Tiên Võ Đế Tôn

Chương 14



Nói xong, tên đệ tử đó muốn xông lên chiến đài, lại bị Triệu Long ngăn lại.

"Nếu Diệp sư đệ khiêu chiến ta, ta đi luận bàn mấy chiêu thì có làm sao, từ trước tới nay Địa Dương Phong chúng ta luôn công bằng chính trực, dâu thể làm hỏng quy củ của Phong Vân Đài đúng không?"Giọng nói âm u vang lên, Triệu Long đã hất áo bào lên, nhón mũi chân, nhẹ nhàng như gió bay lên trên chiến đài, thân pháp phiêu dật thoải mái khiến cho nữ đệ tử phía dưới liên tục hét lên.

Nghe tiếng hét, Triệu Long lại chắp hai tay sau lưng.

Có vẻ như hắn rất hưởng thụ ánh mắt vừa kính sợ vừa muốn lấy lòng phía dưới, ánh mắt ấy khiến cho hắn lâng lâng muốn phi thăng.

Ông!Đối diện, Diệp Thiên đã rút Thiên Khuyết ra, thanh kiếm ấy khổng lồ nặng nề, phá vỡ không khí, phát ra tiếng vang ông ông.

"Tới đi!" Lời nói rõ ràng vang dội, Diệp Thiên đã chuẩn bị tinh thần cho đại chiến.

"Đừng vội.


" Ánh mắt trêu cợt nhìn Diệp Thiên, khóe miệng Triệu Long nở một nụ cười trêu chọc: "Xưa nay luận bàn trên Phong Vân Đài đều có phần thưởng, Diệp Thiên sư đệ không muốn cược chút gì đó với ta sao?"Hơi cau mày, trong nháy mắt, Diệp Thiên hiểu được ý trong câu nói của Triệu Long, hẳn là muốn thắng được chút gì từ hắn!Trên Phong Vân Đài, song phương quyết đấu đều có thể lập đổ ước, đưa ra tiền đặt cược, phe thắng có thể lấy tất cả tiền đặt cược, tiền đặt cược này có thể là linh thạch hoặc là linh dịch, đan dược, hoặc là công pháp huyền thuật, chỉ cần song phương đồng ý thì bất cứ cái gì cũng có thể lấy ra cược được.

Khi còn ở Chính Dương Tông thì Diệp Thiên không chỉ một lần lên Phong Vân Đài, đối với quy củ trong này thì hắn cũng biết rất rõ.

"Đánh cược gì.

" Diệp Thiên bình thản nói, trong giọng nói không có chút cảm xúc nào.

"Nếu người nào thua thì làm người hầu cho người thắng cả đời.

" Triệu Long âm u cười một tiếng, trong mắt có một tia gian xảo.

"Tiền đặt cược này cũng không khỏi quá! " Trong nháy mắt, phía dưới trở nên xôn xao: "Làm người hầu cả đời, đó không khác gì viết giấy bán mình, lần này Diệp Thiên chơi lớn rồi.

""Diệp sư đệ, ngươi thấy có được không?" Triệu Long hứng thú nhìn Diệp Thiên, nhếch cằm lên cao, tràn đầy ý khiêu khích.

Vạn chúng chú mục, khóe miệng Diệp Thiên nở một nụ cười lạnh: "Triệu sư huynh muốn đánh cược, vậy không bằng chúng ta cược lớn một chút.

"“A?”Triệu Long nhướng mày một cái, châm chọc cười một tiếng: "Không biết Diệp sư đệ muốn cược cái gì.

""Cược.

Mạng.

"Hít!Nghe vậy, tiếng hít khí lạnh vang lên bên dưới.


Đây là thù hận lớn cỡ nào! Hẳn là muốn không chết không thôi chứ!Trên Phong Vân Đài này thì thấy máu là chuyện bình thường, nhưng cược mạng thì chưa bao giờ có.

Hẳn là tất cả mọi người cũng không đoán được Diệp Thiên sẽ chơi chiêu này, đệ tử thực tập một Ngưng Khí nhất trọng muốn cược mạng với một đệ tử Ngưng Khí lục trọng, hắn điên rồi hay là đầu hắn bị nước vào.

Đối diện, Triệu Long híp mắt lại.

Hắn cho rằng tiền đặt cược của hắn đã đủ lớn nhưng không ngờ được Diệp Thiên còn điên cuồng hơn, làm người hầu thì vẫn còn mạng, nhưng một khi cược mạng thì không phải là trò đùa, một chiêu vô ý thì không còn mạng!"Tiểu tử, ngươi biết ngươi đang nói cái gì không?" Lạnh lùng quát một tiếng, trong mắt Triệu Long tràn đầy âm tàn, chỉ với tiền đặt cược thì khí thế của Triệu Long hắn đã yếu hơn Diệp Thiên một bậc.

"Làm sao? Sợ?""Sợ?" Nghe vậy, Triệu Long cất tiếng cười to tại chỗ, sau đó tiếng cười im bặt, ánh mắt âm tàn dữ tợn nhìn Diệp Thiên, cười lạnh nói: "Ta cược, nếu ngươi muốn chết như vậy thì cũng không thể trách ta được.

"Lời còn chưa dứt, Triệu Long chân đạp chiến đài, như một trận tật phong phóng tới chỗ Diệp Thiên, chân khí trong đan điền trào ra, trong bàn tay có chân khí xoay tròn, bay lên vỗ một chưởng xuống đỉnh đầu Diệp Thiên.

Ông!Diệp Thiên vung cánh tay, đưa Thiên Khuyết trọng kiếm cản lại.

Bành!Một chưởng của Triệu Long vỗ lên Thiên Khuyết, tiếng kim loại va vào nhau vang lên, một chưởng này đánh cho Thiên Khuyết rung động vù vù, nhưng hắn cũng bị lực đạo ẩn chứa trong Thiên Khuyết chấn động đến kêu rên lui lại, hai tay chấn động đến run lên.

"Đúng là đã xem thường ngươi.

" Một chiêu bị bức lui, Triệu Long lạnh lùng nói.

"Xem thường ta, ngươi sẽ chết rất thê thảm.

" Giọng nói lạnh như băng mang theo sát khí lạnh lẽo, Diệp Thiên vung mạnh Thiên Khuyết đánh tới.

Ông! Ông! Ông!Rất nhanh, tiếng kim loại va vào nhau vang lên bên tai không dứt, Thiên Khuyết nặng nề không ngừng va vào không khí tạo ra tiếng vù vù, người ở dưới đài nhìn mà nuốt nước bọt, thành Thiên Khuyết này khổng lồ nặng nề, nếu như bị đập trúng một cái thì cảm giác cũng không dễ chịu.


"Tiểu tử này lấy đâu ra sức lực lớn như vậy.

""Ngưng Khí nhất trọng vốn có lượng chân khí thưa thớt, còn muốn phân chân khí ra khống chế Thiên Khuyết, làm như vậy không chỉ hao tổn chân khí mà tốc độ cũng sẽ bị trọng lượng của Thiên Khuyết làm chậm lại, Diệp Thiên chọn Thiên Khuyết đúng là không khôn ngoan.

" Có đệ tử nhãn giới cao minh trầm ngâm nói, nhưng đối với cách làm của Diệp Thiên thì lại khẽ lắc đầu.

"Nhưng mà một Ngưng Khí nhất trọng mà có thể chống được ba chiêu dưới tay Triệu Long, Diệp Thiên này cũng có tài lắm.

"Loảng xoảng!Tiếng vang lanh lảnh cắt ngang tiếng bàn luận bên dưới, chưa tới năm chiêu, Thiên Khuyết trong tay Diệp Thiên đã bị Triệu Long đánh bay ra ngoài.

Đến lúc này, có rất nhiều người thở dài, cũng đã có rất nhiều người rời sân, trận chiến không chút phần thắng này, ngoại trừ tiền đặt cược có chút doạ người ra thì hoàn toàn không có bất kỳ chỗ xuất sắc nào.

"Ta xem ngươi còn có thể dựa vào cái gì nữa.

" Triệu Long quát lạnh, bước ra một bước, phất tay vung ra ba đạo kiếm nhận, sau đó hắn theo sát phía sau kiếm nhận, khí thế mãnh liệt, như đang muốn một chiêu đánh bại Diệp Thiên.

Diệp Thiên cười lạnh một tiếng, không có trọng lượng của Thiên Khuyết trói buộc hắn, toàn thân hắn nhẹ nhõm hơn rất nhiều, tốc độ chảy của máu đang bị áp chế tăng tốc trong nháy mắt, sôi trào như muốn bốc cháy lên, ngay cả gân cốt trong cơ thể cũng vang lên răng rắc.

“Chiến!”Đột nhiên hét lớn một tiếng, Diệp Thiên chân sau đạp đất, bắn ra ngoài như đạn pháo, khi ba đạo kiếm nhận đó sắp đâm vào thân thể của hắn thì hắn bỗng nhiên tung người lên như viên hầu nhún người nhảy lên, tránh thoát ba đạo kiếm nhận.

.


Bình Luận (0)
Comment