Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 510


“Ký chủ có độ phù hợp chín phần cũng bị hắn đánh thành ra thế này, tiểu tử này thật bá đạo”.

“Hay lắm, hay lắm”, phía Tư Đồ Nam lấy áo bào ra, ở phía dưới hò hét cổ vũ Diệp Thành.

“Sư huynh, bây giờ dừng lại được rồi đấy!”, Sở Huyên nhìn Dương Đỉnh Thiên với vẻ lo lắng, mặc dù sức chiến đấu Diệp Thành thể hiện ra khiến cô rất ngạc nhiên, nhưng là sư phụ, cô không muốn hắn xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thêm nữa.

“Sư muội yên tâm, khi cần thiết ta sẽ hành động”, Dương Đỉnh Thiên trấn an.


“Sao có thể thế này?”, ở nơi sâu trong đại điện của Hằng Nhạc Tông, Thông Huyền Chân Nhân đã đứng ngồi không yên, ông ta nhìn ra ngoài, sắc mặt cực kỳ khó coi, dường như ông ta có thể nhìn thấy cảnh đại chiến của Diệp Thành và Doãn Chí Bình qua rất nhiều ngọn núi.

“Sư huynh! Ta thấy Diệp Thành cũng không tệ!”, một Thái thượng trưởng lão ở bên cạnh vuốt râu nói: “Để hắn làm Thánh tử cũng được”.

“Hắn không thể trở thành Thánh tử của Hằng Nhạc, ta cũng sẽ không bao giờ để hắn làm Thánh tử”, Thông Huyền Chân Nhân hắng giọng lạnh lùng vì ông ta tức giận, vì ông ta không thể chấp nhận được việc Diệp Thành mạnh hơn người ông ta chọn, cho dù chỉ sóng vai thôi cũng không được, vì điều này đã động chạm đến uy nghiêm của ông ta.

Ầm!  

Thông Huyền Chân Nhân vừa dứt lời, bên ngoài đã vang lên tiếng nổ ầm trời, Diệp Thành bị Doãn Chí Bình đánh ngã xuống hư không, hắn rơi xuống khiến một ngọn núi sụp đổ.

Keng!  
“Hắn lại định thi triển bí thuật xạ thiên đó”, ở tứ phía, có những người từng xem trận so tài ở cuộc thi tam tông lên tiếng.

“Thẩn hoả thiên lôi, nhất tiễn cách thế”, người cảm nhận được rõ ràng nhất chính là Cơ Tuyết Băng, điều khiến cô có phần hoang mang chính ở bởi đòn cuối cùng trong trận chiến cuối cùng ở cuộc so tài tam tông, chẳng phải cô cũng bại bởi chiêu này sao?  
Phía đó, chân trái của Diệp Thành hơi khuỵu về phía trước, chân phải dịch về sau đứng thẳng, thần tiễn đã đặt lên dây cung, được Diệp Thành kéo thành hình trăng tròn, thần cung màu vàng kim, thần tiễn màu đen trông hết sức chói mắt.

Chư thiên vạn kính, thái hư quy nhất!.

Bình Luận (0)
Comment