Kết thúc, cuối cùng cũng kết thúc, Lục Thiếu Hoa trong lòng thở phào nhẹ nhõm, tuy nhiên lập tức khẩu khí lại cao lên, bởi vì Lục Thiếu Hoa bị giật mình bởi con số, tổng cộng hai mươi ba tỷ đô la Mỹ, một con số khá lớn
Bên này Hồng Kông buôn bán lời gần 19 tỷ đô la Mỹ, đó mới chỉ là vài làn sóng đầu tiên, nếu vẫn tiếp tục, như vậy sẽ vượt qua con số 25 tỷ đô la Mỹ
25 tỷ đô la Mỹ, Lục Thiếu Hoa xuất ra 10% là 2,5 tỷ đô la Mỹ làm tiền thưởng, như vậy Lục Thiếu Hoa thu vào cũng được 22 tỷ đô la Mỹ, hoàn thành mục tiêu đề ra
Lục Thiếu Hoa sớm đã tính ra, lỗ hổng tài chính bên Thâm Quyến là hơn 10 tỷ đô la Mỹ gần 20 tỷ đô la Mỹ, hiện tại có khoản tiền này vào, lỗ hổng tài chính bên Thâm Quyến được lấp đầy, Lục Thiếu Hoa cũng không cần bán ra kỹ thuật tàu sân bay nữa.
Lại thở phào nhẹ nhõm, lỗ hổng tài chính được lấp đầy, Lục Thiếu Hoa đã chịu khổ, làm sao lại không thở một hơi chứ.
“A, cuối cùng đã giải quyết vấn đề nan giải này, kế tiếp chính là triển khai mạnh mẽ” Lục Thiếu Hoa thều thào tự nói
Có thể nói Lục Thiếu Hoa có hơn 2 nghìn tỷ đô la Mỹ, vì giấc mộng của hắn, đôi khi cần rất nhiều tiền, nếu không trùng hợp ngẫu nhiên tái sinh vào năm 97, có một cuộc khủng hoảng tài chính trên toàn thế giới, Lục Thiếu Hoa còn không biết làm thế nào để kiếm được tiền.
George Soros, Lục Thiếu Hoa hẳn là cảm tạ người Mỹ George Soros này, nếu không có ông ta tạo ra cơn lốc tài chính Châu Á, Lục Thiếu Hoa cho dù có ba đầu sáu tay cũng không có cách nào kiếm nhiều tiền đến như vậy.
Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa trong cơn lốc tài chính Châu Á nếu không kiếm được rất nhiều tiền, Lục Thiếu Hoa cũng không bắt đầu kế hoạch của hắn, phát triển vương quốc internet và kế hoạch dầu mỏ
Có thể nói, đó là một cơ hội, Lục Thiếu Hoa đã nắm bắt được cơ hội này mới dám triển khai mạnh mẽ, tiến hành củng cố theo đúng thực lực của mình, đưa giấc mơ tiến gần tới thực tế, tiến thêm một bước quan trọng
Bắt chước một câu dùng trên internet “ngồi chờ đủ chén”
Hiện tại Lục Thiếu Hoa có thể dùng một câu như vậy để hình dung, chỉ có điều cần sửa hai chữ “đủ chén” thành hai chữ “thành công”, Lục Thiếu Hoa là ngồi chờ thành công, bởi vì kế hoạch của hắn đã khởi động, kế tiếp chính là cho thời gian, từng bước phát triển, hướng mục tiêu chung tiến lên
Đương nhiên, ở giữa còn nhiều chi tiết tỉ mỉ, ví dụ như tình hình đã thay đổi một vài chi tiết, cũng cần làm việc rất nhiều, còn chưa nói là bên trong phát sinh chuyện, cũng cần Lục Thiếu Hoa đứng ra giải quyết
Cũng đừng nói, có rất nhiều sự việc nhỏ, ngày hôm sau, khi hai người Lý Tông Ân và Lưu Minh Chương trở về Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa liền nhận được điện thoại của Tăng Kiến Quốc.
Tăng Kiến Quốc chủ động gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa, đây là việc rất hiếm xảy ra, nhưng lần này Tăng Kiến Quốc quả thực cần gọi điện tới, cũng không phải muốn cùng Lục Thiếu Hoa nói chuyện phiếm, mà là có việc quan trọng cần thương lượng với Lục Thiếu Hoa
Kỹ thuật tàu sân bay
Đây chính là mục đích Tăng Kiến Quốc gọi điện cho Lục Thiếu Hoa, kết quả không sai, Tăng Kiến Quốc đại diện cho lãnh đạo quốc gia cùng Lục Thiếu Hoa thương thảo, muốn Lục Thiếu Hoa bán ra kỹ thuật tàu sân bay, coi như hoàn thành nốt cuộc đàm phán trước đây
Lục Thiếu Hoa cũng sớm biết sẽ có một ngày như vậy, kỹ thuật tàu sân bay, không chỉ Trung Quốc mà thậm chí là toàn bộ thế giới, kỹ thuật này đối với các nước mà nói rất quan trọng, lãnh đạo trong nước không thể từ bỏ nó, nhưng vì kỹ thuật tàu sân bay mà đánh gà chửi chó, Lục Thiếu Hoa còn chưa hết tức giận, làm sao có thể trao đổi vào lúc này
- Ông luôn hiểu cháu, cháu thật lòng muốn đem kỹ thuật tàu sân bay ra bán cho nhà nước, giúp cho quân đội quốc gia phát triển, nhưng ông xem xem, cuối cùng phát sinh chuyện gì. Để ông biết sự thật, cháu rất buồn, xảy ra điều như vậy thật không muốn thấy, nhưng có một số người cố tình thích xem kịch vui, hiện tại tốt rồi, mọi việc đã qua đi, ông nói lúc này cháu có thể bán ra kỹ thuật tàu sân bay sao?
Lục Thiếu Hoa muốn làm cao, lời nói có hàm ý khác, nói rất nhiều đạo lý, cũng không quan tâm đầu dây bên kia Tăng Kiến Quốc cảm thấy như thế nào.
Tăng Kiến Quốc thật không dễ chịu, nghe Lục Thiếu Hoa nói bóng gió, ông ta thực muốn cúp ngay điện thoại cho xong việc, nhưng ông ta lại không thể làm như vậy, bởi vì ông ta hiểu chuyện này xem như hoàn toàn không hy vọng, không cúp điện thoại may ra còn có thể có một chút hi vọng
Nhưng thật sự có hi vọng sao?
Không, Lục Thiếu Hoa là người như thế nào, hắn không phải là người không quả quyết, đã quyết định việc gì là không thay đổi, mà việc bán ra kỹ thuật tàu sân bay Lục Thiếu Hoa đã sớm quyết định không bàn nữa, làm sao hai ba câu nói của Tăng Kiến Quốc có thể thuyết phục được.
Tuy nhiên, cho dù Lục Thiếu Hoa đã quyết tâm không bán ra kỹ thuật tàu sân bay, Lục Thiếu Hoa tính toán vẫn tiếp tục phàn nàn, bởi vì Lục Thiếu Hoa có thật bụng nói ra đâu, không nói không hài lòng, mà muốn thông qua Tăng Kiến Quốc để truyền lại ý tứ của hắn lên cấp trên.
- Sự kiện Tập đoàn Phượng Hoàng Thâm Quyến, lúc ấy ông nội vẫn còn sống, có người dám gây chuyện, không lo chuyện về sau, trực tiếp xuống tay với Tập đoàn Phượng Hoàng, mà việc đó lại không liên quan tới họ, nói quai quải, chẳng quan tâm, ngồi xem kịch vui, rồi sau đó đã bị giáo huấn
Dừng một chút, Lục Thiếu Hoa cũng không khách khí, cao giọng nói thêm
- Cháu vẫn tưởng một bài học là đủ rồi, nhưng hôm nay, vẫn còn có người muốn áp bức cháu, mà những người đó lại đóng vai xem diễn kịch, ông bảo cháu có thể để yên cho họ sao?
Nếu ở trước mặt Tăng Kiến Quốc, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không khách khí, mặc kệ là giọng điệu hay lời nói của mình mang ý tứ sâu xa, Lục Thiếu Hoa đều không cần e dè
- Ông biết, ông cũng hiểu tâm tư của cháu, nhưng kỹ thuật tàu sân bay rất quan trọng, nói cường điệu một chút, nó liên quan đến sự hưng vong của quốc gia, cháu không thể đứng nhìn tàu chiến các nước tự do đi lại trên vùng biển của chúng ta phải không?
Tăng Kiến Quốc Thành khẩn nói
Đừng thấy Tăng Kiến Quốc nói chuyện rất khéo, nhưng sắc mặt ông ta đầy nhục nhã, khuôn mặt kéo dài, cố che giấu bằng một nụ cười.
Nhưng Tăng Kiến Quốc quên rằng Lục Thiếu Hoa không vĩ đại như vậy, cho dù sự việc có tầm quan trọng với quốc gia, nhưng Lục Thiếu Hoa có chuyện gì đâu?
- Những điều ông nói cháu hiểu được, nhưng những việc này có liên quan gì tới cháu đâu? Cháu là một doanh nhân, một doanh nhân điển hình, mà thương gia thì cố gắng vì tiền, mục tiêu của cháu chính là kiếm tiền, kiếm cho riêng mình, chuyện quốc gia hưng thịnh hay sụp đổ không liên quan gì đến cháu.
Lục Thiếu Hoa không khách khí từ chối
Nếu bình thường, Lục Thiếu Hoa có lẽ sẽ đồng ý bán ra kỹ thuật tàu sân bay, nhưng hiện tại, Lục Thiếu Hoa tuyệt đối sẽ không bán ra, bởi vì điều này liên quan đến nguyên tắc của Lục Thiếu Hoa, nếu bây giờ bán ra, những người đó sẽ xem hắn như thế nào, sẽ coi Lục Thiếu Hoa là một thằng hèn
Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không phải một thằng hèn, đối với nhà nước cường quyền, Lục Thiếu Hoa đều có gan đối đầu, huống chi hiện tại không có áp lực gì, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không cần phải …ăn nói khép nép.
Đối với Tăng Kiến Quốc mà nói, ông ta cuối cùng cũng hiểu ra, Lục Thiếu Hoa nói nhiều lời trách móc như vậy, đơn giản chính là muốn truyền miệng ông để cho các lãnh đạo cấp cao nghe, kỳ thật Lục Thiếu Hoa trong lòng không muốn bán ra kỹ thuật tàu sân bay.
- À…
Tăng Kiến Quốc thở dài một tiếng, ông hiểu Lục Thiếu Hoa, biết Lục Thiếu Hoa một khi đã hạ quyết tâm sẽ rất khó thay đổi, lấy giọng tiếp tục nói với Lục Thiếu Hoa.
- Ông sẽ truyền lại lời của cháu lên cấp trên
- Vâng
Lục Thiếu Hoa đáp lại nhanh, cũng để mặc không lên tiếng, chờ cho điện thoại cúp
…
Không thể không nói, Lục Thiếu Hoa thật sự muốn từ chối việc này, chẳng những từ chối bán ra kỹ thuật tàu sân bay, Lục Thiếu Hoa còn bảo Lưu Minh Chương đại diện cho Tập đoàn Phượng Hoàng tổ chức một cuộc họp báo, tuyên bố có được 15% cổ phiếu Thâm Quyến và 23% cổ phiếu Thượng Hải, đồng thời còn tỏ vẻ, Tập đoàn Phượng Hoàng sẽ tiếp tục mua vào
Đây chính là một quả bom tấn, tin tức phát ra, các cơ quan quản lý tài chính Thâm Quyến sẽ náo loạn, lãnh đạo quốc gia không giật mình sao, tới lúc đó dường như cũng hiểu được ý đồ thực sự của Lục Thiếu Hoa, đó là muốn mở rộng thế lực ảnh hưởng.
Khống chế bằng kinh tế, dùng kinh tế để kiềm chế quốc gia, đảm bảo an toàn cho bản thân
Đây mới là mục đích thật sự của Lục Thiếu Hoa, chỉ cần trong tay Lục Thiếu Hoa nắm giữ cổ phiếu nhà nước, như vậy hắn có thể khiến kinh tế nhà nước sụp đổ bất cứ lúc nào, nếu muốn động tới Lục Thiếu Hoa cần phải xem xét kỹ một chút.
Bình thường, những việc như thế này tuyệt đối không được phép xảy ra, nhưng hiện tại nhà nước cũng là bất đắc dĩ, bởi vì đại cục đã định, muốn ngăn cản cũng không thể, quan trọng hơn, lãnh đạo nhà nước không muốn một lần nữa thấy cảnh tượng công nhân Tập đoàn Phượng Hoàng xuống đường biểu tình
Vừa câm vừa điếc, có khổ cũng không nói lên lời
Lãnh đạo nhà nước cũng chỉ có thể giả vờ không nghe thấy, cũng không hỏi, tùy Lục Thiếu Hoa làm gì thì làm.
Mà cấp lãnh đạo nhà nước cũng không tỏ vẻ gì, Lục Thiếu Hoa thật sự không cần dùng đối sách đem lực lượng tập trung lại, có thể tập trung quan tâm đến vấn đề của Hồng Kông, đợi Lý Vân Thanh kết thúc chiến dịch, sẽ đem tiền đi phân phối
Lý Vân Thanh cũng không khiến Lục Thiếu Hoa thất vọng, chỉ cần hai ngày, Lý Vân Thanh đã kết thúc hoàn toàn chiến dịch, và đem kết quả đến cho Lục Thiếu Hoa đầu tiên, để Lục Thiếu Hoa biết được hành động lần này kiếm được bao nhiêu tiền lời
2,5 tỷ đô la Mỹ
Đó là tiền lời cuối cùng, cộng với 23 tỷ đô la Mỹ ban đầu, được hơn 25 tỷ đô la Mỹ, trùng với con số Lục Thiếu Hoa đã đoán
Việc này, Lục Thiếu Hoa rất hài lòng, khen ngợi Lý Vân Thanh một chút, sau đó trích phần trăm và hoa hồng cho anh ta, cho tất cả mọi người môi giới chứng khoán ba ngày nghỉ, còn bảo Lý Vân Thanh, Lưu Minh Chương và Lý Tông Ân cùng mình mở một bữa tiệc mừng chiến thắng, để đáp tạ họ.
Việc xử lý diễn ra bình thường như mọi lần, duy nhất lần này số người môi giới chứng khoán không nhiều lắm, Lưu Minh Chương bọn họ không cần đi mười nơi, ngược lại rất thoải mái, tuy nhiên buổi tối hôm đó, Lưu Minh Chương bọn họ cũng uống nhiều, còn phải lái xe đưa bọn họ về nhà
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa không biết Lưu Minh Chương bọn họ uống rượu, vì lúc Lưu Minh Chương bọn họ mời khách, Lục Thiếu Hoa đang đứng ở bên trong thư phòng đau đầu.