Thương Trường Đại Chiến

Chương 188

Sau khi Lục Thiếu Hoa sắp xếp xong cho Lâm Tề Toàn mới trở về cửa hàng hoa quả. Đi Rolls-Royce về nhà đương nhiên không tránh khỏi làm Lục Gia Thành trách cứ. Nhưng anh ta cũng chỉ nói ngoài miệng thế thôi, bây giờ trong nhà không phải không có tiền. Lục Thiếu Hoa đổi xe cũng không có gì quá mức, hơn nữa tiền cũng là Lục Thiếu Hoa kiếm ra. Chẳng qua tất cả đều là Lục Gia Thành không biết giá của chiếc Rolls-Royce mới có cách nghĩ như vậy, nếu biết giá chính xác, hẳn là ông ta sẽ mắng Lục Thiếu Hoa lụn bại.

Trở về Thâm Quyến, gọi điện thoại về nhà là đương nhiên, nói chuyện với mẹ Trần Lệ một lát rồi Lục Thiếu Hoa cúp máy. Sau đó đi tắm rồi vội chui vào chăn nằm. Buổi sáng từ Hongkong ra, cả ngày đều là ngồi trong xe, hơn nữa còn xem hai công trình, nói không mệt mới là lạ.

...

Một đêm không nói chuyện, sáng sớm hôm sau, Lục Thiếu Hoa đã dậy, liền đón năm mới. Trước sau Tết mấy hôm nhất định sẽ không có thời gian cho nên trước Tết Lục Thiếu Hoa buộc phải sắp xếp xong mọi thứ, hơn nữa việc cần làm trước là công ty bất động sản.

Đi vào một nơi xa lạ, đưa tiền bảo hộ là khó tránh khỏi. Lục Thiếu Hoa không thể ở lại Thâm Quyến, mà Lâm Tề Toàn mới từ Hongkong sang, có thể nói là người xa lạ. Dẫn Lâm Tề Toàn đi thăm hỏi Tăng Ái Dân một chút là không tránh được.

Chín giờ sáng, Lục Thiếu Hoa đã đến chỗ Lâm Tề Toàn, thấy mắt anh ta vẫn còn đỏ, Lục Thiếu Hoa biết chắc nguyên nhân là tối qua ngủ không ngon
- Làm sao vậy? Không quen sao?

- Ha hả!
Lâm Tề Toàn cười ha hả rồi nói:
- Mới đến một nơi xa lạ, không quen cũng là bình thường, sau vài ngày sẽ không sao.

- Ừ!
Lục Thiếu Hoa cũng tương đối hiểu, cho dù là ai, đến một nơi xa lạ vì vấn đề môi trường không quen là chuyện khó tránh khỏi.
- Đi thôi, hôm nay tôi dẫn anh đi gặp chủ tịch thành phố, sau đó dẫn anh đi xem công ty bất động sản mà tôi đang nhận thầu hai công trình.

Lục Thiếu Hoa cũng không vội bố trí nhiệm vụ cho Lâm Tề Toàn, mà dẫn anh ta đi gặp một số người giúp đỡ anh ta sau này. Dù sao Lâm Tề Toàn là một mình chiến đấu, không giống ở Hongkong là cũng hai người Hà Thừa Ích. Hơn nữa Thâm Quyến cũng không phải là Hongkong nơi anh ta lớn lên từ bé. Đúng với nơi nào cũng là xa lạ, muốn thích ứng cũng cần có thời gian.

- Được.
Lâm Tề Toàn chăm chú nói.

...

Nơi Lâm Tề Toàn ở cách Ủy ban nhân dân thành phố không xa, lái xe mười phút là đến. Lúc đến là chín giờ hai mươi phút, Lục Thiếu Hoa và Lâm Tề Toàn đã ngồi trong phòng làm việc của Tăng Ái Dân.

Trước hết để giới thiệu hai người với nhau, còn về mục đích hắn dẫn Lâm Tề Toàn đến gặp anh ta, Lục Thiếu Hoa cũng nói rõ với Tăng Ái Dân, đơn giản chỉ là để Tăng Ái Dân chiếu cố chút thôi. Điều này, Tăng Ái Dân đáp ứng liền, được biết Lục Thiếu Hoa cần đăng ký công ty bất động sản hơn nữa là nói thẳng mấy ngày nữa là làm xong, lại có những lời này có người làm quan dễ làm việc hơn.

Gặp qua Tăng Ái Dân, mục đích sau đó đương nhiên là công ty bất động sản Phó Trấn Thái. Việc đến công ty bất động sản Phó Trấn Thái, tối qua Lục Thiếu Hoa đã gọi điện nói qua rồi. Phó Trấn Thái biết Lục Thiếu Hoa trở về Thâm Quyến tất nhiên là rất hoan nghênh.

Nơi đã đi qua một lần, Trương Khánh Vân tự nhiên nhớ rõ vị trí công ty Phó Trấn Thái. Ngựa quen đường cũ đi thẳng vào nhìn lên tòa nhà, Lục Thiếu Hoa không nhịn được cười, còn nhớ rất rõ lần trước anh ta còn kỳ lạ mà.

Nghiêng đầu sang nhìn Lâm Tề Toàn, biễu hiện vẻ mặt của anh ta có chút kỳ quặc, Lục Thiếu Hoa lại cười. Hắn biết lúc đó Lâm Tề Toàn cũng đang kỳ lạ, giống hắn lúc đó. Sinh ra nghi ngờ, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không vạch trần, chỉ thản nhiên nói một câu
- Đi vào sẽ biết.

Đi vào cửa chính, Lục Thiếu Hoa lại liếc Lâm Tề Toàn một cái, vẻ mặt người sau là vô cùng kinh ngạc.

- Ha hả.
Phó Trấn Thái từ xa nhìn thấy Lục Thiếu Hoa vừa vào cửa, mỉm cười chào đón
- Thiếu Hoa, cậu đã đến rồi, đi, lên văn phòng ngồi đi.

Lục Thiếu Hoa gật gật đầu đi theo Phó Trấn Thái lên lầu hai. Sau khi ngồi trong văn phòng Phó Trấn Thái, Phó Trấn Thái nói về chuyện hai công trình. Tuy nhiên đang nói dở lại bị Lục Thiếu Hoa cắt ngang.

- Ông Phó ơi, tôi hôm nay đến không phải là vì chuyện công trình.
Lục Thiếu Hoa phất phất tay nói.

Trên thực tế, Lục Thiếu Hoa đã đi xem tiến triển hai công trình, không cần Phó Trấn Thái nói hắn cũng biết tiến độ. Hôm nay đến chủ yếu là giới thiệu anh ta và Lâm Tề Toàn. Lại nói chính là ý tưởng tự mình thành lập công ty bất động sản.

Từ lúc Lục Thiếu Hoa đem công trình tiểu khu cư trú giao cho Phó Trấn Thái. Phó Trấn Thái sớm đã cảm thấy không lâu sau Lục Thiếu Hoa sẽ tự mình thành lập công ty bất động sản và tự mình xây dựng đội ngũ. Vì vậy nên khi Lục Thiếu Hoa nói bản thân chuẩn bị thành lập công ty, anh ta cũng không bất ngờ, ngược lại nhiệt tình hỏi hắn có cần giúp đỡ hay không.

- Ha hả! Ông Phó ông không sợ tôi thành lập công ty rồi sẽ cạnh tranh với ông sao?
Lục Thiếu Hoa vừa nói vừa xem nét mặt của Phó Trấn Thái. Hắn muốn nhìn thấy sắc mặt thay đổi của Phó Trấn Thái, nhưng hắn đã phải thất vọng rồi, vẻ mặt Phó Trấn Thái lại không có thay đổi gì.

- Ha hả…
Phó Trấn Thái ban đầu là cười cười cởi mở, sau đó mới nói:
- Tôi già rồi, Hải Đào còn trẻ, không thể phát triển công ty chốc lát, hiện nay mục đích duy nhất là có thể đứng vững ở Thâm Quyến. Mà tôi tin rằng cậu thành lập công ty bất động sản cũng không đơn giản là đầu tư bất động sản ở Thâm Quyến chứ.

Không đợi Lục Thiếu Hoa mở miệng, Phó Trấn Thái lại nói tiếp
- Mục tiêu cuối cùng của cậu là bất động sản của cả nước.

- Ha hả...
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, tất cả đều không nói.

Xem như Phó Trấn Thái đoán đúng rồi, một Thâm Quyến nhỏ bé cũng không đủ thỏa mãn ham muốn của Lục Thiếu Hoa. Nếu có thể, hắn sẽ đem công ty bất động sản của mình đi khắp các nước. Ôi, không, là hắn đề cập đến các công ty các ngành các nghề đều sẽ có mặt tại khắp nơi trên cả nước. Lục Thiếu Hoa tin chắc vào điều này, hắn có thể làm được, đúng vậy, hắn tuyệt đối có thể làm được.

Nói chuyện cùng Phó Trấn Thái một hồi, Lục Thiếu Hoa rút khỏi bàn luận, trở nên im lặng lắng nghe. Tục ngữ nói rất đúng, hai người nói cùng chủ đề tương đối hợp nhau, tại văn phòng Phó Trấn Thái cũng đang diễn ra cảnh tượng đó.

Lâm Tề Toàn là tinh anh về bất động sản ở Hongkong, mà Phó Trấn Thái lại là lão tiền bối về bất động sản. Tự nhiên đem đề tài bất động sản ra nói, mỗi người đếu có quan điểm riêng, mỗi ngưới có một các nhìn khác, cho nên hai người dường như quên thời gian vậy, bắt đầu chủ đề bất động sản, trong khoảng thời gian sôi nổi, thu được ý kiến tương đồng.

Đối với bất động sản Lục Thiếu Hoa cũng không hiểu, căn bản là chen vào hắn cũng không nghĩ đến. Để hai người họ nói cũng không quá tốt, ngược lại có thể để hai người họ quen nhau hơn. Hơn nữa, Phó Trấn Thái là người từng trải trên giới bất động sản, một số thứ hiểu biết rất rõ, nhất định có thể giúp Lâm Tề Toàn.

...

Lâm Tề Toàn và Phó Trấn Thái ngồi trong văn phòng nói chuyện, Lục Thiếu Hoa ngồi nghe cảm thấy nhàm chán liền dẫn Thượng Khuê chuyển vào trong công ty bọn họ. Đợi sau khi về văn phòng Phó Trấn Thái đã là một giờ chiều rồi. Thấy hai người còn hứng thú nói chuyện, Lục Thiếu Hoa nhìn một lát, không nỡ ngắt lời hai người họ, chỉ chỉ đồng hồ trên tường nói.
- Đã đến giờ ăn trưa rồi, ra ngoài ăn cơm trước đi.

Bị Lục Thiếu Hoa ngắt lời, hai người ngượng ngùng gãi gãi đầu, nhìn nhau cười.

Sau khi ăn cơm trưa, Phó Trấn Thái cũng muốn về công ty làm việc, mà Lâm Tề Toàn lại đi theo Lục Thiếu Hoa rồi. Lục Thiếu Hoa lại dẫn Lâm Tề Toàn đến chỗ cửa sổ thế giới. Tuy nhiên cũng không dừng xe ở bên đường, mà để Trương Khánh Vân lái xe vào một con đường ở bên.

Khi Lục Thiếu Hoa mua mảnh đất cửa sổ thế giới đó cũng là mua một mảnh khác ở đằng sau. Phía trước xây cửa sổ thế giới, phía sau hắn muốn xây một trang viên quy mô lớn, một trang viên để mình ở. Từ sau khi thấy biệt thự hình thức trang viên của nhà họ Hoắc, Lục Thiếu Hoa đã muốn xây một trang viên để mình ở ngay lập tức.

- Mảnh đất này năm 87 tôi mua được.
Lục Thiếu Hoa chỉ vào mảnh đất trống to, trầm ngâm một lát rồi nói:
- Nơi này cũng là trọng điểm công tác sau này của anh, tôi muốn trong đây xây biệt thự hình thức trang viên để mình ở.

Đối với Lâm Tề Toàn sinh ra ở Hongkong mà nói biệt thự hình thức trang viên cũng không xa lạ gì. Hongkong có rất nhiều nhà giàu xây biệt thự hình thức trang viên của mình, chẳng qua độ lớn nhỏ khác nhau thôi.

- Ừ! Tôi hiểu rồi.
Lâm Tề Toàn gật gật đầu nói.

- Được, vậy chúng ta về thôi.
Lục Thiếu Hoa quay trở về, chuyển đề tài nói
- Tết đã đến rồi, anh không cần vội bắt đầu làm việc như vậy. Thời gian này hãy sắp xếp tốt cho người thân đi đã, năm sau hãy bắt đầu làm đi.

Lâm Tề Toàn không mở miệng, chỉ gật gật đầu tỏ vẻ anh ta đã hiểu.

Đã sắp xếp tốt lắm rồi, Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì thêm, gặp vấn đề gì khó khăn Lâm Tề Toàn cũng biết đi gặp Phó Trấn Thái giúp đỡ, điều này không cần Lục Thiếu Hoa nhắc nhở. Vì Lâm Tề Toàn biết hôm nay Lục Thiếu Hoa dẫn anh ta đi gặp hai người Tăng Ái Dân và Phó Trấn Thái chính là để anh ta có gặp khó khăn gì thì tìm bọn họ.

....

―――――――――――――――― ―――

Tết năm 1991 đã đến, mọi việc bên Thâm Quyến đều đã sắp xếp xong, Lục Thiếu Hoa có thể nói là không còn việc gì vướng bận. Trong thời gian Tết, Lục Thiếu Hoa còn cố ý sắp xếp Lâm Tề Toàn và Lục Xương gặp nhau một lần. Hắn cũng nói thẳng với Lâm Tề Toàn nên kiếm vài chiến tích cho chú út của hắn. Còn phải làm thế nào, Lục Thiếu Hoa tin Lâm Tề Toàn biết cần phải làm như thế nào.

Trở về Thâm Quyến, gặp mặt Tăng Vũ Linh là đương nhiên. Tết âm lịch cũng vừa là dịp trường học nghỉ đông, Tăng Vũ Linh không phải đi học. Thế nên gần như hàng ngày đều ở bên Lục Thiếu Hoa, hai người đi dạo quanh Thâm Quyến. Trong thời gian này, Anten Chiyoda cũng chen vào được hai lần. Nhưng không biết vì sao, hai người cũng không có tranh giành tình nhân, ngược lại, ở cùng nhau rất tốt. Điều đó làm Lục Thiếu Hoa thấy lạ, làm thế nào mà bỗng nhiên thay đổi như vậy?

Mãi đến sau này Lục Thiếu Hoa mới biết, cái gọi là không khéo léo không thành sách. Hóa ra hai người không ngờ cũng học một trường, mà còn cùng một lớp, cùng một bàn, đáng để ở cùng nhau, khiến hai người tình làm chị em, quan hệ cũng ngày càng hòa hợp.

Tình hình như thế là mong muốn thấy nhất của Lục Thiếu Hoa, cũng là điều Lục Thiếu Hoa hy vọng chứng kiến.

...

Thời gian trôi nhanh, không ai có thể ngăn lại được. Rất nhanh, Tết âm lịch đã qua. Mùa xuân đến rồi, đất đai thay đổi sức sống, từng ngọn cỏ từ từ nhô lên, non mơn mởn, xanh mướt. Gió thổi nhẹ nhàng, cỏ cây mềm mại.

Tết âm lịch qua đi, cũng là lúc Lục Thiếu Hoa phải rời Thâm Quyến trở về Hongkong. Ngồi trên Rolls-Royce, nhìn cảnh vật bay ngược đường đi, xe chạy lẳng lặng hướng về phía hải quan La Hồ.

Trở lại Hongkong, Lục Thiếu Hoa chỉ gọi Lưu Minh Chương đợi ở phòng hội nghị trên tầng ba mươi tòa nhà Phượng Hoàng mở hội nghị bí mật. Nội dung hội nghị này ngoài mấy người đến trình diện biết ra, không ai biết rốt cuộc Lục Thiếu Hoa bố trí cái gì. Sáng sớm ngày hôm sau hắn liền dẫn Lý Thượng Khuê và Trương Khánh Vân ra sân bay quốc tế ngồi máy bay rời khỏi Hongkong đi Nhật Bản.

Không ai biết Lục Thiếu Hoa lại đi Nhật Bản làm gì. Nhưng người quan sát từ một chỗ bí mật có thể khẳng định một chút, Lục Thiếu Hoa rời khỏi Hongkong nhất định là có hành động gì ghê gớm, chỉ có điều không biết hành động ra sao thôi. Nhưng Lục Thiếu Hoa biết, một hành trình mới giờ khắc này mới chính thức bắt đầu.
Bình Luận (0)
Comment