Người đăng: Cons
Tiểu Cẩu đang chèo thuyền. Giao Lan Lăng đang ngồi đối diện nhìn hắn. Để vơi những tâm trạng đang quẩn quanh, nàng bỗng nhiên cất tiếng giải thích:
“Ngươi chắc hẳn cũng đã nghe truyền thuyết về rồng sinh 9 con?”
Tiểu Cẩu chậm dãi gật đầu.
“Thực ra truyền thuyết đấy chỉ là cách giải thích hoa mỹ cho những gì xảy ra trong lịch sử mà thôi.”
“Điều đó có liên quan gì đến chuyện của con giao long này sao?”
“Đúng. Trong nhiều sách cổ trong gia tộc ta đã ghi lại rằng. Chân Long không phải là truyền thuyết, mà là một chủng tộc vô cùng mạnh mẽ suốt từ thời đại viễn cổ. Nhiều sử gia thậm chí còn cho rằng loài rồng còn xuất hiện và thống trị thế giới trước cả thời của Cổ Đại. Và dù là Linh Hà giới vực, các tiểu đại lục xung quanh hay là các đại lục lớn phía tây thì đều có dấu chân của chúng. Chỉ là hình dạng và tập tính khác nhau.
Nhưng loài rồng đều có hai đặc điểm chung, đó là chúng rất mạnh, thậm chí còn mạnh ngang cả Cổ Đại và các tiên nhân thượng cổ, tuổi thọ cũng cực cao. Có lẽ cũng bởi vậy mà khả năng duy trì giống nòi của chúng lại cực kỳ kém.
Nhiều sách có ghi lại rằng, thậm chí là có khoảng thời gian dài đến cả nghìn năm mà vẫn không có con ấu long nào được sinh ra.
Tuy là tồn tại mạnh mẽ như vậy. Nhưng sau mấy lần thiên địa biến đổi, Chân Long đã dần chẳng thể nào thích nghi với khí hậu, môi trường này được nữa. Và chúng bắt đầu chết dần chết mòn. Rồi khả năng sinh nở cực kém đấy đã trở thành nhát dao chí mạng, đoạt đi sự tồn tại của giống loài hùng mạnh này.
Thế nhưng, đến cả con kiến cũng còn muốn sống, chứ đừng nói gì đến sinh linh cấp cao như loài rồng.
Các sách mà ta đọc chưa từng ghi rõ là bắt đầu từ khi nào. Nhưng cách đây từ rất lâu, thậm chí là trước cả Huyền Chiến thứ nhất. Chân Long đã bắt đầu tự thoái hóa giống loài của mình để sao cho phù hợp với sự vận hành của thiên địa. ”- Giọng của Giao Lan Lăng có chút đượm buồn. Nàng liếc mắt qua nhìn con giao long đang chập rãi bơi theo thuyền một thoáng, rồi lại tiếp tục:
“Chắc hẳn ngươi cũng đã đoán được. Để tiếp tục lưu lại giống nòi, loài rồng đã vứt bỏ bản năng và lòng tự tôn chủng tộc của Chân Long mà tiến hành giao phối với hầu như tất cả các loài khác. Từ rắn rết, lợn gà, Cổ Đại hay là con người để có thể tìm ra chủng loài thích hợp, giúp cho bọn chúng giữ lại huyết mạch giống nòi, dù chỉ là một chút.
Và năm tháng qua đi, điều đó đã được dần được ghi sâu vào bản năng của bọn chúng.
Đó cũng là lý do tại sao mà cho tới tận bây giờ, thỉnh thoảng sẽ có vài cá thể được xưng là mang trong mình huyết mạch của long tộc. Có kẻ coi đấy là một sự cao quý, cũng có kẻ coi đó là chỉ là một thứ đồ tạp chủng.
Nhưng những thứ mà mang trong mình long huyết thì chắc chắn đều được kế thừa hai đặc điểm cơ bản nhất của loài rồng. Đó là có tiên thiên mạnh mẽ hơn đồng loại và cực kỳ khó tiếp tục sinh sản. Giao long cũng vậy. Loài giao long còn đã sớm được chứng minh là loài có huyết mạch gần với Chân Long nhất, thậm chí còn là hậu đại trực tiếp. Cho nên khả năng tự sinh sản của chúng hầu như là bằng không.”
“?!Vậy tại sao mà bọn chúng…”
“Đẻ mượn.”
“Đẻ mượn?”
“Đúng. Ngươi cứ liên tưởng nó với việc chim tu hú đẻ trứng vào tổ chim khách là được. Chỉ là cơ chế nó hơi khác.
Chim tu hú vì không muốn nuôi con nên đẻ trứng vào tổ chim khách để chim khách nuôi hộ. Rồi chim tu hú non sẽ giết chết chim khách non để một mình nó được nhận hết sự nuôi dưỡng.
Giao long cũng làm y như vậy. Vì cấu tạo sinh học của cơ thể nên giao long không thể nào sinh ra được lớp vỏ trứng đủ mạnh để bảo vệ cho bào thai của mình, nên nó không thể đẻ trứng. Đã vậy, phôi trứng còn hấp thụ chất dinh dưỡng cực nhanh, nên phát triển cũng rất khó lường.
Nếu sau một thời gian kể từ khi thụ tinh mà giao long mẹ không đưa được phối trứng ra ngoài, thì nó sẽ tự động phát triển đến kích cỡ quá lớn. Thành ra bị tắc luôn ở trong tử cung của con mẹ. Và thời gian càng về sau, thì bào thai đó sẽ càng phát triển, sinh ra móng vuốt, giao tức. Và hễ cứ mỗi lần bào thai cử động thì cũng chính là một lần giao long mẹ phải chịu đau đớn và thống khổ.
Cái này chắc cũng hiểu mà. Hầu như sinh vật nào cũng vậy thôi. Lớp da, vẩy,… ở ngoài vô cùng cứng, dày thì cũng chỉ để bảo vệ chỗ nội tạng yếu ớt bên trong.
Và đó vẫn chưa phải là chuyện tồi tệ nhất…”- Giao Lan Lăng ngập ngừng, lại quay ra nhìn con giao long. Nàng thực sự không muốn nghĩ tới cảnh tượng đó.
“Vậy điều đó là gì?”- Tiểu Cẩu bị chỗ kiến thức này làm cho hiếu kì và thấy hứng thú vô cùng. Giao Lan Lăng lắc đầu, cười yếu ớt :
“Nhưng cũng may mà loài giao long lại có một tập tính vô cùng thú vị. Đó là vào mùa giao phối. Sau khi được giao long đực thụ thai xong. Giao long cái sẽ đi tìm những loài sinh vật đẻ trứng có tiên thiên đủ thích hợp để nuôi sống trứng thay cho chúng. Và giao long thường chọn một trong hai loài: đại xà với cá chép biển.
Và hầu như vào mỗi mùa sinh sản, giao long chỉ sản sinh ra duy nhất một trứng.
Ngươi có tin được không? Loài giao long ngày nay đã biến đổi cơ thể của mình để biến đổi bộ phận “đẻ trứng” thành một ống dẫn trứng ra ngoài. Để khi bọn chúng gặp được một vật chủ thích hợp thì sẽ dùng ống dẫn đó để tiêm quả trứng giao đã được thụ tinh trong người mình vào người vật chủ, trước khi quả trứng đó phát triển đủ lớn để bào thai thành hình.
Ngươi phải tưởng tưởng như này. Vào giai đoạn đầu mà của trứng thì trứng sẽ không có những lớp vỏ cứng mà ta thường thấy. Mà nó sẽ là một dạng cực nhỏ, giống như hạt cát hay viên sỏi vậy. Ta không nhớ là các gia lão gọi giai đoạn đó là gì?
Nhưng sau khi đẻ mượn, quả trứng giao đó sẽ dần dần hấp thụ chất dinh dưỡng từ vật chủ và các quả trứng của vật chủ. Và bên trong vật chủ, trứng giao sẽ dần dần chuyển hóa thành hình dạng giống với trứng của vật chủ. Hơi khó hiểu nhỉ? Nhưng đúng là như thế!
Và nếu cuộc đẻ mượn này thành công. Thì khi sinh sản, vật chủ vẫn sẽ đẻ ra đủ số trứng, nhưng đều là trứng chết. Sẽ chỉ có một quả trứng sống và được nở ra. Đó chính là ấu giao.
Và khi sinh ra, con ấu giao sẽ hoàn toàn giống với vật chủ của nó, chỉ là khí tức và tiên thiên mạnh hơn. Và dần dần thông qua nhiều lần lột xác thì hình dạng của ấu giao sẽ dần trở nên giống với giao long mà chúng ta thường thấy.
Đó là lý do tại sao mà người đời thường truyền nhau những câu chuyện về: cá chép vượt long môn hay rắn lớn độ kiếp hóa rồng.
Và cũng vì vậy, mà cả mạng sống của con giao long này lẫn con của nó đang gặp nguy hiểm! ”- Trông Giao Lan Lăng “có vẻ” hơi khích thích và thích thú.
Rồi nàng liên tục thầm than đang thầm than với Tiểu rằng liệu nàng có nên tiếp tục cái ước mơ trở thành một ngự giao sư hay không?
Còn Tiểu Cẩu chỉ biết há hốc mồm gật đầu trong vô thức. Phải nói là hắn chưa từng mong rằng sẽ được nghe cái đống kiến thức nghe mà “không thể nói lên lời” này. Vậy mà trước kia hắn còn tưởng giao long thì vẫn chỉ là giao long.
Biết làm sao được? Lão Cẩu chưa từng giải thích cho hắn mà chính bản thân hắn cũng chưa từng quan tâm và hỏi. Giờ biết được rồi, chưa nói đến việc chỗ kiến thức này thực sự ấn tượng ra sao, nhưng lúc này hắn chỉ cảm thấy một điều duy nhất.
Tiểu Cẩu quay đầu nhìn nhìn con giao long đang ngoan ngoãn bơi ở phía sau, rồi cố nở một nụ cười cứng nhắc. Hắn thầm tặc lưỡi:
“thế giới này thật là đáng sợ!”
Sau khi tạm nuốt nổi đống kiến thức kinh hoàng này, Tiểu Cẩu mới giơ ngón cái với Giao Lan Lăng: “Công nhận ngươi giỏi thật. Trừ Lão Cẩu ra, thì ta thấy ngươi phải là ngươi uyên bác nhất mà ta từng biết. Ngươi mà không trở thành một ngự giao sư thì đúng là quá đáng tiếng.”
“A?”- Giao Lan Lăng hơi sững, rồi nàng vuốt tóc mai và mỉm cười vội đáp lại rằng. Thực ra nàng cũng chỉ thuộc hạng thường, nếu xét theo mặt bằng chung của Giao gia thì kiến thức của nàng còn là rất kém.
Tiểu Cẩu thấy vậy liền bắt bài. Bởi vì mỗi lần hắn khen con gái nhà người ta thì đa số họ đều có những cử chỉ khiêm tốn như vậy. Thế là hắn tiếp tục bô bô thêm một tràng những “hoa ngôn xảo ngữ” nữa. Tiếp đến, cặp nam nữ này cứ đôi co, cười nói với nhau mãi cho đến khi Tiểu Cẩu sực nhớ ra một vấn đề vô cùng mấu chốt và quan trọng.
“Làm sao mà chúng ta đỡ đẻ được cho con giao long này?”
“Ớ? Sao lại chúng ta? Ngươi là người sẽ đỡ đẻ mà, ta chỉ là phụ giúp thôi.”- Giao Lan Lăng hơi ngơ ngác.
“Hả? Ngươi bị điên à?! Sao có thể coi giao long như con dê con bò được chứ? Với cả ta đâu phải là ngự giao sư. Nhỡ đâu trong quá trình đỡ đẻ gì đó con giao long đau quá nổi điên mà đợp ta một cái mất đầu thì sao? Thôi thôi. Nhờ người tới đi!”- Tiểu Cẩu vội vàng xua tay. Hắn thật sự không muốn vĩnh biệt cuộc đời theo một cách kì quặc đến như vậy.
“Ta cũng muốn chứ. Nhưng có vẻ như tình thế là bắt buộc.”
“Bắt buộc ở điểm nào hả mẹ?!”
“ừm…ta không nhớ nó ghi rõ ở cuốn nào. Nhưng chắc chắn là có.”
“!... Ha. Ha. Haha. V-vậy ngươi nhớ được bao nhiêu?”
“Ừmmmmmm. Chắc đủ!”- Giao Lan Lăng chột hạ với một nụ cười gượng gạo đầy xinh xắn.
Và từ đó, Tiểu Cẩu cảm thấy khối “hồng nhan họa thủy” này đã bớt đáng yêu hơn trước.
… … Hai người Tiểu Cẩu cuối cùng cũng chèo thuyền đến một mỏm đá nhô cao trong lùm hoa Lan Lăng còn chưa nở.
Mỏm đá này khá rộng. Tuy nó hơi gồ ghề một chút nhưng Giao Lan Lăng thấy cũng tạm được. Nàng bảo Tiểu Cẩu đậu thuyền tới và dùng Giao Long Cảm Ngữ Chú gọi con giao long leo lên.
Con giao long nghe lời, vọt từ trong mặt nước lên nằm cuộn tròn vắt vưởng trên mặt mỏm đá. Nó cứ thế mà nằm im đợi Giao Lan Lăng.
Giờ đã được chứng kiến toàn bộ thân hình đồ sộ của con Giao Long, Tiểu Cẩu lại một lần nữa cảm thấy hơi hãi.
“To quá. Ít nhất phải dài 5-6 trượng!”
Tiểu Cẩu nhìn Giao Lan Lăng nhảy xuống đứng bên con giao long mà gãi đầu cười:
“Haha, hay là chúng ta cứ để đó ở đây và trở về tìm người tới giúp đi. Chắc chỗ này cũng gần ngoại khu mà. Với lại ta thấy việc này thì nên để chuyên gia làm thì hơn… Ngươi biết đấy… Vì an toàn.” Giao Lan Lăng không thèm để ý đến hắn mà chỉ tập trung nhìn và vỗ về con giao long. Nàng trầm ngâm một hồi khá lâu rồi nói mới trả lời với một giọng bất lực:
“Ngươi cũng muốn vậy? Thậm chí còn không ngừng truyền đạt ý này với nó. Nhưng mỗi lần như vậy là nó lại đáp lại ta bằng những đợt sóng chất chứa đầy sự sợ hãi... Chúng rất đau…Nó cũng đang rất đau. N-nó vẫn không muốn theo ta trở về Nội Khu. Nó không muốn rời đi… Ta không đành bỏ nó lại… Hãy giúp ta.”
Tiểu Cẩu cảm xúc bỗng trầm lắng. Hắn nhận ra ánh mắt của nàng ta thực sự chất chứa vẻ quan tâm. Thật là quen thuộc.
Tiểu Cẩu hít một hơi thật sâu, gạt đi những muộn phiền và cũng nhảy xuống đứng bên con giao long. Hắn hỏi:
“Giờ trước tiên ta phải làm gì?”
“Ừmm. Hình như trước tiên phải kiểm tra mức độ trưởng thành của ấu giao. Nhưng mà ta không nhớ nổi chính xác cấu tạo cơ thể của giao long nên cũng chẳng xác định được. Giúp ta tìm với.” “… được.”- Tiểu Cẩu hít một hơi thật sâu và liều mạng sắn tay áo lên làm.
“Ồ! Mượt quá.”- Tiểu Cẩu ngạc nhiên, lớp vẩy của giao long hóa ra lại không nhớt nhát, tanh tưởi như hắn tưởng tượng. Đã vậy lại rất nhẵn và mượt. Hoàn toàn khô ráo như chưa từng dính chút nước nào. Và cũng phải công nhận là sờ lâu thì cũng khá phê tay.
“khụ khụ.”- Tiểu Cẩu nhịn cười mà tiếp tục công việc. Hắn cố nhớ lại những lúc chứng kiến Lão Cẩu hành sự mà, mơn trớn đến vùng gần đuôi của con giao long. Nếu như mà loài giao long cùng với con bò, con dê hay thậm chí là con người có nhiều điểm giống nhau, thì hẳn ấu giao phải nằm ở vị trí gần hậu môn.
“Cơ mà hậu môn của nó ở đâu nhỉ? Xiên xuôi xiên ngược mà đâu có thấy cái lỗ nào đâu? Chết cha. Nhỡ nó nằm ở đầu giống con tôm thì có mà… Không không. Giao long là hậu duệ của Chân Long cơ mà, huyết thống cao quý. Sao có thể… Nhỡ đâu…”
“ ê Lan Lăng!”- Tiểu Cẩu không kìm được nỗi tò mò mà cất tiếng gọi.
“Hả?”- Giao Lan Lăng đang vuốt ve đầu của giao long với một vẻ đầy cảm xúc bỗng thì giật mình, nàng không ngờ là Tiểu Cẩu lại gọi thẳng tên riêng của nàng như vậy. Rất ít người làm thế.
“Hậu m--… Mà thôi, không có gì đâu.”- Tiểu Cẩu đỏ mặt xua tay. Thầm cảm thấy may vì kịp nuốt lời trở lại. Bằng không, kể cả hắn có gieo mình xuống Giao Hà thì cũng chẳng thể nào rửa nổi cái nhục đó.
Tiểu Cẩu quyết định từ giờ sẽ miệng ngậm tay làm. Càng lần mò xuống gần đuôi thì hắn càng cảm thấy phần da của con giao long căng hẳn so với những phần còn lại. Và nếu cảm nhận thần kĩ thì còn có thể cảm nhận được những rung động từ bên trong lớp da đấy. Dù cho sự khác biệt cũng chẳng quá lớn.
Tiểu Cẩu thử chứng thực. Và mỗi lần hắn cố ấn vào phần căng nhô đó thì hai chân sau của con giao long lại giật giật đạp đạp như kiểu có phản ứng. Khi hắn nhấn mạnh hơn chút nữa thì con giao lỗng bỗng rít nhẹ lên một tiếng, hướng về phía ắn gầm gừ đe dọa.
Giao tức cùng uy áp phun lên, Tiểu Cẩu cảm thấy đầu óc quay cuồng đến hộc cả chút máu. May thay là Giao Lan Lăng kịp vỗ về con giao long không chỉ sợ hôm nay sẽ có ba mạng, hai giao một người cùng dắt tay nhau xuống Cửu U Âm Tào để đầu thai chuyển thế rồi. Nếu trớ trêu thì thậm chí cả ba sẽ đầu thai thành một gia đình đầm ấm vào kiếp sau cũng nên.
Càng tưởng tượng mà Tiểu Cẩu rùng hết cả mình, quyết định không nghĩ bậy nữa mà căng mắt tìm kiếm kỹ hơn. Rốt cuộc, hắn cũng nhìn thấy một lỗ khá nhỏ, chỉ to cỡ ngón tay út của hắn ở gần phần bụng căng ra của con giao long.
Tiểu Cẩu gọi Giao Lan Lăng lại xem xét. Nàng ta quan sát một hồi thì vui mừng xác nhận cái lỗ đó đúng là bộ phận chứa ống dẫn trứng của giao long. Và chắc chắn con ống giao đang nằm trong chỗ căng ra ở ngay phía trên ống dẫn.
“Ờ ờ. Hờ hờ. Giờ thì sao?”- Tiểu Cẩu nuốt ực bọt. Dù hắn biết thời khắc này cuối cùng cũng sẽ đến, nhưng đâu ngờ mà nó đến sớm như vậy.
“Ý! Khoan đã. Ngươi nhìn này.”- Tiểu Cẩu chợt gọi.
“Hả? Điều gì?”
“Ngươi để ý kĩ chỗ này xem, hình như lớp vẩy ở đây hơn xỉn màu hơn những chỗ khác. Đây này, phần viền của lớp xỉn hình như hơi kì là… Cứ như là…Cứ nhưưư. Có hình một bàn tay người vậy.”- Tiểu Cẩu cảm thấy khá thú vị.
“À khoan. Nếu nhìn kĩ thì chỗ này giống vài cái kí tứ hay con số gì hơn… ừm… Mà cũng chẳng giống. Nhưng mà nhìn cũng hay ha? Kiểu này chắc là biến dị hơi bị hiếm đấy bla…bla…bla…” Giao Lan Lăng đứng sững người, đầu óc nàng ù ù không thể nghe rõ nhưng lời mà Tiểu Cẩu đang nói nữa. Đôi con người nàng co lại, rung động liên hồi. Nàng theo từng hình ảnh trong quá khứ mà chậm chạm tiến tới, vươn bàn tay đang run rẩy ra, vuốt ve chỗ vẩy bị xỉn màu đó.
Giờ thì nàng đã hiểu vì sao con giao long này lại có biểu hiện kì lạ như vậy. Vì sao mà nó lại thân thiện với nàng như thế. Tuy nàng không nhớ được chính xác cái kí hiệu đó, nhưng nàng có thể hoàn toàn chắc chắn rằng chúng là cùng một loại. Giờ đây, nàng đang không biết phải làm gì… “Đây là một loại bệnh sao? Hay là gì?”- Tiểu Cẩu vỗ vai Giao Lan Lăng.
“… … T-ta cũng không biết.”
“Thế hả. Thôi kệ vậy. Giờ ta phải làm gì? Này! Ngươi có nghe không?”
“Ha! Hả? Gì?”
“Chựt. Thì đỡ đẻ cho con giao long này đấy? Giờ ta phải làm gì?”
“Không. Không thể nữa rồi.”
Vẻ mặt của Giao Lan Lăng vẫn cứ lơ ngơ, cùng lúc đó nàng vuốt lên vòng trữ vật để tìm kiếm. Sau một lát thì nàng rút ra một cái túi nhỏ bằng bàn tay. Và một con dao găm tinh xảo không ngừng toát ra từng sợi khí tức âm hàn. Cảm nhận uy áp của con dao găm đó, con giao long gầm lên từng tiếng cảnh giác.
Giao Lan Lăng nghe rõ từng tiếng gầm đó. Giờ thì nàng chẳng cần vận dụng Giao Long Cảm Ngữ Chú thì cũng có thể hiểu được đại nghĩa của những tiếng gầm đó.
Nàng đưa con dao cho Tiểu Cẩu và đi tới vỗ về con giao long. Rồi nàng mở cái túi ra, tự bịt mũi mình lại và đổ hết túi vào hai lỗ mũi to lớn của con vật. Ở trong cái túi chứa đầy một thứ bột ngũ sắc nào đó, con giao long không để ý mà hít một hơi đi hết gần sạch.
Chẳng lâu sau đó thì đồng tử nó bắt đầu giãn ra, long lanh một vẻ mơ màng. Nó ngà ngà một chút rồi "đổ" xuống nền đá. Đôi mắt nó vẫn mở, nhưng lại mông lung như đang lạc vào chốn bồng lai nào đó.
Tiểu Cẩu cầm con dao mà thấy rựng hết cả tóc gáy. Một sinh vật có thể ngang với chiến tu nhất chuyển cứ vậy mà bị đánh gục. Hắn mấp máy môi:
“T-thứ đ-đó là gì?”
“Bột Mộng Mị.”- Giọng của Giao Lan Lăng chất chứa đầy tâm trạng, ánh mắt nàng mông lung không rõ đang suy nghĩ điều gì?
“! S-sao ngươi lại có được thứ đó?!”
Giao Lan Lăng im lặng, như là đang hoài niệm đến chuyện gì. Còn Tiểu Cẩu thì cảm thấy được, từ ánh mắt của nàng và cử chỉ của nàng ta bỗng có chút gì đó xa lạ. Tuy rằng khoảng thời gian hắn tiếp xúc và quen biết nàng cũng chưa lâu, nhưng hắn hoàn toàn có thể cảm giác được. Giao Lan Lăng đang đứng trước mặt hắn lúc này, cứ như là một ai đó hoàn toàn khác.