Thương Trường Đại Chiến

Chương 634

Thực ra từ mấy ngày trước, chính xác là ngày thứ hai sau khi Lục Thiếu Hoa hạ lệnh rút khỏi Thái Lan, ngày 26 tháng 9 năm 1997, Indonexia đã bắt đầu có động tĩnh. Từ sau cơn bão tài chính ở Châu Á và sự hồi phục của thị trường tài chính Đông Nam Á thì đây là đợt biến động đầu tiên.

Đến đây mọi thứ vẫn chưa kết thúc. Tiếp đó, thị trường các nước Đông Nam Á lại hoang mang mà bán đổ bán tháo tiền của nước họ để mua đô la Mỹ. Đến ngày 30 tháng 9, đồng Ringgit, Rupiah và Peso lại một loạt mất giá, trong đó biên độ mất giá của đồng Ringgit là lớn nhất, sau khi giao dịch kết thúc thì xuống mức kỉ lục là 3.25, đạt mức 3,245 điểm.

Ngày 1 tháng 10 là một ngày đen tối trong lịch sử thị trường tiền tệ ở Đông Nam Á. Đồng Rupiah Indonesia, Peso Philippin và Ringgit Malaysia lại tiếp tục mất giá, đến cả tiền đô la Singapore xưa nay vốn rất ổn định cũng đã tụt giá. Đến đây có thể nói, Rapiah Indonesia mất giá đã gây ra một hậu quả lớn làm liên lụy đến cả đô la Singapore.

Thế nhưng chất dẫn lửa đầu tiên phải nhắc tới là Thái Lan, ngày 1 tháng 10, khi vào thời điểm đóng cửa thị trường thì tỷ giá đồng Bath và đô la Mỹ đã giảm 40% so với ngày 2 tháng 7, được tính là mức kỷ lục cuối cùng, đúng vậy, 40% là con số biên độ mất giá của đồng tiền Thái trong cơn bão tài chính ở Châu Á. Có điều chuyện này không còn liên quan gì tới Lục Thiếu Hoa nữa vì hắn đã sớm rút khỏi thị trường Thái Lan từ năm ngày trước.

Còn nhiều thứ khác đáng phải chú ý hơn, ví dụ như đồng Ringgit của Malaysia trong phiên giao dịch sáng nay đã mất giá tới mức thu hút sự chú ý của mọi người, trong ngày 1 tháng 10, giao dịch chưa đầy hai tiếng đồng hồ mà biên độ mất giá đã vượt quá 4 biên độ, đến lúc đóng cửa thị trường thì chỉ còn 3.4080, đạt mức 3550 điểm

Từ năm 1973 trở đi, khi đồng Ringgit Malyasia bắt đầu có sự biến động cho tới nay thì đây là lần mà tỷ giá với đôla Mỹ là thấp nhất. Đồng Ringgit mất giá cũng đã tạo thành mối nguy hiểm cho các quốc gia khác, tạo thành một phản ứng mất giá dây chuyền.

Đồng Rupiah Indonesia xuống đến mức thấp nhất trong lịch sử là trên dưới 3. 445. Đến ngày 3 tháng 10, cũng chính là sau ba tháng cơn bão tài chính bùng phát, đồng Rupiah đã giảm với tổng biên độ là 53%, trở thành nước có biên độ mất giá đứng thứ hai trên Thế Giới, chỉ sau đồng Lia Thổ Nhĩ Kỳ với mức là 63%.

Theo như thống kê thì sự mất giá nghiêm trọng nhất của năm loại tiền trên Thế Giới cũng đã đồng loạt xuất hiện trong khoảng thời gian này. Chỉ trong khu vực Châu Á, đứng đầu danh sách là Thổ Nhĩ Kỳ với biên độ mất giá là 63%, có thể nói là dẫn đầu khá xa và giật được chức Quán quân. Đồng Rupiah cũng không kém cạnh khi đứng ở vị trí Á quân với biên độ mất giá là 53%, kém hơn Thổ Nhĩ Kỳ mười điểm.

Còn xếp ở vị trí thứ ba là đồng Bath của Thái Lan, ngọn nguồn của cơn bão này, đã vô cùng vinh quang khi giành được vị trí thứ ba với biên độ là 32.69. Nếu như là ở Thế vận hội Olympic thì coi như đã đạt được huy chương Đồng.

Đồng Ringgit đứng ở vị trí thứ tư với một biên độ khiêm tốn hơn, 25. 01. Còn vị trí thứ năm là dành cho đồng Peso của Philippines với con số là 5. 27.

Tất nhiên những số liệu đó đều căn cứ vào trí nhớ của Lục Thiếu Hoa. Hôm nay mới là 1 tháng 10, nằm vào giai đoạn đầu của đợt bão thứ hai, kết quả cuối cùng vẫn chưa xuất hiện. Chuyện này hắn cũng chỉ biết vậy chứ cũng không dám công khai nói nơi công cộng.


Khi Lục Thiếu Hoa đến sở tổng chỉ huy thì mọi người đều đang bận rộn. Lý Vân Thanh và Lưu Minh Chương lúc đó đang đứng bất động nhìn chằm chằm vào màn hình lúc đó đang hiển thị biểu đồ hướng di chuyển của đồng Rupiah Indonesia, Ringgit Malaysia và Peso Philippines.

Lục Thiếu Hoa cũng đứng nhìn một lát, sau đó hắn quay sang thì thấy Lý Tông Ân lúc này cũng đang vô cùng bận rộn với bốn năm chiếc máy tính, cứ nhìn hết cái này rồi lại đến cái kia, bận tối mắt tối mũi.

- Tông Ân, đô la Singapore có thể chuyển hướng đấy, hôm nay tình hình có vẻ không ổn đâu.
Lục Thiếu Hoa nói không quá to cũng không quá bé, vậy nên tất cả mọi người trong đại sảnh đều có thể nghe thấy.

Lúc đó tất cả mọi người trong đại sảnh đều quay lại nhìn về phía hắn, thấy Lục Thiếu Hoa thì đều nhẹ gật đầu chào rồi lại quay ra tiếp tục công việc. Chỉ có Lý Tông Ân thì khác, sau khi gật đầu với hắn thì anh ta đến gần chiếc máy tính màn hình đen, gõ mật mã, mở màn hình bảo vệ.

- Này, đô la Singapore hình như cũng mất giá đấy.
Lý Ân Tông thở dài nói một câu sau đó chuyển biểu đồ thành màn hình lớn rồi lại nói với vợ của Lưu Minh Chương:
- Thông báo cho những người dưới đó chú ý đến đô la Singapore.

Singapore cũng là một quốc gia thuộc khu vục Châu Á, tuy rằng diện tích của nó không lớn nhưng không có nghĩa nó là một đất nước nghèo nàn mà ngược lại, nền kinh tế của Singapore ở khu vực Châu Á có ảnh hưởng rất lớn. Khi lên kế hoạch thì Lục Thiếu Hoa cũng đã từng nhấn mạnh là phải chú ý hướng vào thị trường này.

Lục Thiếu Hoa có hướng vào Singapore, nhưng chỉ có điều vì nghĩ tới biên độ mất giá của đồng tiền này không lớn, nên không phải đầu tư vào nhiều, thậm chí đội ngũ chuyên gia môi giới chứng khoán hắn cũng không để sắp xếp làm với Singapore, mà để mặc cho nó tự do phát triển.

Nói thẳng ra một câu đó là chỉ cần bỏ vào đó một ít tiền sau đó không cần quan tâm, mặc cho nó tự do phát triển, chờ đến thời điểm thích hợp thì cử ra vài người đi giải quyết là xong, vô cùng đơn giản.

- Mất giá, có điều biên độ không lớn.
Lý Vân Thanh tự nhiên than thở lên một câu rồi lại nói tiếp:
- Với biên độ mất giá như thế thì chúng ta sẽ chẳng kiếm được bao nhiêu.

Lý Vân Thanh đã quen với việc kiếm được những khoản tiền lớn rồi nên với khoản lời nhỏ này anh ta dường như không bận tâm. Điều này hoàn toàn bình thường, Lục Thiếu Hoa hiểu được vì hắn cũng có ý nghĩ đó.

Có điều hiện giờ hắn là người đứng ngoài cuộc, mà người ngoài cuộc thì thường minh mẫn hơn. Ý nghĩ đó của Lý Vân Thanh là không ổn nên hắn phải lên tiếng nhắc nhở:
- Ít thì cũng là tiền. Không cần biết là ít hay nhiều, chỉ cần có thể kiếm được thì đều là tiền, chúng ta không thể xem thường nó.

Lý Thanh Vân gãi gãi đầu, ngượng ngùng cười rồi nói:
- Tôi biết rồi!

- Ừ
Lục Thiếu Hoa cũng cười rồi lại tiếp:
- Được rồi, thật ra cũng chẳng có gì, chỉ cần chú ý đến tâm trạng là được. À đúng rồi, đô la Singapore ngày kia phải bán ra toàn bộ, không thể giữ lại. Với nền kinh tế của nước này thì sẽ hồi phục rất nhanh, giữ lại e rằng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Đúng như Lục Thiếu Hoa đã nói, đô la Singapore gần như không có phản ứng gì trong suốt trận khủng hoảng, một mực duy trì được tình trạng ổn định. Bây giờ có xuất hiện biến động thì cũng chỉ là tạm thời thôi, rất nhanh là lại có thể khôi phục lại.

- Được, đến lúc đó tôi sẽ bố trí hai người đi giải quyết việc này.
Lý Vân Thanh không nhìn màn hình nữa mà quay lại nói với Lục Thiếu Hoa.

Điệu bộ nghiêm túc của Lý Vân Thanh chứng tỏ anh ta rất quan tâm đến vấn đề này, mà chuyện anh ta đã quan tâm thì nhất định anh ta sẽ không quên, nhất định sẽ không coi nhẹ, như vậy thì Lục Thiếu Hoa có thể yên tâm được rồi.

- Tình hình hôm nay thế nào?
Lục Thiếu Hoa chuyển đề tài hỏi Lý Vân Thanh.

Cái gọi là tình hình mà Lục Thiếu Hoa muốn hỏi chính là hướng đi của đồng tiền các nước như thế nào. Hăn muốn Lý Vân Thanh cho hắn một câu trả lời.

Lý Vân Thanh không làm hắn thất vọng, anh ta đến ngồi gần hắn rồi nói:
- Về tổng thể thì Rupiah của Indonesia mất giá nghiêm trọng, tiếp đó là Ringgit của Malaysia, biên độ cũng không hề nhỏ Và cuối cùng là Peso của Philippines, biên độ là thấp nhất.

Cho dù Lý Vân Thanh không nói ra biên độ mất giá cụ thể là bao nhiêu nhưng với Lục Thiếu Hoa như thế là đủ rồi. Hắn cười tỏ ý vừa lòng, ngồi trầm ngâm một lúc lâu rồi đột nhiên hỏi Lý Vân Thanh:

- Anh thấy đợt biến động này sẽ kéo dài trong bao lâu? Chúng ta nên thanh khoản vào lúc nào thì phù hợp?
Bình Luận (0)
Comment