Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 13

Sau ba giờ chiều, hơi nóng dần tan đi, học sinh mấy lớp thấp của cấp một đều đã tan học, dòng người trên con đường lát đá bên ngoài dần đông lên.

Thẩm Như Như đang ngồi bên cửa sổ vẽ bùa, tốc độ hôm nay của cô nhanh hơn hôm qua không ít, Bùa tịnh thủy, Bùa chiêu tài và Bùa dẫn đường mỗi thứ vẽ được mười tấm, nhân tiện còn luyện thêm Bùa yên giấc mới.

Cô đang vẽ hăng say, đột nhiên có khách hàng đến cửa hàng.

Còn không chỉ một người, là một nhóm.

Bảy tám người phụ nữ trung niên tràn vào Kính Hoa Duyên, chen chúc khiến cho không gian vốn dĩ không lớn trong cửa hàng trở nên chật ních, bọn họ cũng không ngại, ai nấy mặt mày hớn hở, thò đầu đến trước quầy hỏi: “Bà chủ Thẩm, chỗ cô có phải bán bùa chiêu tài không?”

Thẩm Như Như gật đầu, đặt bút lông xuống, cầm mấy tấm Bùa chiêu tài đặt trên mặt quầy: “Tám trăm tệ một tấm, tổng cộng chỉ có mười tấm.”

“Tôi lấy một tấm, bà chủ Thẩm, đây là tám trăm tệ!” Người phụ nữ béo chen lên phía trước nhất giành mua một tấm.

Một người khởi đầu, còn lại đều sợ đồ bị giành sạch mất, lập tức tranh nhau trả tiền, Bùa chiêu tài chớp mắt chỉ còn lại hai tấm.

Người phụ nữ béo hớn hở cất lá bùa đi, tươi cười khen ngợi: “Bà chủ Thẩm, bùa của cô đúng là linh nghiệm, đã khai quang rồi nhỉ? Chị em của tôi trước đó có nhờ Phan Hồng mua hộ một tấm, tối qua ra đường bày hàng bán đồ uống lạnh, tận mấy sạp hàng mà chỉ có hàng của bà ấy buôn bán đắt khách, chưa đến hai tiếng đồng hồ đã bán hết sạch, mà rõ ràng đều bán đồ như nhau, đúng thật là hiếm thấy.”

Thẩm Như Như lắc đầu: “Cũng không hoàn toàn là hiệu quả của bùa chú, nếu như ai đó lười, mua bùa về chẳng làm gì cả, thì tài cũng không tự rơi từ trên trời xuống.”

Nhiều nhất là buff tăng lợi nhuận, hơn nữa còn là buff tăng lợi nhuận có hạn.

Cô từng đặc biệt thỉnh giáo tổ sư gia, tất cả bùa chú trong “Tạp Ký” đều chẳng qua là trò trẻ con sơ cấp trong Huyền Môn, năng lực có hạn. Lấy ví dụ như Bùa tịnh thủy, nó có thể tinh lọc một thùng nước, một bể nước, thậm chí là nước trong cả một giếng nước, nhưng nó không thể tinh lọc hoàn toàn một con sông lớn đang chảy, một ao hồ diện tích rộng.

Mà nước giếng là nước sống, thời gian lâu rồi, sau khi nước được tinh lọc dùng hết, hiệu quả của bùa cũng sẽ biến mất.

Cho nên, Bùa chiêu tài không thể thực hiện được ước nguyện có cái bánh từ trên trời rơi xuống, nó chỉ có thể cho anh một chút sự trợ giúp khi anh làm chuyện gì đó có thể kiếm được tiền, đồng thời sự trợ giúp này theo thời gian trôi đi mà dần dần giảm bớt.

Người phụ nữ béo không để bụng, khoát tay nói: “Cũng rất lợi hại rồi, bà chủ Thẩm đừng khiêm tốn, sau này tôi nhất định sẽ thường xuyên đến cửa hàng cô.” Nói rồi, bà ta liền cầm chậu xương rồng nhỏ trên kệ gỗ bên cạnh lên: “Tôi mua thêm một chậu này nữa, đặt trước máy tính của thằng nhóc nhà tôi, nó nhắc tôi tận mấy lần rồi, nói có thể chống phóng xạ.”

Mấy người khách khác thấy vậy, cũng mua theo mấy chậu cây nhỏ. Một đám người ồn ào tới, vui vẻ ra về.

Sau khi vào đêm, Thẩm Như Như một mình trong phòng khách nấu lẩu ăn, vừa ăn, vừa cắm tai nghe gửi tin nhắn thoại với anh trai nhà mình.

Anh trai gần đây công việc không được thuận lợi cho lắm, không những hạng mục phụ trách có vấn đề, còn mâu thuẫn khó chịu với cộng sự của mình.

Anh ấy đã mấy đêm liền mất ngủ cả đêm, hôm nay rốt cuộc không chịu nổi nữa, đến tố khổ với em gái.

Thẩm Như Như kiên nhẫn lắng nghe hơn một tiếng đồng hồ, an ủi mấy câu, nói: “Vấn đề công việc em không có gì giúp được anh, nhưng không ngủ được thì em có thể giúp.”

Anh trai Thẩm buồn bực: “Giúp thế nào?”

“Anh đợi đấy, mai em gửi cho anh thứ này hay lắm.”

Sáng sớm ngày thứ hai, Thẩm Như Như gửi Bùa yên giấc cho Thẩm Thần Thần, nhân tiện còn nhét một hộp trà trắng địa phương từ trấn Mộ Nguyên vào gói hàng.

Từ nhỏ cô đã biết sở thích của anh trai nhà mình không giống những người cùng tuổi, lúc còn đi học anh ấy không chơi bóng, không chơi game, không thích lên mạng, sau khi ra ngoài xã hội làm việc cũng chưa từng ra quán uống rượu. Lúc rảnh rỗi chỉ thích pha một chén trà ngon từ từ thưởng thức, hoặc ra công viên đánh cờ, câu cá với các ông các cụ, cả người đều toát ra một loại khí tức Phật hệ dưỡng lão.

Trong ký ức của Thẩm Như Như, ấn tượng sâu sắc nhất là một chuyện xảy ra vào năm lớp bốn. Đó là một cuối tuần nắng vàng rực rỡ, Thẩm Thần Thần vì thua cược nên phải dắt cô ra ngoài chơi xuân. Cô rất vui mừng, chuẩn bị trước cả một túi lớn đồ ăn vặt thức uống. Kết quả Thẩm Thần Thần chỉ dắt cô đến công viên cạnh nhà lượn một vòng, sau đó chạy tới bên hồ câu cá. Cô chỉ có thể ngồi bên cạnh xem, vừa nắng vừa chán, tối về nhà còn vì cảm nắng mà nôn hết thức ăn ban ngày ra.

Chuyện này để lại bóng đen tâm lý cho Thẩm Như Như thuở ấu thơ, từ đó về sau, cô kiên quyết từ chối ra ngoài một mình với Thẩm Thần Thần.

Nhưng ngoại trừ lần đó ra, nhìn từ biểu hiện tổng thể thường ngày của Thẩm Thần Thần, anh ấy vẫn được coi là một người anh tốt. Trên cơ bản đều nhường nhịn, bảo vệ cô.

Anh trai Phật hệ hiền hòa như vậy có thể phiền não đến mức cả đêm khó ngủ, có thể thấy công việc đích thực đã xảy ra vấn đề không nhỏ, hy vọng anh ấy có thể thuận lợi giải quyết. Sau khi Thẩm Như Như gửi chuyển phát nhanh, liền đi đến nhà họ Từ giao hoa.

Hôm nay Từ thiếu gia không lộ mặt, Thẩm Như Như cũng không vào nhà họ Từ ở lại lâu, đưa hoa cho dì Châu xong cô cũng rời khỏi.

Hôm nay người tới mua bùa còn nhiều hơn hôm qua, phần lớn khách hàng đều đến vì Bùa chiêu tài, mười tấm Bùa chiêu tài chưa hết buổi sáng đều bán sạch, mà những lá bùa khác không ai hỏi tới.

Đến chiều vẫn không ngừng có khách hàng lục tục đến hỏi về Bùa chiêu tài, Thẩm Như Như thấy số người thực sự quá nhiều, quyết định làm thêm một chút, tăng lượng làm mỗi ngày mười tấm lên thành hai mươi tấm. Cũng may giờ cô càng lúc càng quen tay, cho dù vẽ tại chỗ cũng không mất bao nhiêu phút.

Trong cửa hàng Kính Hoa Duyên, một bác gái bốn năm mươi tuổi đang ngồi trên ghế xếp cạnh kệ hoa chờ đợi, lá Bùa chiêu tài cuối cùng của hôm nay bị bác ấy giành đặt trước. Bà ấy ngẩng đầu lên đánh giá bốn phía, nói: “Bà chủ Thẩm, môi trường chỗ này của cô đúng là tốt thật, mát rượi như mở điều hòa vậy.”

Thẩm Như Như vừa hay vẽ xong nét cuối cùng, tỉ mỉ gấp bùa rồi nhét vào một cái túi phúc nhỏ bé xinh xắn, rút một sợi dây, buộc chặt miệng túi, cô ngẩng đầu lên: “Nhiều thực vật tự nhiên sẽ mát mẻ, nhà bác trồng nhiều mấy thứ hoa cả một chút, cũng sẽ có hiệu quả như vậy.”
Bình Luận (0)
Comment