó ngay bây giờ, mà bây giờ nói đi không những không làm được gì, mà có có khả năng đội quân công trình còn gặp phải nguy hiểm nữa.
Mỗi một lần động đất, khi đạt tới một độ rung nhất định, sau cơn động đất tuyệt đối sẽ kéo theo những trận động đất nhỏ xảy ra, mà theo ký ức trước đây của Lục Thiếu Hoa cho hắn ta biết được rằng, sau cơn động đất ở Vấn Xuyên, không những chỉ có một lần xảy ra những cơn động đất nhỏ, mà xảy ra rất nhiều lần, liên tục trong thời gian dài.
Cho nên, hiện nay nếu kéo đội thi công công trình qua bên đó, chắc chắn là sẽ gặp nguy hiểm, với lại hiện nay quân đội đang dọn dẹp đống hoang tàn, vẫn phải đợi đến khi đống đổ nát được dọn dẹp xong một phần thì sau đó mới kéo quân qua được.
Rất rõ ràng, sẽ điều phối ở bên đây trước, đợi đến khi điều phối tương đối ổn thỏa, đống đổ nát cũng được dọn dẹp xong một phần, những cơn dư chấn cũng bớt đi, lúc đó thì vừa đúng lúc có thể đem đội quân xây dựng công trình sang khởi công, thời gian này khá hợp lý, không kéo dài, cũng không khẩn trương.
Tuy nhiên, khi nghe thấy Lục Thiếu Hoa nói sẽ tiếp tục xây dựng công trình ở Vấn Xuyên, Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích không kiềm nén nỗi lo lắng, mặt cứ nghệch ra, không vì chuyện gì khác mà chính là vì công trình này quá lớn.
Không, không thể xem là quá lớn, mà to lớn phải đến hình dung mới chính xác được.
Chu vi khu đất gần 500.000 km2, công trình này quá lớn như vậy có thể hình dung được không? Nếu nói như thế, cái gì mới gọi là khổng lồ, chẳng lẽ lại còn muốn mở rộng chu vi đến hết Trung Quốc hay sao?
Xây dựng công trình cao mấy chục tầng đã tính là công trình lớn, nếu xây dựng mấy căn, thì có thể gọi là cực lớn rồi, mà nếu xây dựng công trình với khuôn viên rộng 500.000 km2, dùng to lớn để hình dung thì liệu có hình dung nổi không?
Hiện tại có hơi buồn cười, Lục Thiếu Hoa tiếp tục xây dựng công trình như vậy, Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích cảm thấy áp lực gấp bội, đồng thời Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích cũng có chút lo lắng, lo lắng vì chính bản thân bọn họ không có cách nào nắm bắt tốt được.
Công trình quá ư là lớn, có chút mơ hồ thì sẽ có thể sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, mà một khi đã xảy ra, như vậy kết quả khó mà lường được, công trình tồi tàn sẽ xuất hiện, tuy Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích cũng không lo lắng nhân công thuộc tập đoàn bất động sản Phượng Hoàng làm loạn, nhưng công trình tồi tàn không đơn giản là ăn bớt nguyên vật liệu, mà có rất nhiều nhân tố tạo nên.
Động đất ở Vấn Xuyên lần này, Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích cũng là người quyên góp không ít tiền, đối với đồng bào quê hương bị tàn phá, hai người bọn họ cảm nhận nỗi đau sâu sắc, cho nên họ không hy vọng nhìn thấy công trình xây cho quê hương lại xảy ra tình trạng này.
Hai người Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích lo lắng cũng không phải là không có nguyên nhân, hai người bọn họ tuy là người nắm quyền trong tập đoàn bất động sản Phượng Hoàng, nghiệp vụ trải rộng trên toàn Trung Quốc và Hồng Kông, nhưng dù sao cũng là quản lý một công ty tập đoàn, và xây dựng Vấn Xuyên tất cả đều không giống nhau.
Mà Lục Thiếu Hoa dường như cũng thấy được sự lo lắng của hai anh bạn đồng nghiệp, cười cười khiến cho họ cố gắng hết sức để làm là ổn rồi, sau cùng Lục Thiếu Hoa còn động viên tinh thần tinh thần cho họ, nói cái gì mà tin tưởng rằng bọn họ sẽ đủ khả năng làm tốt việc này.
Tuy nhiên, việc xây dựng công trình ở Vấn xuyên có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lục Thiếu Hoa còn để cho Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích tuyển chọn một vài nhân viên có năng lực trong lĩnh vực xây dựng, để họ quản lý một phần công việc, giám sát từng cái một để đảm bảo tiến độ công trình và đưa ra các công tác thống kê số liệu, sau đó báo cáo lại cho hai người Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích để kiểm tra lại.
Công trình đang xây dựng rầm rộ, nhưng đó cũng có số liệu, Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích lại là chuyên gia trong lĩnh vực xây dựng, làm quản lý trong bất động sản Phượng Hoàng bao nhiêu năm như thế, kinh nghiệm của họ cũng tích lũy được khá là phong phú, hoàn toàn có thể phát hiện ra bất cứ sai sót nào có từ trong số liệu.
Cho nên, chỉ cần đề bạt thêm vài nhân viên quản lý có kinh nghiệm, để cho họ tính toán số liệu, thì có đủ cơ sở để tránh sai sót xảy ra.
Đương nhiên là thế rồi, nhân viên bên dưới cũng có thể làm giả số liệu được mà, chẳng qua Lục Thiếu Hoa tin tưởng hai người Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích có mắt nhìn người, tuyệt đối không quá kém trong việc đề bạt nhân viên.
Giải quyết xong những vấn đề liên quan đến việc xây dựng công trình Vấn Xuyên, Lục Thiếu Hoa lưu lại một đêm ở Thâm Quyến, đến sáng sớm ngày hôm sau mới trở về Hồng Kông, nhưng mà, khi Lục Thiếu Hoa trở về Hồng Kông, cũng giống như người không có chuyện gì, vẫn nán lại trong biệt thự nghỉ ngơi.
Lục Thiếu Hoa khá là nhàn nhã, nhưng Tần Tịch Thần lại bận bịu không hết việc ở cao ốc Phượng Hoàng, Tần Tịch Thần đến công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, đang ngồi trong phòng họp nhỏ công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, mà hai vị phó tổng giám đốc quản lý và tổng giám đốc của công ty dầu mỏ Phượng Hoàng cũng đang ngồi bên trong.
Điều đáng nói ở đây là, theo công ty dầu mỏ Phượng Hoàng đã thu nhận được tất cả sản nghiệp dầu mỏ của tập đoàn tài chính Rockefeller, công ty dầu mỏ Phượng Hoàng hiện nay đã biến thành một công ty dầu mỏ đa quốc gia với quy mô lớn, địa vị tự nhiên cũng tăng lên một bậc, gọi như trước đây công ty dầu mỏ Phượng Hoàng là không được, mà nên gọi là tập đoàn đa quốc gia dầu mỏ Phượng Hoàng mới đúng.
Mà trên thực tế cũng là như vậy, hai ngày trước, công ty dầu mỏ Phượng Hoàng chính thức đổi thành tập đoàn tập đoàn đa quốc gia dầu mỏ Phượng Hoàng, tên gọi tắt là tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng.
Các công ty con thuộc tập đoàn Phượng Hoàng cũng được nâng lên một bậc, điều này lẽ ra chính là sự tình nột bộ của Tần Tịch Thần, không cần phải thông qua đồng ý của Lục Thiếu Hoa mới sửa đổi, huống chi mấy ngày trước, Lục Thiếu Hoa còn vội vàng đi tới đi lui, phỏng chừng cũng không có thời gian và sức lực để đi quản những việc này.
Chỉ có điều hôm nay lại tổ chức hội nghị cũng không phải là vì dầu mỏ Phượng Hoàng từ công ty nâng lên tập đoàn, mà là vì tập đoàn Phượng Hoàng ở bên Châu Âu xảy ra vấn đề cắt giảm nhân sự nên mới triệu tập cuộc họp.
Châu Âu không thể so với Hồng Kông, cũng không thể so với trong nước, ở bên đó xem trọng cái gì gọi là tự do và dân chủ, Tần Tịch Thần ngoài thời gian tiến hành khai trừ những kẻ chống đối, cũng không biết những người đó sử dụng cách nào mà khiến cho đại đa số nhân viên bên đó đứng lên tiến hành bãi công.
Bãi công vừa mới xuất hiện, kết quả gây ra là công ty dầu mỏ Phượng Hoàng bên Châu Âu đình chỉ hoạt động, toàn bộ nghiệp vụ đều dừng lại, hậu quả đó rất là nghiêm trọng, trước tiên là phải bồi thường hợp đồng cho sự tổn thất của các đối tác.
Sự tổn thất này xem ra không đơn giản chút nào, nhưng khi đạt đến con số định mức nhất định, tập đoàn Phượng Hoàng cho dù là lắm tiền nhiều của, như thế cũng nhận lấy những áp lực nặng nề, mà huống chi là tập đoàn Phượng Hoàng hiện nay đang thắt chặt vòng xoay vốn, chuẩn bị khi cơn khủng hoảng tài chính xảy ra, thì sự tổn thất cũng giảm xuống đến mức thấp nhất.
Bây giờ cũng ổn rồi, nếu bồi thường một khoản tiền, cũng mang lại cho văn phòng chính của tập đoàn Phượng Hoàng áp lực không nhỏ, mà sau khi biết được tình hình chuyển biến xấu ở bân đó, Tần Tịch Thần mới triệu tập cuộc họp khẩn cấp như vậy, mục đích là xem xem có thể tìm ra biện pháp nào hữu hiệu để giải quyết hay không.
- Xin lỗi tổng giám đốc Tần, là do chúng tôi không làm tốt công việc của mình.
Công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, à, không phải, phải nói là tổng giám đốc điều hành tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng trên mặt còn mang theo vẻ mệt mỏi, rất rõ ràng rằng đã rất lâu rồi ông ta không được nghỉ ngơi, hai cặp mắt in hằn những tia máu, rất là hổ thẹn khi nhận kiểm điểm với Tần Tịch Thần.
Có thể đủ thuận lợi khi làm tổng giám đốc điều hành tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng, như vậy không đơn giản là một vấn đề về năng lực, về phương diện khác cũng cần phải nói là tinh anh nhất trong số những người tinh anh mới phù hợp, mà rõ ràng là, tổng giám đốc đương nhiệm hiện nay của tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng chính là người như vậy.
Một người có năng lực thực sự, lại khiến cho dầu mỏ Phượng Hoàng xảy ra sự việc như vậy, có thể nghĩ rằng phía bên Châu Âu rốt cuộc là hỗn loạn biết bao nhiêu.
- Cũng không trách các anh được.
Tần Tịch Thần khoát tay tỏ vẻ chịu thua, sắc mặt cũng rất nặng nề, mang theo cơn tức giận nói:
- Tất cả những chuyện này đều do tập đoàn tài chính Rockefeller và tập đoàn Goldman Sachs đang ngấm ngầm giở trò, mà các anh vừa mới thu mua công ty dầu mỏ bên phía Châu Âu, cơ bản là không ổn rồi, những sự việc đã xảy ra không có cách nào nắm bắt được đó không phải là các anh làm sai, mà là chúng ta đánh giá thấp lòng trung thành của những người đó đối với tập đoàn tài chính Rockefeller.
Tần Tịch Thần có trách những người quản lý cao cấp trong tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng không? Nếu nói không có, như vậy có chút không thật lòng, dù sao tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng cũng đã xảy ra chuyện như vậy rồi, mà đã làm quản lý cao cấp của tập đoàn dầu mỏ Phượng Hoàng đã để chuyện này xảy ra, ít nhiều cũng bị lãnh đạo trách mắng vì đã sơ xuất trong công việc.
Nhưng, Tần Tịch Thần chỉ hận tập đoàn tài chính Rockefeller, theo tin tức của Trần Quốc Bang mang tới, thì tất cả những việc này đều do tập đoàn tài chính Rockefeller chỉ đạo, mà tập đoàn Goldman Sachs cũng xem như là tòng phạm, hai bọn chúng đã bắt tay với nhau, chuẩn bị tiến hành tấn công tập đoàn Phượng Hoàng.
Khi nhận được thông tin tình báo, Tần Tịch Thần lúc đó đờ đẫn cả người, cô ta không ngờ rằng, ngay tại thời điểm quan trọng này lại xảy ra chuyện như vậy, thật sự là có chút không thích hợp.
Nếu lại xảy ra một lần nữa, như vậy Tần Tịch Thần có thể cam đoan, tuyệt đối có thể đánh ngã hai tập đoàn này, khiến cho bọn chúng mất tích trong lịch sử, nhưng hiện tại thì không được, tập đoàn Phượng Hoàng đang lùi về phòng bị, không thể ra quân đánh bại đối phương được.
- Thôi được rồi, những điều này không còn quan trọng nữa rồi, quan trọng là chúng ta phải xử lý khéo léo sự việc này mà thôi.