“Hahaha. Ngươi khai mở không phải là toàn lực, nhân cơ hội này ta cũng muốn thử một chút xem sức mạnh của ngươi là như thế nào?”. Chim lớn sau khi cảm nhận được kinh khủng sát ý làm cho toàn thân lông tơ dựng đứng, một cảm giác tử vong dần dần hiện hữu ở trong đầu.
Nhưng thân có huyết mạch thần thú nên nắm giữ mông phần uy năng bá đạo mà nó mang lại được.
Chu Tước là một tôn thần thú có sức mạnh đã siêu việt khỏi thế gian này mà thuộc về một phạm trù còn cao cấp hơn cả Thiên Đạo, thân mang Đại Đạo Đạo Tắc, cơ thể gần như là bất tử, thương thế hao tổn tới mức nào cũng có thể dễ dàng tái sinh trở lại.
Thân mang bất diện chi hỏa có thể thiêu đốt thế gian vạn vật, ngay cả linh khí cũng có thể bị đốt trở thanh hư không. Đã từng có một lần, Chu Tước nỗi giận đã hủy diệt toàn bộ một tinh vực chỉ bằng một đốm lửa nhỏ nhưng mà chỉ chưa đến một hơi sau đó, nó đột nhiên bừng lên trở thành một thứ hủy diệt khó mà có thể tưởng tượng được. Không đến một nén nhang, toàn bộ tinh vực đã bị thiêu rụi hết toàn bộ, toàn bộ tinh cầu bị đốt cho thành những thứ bụi đất bay tán loạn ở trong hư không. Toàn bộ sinh vật không một cái sống sót.
Mặc dù huyết mạch phản tổ bá đạo là thế nhưng hiện tại, huyết mạch Chu Tước đã mỏng yếu hết mức, ngay cả đến việc liên hệ cũng giống như một sợi dây đàn bị kéo căng ra mà bất cứ lúc nào cũng có thể đứt rời.
“Chỉ là thập cấp hung thú nhỏ nhon cũng giám đứng ở trước mặt ta ra oai. Không cần một phần lực lực ta cũng đủ để giết ngươi trong nháy mắt”. Đế Nguyên Quân thân thể dần dần lơ lửng ở trên không trung, bao quát xung quanh là vô tận tử khí với hào quang màu tím đen pha tạp với một chút huyết sắc sát lực.
Không gian bao quát xung quanh ngày càng vặn vẹo và lúc này đã hoàn toàn đổ nát tạo thành từng vệt nứt không gian với lực hút vào như muốn nuốt hết thế gian vạn vật giống như một cái hố đen khổng lồ đang hiện hữu tại nơi này. Ngay cả chim lớn cũng bị sức hút này làm cho ảnh hưởng, mặc dù không quá bạo liệt nhưng cơ thể nếu như không dùng sức củng cố thì chắc chắn đã bị cuốn vào bên trong đó rồi.
Phía bên dưới chân, toàn bộ khu vực như bị thứ gì đó vừa mới bị cắn đi một phần lớn, mặt đất bằng phẳng với những hàng cây, đồi núi đã biến mất hoàn toàn, thay vào đó là một cái hố tử thần sâu không thấy đáy, miệng hố lúc này đã lan rộng ra gần một ngàn dặm xung quanh rồi.
Những hung thú, con người xấu số ở gần trong khu vực này ngay từ đầu đã bị sát khí chấn diệt hết toàn bộ. Xung quanh đang dần dần trở thành một vùng tử địa với vô tận sát khí kết hợp với huyết sắc kết tinh lại với nhau.
Thình lình, một sức ép dần dần đè nén xuống giống như trời sập khiến cho toàn bộ Nam Hoang Sơn Mạnh phải rung chuyển, thậm chí ngay cả toàn bộ Nam Vực cũng không thể tránh khỏi.
Ở bên ngoài kia, trên gương mặt của toàn bộ mọi người đều hiện lên với vẻ sợ hãi đến tột cùng, toàn thân hoàn toàn mất đi sức lực, sinh mệnh như đang dần dần thoát ra khỏi cơ thể. Một cảm giác bất lực hiện lên trước mặt họ.
Trên cao, từng cột mây đen ùn ùn kéo đến với vô tận tử lôi bao trùm hết toàn bộ. Cảm giác giống như đối mặt với thế giới đang đối mặt với ngày tận thế vậy.
Khắp nơi, từng vị siêu cấp cường giả Thánh Cảnh khắp mọi nơi đang lũ lượt kéo đến. Trong nháy mắt, liên tiếp là từng vệt nứt không gian dần dần hiện lên và từ trong đó đi ra là từng vị Thánh Cảnh đứng ở trên không, toàn bộ đều hướng ánh mắt về phía trung tâm sát khí kia với vẻ mặt lo lắng.
Họ tới đây một phần vì muốn gặp chính diện với vị mệnh danh là “NHẤT ĐẾ” thần bí kia và một phần còn lại là để ngăn chặn thảm họa do hắn mang lại.
Một vị vượt qua sức mạnh mà Thánh Cảnh hàng đầu bạo nộ mà điên cuồng tàn sát thì hậu quả hết sức kinh khủng, thậm chí toàn bộ Nam Vực sẽ bị hủy diệt trong tích tắc nếu như không có Thánh Cảnh cường giả đứng ra ngăn chặn thì hậu quả chỉ có duy nhất hai chữ “Hủy Diệt” mà thôi.
Nhưng đối diện với cường giả đỉnh cấp nhất “NHẤT ĐẾ” đâu phải chỉ có một người, sức mạnh của hắn đã siêu vượt vượt qua cả cảnh giới tối cao nhất hiện tại, giống như hắn đã đặt chân đến một đẳng cấp khác hay chính là đột phát cảnh giới hoàn toàn mới.
Nếu như toàn bộ Thánh Cảnh cường giả không ra thì hậu quả bại vong sẻ vẫn cứ diễn ra mà thôi.
Đối với Nam Vực, mặc dù là vùng đất khô cằn và thực lực yếu nhất trong các vực còn lại thì việc có được đỉnh cấp cường giả chỉ có thể đếm ở trên đầu ngón tay mà thôi.
Hiện tại, việc cường giả như vậy lúc này đang hiện hữu ở nơi này đối với toàn bộ người dân Nam Vực đã là việc mà họ không hề nghĩ đến. Họ xem Thánh Cảnh cường giả là chí cao tồn tại giống như thần, sức mạnh bá đạo với quyền sinh quyền sát ở trong tay. Một người tồn tại với sự ngững vọng mà không tài nào với tới được.
“Hahaha, như thế này mới là NHẤT ĐẾ chứ”. Mặc dù đang rất sợ hãi và thân thể nó đang không ngừng run lên vì áp lực từ Đế Nguyên Quân đè nén xuống nhưng nó vẫn nở ra một nụ cười rồi nói.
“Ta đã sống trên thế gian này đã hơn hai trăm vạn năm nhưng không thể đột phá được chí cao cảnh giới, huyết mạnh của ta có thể bá đạo nhưng cũng là vô tận hạn chế”. Chim lớn thở dài ra một hơi rồi tiếp tục nói. “Thay vì chết già, sao không cùng cường giả đỉnh cấp một trận chiến, chết như vậy mới được xem là xứng đáng”.
“…”. Nghe thấy vậy, Đế Nguyên Quân không biết trả lời như thế nào.
“NHẤT ĐẾ, sau khi ta chết, chỉ có thể van cầu ngươi một chuyện”.
“Ta không có lý do gì để làm vậy cả”. Đế Nguyên Quân không hề suy nghĩ mà thẳng thắn trả lời.
“Nó đơn thuần không phải là con của ta mà là một quả trứng được ấp mấy trăm vạn năm lúc này mới nở, huyết mạch của nó cũng được xem là gần nhất và có khả năng cao có thể phản tộ để đột phá được cảnh giới tối cao nhất trong tộc là “Thần Thú – Chu Tước””.
“Chắc ngươi cũng biết được ý vị của Thần Thú là như thế nào? Với chừng này thôi cũng đủ để ngươi chấp nhận mục yêu cầu này của ta chứ?”. Chim lớn quay đầu nhìn về phía chim nhỏ ngất lịm đang trôi lơ lửng ở trên không rồi nói.
“Thần thú đối với ta là cái gì? Chỉ cần thực lực của ta siêu việt khỏi chúng thì cần gì. Đưa tay có thể giết thì chẳng phải quá đơn giản hay sao?”.
“Không đơn giản là như vậy đâu. Tộc ta xuất thân từ “Chư Thiên Giới” cùng với tinh cầu này của các ngươi là một phần ở trong đó. Kỷ nguyên mới của tinh cầu này vừa mới mở ra chưa lâu nên việc bị các cường giả ở ngoài Chư Thiên để mắt tới là điều rất dễ hiểu. Việc có Thần Thú hỗ trợ một phần không phải tốt hơn hay sao?”.
Nghe đến đây, Đế Nguyên Quân mới bắt đầu có chút rung động, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy ở ngoài kia còn có cường giả mạnh mẽ như vậy. Và nghe chim lớn nói thì kỷ nguyên ở đây vừa mới khai mở nên nếu như bị các tinh cầu khác đến đánh giết thì việc phản kháng lại dường như là con số “không”.
“Ồ, có chuyện như vậy? Ta có thể cân nhắc, cũng rất có thể nó sẽ trở thành đồ ăn của ta cũng nên”. Ánh mắt Đế Nguyên Quân liếc qua về phía chim nhỏ rồi.
“Như thế là vẫn có khả năng, chừng đó đã đủ”. Chim lớn gật đầu nhẹ một cái rồi đáp.
Sau khi nói xong hết mọi chuyện, khí tức trên cơ thể của chim lớn cũng dần dần được đẩy lên cao, khí tức vượt qua cả thập cấp đỉnh phong hung thú, bá đạo kinh khủng giải khai ra hết toàn bộ. Thân thể chim lớn dần dần bay lên không rồi biến thành một tôn chim khổng lồ.
Cơ thể to lớn với sãi cánh có thể che đậy được cả toàn bộ khu vực trung tâm của Nam Hoang Sơn Mạch, chưa dừng lại ở đó, toàn thân nó dần dần bị một màng mỏng hỏa khí đang thiêu đốt ở bên ngoài càng tôi lên vẻ kiêu hãnh và bá đạo của nó.
“NHẤT ĐẾ, thanh toàn đi thôi”. Chim lớn bay lượn đột nhiêu huýt lên một tràng dài rồi quát lớn.
Chim lớn dần dần kết tinh lại một đại thần thông, toàn thân đốt lửa dần dần ngưng kết tại phía trên đỉnh đầu kết tinh lại giống như một mũi tên lớn có thể xuyên thủng vạn vật hướng về phía Đế Nguyên Quân đâm tới.
Huyết Mạch Thần Thông, Dục Hỏa Chi Linh – Thiêu đốt sinh mệnh vì mạnh nhất một tiễn!!!.
Ngay lúc nó giải khai hết toàn bộ thực lực, ở phía bên ngoài đám Thánh Cảnh cường giả cũng vì thế mà có một phen giật mình.
“Không ngờ tại Nam Vực lại xuất hiện một tôn Thánh Cấp hung thú bá đạo như thế này”. Đứng quan sát ở phía bên ngoài xa, một vị tuyệt thế lão giả lên tiếng.
“Đáng tiếc,…”.
“…”.
Mặc dù nó bá đạo là thế nhưng Đế Nguyên Quân lại không hề nổi lên một chút gợn sóng nào cả, gương mặt vẫn băng lãnh hết sức, cặp mắt hững hờ nhìn chằm chằm về phía chim lớn rồi bỗng nhiên khóe miệng nhếch lên một cái.
“Tốt. Ngươi đã có ý như vậy thì ta cũng không cần phải giữ lại làm gì?”.
“Trước đây ta từng tạo ra một bộ thần thông bá đạo nên nhân lúc này mượn nhờ ngươi thử nghiệm một chút”.
“
Thế gian có vạn đạo, thân ta chưởng khống sinh tử. Nay ta kính ngươi chiến tử, một đạo kiếm có thể tiêu diệt thế gian vạn vật”.
“VÔ SINH KIẾM ĐẠO!!!”.
“**Thiên Địa Càn Khôn,
Vạn Vật Duy Ta,
Một Kiếm Diệt Thế,
Thần Kiếm Hợp Nhất!!!**”.
Thánh cấp kiếm pháp, Vô Sinh Một Kiếm!
Sau khi niệm xong, Đế Nguyên Quân hai ngón tay chắp lại làm thành kiếm rồi từ từ đưa lên cao rồi vung nhẹ xuống một cái. Một cái vung tay nhẹ nhàng tưởng chừng như không có gì. Nhưng sau một khắc, một cái cảm giác chết choc bỗng nhiên ập đến.
Ở phía bên ngoài!
“Không ổn. Đó là Vô Sinh Kiếm Đạo cùng với Thần Kiếm Hợp Nhất”.
“Các vị còn đang chờ điều gì nữa, nhanh chóng ngăn chặn nếu không toàn bộ Nam Vực bị một kiếm này bổ đôi mất”.
Có một vị lão giả râu tóc bạc trắng thân thể đột nhiên run mạnh lên một cái, toàn thân lão như mốn bạo nổ hết toàn bộ, một cái cảm giác chết choc thình lình truyền đến khiến lão không tài nào chịu được nên lên tiếng quát lớn.
“Nhanh chóng kết trận”.
“Càn Khôn Khốn Tiên Trận!!!”.
“Khải Hoàn Lăng Bích Trận!!!”.
“Khống Tiên Bát Tý Trận!!!”.
“Vạn vật sinh mệnh lực, kiếm nghịch vì thiên sinh, Thiên Sinh Kiếm Đạo!!! – Bồng Lai Vãng Sinh Kiếm!”.
“Ngự Không càn khôn, Huyền Quy Giáp Thể, Thánh cấp Linh Khí, Khai Nguyên Giáp Thế!!!”.
“Thương vì đế tử, Tử nghịch vi thương, Tử Thương Thương Đạo!!! – Vẫn Tâm Thương!”.
“…”.
Một kiếm chém ra vạn vật tất diệt, Tam trận Thiên cấp chống trụ thế gian ngăn trở, Kiếm đạo Thiên Sinh vì thế gian sinh mệnh, Giáp vì Khai Nguyên vì hộ vạn vật chi linh, Thương đạo Tử Thương vì thế gian chi tử,…**Thánh Cảnh cường giả chi chiến, thời không sụp đổ, hỗn độn chi chiến!
Pháp Tắc nghịch chuyển, Thiên Đạo Nổi Giận, Tử Lôi Hàng Thế!.**