“Úi, chấn động thật lớn, ở đâu đó lại có người đánh nhau sao!? Mọi người thật là, tại sao không cố gắng chung sống hòa bình được chứ!?” Chén trà trên tay Phi Kiếm rung rung, do bàn tay cầm lấy quai khẽ chấn động, không phải vì cô ta cũng cảm nhận được chấn động do trận chiến ở tít tận vùng xa xôi nào đó trong vũ trụ, mà là do nghe được câu này từ một trong những người có chiến lực mạnh nhất Lục Đạo, cùng với một giọng điệu chân thành vô cùng.
Chân mày khẽ nhíu nhíu, thật không thể hiểu nổi người có tâm tình như thế này, làm thế nào để bước qua cánh cửa tiên đài tàn khốc đã loại bỏ hơn chín mươi chín phần trăm những người độ kiếp, Phi Kiếm thở dài nói: “Sư tỷ, có rất nhiều thứ phải chiến đấu mới giành lấy được.” Dưới mái đình được khảm nạm những viên dạ minh châu thắp sáng, kháng cự lại màn đêm đên đặc của hắc ám khung thương, bên kia bàn trà, Đạm Bích Tuyền nghiêng đầu, ánh mắt trong suốt khẽ nhướng lên, môi cong cong thành một đường khả ái, tò mò hỏi: “Kiếm nhi, chiến đấu nhiều năm như vậy rồi, đã giành được thứ mình muốn chưa!?” Phi Kiếm cười nhạt: “Tuy không quá hoàn hảo, nhưng hẳn cũng tính là đã viên mãn.” Đạm Bích Tuyền cười tươi như hoa, vui vẻ nói: “Như vậy, theo ta trở về nhé.” Phi Kiếm lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Người ta còn có thể chiến đấu để bảo vệ.” Đạm Bích Tuyền cau mày, thoáng không vui hỏi: “Lục Vân Tiên!? Hỏa Long!? Ma giới.” Phi Kiếm chỉ đơn giản đáp: “Tự do.” “Cho dù nhập ma, ly kinh phản đạo!?” “Sư tỷ định thanh lý môn hộ sao!?” Đạm Bích Tuyền vội vã xua tay nói: “Không không, thật sự hôm nay ta chỉ đến thăm Kiếm nhi thôi.” Khuôn mặt thoáng khẩn trương.
Phi Kiếm vẫn giữ thái độ lạnh nhạt, nhưng giọng điệu đã mềm mại hơn: “Nhiều năm như vậy, sư tỷ vẫn không thay đổi gì cả, cứ như nằm ngoài vòng tác động của thời gian vậy.” “Haha.” Đạm Bích Tuyền xoay xoay một lọn tóc, ngượng ngùng hỏi: “Lời này là khen hay chê vậy!?” Phi Kiếm cười đáp: “Cả hai.” Đạm Bích Tuyền thở dài, ảo não đáp: “Ta không tu nổi Thái Thượng Vong Tình Đạo, cái đó có gì hay chứ!? Càng ngày tâm tính càng lạnh nhạt, đến cuối cùng, so với một tảng đá có khác gì nhau.” Phi Kiếm nhìn chằm chằm khiến Đạm Bích Tuyền chột dạ lắp bắp hỏi: “Sao... sao vậy!?” “Lời này của tỷ để trưởng môn sư bá và các trưởng lão nghe được, hẳn là họ sẽ tức chết.” Đến đây không khí liền lạnh xuống.
Đạm Bích Tuyền thấp giọng nói: “Trưởng môn. Đã chết. Bị Lục Vân Tiên giết.” “Thế thì đã sao!?” Phi Kiếm lạnh lùng hỏi. “Kiếm nhi không có chút cảm xúc nào sao!?” Đạm Bích Tuyền nheo mắt hỏi. “Tỷ thì sao!? Muốn trả thù!?” Phi Kiếm không cho đáp án, chỉ hỏi ngược lại. “Ta muốn gặp Lục Vân Tiên.” “Hắn không có đây, gần ba năm rồi muội chưa nói chuyện với hắn. Toàn bộ ma giới bây giờ chỉ sợ chẳng ai biết tung tích của người này.” Phi Kiếm lắc đầu đáp. “Hm hm...” Đạm Bích Tuyền mím môi, nắm tay trắng muốt thanh tú khẽ nắm chặt.
Phi Kiếm giật mình, nheo mắt hỏi: “Sư tỷ, đừng nghĩ ra mấy chủ ý ngu ngốc kiểu: Ta chỉ cần hủy ma đô quỷ thành, ma chủ sẽ phải ra mặt nhé.” Đạm Bích Tuyền cũng giật mình hỏi: “Sao muội biết!?” Đạm Bích Tuyền thật sự tính làm như vậy, hơn nữa Phi Kiếm còn biết, vị sư tỷ nhìn qua có vẻ ngốc ngốc dễ thương này của mình thật sự có năng lực làm như thế. Loại suy nghĩ thẳng thắn và tư duy trực tiếp cộng thêm vũ lực hùng mạnh này vô cùng đáng sợ. Vương Tử Trực và Lạc Tiểu Thanh không có ở ma đô quỷ thành, bản thân mình còn đang trọng thương chưa lành hẳn, toàn bộ ma đô chỉ có duy nhất Hỏa Long còn chiến lực. Nếu sư tỷ thật sự điên tiết lên phá hoại, ngoại trừ sử dụng bảy con ác quỷ kia ra, không cách nào ngăn chặn lại được.
Không đến lúc vô cùng bất đắc dĩ, toàn bộ ma giới đều không muốn sử dụng đến bảy đại ác quỷ. Đây là con dao hai lưỡi.
Nhưng, nguy cơ này được hóa giải rất nhẹ nhàng, chỉ bằng một câu của Phi Kiếm: “Sư tỷ, ta đã lừa tỷ bao giờ chưa!?” Mý mắt Đạm Bích Tuyền khẽ cụp xuống, bàn tay nắm chặt liền buông lỏng ra, ảo não đáp: “Hắn thật sự không có đây sao!? Ta muốn gặp hắn.” “Không phải chỉ vì báo thù cho trưởng môn sư bá chứ!?” Phi Kiếm châm chọc hỏi.
Đạm Bích Tuyền lập tức đỏ mặt đáp: “Chính là vì báo thù cho trưởng môn sư thúc... hoặc ít nhất... phải hỏi tại sao hắn... như vậy.” Phi Kiếm ngẩng đầu thở dài. Linh kiếm sơn, những trưởng lão địa vị cao nhất hình như đều là nữ, thật là dễ bị đào góc tường. Hình như mình cũng là một trong số đó, thật muốn quan ngại sâu sắc cho tương lai môn phái.
Đúng lúc này, bầu trời hắc ám vang lên một tiếng nổ mạnh, cùng với một giọng nữ lanh lảnh truyền khắp Lục Đạo, khiến tách trà trên tay cả hai người đều gợn sóng. ...
Một phiến hư không vỡ nát, tinh quang từ những vì sao xa xội hắt lại cũng khẽ vặn vẹo theo những đợt sóng gợn không đều. Thế giới lực từ những vị Giới Hoàng gần nhất nhanh chóng vận chuyển vá lại vết rách, trả lại một vùng vũ trụ chân không tĩnh lặng. Sức mạnh cải biến thế giới từ tiểu vũ trụ và thần mạch rút đi như thủy triều, vạn vật trở lại như vốn có Athena đặt Lục Vân Tiên lên một phiến toái thạch, thần lực trong cơ thể khẽ động, phiến toái thạch lập tức bị cải biến chất liệu lẫn hình dạng, trở thành một cái ghế dựa dài, mềm mại bao phủ thân hình hắn trong đó.
Arent nheo nheo mắt, Athena quả nhiên cũng đã đạt tới Sâm La Vạn Tượng, có thể tùy ý cải biến tính chất của vạn vật xung quanh, nhìn cô ta sử dụng nó một cách tùy ý lẳng lặng, cho thấy độ khống chế và nắm giữ loại năng lực này đã chính xác thuần thục đến mức nào. Khuôn mặt hắn dưới lớp mặt nạ thoáng ngưng trọng.
Đã nhiều năm quan sát như vậy rồi, cho tới hôm nay, hắn vẫn đánh giá thấp Athena.
Những chủ thần khác nếu như bị phá hủy thần điện, cảm giác sẽ giống như toàn bộ nội tạng tan vỡ, không nói đến mức trọng thương mất chiến lực, nhưng ít nhất sẽ ăn đau khổ trong một thời gian rất dài. Nhưng Athena thì chẳng có vẻ gì là bị như vậy, có nghĩa là chiến thần điện chỉ là một phần nhỏ trong số tổng thể chiến lực của cô ta mà thôi.
Hắn đã từng nhẩm tính tử điểm của Athena, là một con số rất dọa người. Sinh mạng của toàn bộ cư dân địa cầu cộng lại vẫn chưa đủ để đánh đổi.
Đã có một thời gian rất dài, Athena được xưng tụng là đệ nhất nhân dưới giới hoàng, không chỉ vì sức mạnh chòm sao bảo hộ bất hoại, còn vì tiểu vũ trụ rộng lớn chứa đựng thần lực thậm chí đã khiến một thần hoàng như Zeus năm đó cảnh giác.
Vị phụ thần này cảm thấy, Athena có thể uy hiếp đến giới hoàng vị của ông ta.
Bới vậy, ông ta nuốt cả Athena còn chưa được sinh ra, và Metis, vợ của mình vào lĩnh vực của bản thân, dự định nhốt bọn họ cả đời ở trong đó.
Nhưng bởi vì một vài nguyên do, cuối cùng Athena vẫn ra đời. Thoát khỏi lĩnh vực của Zeus mười sáu năm, phát triển với tốc độ đáng sợ, chấn kinh toàn bộ Nam thần giới. Đánh khắp nơi không địch thủ, cướp lấy bảo tọa trong chiến thần điện từ vô số chiến thần khác, trở thành người thừa kế tám mươi tám anh linh chòm sao ưu tú nhất thần giới.
Athena từng đánh với Zeus, đánh với Lục Vân Tiên, đánh với King của Trường Sinh Đảo, đánh với tứ đại ma tướng của Ma giới, đánh với rất nhiều người khác. Dù rất nhiều trận chỉ mới sơ giao, nhưng cô ta là một trong những người trực tiếp giao thủ với nhiều Giới Hoàng nhất, và chưa một lần chiến bại.
Đây là một bất bại chiến thần.
Cô ta được đại khí vận che trở, là mắt xích rất quan trọng của Thiên Đạo pháp luân, nhân tuyển sáng giá nhất trong việc giết chết các Giới Hoàng, bất cứ giám sát viên nào cũng không được đụng tới. Nếu vi phạm luật, sẽ bị toàn bộ những người khác tiêu diệt.
Mục đích tồn tại của giám sát viên, chính là để kích thích chiến tranh và tiêu diệt Giới Hoàng, bất cứ hành vi nào chống lại mục đích này, lập tức sẽ bị xem là phản bội.
Giống như Atamaterasu trước đây, hay Bạch Cửu Vĩ hiện tại.
Arent không quan tâm đến việc mình có bị nhận định là quân phản bội hay không, trên thực tế ngay từ lúc đáp lại lời triệu hồi của Linh, hắn đã không thể quay đầu. Chẳng qua, chống lại Athena thì có thể, nhưng muốn giết cô ta, hắn vẫn lực bất tòng tâm.
Đừng nói đến hắn, cho dù là Alucard hay bất cứ giám sát viên nào khác, cũng không thể giết nổi Athena.
Từ năm mười sáu tuổi, Athena đã đánh khắp Nam thần tộc không địch thủ. Lúc đó cô ta còn chưa nhận lấy chiến thần điện, chưa nhận lấy truyền thừa chân lý, chưa giao tiếp với các anh linh thượng cổ thần tộc.
Bốn ngàn năm sau, không ai biết chính xác Athena đã ở cảnh giới nào rồi.
Chỉ chắc chắn rằng, cô ta đã không còn là một cận giới hoàng đỉnh phong thuần túy, mà đã bước vào hàng ngũ siêu giai cường giả, có tư cách chính diện giao thủ với các Giới Hoàng.
Đừng nhìn đội hình bọn họ có bốn cận giới hoàng cao thủ và một giám sát viên, nếu thật sự giao chiến, đảm bảo sẽ bị đánh hoa rơi nước chảy. “Chúng ta đình chiến, thế nào!?” Arent nói với giọng khàn khàn, có thể do chiếc mặt nạ cải biến ngữ âm của hắn, hoặc do trong chân không, truyền âm bình thường không hữu hiệu. Rất khó có thể từ đó nhận ra ngữ điệu và chất giọng thật sự của hắn.
Athena lúc này đã an trí cho Lục Vân Tiên trong một khối cầu trong suốt, trên chiếc ghế dựa mềm mại mình vừa sử dụng Sâm La Vạn Tượng tạo ra, nghe thấy vậy chỉ cười nhạt quay đầu đáp: “Ta đã nói rồi, ta muốn giết hết tất cả các ngươi.” “Cho dù có thể giết được bọn ta, ngươi cũng không thể đảm bảo an toàn cho hắn.” Arent lạnh giọng đáp, tầm mắt rơi vào Lục Vân Tiên đang bất tỉnh trong khối cầu đằng xa kia. “Hèn hạ và ngu xuẩn, loài người các ngươi chẳng bao giờ thoát khỏi những thứ này.” Athena khinh thường nói. Ánh mắt màu vàng lấp lánh ánh kim, sáng rực hơn bao giờ hết, khuôn mặt xinh đẹp kiêu ngạo đối mặt với hư không vô tận, cất giọng cao vút: “Ta là nữ thần Athena, chiến thần của trí tuệ và chiến tranh số một của Olympus. Ta lấy danh nghĩa và tính mạng của mình, nguyện tinh quang và vũ trụ cùng đồng hành với ta, bảo hộ lấy người này. Từ giây phút này trở đi, Lục Vân Tiên nằm dưới sự gia hộ của ta như một anh linh trên bảo tọa. Kẻ địch của hắn cũng là kẻ địch của ta, ai khiến hắn đau khổ cũng là khiến ta đau khổ, ta sẽ cùng hắn phá tan mọi chướng ngại, ta là kiếm của hắn, hắn là tính mạng của ta. Cho dù cùng toàn thế giới là địch, liên kết này vĩnh viễn không tách rời.” Dứt lời, toàn bộ những vì sao xung quanh giống như đồng loạt được thắp sáng. Từ thể nội của Athena, hư ảnh một tiểu vũ trũ xuất hiện bao quanh lấy cơ thể cô ta và Lục Vân Tiên, hình thành một tinh vực hình cầu, lốm đốm vô số điểm sáng.
Ánh sáng từ những ngôi sao trong tiểu vũ trụ liên kết với ánh sáng của những ngôi sao trong thế giới lực, giống như một hình chiếu thu nhỏ, từ xa nhìn lại, chỉ thấy vô số nguồn sáng từ những ngôi sao đổ đồn về phía đó, biến cả một vùng tinh vực thành sáng rực, xua đi toàn bộ lạnh lẽo và hắc ám từ chân không. “Gì vậy!? Cô ta vừa làm gì vậy!?” Ren nhìn thấy cảnh tượng cấp độ thiên hà này mà choáng ngợp, lắp bắp hỏi. “Hẳn là một nghi thức nào đó, nguồn năng lượng tụ tập lại thật khủng khiếp, đã có thể so sánh với một Giới Hoàng rồi.” Stellar trầm giọng nói. “Liên kết, cô ta tạo ra một liên kết giữa mình và Lục Vân Tiên, từ đó có thể sử dụng một bộ phận sức mạnh của hắn.” Shaorin nhìn Phượng Hoàng Kiếm trên tay run rẩy, khẽ nói. “Đổi lại, cô ta sử dụng toàn bộ thuộc tính gia hộ chòm sao khiến các anh linh của mình bất hoại đều gia trì lên người hắn. Muốn đụng đến Lục Vân Tiên, bây giờ chúng ta cần phải phá vỡ cái tinh vực kia trước. Năng lực phòng ngự cấp độ thiên hà.... thật đáng sợ...” Tất cả các thánh đấu sĩ trong lĩnh vực của Athena đều nhận được sự bảo hộ chòm sao từ nữ thần chiến tranh, khiến linh thể của họ đều bất hoại. Nếu không phải Shaorin có Phượng Hoàng Kiếm, và Arent có Sát Lục chi đạo, đều không thể chém xuyên qua lớp tinh quang bảo hộ này được. Hiện tại, toàn bộ lớp tinh quang bảo hộ đều chồng chất lên Lục Vân Tiên, hình thành một tinh vực chân chính, bất kể là ai, cũng không có sức mạnh để cắt đứt sự bảo hộ hùng mạnh này được. Cho dù là một Giới Hoàng, muốn xuyên qua tinh vực này cũng vô cùng hao phí thế giới lực.
Nhưng đổi lại, Athena đã mất đi thủ đoạn phòng ngự mạnh mẽ nhất của mình.
Hơn nữa đối mặt với cô ta là bốn cận Giới Hoàng khác. Trong đó có Shaorin đã đạt tới Sâm La Vạn Tượng, và Arent nắm giữ Sát Lục chi đạo, đều là tồn tại tiếp cận đỉnh phong trong số các Cận Giới Hoàng.
Nhưng Athena cảm thấy như vậy còn chưa đủ, liền sau đó, những lời này truyền khắp Lục Đạo: “Từ hôm nay, Lục Vân Tiên là của ta. Bất kỳ ai phản đối, bất kỳ ai có ân oán với hắn, bất kỳ ai đánh chủ ý với hắn, đều hãy cùng tới đây. Một lần chấm dứt tất cả, để ta quét sạch toàn bộ các người đi.” ... “Cái gì mà Lục Vân Tiên của ngươi.... không cần biết ngươi là ai. Ta phản đối.” Phi Kiếm nhìn vị sư tỷ mạnh mẽ của mình đang giống như một con nhím xù lông, cốc trà trên tay văng nước xuống bàn cũng không biết.
Lời này thật bất ngờ, từ cả hai người phát biểu.
Phi Kiếm nhìn Đạm Bích Tuyền hùng hùng hổ hổ đánh ra một cổng không gian, xông tới, liền trầm mặc.
Cô ta vẫn trọng thương chưa khỏi, không thể rời khỏi ma đô quỷ thành được. Nhưng Phi Kiếm chỉ nghe giọng điệu cũng biết người vừa truyền âm khắp Lục Đạo là ai. “Athena.” “Lục Vân Tiên biến mất chừng ấy năm, lại là do ngươi ư!?” ...
Cùng lúc đó, khắp Lục Đạo vang lên vô số tiếng truyền âm tương tự của Đạm Bích Tuyền. “Ta phản đối.” “Ta phản đối.” “Ngươi có giỏi ở yên đó, bà đây liền tới.” “Ngươi tính là thứ gì!? Lục Vân Tiên là của ta.” Thậm chí sắc mặt Arent có chút đen lại, khi nghe sau lưng mình cũng có tiếng: “Ta phản đối.” Hắn quay đầu, Linh bắt gặp ánh mắt của hắn, thoáng ngượng ngùng, nhưng cũng không ngần ngại nhìn Athena nói: “Hắn không phải đồ vật của ngươi. Đừng tự tiện quyết định thay cho hắn.” Athena chỉ liếc mắt nhìn Linh, chẳng thèm đáp, vì hư không xung quanh liên tục chấn động, vô số bóng người liên tục phá toái hư không xuất hiện.
Đạm Bích Tuyền thở hồng hộc, khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận xuất hiện đầu tiên, nhìn Lục Vân Tiên bất tỉnh trong cái lồng năng lượng, khuôn mặt thoáng ngốc trệ, liền sau đó nghiến răng, chỉ chỉ vào Athena quát: “Của ngươi cái gì gì đó, hắn có ân oán với phái ta, mau giao hắn ra đây, ta sẽ áp tải hắn về Linh kiếm sơn chịu khảo hình.” “Tốt, ngươi có oán với hắn. Đợi ở đó.” Athena nhàn nhạt đáp, sau đó khoanh tay nhìn sang một hướng khác: “Chị gái, cũng có một chân!? Từ khi nào vậy!?” Một đốm lửa từ hư không xuất hiện, Hestia thò đầu ra, nháy mắt lè lưỡi: “Ahaha, ngại quá, nhưng mà Athena bé nhỏ của ta, đừng quên là ai dẫn em tới chỗ hắn bị phong ấn, có cuộc vui như vậy mà bỏ qua chị đây, thật không công bằng nha.” Athena cười lạnh: “Cứ đợi ở đó đi.” Một vệt trảo xé toạc màn đêm, phát ra ánh sáng bàng bạc, sau đó một thân ảnh cao gầy cùng với bộ ngực vĩ đại tương phản vô cùng rẽ nhánh hư không chui ra. Khuôn mặt kiều mị với mái tóc hung hung đỏ đầy dã tính, ánh mắt lãnh khốc nhìn chằm chằm vào Lục Vân Tiên, người phụ nữ này khẽ liếm môi, cười nói: “Ma chủ của ta, tìm ngươi thật là vất vả. Bao nhiêu năm rồi vẫn là cái bộ dáng đáng thương này, biết vậy năm đó ta sớm ăn ngươi cho rồi.” “Lang nữ vương - Rita Karolyine.” Arent kinh ngạc.
Một trong ba chi tộc lớn nhất ma giới. Huyết tộc của Alucard, Lang tộc của Rita, Bách quỷ tộc – sa đọa từ bách linh tộc của Orochi.
Nói cách khác, đây là một trong ba cự đầu của Ma giới. Cũng là người năm đó đã trợ giúp Lục Vân Tiên lật đổ huyết tộc của Alucard, phong ấn Orochi, đánh bại Thiên Ma. Trở thành ma chủ.
Còn chưa hết, một tiếng phạn âm chấn động thần thức mọi người, từ phương xa, đạp lên một sinh vật thân người đầu chim dáng vẻ dữ tợn, lướt qua hư không mà tới. Một vị nữ tu toàn thân lấp lánh kim quang, mái tóc dài đến gót chân, mềm mại lơ lửng giữa không gian, uyển chuyển như cành liễu trong gió xuất hiện.
Hai mắt nhắm nghiền, giữa trán có một ấn ký hình hoa sen màu hồng nhạt, khuôn mặt hiền dịu đầy vẻ thần thánh và từ ái, nhưng không hề che lấp đi khí tức cường đại cải biến thế giới của Sâm La Vạn Tượng. Dù cô ta chưa nói một lời, nhưng áp lực tỏa ra cũng không thua kém gì Athena trước đó.
Arent một lần nữa khiếp sợ.
Một trong tam đại cự đầu của Phật Giới. Ngồi trên tam bảo tọa, mệnh danh đấng sáng tạo, Vishnu.
Bất kể là Đạm Bích Tuyền, Rita Karolyine hay Vishnu đều là cường giả cận giới hoàng đỉnh phong. Yếu nhất trong số đó là Hestia, cũng ở vào cảnh giới hư không đỉnh phong với một tiểu vũ trụ và kết giới siêu rộng.
Nếu những người này đều có quan hệ với Lục Vân Tiên....
Nếu như bọn họ và thế lực của bọn họ đoàn kết dưới mệnh lệnh của hắn.
Quét ngang Lục Đạo.
Mấy từ này thoáng hiện qua trong đầu Arent khiến hắn lâm vào một mảng băng hàn lạnh lẽo. Ánh mắt Arent nhìn Lục Vân Tiên lần đầu tiên thấy kính nể và sợ hãi.
Giám sát viên Lục Đạo như hắn trước cỗ thế lực này, chỉ sợ giống như đốm lửa trước cơn bão.
Hoàn toàn không có sức chống lại.
Xung quanh hư không còn liên tục chấn động, tất cả cường giả cảnh giới hư không trong Lục Đạo, nên đến đều đã đến.
Khiến nhiều nam đồng bào sau khi đến phát hiện ra một sự thật ngứa răng là... người đến đa phần đều là phụ nữ. Tất cả những ánh mắt từ muốn trợ giúp, hay muốn thanh toán nợ nần nhìn đến chỗ Lục Vân Tiên đều đã chuyển thành giận sôi.
Thật sự muốn ăn hết cỏ trong thiên hạ sao!?
Con lừa già đáng ghét này.
Tất nhiên, còn có một ánh mắt đàn ông nhìn mà không thấy tức giận, chỉ đầy hứng thú và thèm khát. Từ cường giả cận giới hoàng đỉnh phong đến sau cùng nhất.
Loki vuốt vuốt ngược lên mái tóc dài màu bạch kim óng ả của mình, khuôn mặt điển trai nhếch lên một nụ cười thân ái: “Lại được hoan nghênh như vậy, không hổ là người đàn ông của ta.” Tất cả nam đồng bào cùng lúc cách xa gã này ba trăm dặm có dư.
Đừng nhìn hắn biến thái, so với Thor, gã này mới là người đáng sợ nhất Bắc Thần Giới.
Tính thêm cả Athena, gần hai mươi cường giả cảnh giới hư không xuất hiện. Vương Tử Trực và Lạc Tiểu Thanh cũng có mặt, nhìn thế trận khủng khiếp này, cả hai đều bảo trì trầm mặc.
Thiên hạ đại loạn. ...