Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 130

Chỉ trong một thời gian ngắn, thị trấn Mộ Nguyên đã được xanh hóa, xinh đẹp hơn hẳn. Trên đường cái, nhìn lướt qua cũng bắt gặp được những bóng cây xanh tràn trề sức sống. Những cây mới sinh trưởng cực kỳ tươi tốt, thân cây to khỏe, tán lá um tùm, trùng trùng điệp điệp tạo thành một vùng râm mát, màu xanh mát mắt và bầu không khí tràn ngập hơi thở thiên nhiên trong lành khiến con người cảm thấy hết sức thoải mái.

Lúc chạng vạng, trên các con phố của thị trấn Mộ Nguyên nhộn nhịp người qua lại hơn, có học sinh tan học về nhà, có dân văn phòng vừa tan ca về, còn có những ông bà cụ ra ngoài mua thức ăn chuẩn bị nấu cơm… Ánh mắt mọi người đều bị hàng cây mới bên cạnh thu hút.

“Mẹ ơi, những bông hoa kia đẹp quá, nó còn tỏa sáng nữa kìa!” Một cô bé đeo cặp sách trên vai chỉ vào bồn hoa lay ơn bên cạnh, nói: “Con có thể hái một nhành hoa về được không?”

Mẹ cô bé ngắm nghía thật kỹ nhưng không thấy bông hoa nào tỏa sáng cả, người mẹ chỉ nghĩ cô bé quá thích bông hoa nên mới nói vậy, lắc đầu từ chối: “Không được đâu, những bông hoa đó cũng có sinh mệnh, con hái sẽlàm chúng đau. Nếu con thích chúng thì mỗi ngày có thể đến đây ngắm.

“Vậy cũng được. Cô bé lưu luyến, nấn ná mãi rồi mới rời đi cùng với mẹ. Bông hoa nhẹ nhàng lay động trong gió đêm, cánh hoa và phiến lá lấp lánh như thể tỏa ra ánh sáng huỳnh quang nhàn nhạt, đó là dấu hiệu của việc linh lực nuôi dưỡng đang lan ra xung quanh, không nhìn kỹ thì không thể nhận ra được.

Tối hôm sau, các bà thuộc câu lạc bộ khiêu vũ vẫn luôn chọn quảng trường công viên là địa điểm nhảy suốt mười năm qua bỗng dưng thay đổi địa điểm. Các bà chọn khu đất trống rộng rãi ở bên cạnh lối đi bộ. Xung quanh khu này đều được xanh hóa, cải tạo giúp cho bầu không khí trong lành hơn những nơi khác rất nhiều. Các bà thấy sau khi hít thở không khí ở đây, sức lực khiêu vũ bền hơn rất nhiều.

Tình huống tương tự cũng xảy ra ở những khu phố khác trên thị trấn Mộ Nguyên, đến cả đàn chim và mèo hoang cũng thích tụ tập ở vành đai xanh.

Kế hoạch xanh hóa được dân cư của thị trấn Mộ Nguyên hưởng ứng nhiệt tình. Album du lịch do các nhóm phượt thủ đăng lên mạng cũng dần dần xuất hiện những bức ảnh và dòng miêu tả về khung cảnh và xanh hóa. Không ít người cảm thấy địa phương này cực kỳ thích hợp để định cư, sinh sống, giá cả hàng hóa rẻ, nhịp sống chậm rãi, hoàn cảnh tốt, thích hợp để dưỡng lão.

Trong khoảng thời gian ngắn, thị trấn Mộ Nguyên thu hút vô số những thanh niên nghệ sĩ đến đây trải nghiệm, hết đợt du khách trẻ này lại đến đợt du khách trẻ khác, khiến cho những ngành nghề du lịch liên quan của địa phương đều phát triển một cách nhanh chóng.

Hiệu quả của việc kiến tạo vành đai xanh thể hiện rõ rệt khiến cho cấp trên chú ý, các lãnh đạo cẩn thận nghiên cứu và bàn bạc kỹ lưỡng xong, không những khen thưởng cho công ty phụ trách hạng mục này mà còn tặng cho Kính Hoa Duyên một giấy chứng nhận địa điểm cung cấp cây xanh cho chính quyền nhà nước, ngụ ý rằng sau này cơ quan nhà nước cần cây xanh thì đều sẽ mua từ chỗ Thẩm Như Như.

Lúc nhận được tờ giấy chứng nhận, Thẩm Như Như ngơ ra, không thể tin được mình chỉ giúp Lý Mạnh Huy chuyện nhỏ mà lại nhận được đãi ngộ tốt như này. Tuy rằng thị trấn Mộ Nguyên chỉ là một địa phương nhỏ chưa đến mười nghìn nhân khẩu, nhưng được trở thành nhà cung cấp được chính phủ công nhận thì đây vẫn là một danh hiệu cực kỳ tốt giúp cho Kính Hoa Duyên có nguồn thu nhập cao hơn.

Tuệ Trí, Mạch Mạch và Chiêm Hạc biết tin xong đều hết sức vui mừng, cố ý chuẩn bị một bữa tiệc thịnh soạn để chúc mừng. Những đạo hữu khác trong quan cũng gửi lời chúc đến cô.

Ngay cả Bách Lý Vô Thù đã lâu không lộ mặt, sau khi nghe tin cũng ghé chơi tặng trái cây và ăn ké bữa cơm, như thể anh ta đến đây ăn Tết Âm lịch vậy.

Bầu không khí náo nhiệt trong Huyền Thiên Quan kéo dài đến tận đêm khuya. Sau khi cơm no rượu say, mọi người lần lượt quay về nghỉ ngơi. Thẩm Như Như không buồn ngủ, bèn cùng Từ Dẫn Châu đến sân sau ngồi hóng gió dưới giàn hoa. Mùa hè sắp đến, gió đêm không còn giá rét đến tận xương mà chỉ se se lạnh.

Buổi tối Bách Lý Vô Thù uống một chai rượu Tam Thanh nên bây giờ nổi hứng, giơ kiếm nhảy nhót lung tung trong sân. Mạch Mạch và Chiêm Hạc ngồi dưới tán lá nhìn, thỉnh thoảng vỗ tay tấm tắc khen ngợi. Còn Tuệ Trí đã dẫn Linh Khê về ngủ một giấc ngon lành.

Từ Dẫn Châu lấy một sợi dây đỏ đã được bện xong: “Đưa miếng ngọc cho tôi, tôi xuyên dây vào”

Thẩm Như Như đút tay vào túi lục lọi, lấy một cái túi nhỏ làm bằng vải nhung đỏ thắm đưa cho anh. Cô nhìn anh luồn sợi dây đỏ vào miếng ngọc, dưới ánh trăng, ngón tay thon dài trắng ngần linh hoạt thắt nút, động tác thành tạo kết hợp với đôi bàn tay xinh đẹp khiến người ta cảm thấy thật thích ý.

Cô tủm tỉm cười, nhìn một lúc: “Châu Châu, lát nữa anh đeo cho tôi đi”

Từ Dẫn Châu khựng lại một lúc, lắc đầu từ chối: “Cổ em yếu quá, tôi sẽ làm em bị thương, em tự đeo vẫn tốt hon.”

“Không có đâu, đầu tôi cũng bị thương đâu, cổ càng không sợ” Cô khẽ lẩm bẩm một câu, nhưng không nhắc lại yêu cầu vừa rồi thêm lần nào nữa. Đối với vấn đề này, Từ Dẫn Châu khá cố chấp, một khi anh cảm thấy việc này gây nguy hiểm đến cô, chắc chắn anh sẽ không làm, nói thế nào cũng không chịu.

Nghĩ đến đây làm cô cảm thấy thật tuyệt vọng, làm thế nào mới thanh trừ được sát khí đáng ghét đó, thử vài cách rồi mà vẫn không được, nếu cứ duy trì tình trạng bây giờ, chẳng lẽ cô phải giữ tấm thân này cả đời à…

Không chỉ cô phải giữ, mà cả Châu Châu cũng phải giữ, lại còn phải chịu đựng những khổ sở mà sát khí mang lại…

Đúng là một đôi uyên ương số khổ, sắp khổ bằng Lương Sơn Bá – Chúc Anh Đài đến nơi rồi. Thẩm Như Như âm thầm rơi nước mắt trong lòng, thế nhưng ngoài mặt lại làm bộ như không sao: “Đúng rồi, dạo này anh cảm thấy thế nào? Bùa thanh tịnh lần trước tôi đưa cho anh có tác dụng không?”

Bùa thanh tịnh là một trong những loại bùa không công kích hiếm có của Huyền Thiên Chú. Tác dụng của nó tương tự như bùa tinh lọc, có thể loại bỏ tà khí, sát khí, tuy khí, thậm chí còn đáng sợ hơn tác dụng của bùa chém giết và bùa dẫn lôi đối với ác quỷ.

Sau khi học được bùa này, cô lập tức vẽ cho anh hai tấm, thế nhưng hơn nửa tháng mà vẫn không thấy sát khí trên người anh giảm bớt được phần nào.

Từ Dẫn Châu xỏ dây xong bèn đưa cho cô, hơi nhíu mày, nét buồn bực thoáng hiện lên trên gương mặt: “Tôi không dùng được, dường như nó coi tôi là ác quỷ. Quả thật sát khí có giảm đi nhưng đồng thời cũng khiến tu vi chống lại sát khí giảm đi, hơn nữa nó khiến cơ thể tôi cực kỳ đau nhức.

Vốn dĩ cơ thể anh bị sát khí bào mòn đến mức kiệt quệ, hoàn toàn phải nhờ vào tu vi cầm cự, nếu không có tu vi thì ngày chết của anh càng gần hơn.

Thẩm Như Như ngây người một lúc: “Tại sao lại như vậy, tôi tưởng anh không sao, lần sau sẽ không dùng bùa linh tinh cho anh nữa..”

Tuy nhiên Từ Dẫn Châu lại cảm thấy không vấn đề gì: “Mọi việc đều phải thử mới biết có thành công hay không, đừng trách bản thân nữa, chỉ cần có lòng cảnh giác là được”

Sau khi biển hiệu đề thêm danh hiệu nhà cung cấp được chính phủ công nhận, doanh số của Kính Hoa Duyên ngày càng tăng. Những cây xanh trải đầy trên thị trấn Mộ Nguyên trở thành biển quảng cáo sống cho Kính Hoa Duyên, rất nhiều người nghe danh mà đến mua cây.
Bình Luận (0)
Comment