"Gừ!"
Thôn Thiên Ma Hổ ở bên cạnh gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, há to miệng, mang theo ánh lửa hừng hực nhảy bổ về phía Diệp Thành, giống như mãnh hổ xuống núi, khí thế bao trùm vạn dặm, xông đến cứu chủ.
"Diệp Thành, dừng tay!"
Mấy người Huyền Không, Vân Lam cũng biết điều này, vừa điên cuồng đánh ra các loại thần thông pháp bảo để ngăn cản Diệp Thành, vừa lớn tiếng gầm lên.
"Cút!"
Diệp Thành chỉ phất ống tay áo đã đánh nát những phép thần thông kia, dư chấn còn thuận thế đánh vào người Thôn Thiên Ma Hổ.
Tuy con hổ này có huyết mạch thần thú, nhưng chung quy cũng quá yếu ớt, không phải hậu duệ thần thú thực sự, không thể đỡ được một đòn của thần thể tiểu thành, lập tức bị đánh nát giữa không trung.
Thân hổ dài mấy trượng tan nát thành vô số mảnh, máu bắn đầy hư không.
Sau đó, Diệp Thành bước ra, ép về phía Thần Tử áo đen.
Lúc này, Thần Tử áo đen cũng liều mạng, ma khí trên người hắn cuồn cuộn, uy thế ngút trời.
Từng tầng ma khí xếp chồng lên nhau, cuối cùng hóa thành ngọn lửa ma màu đen hừng hực.
Mặt trời lớn màu đen sau lưng hắn được thúc đẩy đến đỉnh điểm, sát kiếm đen bóng trong tay phát ra những tiếng kêu gào như quỷ khóc thần than.
Vô số con rắn phẫn nộ xuất hiện giữa không trung, chui vào hư không, hóa thành ma đầu khổng lồ muốn nuốt chửng Diệp Thành.
"Xẹt!"
Nhát kiếm này dường như muốn bổ đôi vũ trụ, giữa hư không xuất hiện một đường đen sâu đến mức không thể sâu hơn, giống như Lôi Trì, khiến người ta không thể vượt qua.
Nhưng Diệp Thành chỉ ngẩng đầu, keng một tiếng, ráng xanh trên cánh tay tỏa sáng, thần quang lấp lánh, anh dùng luôn xác thịt để đỡ một đòn đáng sợ chém được cả Nguyên Anh đỉnh phong của Thần Tử áo đen.
"Không thể nào!"
"Ầm!"
Cú đấm này quả thực quá khủng khiếp, quyền kình cuồn cuộn chấn động vũ trụ, hóa thành một cột ánh sáng màu xanh kinh thiên động địa, gần như dùng uy lực như thế chẻ tre, dễ dàng phá hủy thân xác, nguyên anh và linh hồn của Thần Tử áo đen.
Ngay cả khi tấm thần phù thế mạng cuối cùng trên người Thần Tử áo đen bay ra, thì cũng bị cột sáng màu xanh hủy diệt!.