Tiệm Tạp Hóa Âm Dương

Chương 184

Tâm trạng của bác gái Giáp cực kỳ tốt, nhỏ giọng nói: “Tổ sư gia thật linh nghiệm, không phải thời gian trước trong quan làm tiệc chay sao, lúc đó tôi đã nghĩ nếu tâm nguyện của tôi có thể trở thành sự thật, tôi sẽ ăn chay cả đời!

Kết quả là hai ngày sau chuyện đó đã trở thành sự thật, tôi thực hiện lời hứa bắt đầu ăn chay, con dâu của tôi cũng ăn giống tôi, không ngờ rằng những món ăn đó lại có vấn đề, sau khi hai mẹ con chúng tôi ăn vào thì bị ngộ độc phải đến bệnh viện. Nói ra, thật sự là quá trùng hợp, con dâu của tôi nói đằng nào cũng đã đến bệnh viện, chi bằng làm kiểm tra sức khỏe toàn diện một lần, lúc này mới phát hiện vấn đề.

Từ khi con bé sinh con thì vẫn chưa đi khám sức khỏe lần nào, nếu không có lần này, không biết đến bao giờ mới phát hiện cơ thể có vấn đề nữa. Bác sĩ nói rằng may mắn vì đã phát hiện sớm, nếu phát hiện muộn một chút nữa, sợ rằng không thể cứu được.

Biểu cảm của bác gái Ất rất khoa trương: “Ôi trời! Lần này may mắn có Tổ sư gia, bà nhớ phải hiếu kính với ngài ấy. Con gái của tôi là bác sĩ phụ khoa, nó nói ung thư buồng trứng ở giai đoạn đầu khó phát hiện nhất, một khi đã có biểu hiện của bệnh thì chẳng còn sống được bao lâu nữa đâu, như vậy tính ra là con dâu của bà đã nhặt về một mạng”

Bác gái Giáp gật đầu: “Còn không phải sao, ca phẫu thuật của con dâu tôi ngày hôm qua đã thành công tốt đẹp, hôm nay tôi đến quyên tiền dầu mè cho Tổ sư gia! Từ nay về sau không chỉ có tôi ăn chay mà cả nhà chúng tôi đều ăn chay, chỉ hy vọng ốm đau bệnh tật đừng tìm tới cửa, sức khỏe của cả nhà vẫn là quan trọng nhất”

Bác gái Bính tán thành nói: “Đúng vậy, mấy ngày trước tôi mua bùa ích khí, mấy hôm nay vẫn luôn mang trên người, bây giờ cơ thể đã khỏe hơn nhiều, buổi tối có thể đi nhảy quảng trường với các chị em, đã lớn tuổi rồi, vẫn nên quan tâm đến sức khỏe một chút. Phải rồi, còn có bùa tĩnh tâm nữa, đúng là rất hiệu quả, con chó nhà tôi suốt ngày sủa ầm ĩ, cực kỳ dai dẳng, sau khi tôi dán bùa tĩnh tâm cho nó, bây giờ ngoan ngoãn khỏi phải bàn, rất yên tĩnh, không làm ồn nữa.

“Bùa chú còn có thể dùng cho chó? Cách sử dụng này của bà thật là độc đáo, lát nữa tôi cũng mua thử một lá, con gái của tôi mua một con chó Pomeranian, rất hung dữ, nhìn thấy người là sủa.

Các bà các cô nhỏ giọng trò chuyện, trao đổi kinh nghiệm, đều tôn sùng Tổ sư gia, đối với bùa chú trong quan lại càng khen không ngớt lời, còn nghiên cứu ra đủ loại cách sử dụng.

Hermann nghe vậy thì cực kỳ kinh ngạc, không nhịn được tiến lại gần hỏi: “Xin chào các vị, mọi người đang bàn luận về thứ gì vậy, thật sự thần kỳ như vậy sao?”

Các bác gái nghe thấy từng tiếng phổ thông được phát âm quá chuẩn này thì đồng loạt quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông ngoại quốc lớn tuổi, mọi người lập tức nhiệt tình giới thiệu bùa chú của Huyền Thiên Quan với Hermann và bạn bè của ông ta. Vưu Nhất bị các bác gái gạt sang một bên thì rất buồn bực, cậu ấy nói tiếng Anh cả buổi trời, kết quả là người ta lại biết tiếng phổ thông, hơn nữa phát âm của người ta còn chuẩn hơn cả mình.

Mấy người Hermann không cảm nhận được tâm trạng của Vưu Nhất, bọn họ đã bị bùa chú thần kỳ trong lời của các bác gái này mê hoặc, chỉ muốn mua ngay lập tức để thử nghiệm xem như thế nào.

Đội ngũ xếp hàng chậm rãi dịch chuyển về phía trước, sau ba mươi phút, cuối cùng cũng đến lượt mấy người Hermann. Vưu Nhất đi vào văn phòng ở bên cạnh lấy gói hương đưa cho bọn họ, mấy ông lão mang tâm trạng mới lạ dâng hương cho Tổ sư gia, sau đó mỗi người mua một xấp bùa chú, trong số bọn họ có một ông cụ tóc hoa râm đi đến chỗ hòm công đức quyên mấy tờ bảng Anh.

Bảng Anh: là đơn vị tiền tệ chính thức của Vương quốc Liên hiệp Anh và Bắc Ireland cùng với các lãnh thổ hải ngoại, thuộc địa ( 1 bảng Anh = 29.172,96 VND)

Sau khi nhóm người Hermann dâng hương xong thì đi thăm quan sân trước của đạo quan, bọn họ thật sự rất thích cây cối trong quan, Hermann nói với Vưu Nhất: “Thực vật ở chỗ nào của các cậu khiến tôi nhớ đến một từ hình dung trong tiếng Trung, đó là rất có linh tính Vưu Nhất cười nói: “Người ở chỗ chúng tôi cũng rất có linh tính”

Hermann im lặng đánh giá Vưu Nhất, biểu cảm rất vi diệu.

Vưu Nhất: “…” Này! Ánh mắt đó là có ý gì thế hả???

Tiễn nhóm người nước ngoài đó đi, Huyền Thiên Quan cũng đến giờ đóng cửa. Trở lại sân sau, Vưu Nhất vừa ngồi xuống, Thẩm Như Như cũng đóng cửa hàng trở về nghỉ ngơi, cậu ấy lập tức bước tới tranh công: “Sư phụ, con đã thành công đẩy mạnh tiêu thụ bùa chú của Huyền Thiên Quan cho bạn bè quốc tế, Huyền Thiên Quan của chúng ta sắp nổi tiếng khắp thế giới rồi”

Thẩm Như Như ăn một quả nho, chua đến mức nhắm cả mắt, nhăn nhó nói: “Cây to đón gió, chúng ta vẫn nên khiêm tốn một chút, không cần đẩy mạnh tiêu thụ, thích mua thì mua, không ép.

đều Thái độ của Phất Xuân lúc mới đến đã gióng lên hồi chuông cảnh báo cho cô, những đạo quan lâu đời hầu như xa trần thế, sống một mình trong rừng núi, có bối cảnh rất lớn và số lượng tín đồ thành kính đông đảo, mặc dù bọn họ âm thầm lặng lẽ nhưng đã sớm đi sâu vào lòng người.

Mà Huyền Thiên Quan là lực lượng mới xuất hiện, danh tiếng áp sát các Tam Thanh Cung lớn, ẩn ẩn có dấu hiệu ngang vai ngang vế, nhưng mà Hiệp hội Đạo giáo lại không bày tỏ bất kỳ thái độ gì, ngoại trừ đưa cô vào hàng ngũ đệ tử Huyền Môn thì không có động tác nào khác, ngay cả cấp bậc đạo quan cũng không nhắc tới, đến nay đạo quan của họ vẫn là điểm giao lưu văn hóa Đạo giáo cấp huyện sơ khai nhất.

Trong cuộc sống, bất kể chúng ta ở trong giới nào hay làm việc trong lĩnh vực nào, một khi lợi ích đã đạt đến một độ cao nhất định, thứ mà chúng ta theo đuổi chính là danh tiếng, nhất là những người ở trong giới này của họ, ai cũng quan tâm danh tiếng. Chỉ có nhân khí cao đối với những người bình thường thôi là chưa đủ, phải được chính phủ công nhận và có một vị trí trong Hiệp hội Đạo giáo.

Như vậy mới có thể xây dựng được hình tượng cao lớn của Huyền Thiên Quan, trở thành một đạo quan nổi tiếng đúng nghĩa, như vậy thì đệ tử của Huyền Thiên Quan mới được người khác tôn trọng.

Vì vậy, điều quan trọng nhất bây giờ là bảo vệ hình ảnh tốt đẹp của Tổ sư gia, thu nạp thật nhiều tín đồ thành kính cho Huyền Thiên Quan và có được chỗ đứng trong Hiệp hội Đạo giáo. Còn thu nhập hàng ngày chỉ cần có thể duy trì hoạt động bình thường của quan là được, không nhất thiết phải đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm, kiếm tâm.

“Tiền quá nhiều cũng dễ bị miệng đời quan.” Tuệ Trí và Chiêm Hạc từ sân trước đến đúng lúc nghe thấy lời của Thẩm Như Như, cả hai đều tán thành ý kiến của cô.

Tuệ Trí xoa xoa chiếc cằm trơn bóng của mình, nói: “Tạm thời không cần quan tâm khiêm tốn hay không khiêm tốn, nhưng sự công nhận của Hiệp hội Đạo giáo thực sự rất quan trọng, điều này có liên quan đến việc chúng ta có thể nhận được bao nhiêu tài nguyên và đãi ngộ đặc biệt trong tương lai. Theo kinh nghiệm của tôi, mấy lão già đó chỉ thích xem tư lịch và hương khói, chúng ta còn thiếu một cơ hội để bày ra tư lịch, cứ chậm rãi chờ đợi là được, gấp cũng không được”

Chiêm Hạc tự tin nói: “Đúng vậy, không cần lo lắng chuyện hương khói, bây giờ danh ngạch đăng ký làm đệ tử tục gia đã được thắt chặt, nhiều khách hành hương muốn bỏ thêm tiền để đăng ký đều bị tôi từ chối, hiện giờ ngưỡng cửa của chúng ta đã cao hơn lúc trước.

Thẩm Như Như nhìn hai người bọn họ, không khỏi cảm thán nhãn lực của mình thật tốt, lúc trước đã giữ người ở lại. Có bọn họ, gánh nặng trên vai cô đã giảm đi một nửa.
Bình Luận (0)
Comment