- Yên tâm đi, em đã cho người đi theo
Tần Tịch Thần cười cười nói
Một đêm không nói chuyện, buổi sáng ngày hôm sau, phòng họp tầng hai mươi chín của tòa nhà Phượng Hoàng, toàn bộ người phụ trách công ty con của Tập đoàn Phượng Hoàng có mặt, ở thời gian còn chưa đến mười giờ, bọn họ đã đi vào trong phòng hội nghị, túm năm tụm ba cùng một chỗ, trò chuyện cùng nhau, không khí rất hòa hợp
Tuy nhiên rất nhanh, không khí này đã bị phá vỡ, mọi người trở về chỗ của mình, ngồi im lặng
Mà tạo lên sự biến hóa này không phải ai khác, đó là Tần Tịch Thần, là à, thời gian đã đến mười giờ, theo phong cách làm việc của Tần Tịch Thần, cô không thể đến muộn, như vậy trước khi Tần Tịch Thần còn chưa tiến vào, việc bọn họ nên làm là yên lặng chờ đợi
Tần Tịch Thần không làm bọn họ thất vọng, đúng mười giờ tiến vào phòng họp, nhìn quét qua một vòng, ngồi xuống vị trí chủ chốt, sau đó khoát tay ra hiệu một chút, sau khi xin ý kiến phê bình liền tiến vào chủ đề họp
Tần Tịch Thần làm việc luôn gọn gàng lưu loát, lúc này đây cũng vậy, không có dư thừa vô nghĩa, trực tiếp tuyên bố quyết định tập đoàn triệu tập, sau đó đợi lúc có người hỏi, Tần Tịch Thần mới nói thêm một câu
- Đây là quyết định của Chủ tịch
Chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng là ai? Chẳng phải là Lục Thiếu Hoa chứ còn có thể là ai, mà với phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, nhóm lãnh đạo Tập đoàn Phượng Hoàng cũng có hiểu biết một chút, biết Lục Thiếu Hoa một khi đã ra quyết định, sẽ không bao giờ sửa đổi
Sự thật đúng như vậy, Lục Thiếu Hoa là một người như vậy, một khi ra quyết định, rất khó thay đổi
Cứ như vậy, mời lãnh đạo Tập đoàn Phượng Hoàng họp hội nghị, Lục Thiếu Hoa bắt đầu thu về tài chính
Chỉ thu tài chính của Tập đoàn Phượng Hoàng, muốn có hai ngàn tỷ đô la Mỹ gần như không có khả năng, theo Lục Thiếu Hoa bước đầu dự đoán, cho Tập đoàn Phượng Hoàng hai năm thời gian, nếu có thể có tám trăm ỷ đô la Mỹ cũng đã là không tồi.
Cho nên, quan trọng còn đang ở căn cứ Hổ Gầm, cũng chỉ có thu về từ căn cứ Hổ Gầm hàng tỷ đô la Mỹ
Mà không, Lục Thiếu Hoa trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Chí Kiệt, nói có việc lớn, một năm sau phải dùng một ngàn hai trăm tỷ đô la Mỹ, hai năm phải dùng hai ngàn tỷ đô la Mỹ, về phần là việc lớn gì, Lục Thiếu Hoa không có nói.
Lần này, Lý Chí Kiệt không có oán trách,bởi vì anh ta biết, Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không lấy chuyện như thế này ra nói đùa,vì thế,anh ta không nghĩ ngợi gì mà đồng ý.
Tích trữ lại tiền vốn là một việc rất quan trọng, tiếp đó là lập ra kế hoạch, hiện tại Lục Thiếu Hoa đã hạ lệnh bắt đầu tích trữ tiền vốn rồi, sau đó tiếp tục lập kế hoạch, sau đó bắt đầu bố trí, chỉ có điều cơm phải ăn từng miếng một, đường phải đi từng bước một, bây giờ nói về việc đặt ra các loại kế hoạch vẫn còn hơi sớm.
Lục Thiếu Hoa không ngừng cảnh báo cho chính mình, không được gấp gáp, phải từ từ thôi, trên thực tế cũng là như vậy, hiện tại lo lắng cũng không có tác dụng gì, bởi vì một một đoạn đặt ra kế hoạch này đối với giai đoạn hiện tại mà nói không thể khởi động được, vẫn cần đợi nửa năm sau mới được, chuyện bây giờ mà Lục Thiếu Hoa cần trước tiên là làm mạnh lên các ngọn cờ công thương nghiệp của tập đoàn Phượng Hoàng.
Đúng vậy, chính là cố gắng, cố gắng đến một trình độ nhất định, có thể ứng phó với sự tấn công của cơn lốc tài chính, Lục Thiếu Hoa mới có thể tập trung tinh thần dốc sức vào việc sắp xếp, chỉ có điều việc cố gắng vẫn là trách nhiệm nặng nề, thời gian cần cũng không phải là một ngày hai ngày, mà là một hai năm, cho đến khi cơn lốc tài chính tiến đến.
- Ôi
Lục Thiếu Hoa thở dài một hơi, không nói lên được sự nặng nề.
Đúng vậy, mỗi một lần cơn bão tài chính tiến đến, Lục Thiếu Hoa đều có thể nhân cơ hội mò một lượng của cải nhất định, nhưng mà sản nghiệp của Lục Thiếu Hoa quá lớn, đặc biệt là khối công thương nghiệp này, cơn lốc tài chính tiến đến, nhất định sẽ tạo thành sự tấn công đối với công thương nghiệp, Lục Thiếu Hoa lại không thể không phòng, nếu không thì đến lúc đó, trên thị trường tài chính là có thể kiếm được tiền rồi, nhưng mà công thương nghiệp sẽ lại bị tấn công không còn gì.
Đó là có lợi tất có hại.
Nhưng, cho dù nói như thế nào đi chăng nữa, đối với một người tái sinh như Lục Thiếu Hoa mà nói, lợi lớn hơn hại, ai bảo Lục Thiếu Hoa có trí nhớ được tái sinh lại chứ.
…
Tất cả công thương nghiệp dưới cờ của tập đoàn Phượng Hoàng đều đang gia cố, đây là hành động lớn, thực ra biện pháp bảo mật làm rất tốt, nhưng mà vẫn không thể nào né được ánh mắt của những người có quan tâm, đặc biệt là giới thương nghiệp ở Hồng Kông, rất nhiều người đều cảm thấy nội bộ của tập đoàn Phượng Hoàng đang vận chuyển nhanh chóng, bầu không khí rất căng thẳng, nhưng không ai có thể thám thính được rốt cuộc là vì sao?
Nhưng mà, những người có mối quan hệ tốt với Lục Thiếu Hoa tự nhiên cũng chú ý tới, đặc biệt là mười mấy tầng cao trong hiệp hội thương nghiệp Trung Hoa, bọn họ rất quen thuộc với loại trạng thái hiện tại này của tập đoàn Phượng Hoàng, trước năm 1997 đã từng xuất hiện một lần, và sau lần đó, cơn lốc tài chính châu Á đã tiến đến.
Lần này tập đoàn Phượng Hoàng lại một lần nữa xuất hiện tình huống này, khiến cho những người ở hiệp hội thương nghiệp Trung Hoa hiểu được có thể một trận bão lớn lại sắp tiến đến rồi.
Có lẽ là hiểu ngầm, cũng có thể là đã hẹn, hôm nay, mười mấy tầng lớp cao của hiệp hội thương nghiệp Trung Hoa do Hoắc Anh Đông dẫn đầu, bao gồm cả Lý Trạch Giai đến nơi của Hướng Hoa Cường, tổ chức một cuộc gặp gỡ nội bộ của tầng lớp cao của hiệp hội thương nghiệp Trung Hoa, mời Lục Thiếu Hoa đến làm việc.
Ỏ Hồng Kông, tụ họp với yến tiệc sẽ là chuyện thường có, Lục Thiếu Hoa đã quen rồi, chỉ có điều trước kia Lục Thiếu Hoa rất ít khi tham gia mà thôi, nhưng mà bây giờ xem ra, gần như cuộc gặp lần này không chỉ đơn giản là tụ họp.
Lục Thiếu Hoa hiểu được, đồng thời, cũng đạt được sự chứng thực rất nhanh, bởi vì Hoắc Anh Đông đại diện cho những người khác hỏi Lục Thiếu Hoa.
- Tiểu Hoa, gần đây tập đoàn Phượng Hoàng gần như có chút quái dị có phải là có hành động gì lớn không?
Tuy rằng giọng điệu của Hoắc Anh Đông rất bình thản, nhưng cũng không có cách nào che giấu được vẻ mặt căng thẳng và lo lắng.
Không thể nghi ngờ, tập đoàn Phượng Hoàng đã trở thành một chong chóng đo chiều gió rồi, tập đoàn Phượng Hoàng có hành động lớn nào, sẽ gián tiếp ảnh hưởng đến Hồng Kông thậm chí là tình hình của toàn thế giới, hiện tại tập đoàn Phượng Hoàng làm ra động tác lớn như vậy, nói không có ảnh hưởng đó là giả.
Cũng chính là bởi vì đã bị ảnh hưởng rồi, Hoắc Anh Đông mới mang theo nỗi lo âu sâu đậm, nếu như giống như cơn lốc tài chính năm đó ở châu Á, vậy còn tốt, bọn Hoắc Đông Anh có thể tham dự vào, có thể đi theo mò một chút tiền.
Nhưng nếu như không giống cơn lốc tài chính châu Á năm đó, vậy thì rắc rối rồi, bọn Hoắc Anh Đông phải đề phòng trước, làm tổn thất của công thương nghiệp giảm xuống điểm thấp nhất. Tuy nhiên ở đây trước kia có một điều kiện trước tiên, cái tiền đề này là trước tiên xác nhận xem đã xảy ra chuyện gì.
Lục Thiếu Hoa cười thản nhiên, hắn biết mục đích của lần tổ chức tụ họp này của bọn Hoắc Anh Đông là không thuần khiết, bây giờ đã xác minh, Lục Thiếu Hoa lại không cảm thấy ngạc nhiên, ngược lại nằm trong dự đoán của hắn.
- Đúng vậy, có hành động rồi, vả lại là hành động vô cùng lớn.
Năm đó lúc cơn lốc tài chính châu Á, Lục Thiếu Hoa liền mang theo bọn Hoắc Anh Đông cùng nhau kiếm tiền, lần này cũng như vậy, Lục Thiếu Hoa không dự tính giấu bọn Hoắc Anh Đông, chỉ có điều Lục Thiếu Hoa cho rằng hiện tại vẫn còn sớm, vẫn không nên nói ra.
Nhưng hôm nay Hoắc Anh Đông hỏi, Lục Thiếu Hoa cũng không dự tính giấu diếm nữa, thẳng thắn để Hoắc Anh Đông dặn mọi người dừng lại, tập trung lại với nhau, sau đó mới bắt đầu mở miệng nói:
- Năm 1997, cơn bão lốc tài chính xảy ra, mọi người đều đã kiếm được không ít tiền, tuy rằng phương diện công thương nghiệp bị tấn công, nhưng mà có sự phòng bị tốt, cuối cùng không chỉ không có tổn thất, ngược lại là lớn mạnh lên.
Lời dạo đầu của Lục Thiếu Hoa rất rõ, lấy cơn bão lốc tài chính ở châu Á năm đó làm ví dụ. Tuy nhiên không thể phủ nhận, lời mở đầu này nói rất tốt, bởi vì như vậy có thể khiến người ta ý thức được, lại có một trận gió lốc tài chính sắp đến rồi.
- Mọi người đoán không sai, lần này lại là một trận gió lốc tiến đến, vả lại cơn bão lốc lần này mạnh hơn so với cơn lốc năm 97,
Nói đến đây, Lục Thiếu Hoa dừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp,
- Mọi người phải có tâm lý chuẩn bị, đồng thời, cũng nên bảo vệ các phương diện công thương nghiệp hơn, tuy nhiên tôi có thể nói một câu, thực ra lần này có gia cố thế nào, cũng sẽ tạo thành sự tấn công lớn, bởi vì lần này không chỉ là một châu Á chịu ảnh hưởng mà là toàn cầu.
Không thể nghi ngờ, lời nói của Lục Thiếu Hoa giống như một quả bom nặng kí, nổ vang trong đầu của Hoắc Anh Đông và những người khác, khiến bọn họ trong một khoảng thời gian ngắn không có cách nào phản ứng lại…
Thật lâu sau, đám người Hoắc Anh Đông cuối cùng đã phản ứng lại, đặc biệt là Hoắc Anh Đông, phản ứng của hắn nhanh nhất, nhìn về phía Lục Thiếu Hoa, trong ánh mắt viết đầy hai chữ ‘hỏi dò’
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa lại không thể tiết lộ quá nhiều, chỉ thản nhiên nói một câu
- Mọi người cố gắng hết sức thu thập tiền vốn đi, giống như trước kia, một khi thời cơ đến, tôi sẽ thông báo cho mọi người.
Có lẽ Lục Thiếu Hoa cảm thấy lời nói vẫn chưa đủ sức nặng, ngừng lại một chút, Lục Thiếu Hoa lại nhấn mạnh một câu, nói
- Cơ hội chỉ có một lần như vậy thôi, mọi người phải nắm chắc cơ hội, có thể thu gom được bao nhiêu tiền vốn thì thu gom bấy nhiêu.
Ý tứ trong lời nói của Lục Thiếu Hoa rất rõ ràng, đó chính là qua cái thôn này thì sẽ không có cái cửa hàng này nữa, cơ hội chỉ có có một lần như vậy, sau khi qua lần này, thì sẽ không có cơ hội nữa. sự thực chính xác là như vậy, qua lần này sẽ không có lại nữa, bởi vì trong trí nhớ kiếp trước mà Lục Thiếu Hoa mang đến, cơn bão tài chính năm 2008 là lần cuối cùng.
Bọn Hoắc Anh Đông rõ ràng là nhận thức được ý trong lời nói của Lục Thiếu Hoa, gật đầu mạnh, thể hiện bọn họ sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Chuyện tiếp theo liền trở nên đơn giản hơn nhiều rồi, mọi người vứt bỏ gánh nặng tư tưởng, tập trung trở về chủ đề chính, thong dong nói chuyện phiếm.