Thụy Nhĩ Ma Tý Khởi Lai Hải

Chương 134

Thời điểm Hàn Nghiệp nhận được thông tin khẩn cấp, còn đang bàn luận cùng Kiều Nguy Nhiên vấn đề lộ tuyến kế tiếp. Từ khi biết được Kiều Nguy Nhiên là người thứ tư hắn muốn tìm, thái độ của hắn tự nhiên cũng mềm hóa xuống, không đến mức hòa ái thân thiết, nhưng ít ra không tiếp tục đối chọi gay gắt, cũng tỏ vẻ mắt điếc tai ngơ với châm chọc ngoài sáng trong tối của Kiều Nguy Nhiên. Tuy rằng làm thế nào để kéo một cánh tay của Chủ tịch sang phe mình vẫn khiến hắn đau đầu như trước.

Cảm giác được quang não thông báo, Hàn Nghiệp bất động thanh sắc mà kiếm cớ dời đi, trên cái tinh hạm này cũng chỉ có phòng hắn mới khiến hắn yên tâm.

Hiện trên quang não chính là thông tin sóng ngắn của đội trưởng đội chữa bệnh, Hàn Nghiệp từ trước đến nay gặp nguy không loạn bỗng nhiên tim đập mạnh một cái, lúc này, ngoài sự tình về Diệp Tố, cũng không có tình huống nào khác có thể khiến đội trưởng đội chữa bệnh cần dùng phương thức liên lạc khẩn cấp trong Minh Viện cả.

Hàn Nghiệp nhanh chóng kết nối, dùng một ngữ điệu phảng phất như đứng trên đám mây hỏi: "Làm sao vậy!"

Đội trưởng đội chữa bệnh tựa hồ không thấy Hàn cục trưởng khẩn trương, thong thả ung dung ngẩng đầu lên từ báo cáo xét nghiệm máu, không vội không hoảng hốt chậm rãi nói: "Diệp Tố, hắn không phải là người a."

Hàn Nghiệp cũng không lập tức hiểu được những lời này có ý gì.

Đội trưởng đội chữa bệnh vẫy vẫy báo cáo trong tay mình: "Theo phân tích của ta, Diệp Tố có khả năng rất lớn là người thực vật."

Hàn Nghiệp chớp mắt, trầm ngâm một lát, hỏi lại: "Diệp Tố là người thực vật?"

"Ta cũng không thể xác định trăm phần trăm, không bài trừ trường hợp trùng hợp. Bất quá..." Đội trưởng chữa bệnh nói, "Tính trùng hợp này nhỏ đến mức có thể xem nhẹ, về mặt sinh học, đạt tới phạm vi trùng hợp như vậy đã có thể nhận định cơ bản hắn chính là người thực vật."

"Hắn là từ thực vật gì tiến hóa? Hàn Nghiệp lúc này mới ý thức được mình còn đang dựa vào cửa phòng, mới một bên cầm quang não một bên tới bàn làm việc ngồi xuống.

Đội trưởng đội chữa bệnh lập tức mở ra cơ sở dữ liệu gien của Nhân tộc, tìm tòi trong đó rất lâu, khuôn mặt lúc đầu còn đạm nhiên dần dần xuất hiện hoang mang khó hiểu, đến cuối cùng, lông mày rõ ràng đã nhíu lại.

Hàn Nghiệp nhìn đến khẩn trương.

"Không đúng a, tại sao lại không có gien người thực vật phù hợp hắn." Đội trưởng chữa bệnh nghi hoặc mà đối chiếu một lần nữa, kết quả vẫn là không có, "Chẳng lẽ là giống loài mới? Hiện tại còn có thể xuất hiện người thực vật kiểu mới sao?"

Người thực vật là một sản vật phù hợp với luật bảo tồn khối lượng và năng lượng, thực vật quanh năm suốt tháng hấp thu năng lượng sao trời, chứa trong cành khô và giữa bùn đất, khi năng lượng đạt tới một trình độ nhất định, từ một nguyên nhân nào đó, dựa theo quy luật vận hành năng lượng trong vũ trụ, chuyển thành một sản vật chất lượng.

Nghiêm khắc mà nói, thực vật sau khi chuyển hóa thành sinh mệnh cũng không phân chia theo chủng tộc. Vấn đề này lúc đầu gây ra rất nhiều tranh cãi, bởi vì không thể xác định chủng tộc, thì chẳng khác nào người thực vật không có đoàn thể để dựa vào, hơn nữa, sinh mệnh thực vật lại quá thưa thớt, hơn nữa bề ngoài cũng khác nhau một trời một vực, căn bản không có khả năng tự thành lập một tộc riêng biệt. Rất nhiều chủng tộc cảm thấy tò mò với sự hình thành sinh mệnh của thực vật, đến mức hãm hại họ, trực tiếp sử dụng vào thí nghiệm.

Trải qua đấu tranh của bản thân sinh mệnh thực vật cùng sự ủng hộ của nhiều chủng tộc hữu hảo, liên minh Vạn tộc đã đưa ra chính sách bảo hộ, cũng đưa ra phân chia rõ ràng cho bọn họ — phương pháp hết sức đơn giản thô bạo, tức là, sau khi sinh mệnh thực vật tiến hóa có hình thái tiếp cận với chủng tộc nào liền thuộc về chủng tộc đó. Loại quy định phân chia này được hầu hết các chủng tộc ủng hộ. Bởi một nghiên cứu không thể đưa ra ánh mặt trời nào đó, khăn che mặt thần bí của sinh mệnh thực vật cũng bị vạch trần, bọn họ đều biết, nhân tố quan trọng nhất để hình thành sinh mệnh thực vật là cần văn minh nhuộm đẫm.

Dù sao muốn chuyển từ năng lượng thành chất lượng, cũng cần một vật tham chiếu. Chỉ có trường kỳ sinh tồn ở tinh cầu phát đạt văn minh, bị văn minh trường tồn mưa dầm thấm đất, thực vật mới nhận biết được có sinh mệnh tồn tại, mới hướng tới loại sinh mệnh này mà chuyển biến tiến hóa hình thái của mình theo chiều hướng đó. Quá trình này kì thực cũng không quá khác quá trình dựng dục thai nhi, cùng có một tác dụng quan trọng nhất với tiểu sinh mệnh. Hơn nữa, sau khi thực vật chuyển đổi hình thái, sẽ giống như đúc vật tham chiếu, vô luận là thể chất, thọ mệnh, năng lực,... cho nên đa số chủng tộc cứ tự nhiên như vậy mà tiếp nhận sinh mệnh thực vật, sinh mệnh thực vật cũng sinh ra lòng trung thành cực đại với văn minh ảnh hưởng tới hình thái của mình, qua thời gian dài tới hiện tại, đã không còn ai quan trọng hóa vấn đề chủng tộc của sinh mệnh thực vật.

Nếu không một thực vật ngây thơ hơn tờ giấy trắng có thể từ trống rỗng mà tưởng tượng ra một hình thái văn minh cao cấp? Đã từng có một chủng tộc công bố, sau khi gặp phải lốc vũ trụ đã vô tình tận mắt thấy, có một loại thực vật lớn lên ở tinh cầu không người, tinh cầu kia chỉ có một loại dã thú thổ cẩu, thực vật ngây thơ sau khi tích đủ năng lượng liền đem hình thái mình chuyển hóa thành thổ cẩu, tung tăng nhảy nhót đi chơi.

Sau khi tin tức này truyền ra, internet cũng ùn ùn không dứt các loại câu truyện. Tỷ như, có một đóa hoa hồng đáng yêu, sau đời đời tích lũy, cắm rễ trên mặt đất tràn ngập năng lượng, vào một đêm trăng tròn nào đó, năng lượng của đóa hoa hồng này cũng tới lúc tràn đầy, nó hưng phấn mà chuyển hóa năng lượng theo bản năng, thật vất vả mới chuyển hóa xong, đóa hoa hồng nhỏ đáng thương chưa từng thấy được văn minh đau đớn phát hiện mình lại biến thành bộ dáng đóa cỏ đuôi chó đối diện...

Câu chuyện này nói cho chúng ta biết, Diệp Tố vô luận là nhân loạn hay người thực vật, đều không ảnh hưởng gì đến việc hắn là Nhân tộc cả.

Đương nhiên, đây là đối với Nhân tộc. Đội trưởng chữa bệnh sở dĩ sử dụng phương pháp liên lạc khẩn cấp, bởi vì hắn cảm thấy Hàn Nghiệp không đối xử Diệp Tố như nhân tộc bình thường, chưa nói tới bồi dưỡng như người thừa kế Chấp hành tư, nhưng cũng là bồi dưỡng hết sức để tâm, nếu không sao có thể khiến đội trưởng chữa bệnh lặn lội thật xa tới tận Tây Đô tinh, lúc trước còn có một lần lặn lội tới tận Tát Luân tộc.

Thiên tính người thực vật gần gũi với thiên nhiên, có điểm tiêu sái không kiềm chế được, không phục quản giáo, tuy rằng về sau có chịu ảnh hưởng của xã hội, nhưng cũng chỉ trong tầm cho phép của thiên tính. Nhưng Minh Viện lại cần tuyệt đối phục tùng mệnh lệnh, cho dù cấp trên mệnh lệnh trực tiếp đi tìm chết, cũng phải vui vui vẻ vẻ mà thắt dây thừng thành nơ bướm, trước khi đá ghế còn phải ngay ngay ngắn ngắn mà kính lễ. Trong cả chiều dài lịch sử từ trước tới nay, phàm là người thực vật có thành tựu đều là nghệ thuật gia, nhà khoa học, người tình nguyện,... các loại chức nghiệp, nhưng không có chính trị, nhập ngũ.

Đội trưởng đội chữa bệnh cũng ngầm nhắc nhở Hàn Nghiệp, có lẽ cần thay đổi một chút phương án bồi dưỡng Diệp Tố. Nhưng không tìm được trình tự gien tương thích với thực vật Diệp Tố, khiến đội trưởng chữa bệnh không phân tích được ngọn nguồn.

Người thực vật hình thành cần thiên thời địa lợi nhân hòa, điều kiện thực hà khắc. Trải qua thời đại tinh tế năm trăm vạn năm, trong hồ sơ Nhân loại đã ghi chép tất cả những địa phương thực vật có khả năng chuyển biến thành nhân loại, những địa phương khác quá cằn cỗi, căn bản không thể chuyển hóa sinh mệnh, nếu có thể chuyển hóa sẽ không đợi tới bây giờ. Theo lý thuyết, trước khi Nhân tộc mở rộng lãnh thổ, sẽ không xuất hiện loại hình người thực vật mới.

"Chẳng lẽ thật sự gặp phải trường hợp trùng hợp chỉ có một phần trăm triệu khả năng?" Đội trưởng chữa bệnh nói vậy, nhưng ngữ khí vẫn phủ định mãnh liệt, hắn hỏi Hàn Nghiệp: "Diệp Tố ngày thường không có biểu hiện gì của người thực vật sao? Hắn có biểu hiện thiên vị đặc biệt với loại thực vật nào không?"

Hàn Nghiệp cẩn thận hồi tưởng từng thời điểm thấy Diệp Tố, lắc đầu khẳng định: "Không có." Tuy rằng Cảm thái của Diệp Tố cực kỳ thuần túy, tuy rằng thiếu hụt lượng lớn thường thức cùng yêu thương nhiệt tình không bình thường với hóa học có chút giống với người thực vật, nhưng yêu thích biệu hiện theo bản năng, hành vi,... đều không khác biệt gì nhân loại.

Nếu Diệp Tố thực sự là người thực vật, Hàn Nghiệp thở dài trong lòng, như vậy Diệp Tố còn phải trả giá nhiều hơn Hàn Nghiệp tưởng, là vi phạm thiên tính lại còn trói buộc hắn với trách nhiệm vì nước vì dân. Tuy rằng người thực vật cũng là Nhân tộc, Nhân tộc cho bọn họ bảo hộ cùng đãi ngộ bình đẳng, bọn họ gánh vác trách nhiệm bảo vệ dân tộc cũng là đương nhiên, nhưng mà, Hàn Nghiệp tâm vốn dĩ đã áy náy lại càng thêm áy náy.

Đội trưởng chữa bệnh đối chiếu tới tới lui lui ba lần trong kho số liệu gien, nhưng vẫn không có kết quả, hắn nói: "Vấn đề kia tạm dừng ở đây, đợi lát nữa ta kiểm tra sức khỏe cho Diệp Tố sẽ thuận tiện dùng phương pháp hoàn nguyên suy đoán gien thực vật để tìm trình tự gien của hắn, nếu vẫn không tìm được thực vật tương ứng, ta đây chỉ có thể chấp nhận hắn thuộc trường hợp một phần trăm triệu kia."

"Hảo." Hàn Nghiệp nói, trong nhất thời có chút hi vọng Diệp Tố không phải người thực vật, "Có kết quả lập tức báo với ta." Kỳ thật Hàn Nghiệp cũng giống đội trưởng chữa bệnh, đều cho rằng không thể là trùng hợp.

Bị chuyện này trì hoãn, kiểm tra sức khỏe toàn diện của Diệp Tố tận đến buổi chiều mới bắt đầu.

Người thực vật Diệp Tố càng lúc càng "ngây thơ vô tri" trong mắt đội trưởng chữa bệnh nói: "Không phải bảo buổi sáng sao?"

Đội trưởng chữa bệnh ý vị thâm trường liếc hắn một cái: "Tình huống đặc thù, cần chuẩn bị."

"Nga." Diệp Tố ngoan ngoãn phối hợp, bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi.

"Loại kiểm tra sức khỏe thấu thị* này cần một giờ liên tục." Đội trưởng chữa bệnh nhét Diệp Tố vào một khoang thấu thị hình chữ nhật, đeo rất nhiều miếng dán cảm ứng lên, "Sợ ngươi nhàm chán, ta liền bồi ngươi tâm sự đi. Cái kia, Diệp Tố, ngươi có thích hoa a cỏ a thực vật gì đó không?"

*hẳn là giống mấy cái máy chụp cắt lớp mà phải chui vào quét tới quét lui trên phim ấy.

Diệp Tố yên lặng phun tào trong lòng, đội trưởng chữa bệnh nói chuyện phiếm chủ đề cứng ngắc, khẳng định cả đời ế, "Không có."

"Thật sự không có? Hoa a cỏ a đẹp như vậy, ngươi tại sao không thích? Chẳng lẽ không có cảm giác thân thiết sao?"

"Cảm giác thân thiết..." Diệp Tố co rút khóe miệng, "Cái này thực sự không có."

Đội trưởng chữa bệnh lại tiếp tục hỏi một loạt đề tài nhàm chán có thể giết chết cuộc nói chuyện sau một giây, nếu là đi làm thân, khẳng định vừa quay đầu sẽ bị cả nhà gái cho vào sổ đen. Mất công Diệp Tố thực sự không có việc gì làm, mới có thể hàn huyên một hỏi một trả lời tận một tiếng với hắn.

Không nghĩ tới, ánh mắt đội trưởng đội chữa bệnh ngày càng kỳ quái. Vấn đề hắn hỏi tuyệt đối có mục đích, từ yêu thích đến chán ghét với thực vật đều đề cập, người thực vật đều hoặc ít hoặc nhiều giữ lại thiên tính, đều thập phần yêu thích thực vật, nhưng phản ứng của Diệp Tố thập phần giống nhân loại bình thường, vẫn là loại nhân loại không thích hoa cỏ. Đội trưởng chữa bệnh suy đoán, hoặc là Diệp Tố không biết mình là người thực vật, hoặc hắn thực sự không phải người thực vật.

Nhưng trên thế giới còn có người thực vật không biết mình là người thực vật sao? Phải biết rằng, tuy rằng sau khi thực vật chuyển hóa thành hình thái văn minh mới có tư duy hoàn chỉnh, nhưng từ một khoảng thời gian trước đó, thực vật cũng đã sinh ra một chút ý thức, cũng mông lung hiểu sự tồn tại của mình, biết bản thân chuẩn bị chuyển biến thành dạng gì. Chẳng lẽ Diệp Tố thực sự không phải người thực vật?
Bình Luận (0)
Comment