Dưới bầu trời sao, một bóng hình xinh đẹp thánh khiết như nữ thần đám chìm trong tinh quang. Một gương mặt khiến người ta hít thở không thông tỏa ra hào quang thần thánh vô hạn. Trên trán nàng có một vầng trăng cong tự nhiên, cả người siêu phàm thoát tục lộ ra khí tức thánh khiết trang nghiêm, làm cho người ta không thể sinh ra bất kỳ ý niệm xâm phạm. Phía dưới nữ thần múa cùng ánh sao này, ngàn vạn Nam nữ mặc áo bào trắng đồng loạt quỳ xuống thi lễ:
- Bái kiến Tinh Nguyệt nữ thần điện hạ.
- Tham kiến Tinh Nguyệt nữ thần.
Vài tu sĩ Hợp Thể Kỳ cường đại cũng nửa quỳ thi lễ, trong mắt tràn ngập thành kính.
- Đều bình thân!
Đôi mắt linh hoạt của Tinh Nguyệt nữ thần đảo qua toàn trường:
- Huyền Long Đại Vương quật khởi nhất định sẽ dậy nên một hồi gió lốc ở hải vực, đên lúc đó sinh linh đồ thán, máu nhuộm ức vạn dặm hải vực. Lần này Tinh Nguyệt Môn ta dời vào duyên hải hoặc đất liền. Chư vị trưởng lão hộ pháp có dị nghị gì không?
- Chúng ta vâng theo thánh dụ của Tinh Nguyệt nữ thần.
Chúng cao tầng không ai phản đối. Ngay tại giờ khác này, một tấm thiệp thần bí không thể nắm lấy xuyên qua tinh quang hạ xuống trước mặt Tinh Nguyệt nữ thần.
Ồ~
Tinh Nguyệt nữ thần lộ ra dị sắc, vội vàng đón lấy tấm thiệp này, sau đó trong mắt hiện ra đủ loại giày dụa và dị sắc:
- Tinh Nguyệt nữ thần... Tú Ninh... Vũ Văn sư tôn... còn có Dương đại ca. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Hoàn vũ ba mươi sáu giới, Yêu Hoàng giới.
- Thái thượng Yêu Long Hoàng. Khởi động chấm dứt, chúng ta tiến hành một trận đánh cuộc chiến.
Thân hình cao lớn cô tịch đơn thương độc mã đánh vào Yêu Hoàng giới, trực diện Thái thượng Yêu Long Hoàng - Thân thể Long thần bất diệt đệ nhất của Ba mươi sáu giới.
Toàn bộ Yêu Hoàng giới không ai có thể ngăn cản một chiêu của Vũ Vô Cực.
- Ma tôn Vũ Vô Cực.
- Vũ Vô Cực được xưng là chí tôn vô địch thất giới.
Yêu Hoàng giới một mảnh khủng hoảng, chỉ có vị hoàng giả phát ra khí phách vô cùng đối diện Vũ Vô Cực, da toàn thân giống như mai rùa mà lại như long lần, hai mắt u lãnh, song chưởng như thép. Nơi hắn đứng, Thần Ma thiên địa lui tránh.
Thái thượng Yêu Long Hoàng!
Được xưng là phòng ngự đệ nhất hoàn vũ thế giới.
- Đánh cuộc chiến? Đánh cuộc gì?
Thanh âm khí phách tận trời, bê nghê bát hoang.
- Công kích, phòng ngự, tốc độ... mặc ngươi chọn. Người thua cút khỏi ba mươi sáu giới, vĩnh viễn không trở về.
Trong thanh âm của Vũ Vô Cực lộ ra một niềm tin cường đại.
- Vũ Vô Cực. Ngươi tự tìm đường chết. Nếu đã như vậy, bổn hoàng lựa chọn phòng ngự. Nếu một kích toàn lực của ngươi có thể đẩy ta vào chỗ chết, coi như ngươi thắng!
Trong thanh âm của Thái thượng Yêu Long Hoàng lộ ra một tia trào phúng cùng châm biếm.
- Ha ha ha... Quả nhiên không ngoài dự đoán. Luận công kích và tốc độ ngươi đều không bằng ta, bản tôn muốn khiêu chiến chính là sở trường của ngươi!
Vũ Vô Cực ngửa mặt lên trời thét dài, chậm rãi nhấc bàn tay lên.
Vút...
Đúng lúc này một tấm Luân Hồi Thiếp từ thiên ngoại bay tới dung nhập vào trong cơ thể Vũ Vô Cực. Chỉ có hắn hơi nao nao, ngay cả Thái thượng Yêu Long Hoàng đều không nhìn thấy.
Cùng trong một khoảnh khắc, bốn mươi chín tấm Luân Hồi Thiếp xuyên qua thời không, địa vực khác nhau.
Nó dường như không thay đổi cái gì, nhưng lại tồn tại chân thật.
Trong số này, nơi Man Hoang đại lục trung tâm khởi nguyên của Đại Thiên vũ trụ tự nhiên cùng sẽ không ngoại lệ.
- Thiên Thu Thần tổ, cầu ngài thu ta làm đệ tử.
Một người trẻ tuổi song đồng tỏa lục quang quỳ rạp dưới đất, nói lời thành khẩn.
Nam nhân trước mắt có được huyết mạch cường đại này, tu vi đạt tới Phá Thiên cảnh đáng sợ mà lại quỳ gối trước mặt Thiên Thu Vô Ngân, trong mắt đầy vẻ sùng kính.
Hắn hiểu được Nam nhân nhắm chặt hai mắt này chính là Đại tông sư truyền kỳ mới quật khởi gần đây của Man Hoang Tổ Giới, trong thời gian không đến trăm vạn năm từ Hồn độn thiên giai sơ cấp đạt tới đỉnh, cuối cùng lại từng bước tiến vào cảnh giới Tổ Thần.
- Ngươi không thích hợp tu luyện công pháp của ta.
Bóng dáng Thiên Thu Vô Ngân dần nhạt đi.
Nhưng đột nhiên hắn xoay người hướng về một phương hướng, trong mắt chợt lóe tinh quang.
Vút—
Một tấm thiệp phát ra khí tức thần bí muôn đời rơi xuống lòng bàn tay Thiên Thu Vô Ngân.
- Luân Hồi Thiếp?
Trong mắt Thiên Thu Vô Ngân lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa kỳ dị.
Địa cầu, quảng trường Phỉ Thúy.
Ngày 8 tháng 8, quảng trường được quốc gia Hoa Hạ cổ xưa coi là mộng ảo minh châu lúc này ngập tiếng hoan hô vui mừng. Bầu không khí hân hoan vui mừng, phụ cận đậu phương tiện giao thông: xe bay, vũ trụ phi thuyền...
Đây là một buổi hôn lễ long trọng, nhân sĩ cấp cao đến từ các văn minh cường đại của vũ trụ đều tới chúc mừng, một bầu không khí long trọng nhiệt liệt.
Trên quảng trường Phỉ Thúy, Luân Hồi Tinh Bảo được vô số xe bay và phi thuyền vây ở trung tâm như chúng tinh phủng nguyệt.
Hai nhân vật chính của buổi hôn lễ này phán biệt là thiếu chủ Dương Thần của thế lực thần bí mạnh nhất vũ trụ Hồng Võng và thiên kim tiểu thư tập đoàn Trương thị, tập đoàn tài phiệt lớn nhất vũ trụ Trương Du Vũ.
Lễ đường hôn lễ vẫn như trước được an bài trên phi thuyền siêu Thần cấp đầy tính truyền kỳ Luân Hồi Tinh Bảo.
Trên quảng trường hôn lễ quen thuộc với lễ dài thủy tinh ở chính giữa, chung quanh ngồi đầy mười mấy vạn khách khứa.
Ánh mắt của mọi người đều hướng về hai nhân vật chính tràn ngập hy vọng vô hạn và tương lai.
- Dương Thần tiên sinh. Anh có nguyện ý cưới Trương Du Vũ tiểu thư làm thê tử của ngươi? Anh có nguyện ý bất kể là thuận cảnh hay nghịch cảnh, giàu có hoặc bần cùng, khóe mạnh hay tật bệnh, vui vẻ hoặc ưu sầu, anh đều yêu có ấy thật lòng, trung thành với cô ấy cho đến vĩnh viễn?
Một thanh âm trang trọng vang lên.
- Ta nguyện ý.
Dương Thần ưu nhã nửa quỳ trên đất, khẽ hôn tay nữ nhân âu yếm.
Trên gương mặt thanh thuần của Trương Du Vũ ửng đỏ, lại tràn đầy vui sướng và hạnh phúc.
- Trương Du Vũ tiểu thư. Có có nguyện ý cưới Dương Thần tiên sinh làm trượng phu của có? Cô có nguyên ý bất kể là thuận cảnh hay nghịch cảnh, giàu có hoặc bần cùng, khỏe mạnh hay tật bệnh, vui vẻ hoặc ưu sầu, cô đều yêu anh ẩy thật lòng, trung thành với anh ấy cho đến vĩnh viễn?
Thanh âm trang trọng lại vang lên.
- Ta nguyên ý.
Trương Du Vũ lớn mật hôn môi Dương Thần.
Tức thì toàn bộ quảng trường hôn lễ ồ lên hoan hô vang dội, đưa bầu không khí lên cao trào.
Vút vút vút!
Đúng lúc này, vài tấm Luân Hồi Thiệp bán vào quảng trường hôn lễ.
Trong đó hai tấm Luân Hồi Thiếp dung nhập vào trên người đói trai tài gái sắc.
Trên bàn khách quý, hai người ngồi ở chính giữa: một Nam nhân nho nhã, một Nam nhân cương nghị.
Chỉ có bọn họ có thể thấy rõ Luân Hồi Thiếp từ thời không xa xôi bay tới nhưng không ngăn cản, ngược lại rất hiểu ý nhìn nhau cười cười.
- Dương Phàm. Hôn nhân giữa hai nhà chúng ta chính là thiên duyên trời định.
Trương Hằng nhìn con rể và con gái trên lễ dài, khóe miệng đầy tươi cười vui mừng.
Dương Phàm gật gật đầu, cười nói:
- Chỉ tiếc lão đạo chưa tới.
Vút vút-
Còn lại một số Luân Hồi Thiếp lục tục bắn vào trên người chúng thân hữu.
Ánh mắt của Dương Phàm cùng Trương Hằng lần lượt đảo qua chúng thân hữu được Luân Hồi Thiếp dung nhập vào người: Dương Lỗi, Thiên, Điệp Liên, Trịnh Tiểu Mạn, Lâm Chung, Quách Phong, Tú Ninh, Ninh Tuyết Dung...
Những người được Luân Hồi Thiếp chiếu cố đối với Trương Hằng cùng Dương Phàm mà nói, không hề nghi ngờ đều là người thập phần trọng yếu.
Cùng lúc đó, cũng có một tấm Luân Hồi Thiếp bắn vào Tiên Hồng Không Gian, dung nhập vào trên người con chó nhỏ.
Con chó nhỏ lăng không trở mình, linh mẫn tiếp nhận Luân Hồi Thiếp, trong mắt dần hiện lên một tia hiểu ra.
- Con bà nó! Coi như các ngươi còn có chút lương tâm. Lão tử chơi game Onhne không phải chỉ nói một câu làm người không bằng làm chó mới bị
"bám vào" trên người con chó này. Còn cái gì mà Nguyên thú Tiên Hồng mạnh nhất. Từ đó trở thành khí linh, còn không thể lộ ra bí mật thân thể.
Con chó nhỏ đầu tiên là vui sướng, rồi sau đó lại chửi ầm lên một trận.
Đến tận Lúc này,
Bốn mươi chín tấm Luân Hồi Thiếp thông suốt cổ kim xuyên qua Đại Thiên thế giới tìm được chủ nhân, cuối cùng hoàn thành sứ mệnh.
- -------
Hỗn Độn Phong Bạo vô tận lan tràn trong thế giới hắc ám mang theo hủy diệt vô thanh vô tức. Toàn thế giới tĩnh mịch như chết.
Trong thế giới tuyệt đối hắc ám, chỉ còn lại một góc bình yên cuối cùng.
- Ba người.
Một thanh âm kiên quyết vang lên phá tan tĩnh mịch của thế giới ngày tận thế này.
- Toàn bộ thế giới chỉ còn lại ba chúng ta.
Một thanh âm ôn hòa là cô đơn như vậy, giống như bổ sung lời nói của Nam nhân trước đó.
- Vô số giới năm trước đã dự đoán tới cái ngày này.
Một thanh âm già nua:
- Mặc dù ta cố gắng như thế, từng với rất nhiều cái hóa thân, diễn giải đại đạo lại không có kết quả. Cuối cùng cùng chỉ có thêm hai đồng bạn.
- Cái gì chó má Tạo Hóa Tam Thiên, Luyện Thiên Hóa Địa cặn không bằng, còn có Tiên Hồng Thánh Quyết ẻo lả. Kết quả là vẫn chỉ còn lại ba chúng ta.
Thanh âm cương nghị trước tiên chửi ầm lén, lại phá vỡ sự cô tịch của toàn thế giới giờ phút này.
- Con bà nó...
Hai người khác cùng đều vứt hết hình tượng cất tiếng mắng to, dường như chỉ vì giải phóng.
Thật lâu sau.
Thanh âm cương nghị khẽ lẩm bầm:
- Tuyết Dung của ta... Còn có Triệu Thụy, Quách Phong, Vân Dịch... Tú Ninh... Chẳng lẽ hết thảy đều thành tro bụi?
- Thi Dao, Vũ Tịch, thật xin lỗi. Chúng ta chung quy bất lực. Còn có Hồ Phi, các đệ tử của ta.
Trong giọng nói của Nam nhân ôn hòa lộ ra vô tận không bỏ được.
- Hiện giờ chỉ còn một biện pháp có thể hơi bù lại.
Thanh âm già nua đột nhiên mở miệng.
- Biện pháp gì?
Hai người khác đồng thanh nói.
- Chỉ có Tiên Hồng Thánh Quyết có thể làm được. Chúng ta không thể thay đổi kết quả cuối cùng nhưng lại có thể thay đổi quỹ tích của dòng sông vận mệnh, từ đó bổ khuyết một ít tiếc nuối này...
Trầm mặc hồi lâu, Nam nhân ôn hòa đột nhiên nói:
- Ta hiểu rồi.
Lời nói vừa dứt, trong lòng bàn tay hắn hiện lén một cái luân bàn lấp lóe hào quang ngũ sắc hỗn độn, cùng hóa thành một tấm thiệp cổ xưa, phát ra khí tức thần bí.
- Đây là cái gì?
Thanh âm của Nam nhân cương nghị.
Nam nhân ôn hòa hít sâu một hơi, gần như là phun ra từng tiếng:
- Luân... Hồi... Thiếp.
Dứt lời, Luân Hồi Thiếp trong tay hắn ngân lên một hồi.
Tới một lúc, một tấm Luân Hồi Thiếp kia bỗng nhiên như hư ảnh chia ra thành bốn mươi chín tấm.
Bốn mươi chín tấm Luân Hồi Thiếp, trên mỗi một tấm đều có thêm vào phong ấn một cái linh hồn tâm ấn.
Khí tức của những linh hồn tâm ấn này Dương Phàm rất quen thuộc. Có Vũ Tịch, có Thi Dao, còn có Hồ Phi, Dương Thần cùng phần đông người trọng yếu trong đời.
- Ha ha ha... Thành công!
Trương Hằng cất tiếng cười to. Từ trong Luân Hồi Thiếp hắn có thể cảm nhận được khí tức của đám người Ninh Tuyết Dung, Trương Du Vũ, Triệu Thụy cùng với các đệ tử.
Dương Phàm gần như mừng quá mà khóc, giọng hơi run run:
- Thành công... số Luân Hồi Thiếp này dung nhập căn nguyên Tạo hóa lực của ba chúng ta, chứa đựng bốn mươi chín cái linh hồn tâm ấn, nhất định có thể vượt qua tận thế hủy diệt này tiến vào đại giới nguyên mới tiếp theo.
Hai người coi như bảo bối, nắm chặt lấy tấm Luân Hồi Thiếp phong cách cổ xưa.
Lão đạo sĩ lại cười nói:
- Vận mệnh tựa như một dòng sông, cho dù là trở lại quá khứ thay đổi một số vận mệnh cũng chỉ có thể khiến con sóng này phân ra vô số chi nhánh, mà cuối cùng cùng sẽ hội tụ cùng một chỗ. Mặc kệ đại thế giới này diễn biến như thể nào, cuối cùng hòa thành biển rộng, đó chính là hỗn Độn Phong Bạo tan biến hết thảy kia.
- Nhưng là chúng ta thành công.
Trên mặt Dương Phàm nụ cười sáng lạn:
- Mặc dù thế giới vẫn hủy diệt như trước, nhưng chúng ta giữ được những gì cần trân ái và bảo vệ, chẳng lẽ không đúng sao?
Lời vừa dứt, ba người đồng thanh cười lớn.
Nhưng theo hỗn Độn Phong Bạo như thực chất kia lan tràn, hết thảy trở về nguyên thủy. Thanh âm ba người càng ngày càng nhỏ.
Dần dần, ba người cuối cùng chân chính vĩnh hằng bất diệt cũng hóa thành trạng thái hỗn độn, rốt cục nhắm mắt lại.
Bọn họ sẽ tiến vào một giấc ngủ say dài lâu.
- Gặp lại ở giới nguyên tiếp theo.
Khi thế giới chân chính yên lặng chỉ có thể mơ hồ nghe được một thanh âm mơ hồ không rõ, không biết là từ miệng người nào.
END.