Tiên Môn

Chương 710

"Ngọc Vô Tâm ta không tin mình đột phá không nổi...".

Đợi cho tâm tình đã phần nào bình ổn, Ngọc Vô Tâm lúc này mới lấy từ trong không gian giới chỉ ra một chiếc bình cao độ gang tay, trút ra mấy viên đan dược. Chính thị Bồi Nguyên Đan. 

Đem toàn bộ chỗ đan dược nuốt xuống, nàng nhanh chóng luyện hoá. Chừng linh lực trong đan điền đã khôi phục đến trạng thái sung túc nhất, nàng lại thông qua thần thức thao túng, đem chúng tụ lại thành một khối cầu, tiến hành đột phá. 

Chỉ là, lần này diễn biến vẫn giống y như trước, thời điểm sắp thành công thì ngoài mặt viên cầu lại xuất hiện những tia chớp linh lực. 

"Bụp!".

Lại thất bại!

Ngọc Vô Tâm vẫn không nói gì. Nàng nghỉ ngơi một chút rồi lại trút ra mấy viên Bồi Nguyên Đan. 

...

"Bụp!".

Lại thất bại!

...

"Bụp!".

Tiếp tục là thất bại!

...

"Không cắn đan dược không thể đột phá, cắn xong đan dược cũng vẫn không thể đột phá... Lẽ nào bắt buộc phải phục dụng Trúc Cơ đan mới có thể trúc cơ?".

Ngọc Vô Tâm trong lòng bất cam, chưa muốn bỏ cuộc. 

Thêm một lần nữa, nàng cầm chiếc bình lên, trút ra đan dược. 

"Phù...".

Ngọc Vô Tâm chưa vội uống. Nàng chỉnh đốn lại tâm tình, giữ cho tinh thần được minh mẫn xong rồi mới đem mấy viên Bồi Nguyên Đan phục dụng. 

Đan dược vừa vào, vài giây bất quá thì một cỗ nhiệt lực lập tức nổi lên, tràn ra khắp tứ chi bách hải, khiến cho thân thể Ngọc Vô Tâm có chút đau nhức. 

Đan dược không phải thức ăn, luyện hoá đan dược cũng chẳng phải một quá trình thoải mái gì, số lượng càng nhiều, thời gian càng lâu thì thân thể tu sĩ sẽ càng gánh chịu thêm nhiều áp lực. Nếu không cẩn thận, thậm chí có thể khiến cho căn cơ tu sĩ bị tổn hại, dẫn đến thành tựu tương lai bị suy giảm...

Những điều đó Ngọc Vô Tâm dĩ nhiên là biết. Nàng cũng là tu sĩ kia mà. Nhưng biết thì biết, hiểu thì hiểu, nàng vẫn muốn thử thêm một lần nữa. Nàng không cam lòng.

Ngọc Vô Tâm đúng đã có hơi mất bình tĩnh, nhưng đừng vì vậy mà cho rằng nàng ngu ngốc. Sở dĩ cố chấp làm bừa, hết thảy đều bởi do có chỗ dựa cả. Căn cơ bị tổn hại đối với người khác có thể rất khó chữa trị, nhưng với nàng thì khác. Ngọc Vô Tâm nàng có bạch liên hoa. Ngay đến chuyện cải tử hoàn sinh bạch liên hoa nó còn làm được thì huống hồ chữa trị thương tổn căn cơ. 

Với chấp niệm phải đột phá trúc cơ, Ngọc Vô Tâm cứ thế cố thử thêm một lần cuối cùng. Và kết quả thì...

"Phụt!".

... nàng hộc máu tươi.

"Ha a a...".

"Ha a a...".

Miệng thở ra những hơi nặng nhọc, Ngọc Vô Tâm giữ lấy ngực, từ từ nghiêng mình nằm xuống. Nàng đã quá mệt. Toàn thân nàng lúc này chỗ nào cũng đau nhức...

"Thất bại... Lại thất bại...".

Ngọc Vô Tâm thật sự là không cam tâm. 

...

Liên tiếp phục dụng, luyện hoá Bồi Nguyên Đan, liên tiếp tiến hành trùng kích bình cảnh trúc cơ đã khiến cho thân thể Ngọc Vô Tâm bị tổn thương, tạm thời khó có thể tu luyện gì nữa. Mấy ngày này nàng chỉ còn nước yên ắng tịnh dưỡng, đợi cho bạch liên hoa đem thương tích chữa trị. 

Bảy ngày sau. 

Thương tích trong người Ngọc Vô Tâm đã hoàn toàn bình phục. Lúc này nàng lại ngồi lên tấm bồ đoàn cũ kỹ mà Tạ Trường Thanh để lại. Trên tay nàng bây giờ có một chiếc lọ nhỏ, màu trắng, bên trong đựng chỉ ba viên đan dược màu xanh. 

Đích thị là Trúc Cơ đan. 

Loại đan dược trân quý này Ngọc Vô Tâm thực sự là không nỡ dùng, nhưng nếu không dùng, lẽ nào cứ để đấy mà đem xuống dưới mồ?

Thực tế đã chứng minh nếu như không phục dụng Trúc Cơ đan thì tu sĩ sẽ không cách nào đột phá trúc cơ được. Biết là một khi nuốt vào sẽ bị bạch liên hoa chiếm đoạt đấy, nhưng đâu còn phương án nào khả thi hơn. Nàng cũng đâu có khả năng đem đoá hoa sen trắng kia tống ra ngoài cơ thể được. Nó đã ở trong người nàng từ lúc mới sinh, là một bộ phận của nàng đấy. 

Ngọc Vô Tâm nàng chỉ có thể hy vọng, mong sao bạch liên hoa mau chóng tiến cấp, tiến cấp xong thì đừng đá động gì đến Trúc Cơ đan của mình nữa. 

"Chỉ còn lại ba viên...".

"Bạch liên hoa, ta cho ngươi thêm hai viên, ngươi làm ơn tiến cấp".

Ngọc Vô Tâm hít sâu một hơi, thoáng chỉnh đốn tâm tình một chút rồi đem đan dược trút ra, cho luôn vào miệng nuốt xuống, bắt đầu điều động linh lực. 

Chỉ thấy dược lực rất nhanh tản ra khắp thân thể. Một cỗ nhiệt lưu nồng hậu từ đan điền tản về kỳ kinh bát mạch khiến Ngọc Vô Tâm cảm thấy toàn thân như đang ở trong một lò lửa. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt toàn thân nàng đã ướt đẫm mồ hôi.

Không ngoài dự tính, chỉ thoáng chốc sau thì tại trung tâm đan điền, bạch liên hoa đã có phản ứng. Từ bên trong, những điểm sáng màu trắng đi ra, hợp thành một dải bạch sắc hướng chỗ viên Trúc Cơ đan tiến đến. 

Rất nhanh, viên Trúc Cơ đan hoàn toàn bị luyện hoá, biến thành một cỗ linh lực tinh thuần được dải bạch sắc dẫn nhập vào bên trong bạch liên hoa. 

Toàn bộ quá trình Ngọc Vô Tâm đều quan sát kỹ. Nàng nhận ra sau khi chiếm đoạt lực lượng của viên Trúc Cơ đan thứ ba này thì hình dáng của bạch liên hoa đã trở nên hết sức rõ ràng chứ không còn mờ mờ ảo ảo như trước nữa. Tương tự, bạch sắc linh quang cũng vượng hơn bội phần. 

"Lần này bạch liên hoa thay đổi không ít, hình như là sắp tiến cấp rồi".

Ngọc Vô Tâm chuyển mắt cúi nhìn viên đan dược màu xanh trong tay, cắn răng nuốt vào. 

"Bạch liên hoa, ngươi phải tiến cấp cho ta!".

...

"Ong!".

"Ong!".

"Ong!".

Khác với ba lần trước, ở lần thứ tư chiếm đoạt lực lượng của Trúc Cơ đan này bạch liên hoa đã có biến động rất lớn. Ngay thời điểm cỗ linh lực tinh thuần được dải bạch sắc dẫn nhập vào bên trong bạch liên hoa thì nó bỗng đại phóng linh quang. Trong vầng sáng chói loà, những tia lôi điện màu lam không ngừng xuất hiện. 

"Thật sự tiến cấp?!".

Ngọc Vô Tâm thông qua thần thức thấy rõ mồn một. Nàng khẩn trương theo dõi, chờ mong bạch liên hoa có thể thành công đề thăng phẩm vị.

Ầm!

Ầm!

Không để cho Ngọc Vô Tâm phải thất vọng, trải qua một hồi bạo động, bạch liên hoa rốt cuộc thành công tiến cấp. Hiện toàn bộ lôi điện đều đã tán đi, phong ba đã lắng xuống. 

Thần thức tăng cường, Ngọc Vô Tâm tập trung nhìn kỹ bạch liên hoa thì thấy một điểm khác thường. Tại trung tâm đoá hoa, từ màu trắng toàn bộ phần nhụy hoa đều đã biến thành màu lam. Ngay đấy, những quang điểm màu lam đang phiêu phù...

"Cái này là...".

Mặc dù bạch liên hoa đã gắn liền với Ngọc Vô Tâm ngay từ thuở lọt lòng nhưng đối với nó, Ngọc Vô Tâm thật sự chẳng am tường gì mấy. Nàng cẩn thận đưa thần thức tiến nhập vào bên trong đoá hoa sen. 

May mắn, bạch liên hoa không hề kháng cự, để mặc nàng tự do thăm dò. 

"Những quang điểm màu lam này... nếu đem so với quang điểm màu trắng thì tinh thuần hơn hẳn. Chỉ không biết công dụng thế nào...".
Bình Luận (0)
Comment