Những tư liệu này làm Hoàng Bằng có chút kinh sợ, bởi vì thật sự đã có người chết, hơn nữa khi nhận ra thì quả thật là thi thể bị đốt cháy.
Hoàng Bằng thậm chí còn nhìn thấy hình chụp thi thể bị tạo hiệu ứng gạch men.
Lúc cùng đoàn đội thương lượng, Hoàng Bằng thẳng thắn nói mình không dám đi nơi đó: "Nơi này thật sự đã chết người. Còn chết nhiều người như vậy, oán khí khẳng định rất nặng."
Khi đó Lục Kiến Minh còn cười hắn, nói hắn nhát gan, những chỗ bọn họ từng đi mỗi khi tra tư liệu không phải đều nói là có chết người sao, thế nhưng lúc bọn họ tới thì ngay cả rắm cũng không có, thậm chí còn phải tự mình động tay động chân một chút.
"Nhưng vấn đề là những nơi trước tuy có tin đồn là có người chết nhưng người tới thám hiểm đều bình an vô sự đi ra ngoài, còn nơi này thì không nhất định."
Âu Thi Văn cũng rất nhát gan, mỗi lần nghe tới phải đi nơi nào là da gà bắt đầu nổi lên cục cục, thế nhưng cũng không có cách nào, cô phải dựa vào cái này kiếm cơm, chỉ có thể nghe theo bọn họ phân phó.
Bây giờ nghe chỗ này thật sự có quỷ, thật sự có người chết, Âu Thi Văn liền nhịn không được ôm cánh tay nhỏ giọng nói: "Hay là chúng ta chuyển sang nơi khác đi, lỡ như có quỷ thật thì làm sao bây giờ?"
Lôi Hoành Triết cũng do dự không thôi, kỳ thực hắn cũng khá lo lắng, lỡ như thật sự có quỷ thì phải làm sao?
Bốn người tạm thời không thống nhất ý kiến, chỉ có thể tạm thời gác lại. Nào ngờ lại bị bạn hàng xóm giành phát sóng trước.
Đêm đó chứng kiến đối thủ một mất một còn phát sóng trục tiếp khách sạn này, Lục Kiến Minh tức giận đá văng cái ghế: "Xem đi, tôi đã nói cứ chọn nơi này đi mà mấy người cứ không chịu, giờ thì hay rồi, bị người ta đoạt trước, sau này chúng ta có tới thì cũng mất đi cảm giác mới mẻ."
Hoàng Bằng mím môi, mi tâm nhíu chặt, hắn là đội trưởng, phạm phải sai lầm như vậy là trách nhiệm của hắn.
Lôi Hoành khuyên giải: "Thôi được rồi, đừng nói mấy chuyện này nữa, chúng ta cứ xem xem bọn họ làm thế nào. Lỡ như bên trong thật sự có quỷ thì không phải bọn họ chết chắc rồi à?"
Lục Kiến Minh không cam lòng hét lớn: "Làm sao có thể có quỷ chứ?" Từ trước đến nay hắn vẫn tin tưởng thuyết vô thần, trước kia Hoàng Bằng tìm tới hắn cũng vì hắn không sợ quỷ, lại còn là người có cơ có bắp. Lục Kiến Minh thấy tiền dễ kiếm, lại có người ái mộ tán dương, vì thế liền đáp ứng.
"Mọi người đừng cãi nữa, mau xem đi, bọn họ bắt đầu rồi!" Âu Thi Văn chỉ di động nói.
Lục Kiến Minh hừ một tiếng, nhìn phòng phát sóng không ngừng thông báo có lễ vật, trong lòng thực tức tối với quyết định của Hoàng Bằng, không biết đã tổn thất bao nhiêu thu nhập của hắn.
Trong phòng phát sóng, bốn streamer vũ trang đầy đủ len lén đột nhập vào khách sạn.
Bên trong đen xì xì, cái gì cũng không thấy rõ, thế nhưng bọn họ có mang theo thiết bị chuyên dụng, tuy hình ảnh hơi tối nhưng động tác của bọn họ vẫn có thể xem rõ.
Streamer vừa đi tới vừa nói cảm thụ với người xem: "Phòng ốc rất ngăn nắp sạch sẽ, chỉ là tích không ít bụi, dù sao thì khi xảy ra vụ việc khách sạn đã bị từ bỏ, đồ đạc bên trong cũng không động tới. Vì mấy chuyện ma quái nên cư dân ở phụ cận cũng không dám tiến tới trộm mấy thứ này, vì thế vẫn giữ được dáng vẻ lúc ban đầu."
Lúc đang nói chuyện, chóp mũi của streamer tựa hồ ngửi thấy mùi gì đó giống như mùi cháy khét, liền bật cười trêu ghẹo: "Sớm đã biết khách sạn này từng bị cháy, thật không ngờ trận lửa khi đó lại lớn đến vậy, đến giờ vẫn còn mùi khét."
Tầm mười phút trước đối phương tiến vào kiểm tra các căn phòng cho thuê, xem có quỷ tồn tại hay không. Một đường đi tới vẫn trời yên biển lặng, thỉnh thoảng có vài con chuột chạy tới chạy lui dọa mọi người giật mình, sau một phen hoảng sợ thì lại thầm mắng mình nhát gan.
Đúng lúc này, Âu Thi Văn đột nhiên thét chói tai: "Mọi người mau nhìn, cánh cửa phía sau streamer có phải đang mở không? Vừa nãy rõ ràng đã đóng lại mà?"
Không chỉ Âu Thi Văn thấy, những người xem khác cũng nhìn thấy, mọi người nhao nhao nhắc nhở streamer cánh cửa lại mở.
Streamer nhìn thoáng qua, ba người khác đang mở những cửa phòng khác, cũng không phát hiện gì, hắn cười cười tiếp tục đi tới trước: "Không có gì cả, có phải mọi người hoa mắt không?"
Lúc nói lời này, cánh cửa kia lại giật giật, từ bên trong ló ra một cái đầu người, toàn thân cao thấp đen như mực, chỉ có hai tròng mắt sâu thăm thẳm lẳng lặng nhìn chằm chằm sau lưng streamer.
Một hai ba bốn năm, chờ đã, rõ ràng chỉ có bốn người mà thôi, sao lại có thêm một?
Người xem đều nổi hết da gà, nhao nhao nhắc nhở streamer là sau lưng có người!
Hoàng Bằng cũng rợn gai ốc: "Này là người hay quỷ? Không phải là bọn họ giở trò quỷ đi? Cố ý giấu người ở bên trong, sau đó đúng thời cơ sẽ chạy ra dọa người?"
Thủ đoạn này bọn họ cũng từng dùng qua, bất quá số lần không nhiều, dù sao quá nhiều sẽ dễ dàng bại lộ.
Lục Kiến Minh khoanh tay trước ngực, thời điểm người kia xuất hiện quả thực có chút tê da đầu, thế nhưng nghĩ tới chiêu trò lúc bọn họ phát sóng liền bình tĩnh lại: "Sợ cái gì. Mấy thủ đoạn này không phải chúng ta cũng từng dùng rồi à."
Lúc này, streamer lại tiến vào một căn phòng khác, ba người kia vẫn chưa ra, màn hình phát sóng chia ra thành bốn màn hình nhỏ, mỗi màn hình có thể nhìn rõ động tác của mỗi người.
Lúc streamer tiến vào phòng, bóng người màu đen kia cũng từ từ tiến vào, từng bước từng bước đi về phía streamer.
Động tác của bóng đen kia cực kỳ cứng ngắc, đi được phân nửa thì còn rớt cánh tay xuống đất, người xem thấy rõ ràng hắn chậm chạp nhặt cánh tay lên gắn vào người, khu bình luận xuất hiện vô số comt là aaaaaa, có quỷ a, streamser mau chạy đi!
"Streamer, mau nhìn phía sau ông đi, mau chạy đi!"
"Đệt, đó là thứ gì vậy? Có phải là quỷ không vậy? Có phải không vậy?"
"Mẹ nó, đáng sợ quá, vừa nãy có phải nó liếc nhìn về phía chúng ta không?"
...
Lúc khu bình luận hoảng sợ cùng cực, một em gái nhút nhát đảm nhiệm vị trí giống như Âu Thi Văn từ trong phòng xuất hiện, dáng vẻ sợ muốn chết, tùy tiện nhìn trong phòng một chút rồi vội vàng tiến tới, muốn hội hợp với đồng đội.
Vừa ra khỏi cửa, cô gái nhìn thấy có người đang đi về phía mình, nhìn chiều cao, em gái cứ tưởng là streamer trong đội nên vội vàng tiến tới kéo đồ đối phương: "Anh chờ em với, em sợ quá, để em đi chung với anh!"
Người nọ khựng lại, thực chậm chạp quay đầu.
Khu bình luận nháy mắt nổ tung: "A a a a a chạy mau a! Cái kia không phải người đâu, sao lại có thể nhìn nhầm chứ!"
"Tê..... em gái ơi mau chạy đi, đó là quỷ, là quỷ a!"
"Đệt đệt đệt, phát sóng trực tiếp hôm nay sao lại kích thích như vậy? Thật sự là quỷ thật à?"
"A a a a a a..... không được rồi, tim tui!"
...
Càng như vậy, lễ vật lại càng bay tới nườm nượp, mọi người đều ôm tâm tình vừa kinh vừa sợ.
Người nọ quay đầu lộ ra gương mặt bị cháy xém, chỉ có đôi mắt âm trầm chăm chú nhìn em gái kia.
Em gái sợ quá lập tức hét lớn: "Có quỷ a a a a a!"
Cô gái sợ tới nhũn cả chân, trong màn hình có thể nhìn thấy trán cô gái túa mồ hôi, đại não bảo cô phải lập tức chạy trốn, chính là hai chân lại không nghe theo đại não chỉ huy, cứ đứng đó run lẩy bẩy.
Streamer chính nghe thấy tiếng cô gái thét chói tai, cảm thấy không đúng nên vội vàng quay trở ra, lúc ra cửa nhìn khu bình luận thì lại càng cảm thấy không thích hợp, hôm nay bọn họ không sắp xếp người giả quỷ, sao bây giờ lại xuất hiện thêm một người chứ?
Streamer kinh hoảng chạy ra ngoài, cùng lúc đó hai người khác nghe thấy động tĩnh cũng chạy ra. Vừa ra tới nơi thì ba người đều sửng sốt, trong hành lang, ngoại trừ em gái kia thì còn một người nam nhân.... toàn thân cháy đen, gương mặt cũng không thể nhìn rõ, một thân âm khí.
Cùng lúc đó căn phòng ở gần đó mở cửa ra, từ bên trong lộ ra từng cái từng cái đầu người, đôi mắt âm trầm nhìn bốn người ngoài hành lang.
"Đệt đệt đệt! Lại xuất hiện, lại xuất hiện rồi!"
"Cái này thật sự không phải là bọn họ an bài người giả quỷ à? Sao lại có thể nhiều quỷ như vậy chứ?"
"Lầu trên quên rồi à? Khách sạn này bởi vì hỏa hoạn mà chết cháy không ít người a, này chính là mấy người bị chết cháy trước kia chứ còn gì nữa!"
"Đệt đệt, có cần báo cảnh sát không? Nhóm streamer sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"
....
Lúc mọi người đang run sợ thì ngày càng nhiều quỷ xuất hiện, chúng vây lấy bốn người đang la hét hoảng sợ, nháy mắt tiếng hét chói tai kinh hoảng vang vọng thì phòng phát sóng đột nhiên tối đen, cái gì cũng không nhìn thấy.
Không ít người tức tới mức muốn đập nát điện thoại.
Âu Thi Văn nhìn cũng sắp khóc tới nơi, tim đập thình thịch thình thịch: "Xảy ra chuyện gì vậy? Có phải chết người rồi không? Có phải bọn họ chết rồi không? Những người kia có phải quỷ không? Có phải không?"
Cô gái gấp gáp hỏi, ba người kia không hé răng, vẫn còn đang chìm trong khiếp sợ, ngay cả Lục Kiến Minh cũng nhịn không được hoảng sợ, làm nghề phát sóng trực tiếp như bọn họ không có khả năng ngu tới mức tìm nhiều người tới giả quỷ như vậy, lỡ như bị phanh phui thì danh tiếng sẽ xuống dốc không phanh. Càng miễn bàn tới chuyện nửa đường gián đoạn như vậy, nếu không có lời giải thích hợp lý thì người xem chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Đối phương cũng đã phát sóng linh dị mấy năm, không có khả năng không biết những chuyện này.
Mọi người đều suy đoán trong khách sạn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, còn có người báo cảnh sát suốt đêm.
Kết quả hôm sau mới biết được, trong tòa khách sạn bị bỏ hoang kia, cảnh sát phát hiện bốn thi thể cháy khát. Thi thể bị đối trụi như bị hỏa hoạn, thế nhưng kỳ quái là quần áo của bọn họ lại cực kỳ hoàn chỉnh mặc ở trên người, hoàn toàn không có dấu vết bị đốt cháy, vì thế mới có thể dễ nhận biết.
"Chết rồi, chết rồi, cư nhiên chết thật rồi!" Trán Hoàng Bằng túa mồ hôi lạnh, hắn điên cuồng uống vài ly nước nhưng vẫn không đè nén được nội tâm hoảng sợ: "Bọn họ cư nhiên chết thật rồi!"
Lục Kiến Minh cũng đứng ngồi không yên, hắn siết chặt nắm tay, bắp thịt căng cứng: "Trên thế giới này cư nhiên lại thật sự có quỷ!"
Âu Thi Văn khóc thút tha thút thít: "May mắn mà chúng ta không đi, bằng không người chết có lẽ chính là chúng ta, thật là đáng sợ quá đi! Hoàng Bằng, hay là chúng ta đổi nội dung phát sóng đi? Đừng có đụng tới mấy thứ này nữa, thật sự quá dọa người!"
[end 222]