Không biết đã qua bao lâu, trong không gian tĩnh mịch màu đen này chỉ có tồn tại một bậc thang dài và một thân ảnh đang tĩnh tọa đó là Thần Vũ.
Hiện tại Thần Vũ hai mắt nhắm nghiền, từ lúc nào không biết Hỗn Nguyên Quyết đã tự động vận chuyển, thế nhưng rõ ràng Thần Vũ không hề thổ nạp linh khí mà pháp quyết vẫn tiếp tục vận chuyển.
Thời gian trôi qua nét nhăn trên trán của Thần Vũ dần giãn ra, trước đó cũng bởi áp lực càng lúc càng tăng nên Thần Vũ vô cùng chật vật để chống chọi bước lên, sau khi nhập định đây cũng là lần đầu tiên Thần Vũ hắn thả lỏng.
Thần Vũ không màng bên ngoài đã trôi ra bao lâu, hắn cứ nhập định liên tục đã hơn trăm lần, và mỗi lần nhân ảnh kia lại kết một loạt ấn khác nhau, sau đó lại ngồi xuống nhập định như tu luyện.
- Chắc chắn đó là một môn pháp quyết.
Thần Vũ mở mắt thì thào nói nhỏ, lại nhắm mắt tiến vào tĩnh tu.
Thần Vũ lại nhập định quan sát nhân ảnh kia, chỉ là mỗi lần hắn muốn học theo lại cảm thấy như không cần thiết liền dừng lại. Thần Vũ không biết tại sao nhưng hắn tin vào cảm giác của bản thân mình.
Một lúc sau Thần Vũ cảm thấy việc phỏng theo nhân ảnh kia gần như là vô nghĩa, nhưng hắn lại muốn thử vận động Hỗn Nguyên Quyết. Bất chấp áp lực kia cản trở thế nào hắn vẫn muốn thử thêm một lần.
Nhưng nằm ngoài suy đoán của Thần Vũ là áp lực đó ngược lại như biến mất, thậm chí là những áp lực xung quanh cũng biến mất theo.
- Ta đã hiểu rồi, không thể sử dụng nguyên lực hay linh lực, chỉ có thể dùng hồn lực chống đỡ.
- Thứ nhân ảnh kia muốn truyền đạt cũng là một môn pháp quyết tu luyện Hồn Lực. Bởi vì dọc theo con đường thang đi lên này áp lực sẽ càng lúc càng tăng, sau khi ngộ ra mình liền hiểu đó là Hồn áp, nếu không phải người tu luyện Hồn Lực, sợ là phải có tu vi rất lớn để tiến tới đỉnh Đăng Dương Sơn.
Thần Vũ ngồi đó dần hiểu ra mọi việc xung quanh và càng cuồng hỉ hơn là hắn đã biết cách để giảm đi áp lực đang đè ép.
Trong cơ thể của một tu giả có hai nơi trọng yếu, một là thức hải, hai là đan điền. Dù là tu luyện thế nào cũng không thể để hai nơi này bị rạn nứt hay bị phá nát, bởi vì nó sẽ tạo ra một hậu quả vô cùng nghiêm trọng. Cũng bởi lẽ đó, dược liệu chữa trị cũng vô cùng đắt đỏ, thậm chí là không có.
Thức Hải bị phá nát có thể đánh đồng với phá nát đan điền, chỉ khác nhau ở một điểm là thức hải bị phá nát thì hồn phách tiêu tán, trở thành kẻ nửa điên nửa tỉnh, thậm chí có thể là bất tỉnh không bao giờ tỉnh lại nữa. Còn đan điền bị đánh nát thì vô phương tu luyện, cả hai đều là những điểm chí mạng mà không một tu giả nào dám xem thường.
Những bậc thang lộ này chứa đựng những mức độ Hồn áp khác nhau, đánh vào Hồn Lực khiến cho người đi lên phải chịu đựng một áp lực gần như có thể phá nát thức hải. Nếu là một kẻ khác sớm đã thật sự trở thành người thực vật bất tỉnh, nhưng Thần Vũ hắn may mắn lại có thức hải vô cùng kiên cố cho nên mới có thể tiến đến 1700 bậc.
Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, thức hải vững chắc nhưng không có nghĩa không có khả năng bị rạn nứt. Dù sao chỉ là Luyện Sư nhất phẩm, chịu được sức ép như vậy đã là hiếm thấy, nếu Thần Vũ tiếp tục đi lên chắc chắn không thể nói trước được gì nữa.
Nhưng hiện tại Thần Vũ đã hiểu được một vấn đề khác, thang lộ này không phải tạo ra để ngăn cản kẻ tiến lên mà là một con đường có thể tôi luyện Hồn Lực. Bởi vì trong những mảng Hồn áp phủ xuống này có chứa đựng pháp quyết tu luyện Hồn Lực, hơn nữa là có một phương pháp hướng dẫn tạo ra hộ thuẫn bằng Hồn Lực.
- Hồn thuẫn ?? thực sự là một phương pháp hướng dẫn định hình Hồn Lực ??
Thần Vũ hai mắt nghiền đột nhiên bừng tỉnh, giọng run run như không tin thứ mình vừa học được.
- Đây đích xác là đại tạo hóa !!
Thần Vũ cuồng hỉ nói.
Thần Vũ vui mừng như thế là có lí do, trong Ngũ Đại Gia Tộc, có hai gia tộc Vu gia và Thanh gia là hai gia tộc có pháp quyết tu luyện Hồn Lực, nhưng số lượng cũng chỉ có đúng hai quyển không có quyển thứ ba, cho nên vô cùng khan hiếm, chỉ có cao tầng mới được tiếp xúc.
Thế nhưng bí pháp điều khiển định hình Hồn Lực lại không hề có, như vậy có thể thấy giá trị của bí pháp Hồn Thuẫn của Thần Vũ là một tạo hóa lớn đến thế nào.
- Nếu việc này lộ ra có lẽ cả thiên hạ sẽ náo loạn, thậm chí là một hồi huyết vũ.
Thần Vũ mãi đắm chìm trong vui mừng rồi chợt nhận ra một vấn đề còn nghiêm trọng hơn.
- Bất quá thật kì lạ, Vu gia và Thanh Gia hai gia tộc tồn tại cũng phải hơn vài trăm năm thậm chí ngàn năm, thế nhưng lại không hiểu biết về Đăng Dương Sơn ?
Thần Vũ càng suy nghĩ càng phát hiện nhiều bí ẩn. Hắn nhận ra một điều chắc chắn Vu Gia và Thanh Gia chưa từng đến đây, bởi vì nếu có thì những gia chủ chắc hẳn phải cử một trong các trưởng lão đến đây trấn giữ bí mật này, nhưng khi hắn đến đây thì lại không có ai nên hắn có thể chắc chắn như vậy.
- Như vậy có khả năng Đăng Dương Sơn chỉ mới hình thành gần đây, như vậy chẳng phải quá bất hợp lí sao ???
- Liệu đại năng Phân Thần kỳ có thể dời sơn đảo hải không ?, có khả năng khắc bí pháp định hình Hồn Lực hay không, còn nữa là tạo ra bậc thang này ?
- Chắc chắn còn sự tình ẩn sau, cứ tiếp tục thế này không ổn, phải mau chóng nắm rõ bí pháp sau đó tu luyện Loạn Dương quyền rồi rời khỏi đây.
Thần Vũ nhận ra có quá nhiều sự tình hắn chưa biết, Tiểu Nguyên từng nói với hắn có những tồn tại bây giờ tới nó cũng không chắc bảo vệ được hắn, những tồn tại này chỉ cần thở thôi cũng có thể đánh Ngũ Đại Gia thậm chỉ cả thế giới này thành tro bụi.
Nếu Đăng Dương Sơn liên quan đến những tồn tại như thế chẳng phải hắn vừa chui đầu vào chỗ chết sao ?? Tiểu Nguyên còn có khả năng bị lộ ?
- Phải mau chóng nắm bắt cơ hội !!
Thần Vũ không dám tiếp tục vui mừng nữa, nhưng hắn vẫn chưa bắt đầu bước tiếp những bậc thang còn lại, mặc dù đối với hắn bây giờ áp lực đã giảm nhiều, nhưng hắn biết là vẫn chưa đủ với hơn 3000 bậc còn lại.
Thần Vũ bắt đầu vận động Hỗn Nguyên Quyết, sau đó giải phóng hồn lực của chính mình, hắn bắt đầu làm theo thủ quyết của nhân ảnh kia.
Qua khoảng một canh giờ Hồn Lực của Thần Vũ bắt đầu có biến chuyển, nó bắt đầu tụ hợp lại tạo thành một quang đoàn mỏng manh xung quanh hắn, dù mỏng manh nhưng Thần Vũ biết hắn đã thành công rồi, áp lực gần như biến mất hẳn.
Thần Vũ hắn muốn thét lên mình là thiên tài, thế nhưng hắn biết đây là công lao của Hỗn Nguyên quyết, nó nâng mức độ lĩnh ngộ của hắn cao hơn rất nhiều. Một bí pháp định hình Hồn Lực không chỉ hiếm mà còn rất khó để học, nhưng hắn chỉ cần một canh giờ đã nắm bắt được cơ bản, đây chắn chắn không phải công lao của hắn.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, Thần Vũ không tiếp tục chần chừ liền bước tiếp với dáng vẻ vô cùng tự tin và nhẹ nhàng. Dù đã trải qua 1700 bậc thang thế nhưng hồn áp lúc này chỉ như một con gió vậy, không hề có sức uy hiếp như trước.
- Thật không ngờ Hồn Thuẫn chỉ ở mức độ cơ bản đã có thể tác dụng cường hãn đến thế, nếu như hoàn toàn nắm bắt thì chẳng phải là thức hải không thể cản phá sao ?
Thần Vũ vừa bước từng bước vừa cảm nhận hiệu quả của Hồn Thuẫn mang đến khiến hắn vô cùng kinh ngạc. Tuy nhiên dù là Hồn Thuẫn quá mức nghịch thiên thì vẫn do mức độ Hồn Lực, cho nên dù nói không thể cản phá nhưng Thần Vũ biết không thể cuồng vọng như vậy.
Gạt chuyện đó sang một bên, Thần Vũ tranh thù thời gian tiến lên. Sau khi nhận ra những bậc thang này hiện tại không còn uy hiếp nên hắn bắt đầu tăng tốc.
Bởi vì không thể sử dụng Nguyên khí nên Thần Vũ bắt buộc phải tự thân vận động, hiện tại hắn không có bộ kỹ, cũng không luyện thể nên tốc độ có chút chậm. Tuy nhiên sức bền của Thần Vũ lại rất cao, bởi vì làm đệ tử tạp dịch công việc chồng chất nên việc đi lên hàng ngàn bậc thang này hắn sớm đã quen có thể làm được.
Thời gian trôi qua, dù tốc độ không nhanh nhưng chỉ một khắc sau Thần Vũ đến bậc thứ 2000. Sau khi do dự trong chốc lát hắn vẫn bước lên, không ngoài suy đoán, một áp lực hơn gấp mười lần những bậc thang trước liền đè ép xuống.
Dù có Hồn Thuẫn thế nhưng Thần Vũ vẫn cảm nhận được một sức ép vô cùng khủng khiếp truyền đến, Thần Vũ thật sự có chút kinh hãi, dù Hồn Thuẫn không có dấu hiệu rạn nứt nhưng hắn biết được chỉ cần bước qua một nghìn bậc tiếp theo thì nó sẽ vỡ nát.
Nhưng dù vậy thì Thần Vũ cũng không còn cách nào, hắn đành tìm cách vừa đi vừa tôi luyện Hồn Lực.
Mặc dù hồn áp tăng lên, thế nhưng vẫn không cản được sự tăng tốc của Thần Vũ, hắn chỉ tốn thêm nửa canh giờ liền vượt hơn tám trăm bậc. Bất quá sức lực cạn kiệt, Hồn Lực có chút suy yếu nên hắn liền ngồi lại nghỉ ngơi.
Trong lúc đó Thần Vũ cũng tranh thủ nhớ lại thủ quyết của nhân ảnh kia rồi bắt đầu tu luyện theo, vừa tu luyện vừa chịu đựng Hồn áp khiến Thần Vũ gia tăng Hồn Lực nhanh chóng.
Sau khi nghỉ ngơi xong Thần Vũ lại tiếp tục bước lên, đến bậc thang thứ 3000 cũng không dừng lại liền bước lên, một sức ép vô hình đột ngột truyền tới, may mắn Thần Vũ đã gia tăng mức độ Hồn Lực cho nên Hồn Thuẫn lại càng thêm vững chắc không bị sức ép này phá nát.
Thế nhưng Thần Vũ không đi tiếp mà hắn quyết định tại mỗi đại bậc thì hắn sẽ ngồi đó tôi luyện Hồn Lực đến khi có thể nhẹ nhàng đi dưới áp lực thì mới đi tiếp. Điều này đã vô tình củng cố cho Thần Vũ, một kẻ mới thức tỉnh Hồn Lực không lâu