Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 483


“Thật hay giả vậy?”, Diệp Thành nhìn Tịch Nhan bằng khuôn mặt không sao tin nổi.

“Này, người nhìn xem”, Tịch Nhan lập tức nhảy ra xa sau đó tĩnh lặng ngưng khí, từng luồng chân khí bao quanh kiếm Lăng Sương.

Giây phút sau đó, cô bé tiến lên một bước chém ra một kiếm với trường hồng chói loá.

Roẹt!  
Ngay sau đó, tảng đá ở cách đó ba trượng bị nhát kiếm vừa rồi của cô bé xuyên qua tạo thành cái lỗ rất to.

Ngự kiếm phi tiên!  
Sau tiếng hô của Tịch Nhan, cơ thể cô bé xoay tròn, miệng nhẩm niệm, kiếm Lăng Sương chỉ về phía sau, từng đạo kiếm khí xuất hiện nối nhau, số lượng không hề ít.


.

Truyện Lịch Sử
Roẹt! Roẹt! Roẹt!  
Ngay lập tức, trên tảng đá bị đâm xuyên lúc trước bị kiếm khí kiếm ảnh của ngự kiếm phi tiên đâm vào tạo ra từng rãnh nứt.

Ngọc linh kiếm quyết!  
Vừa dừng lại, Tịch Nhan đã lại hô lên, cô bé sải bước nhảy vọt người, chém xuống một kiếm mạnh mẽ, một đạo kiếm mang xuất hiện chém ra một rãnh chém rõ mồn một.

Linh hư chỉ!  
Tịch Nhan vẫn đang bay người từ trên cao xuống, lúc này cô duỗi một ngón tay ra, trên ngón tay còn có chân khí bao quanh, lại lần nữa chỉ về phía tảng đá kia tạo ra cái lỗ to thứ hai.


Chân tiên ấn!  
Tịch Nhan lập tức vung mạnh cánh tay, đẩy chân khí vào trong ngón tay, chỉ trong chốc lát, giữa các ngón tay xuất hiện chân khí, cô bé lập tay đánh ra một chưởng về phía tảng đá đầy thương tích kia.

Rầm!  
Ngay sau đó, tảng đá kia vỡ tan.

Phù!  
“Mẹ kiếp, có phải nhặt được bảo bối không vậy?”, nhìn Tịch Nhan, Diệp Thành tặc lưỡi.

Nếu như không có khả năng phục chế và diễn tiến của Tiên Luân Nhãn thì hắn tự nhận không thể so với Tịch Nhan được, khả năng tu luyện thiên bẩm học gì biết nấy, một thiên tài tu đạo thế này thật hiếm có khó tìm.

“Sao vậy? Ngươi có gì ngạc nhiên à?”, một cơn gió thổi qua, Sở Huyên xuất hiện bên cạnh Diệp Thành, đợi tới khi Diệp Thành nhìn thấy cô thì cô đã nhàn nhã ngồi xuống, trong tay cầm một chén trà từ từ nhâm nhi.

.

Bình Luận (0)
Comment