Địa cấp đỉnh phong kiếm pháp, Huyễn Kiếm Bí Tịch, Nhất Kiếm Chỉ Thiên!
Không chần chừ, Đế Nguyên Quân tiếp tục tung ra một đại chiêu thức mạnh mẽ. Từ trên lưỡi kiếm, một màn mỏng mờ ảo kiếm khí bay lơ lửng bao bọc xung quanh. Cùng với đó là một dòng khí tức khủng bố dần dần ngưng tụ lại.
Phiu!
Thân ảnh Đế Nguyên Quân nháy lên một cái rồi biến mất, chớp mắt. Bóng dánh dần xuất hiện ở ngay cạnh miệng vết thương chưa kịp lành lại của Huyết Tinh Xà.
Giật mình!
Với thực lực của tứ cấp hung thú, ánh mắt của nó có thể xem là thuộc dạng cực kỳ sắc bén, có thể quan sát được những thứ có thể di chuyển ở tốc độ âm thanh một cách dễ dàng nhưng vừa rồi. Tốc độ của Đế Nguyên Quân nhanh một cách vượt trội khiến tầm nhìn chỉ có thể thấy được một màn ảnh màu đen kéo theo mà thôi.
Rồi tới khoảng cách bên ngoài gần mười mét thì tàn ảnh cũng hoàn toàn biến mất, Huyết Tinh Xà bắt đầu trải thần thức cũng như thúc dục thiên địa lực lượng truy tìm. Nhưng vừa mới kịp thúc động thì Đế Nguyên Quân đã đứng ngay cạnh một bên.
Cảm giác lạnh lẽo từ trên lưỡi kiếm khiến tứ cấp hung thú cũng phỉa kiêng dè và dần dần trong đầu nó xuất hiện lên vẻ có nguy cơ.
Phụp!
Huyết Tinh Xà ngay khi chỉ kịp quay đầu nhìn lại thì cảm nhận thấy phía bên mạn sườn truyền đến một cảm giác xuyên thấu, đau nhói đến cực điểm. Kiếm khí mãnh liệt đánh xuyên qua xương và xuyên thủng qua phía bên kia cơ thể, ngay cả lớp lân phiến cứng chắc bên ngoài cũng không chịu được uy lực của một kiếm này.
Ngay sau khi tung ra một kiếm, Đế Nguyên Quân ngay lập tức nhảy lên cao, hướng những công kích khác đánh trực tiếp trên đỉnh đầu của nó.
Gạt bỏ đi cảm giác đau đớn, Huyết Tinh Xà ngẩng đầu nhìn về phía công kích. Khóe miệng nó mở lớn rồi bắn ra một ngụm khí màu đen tuyền chứa đầy chất kịch độc. Ngụm khí độc bị kiếm khí sắc bén đánh tan tạo thành một mà mưa độc rơi xuống.
Không đợi nó có thời gian suy nghĩ, Đế Nguyên Quân đạp không vượt qua màn mưa độc rồi lao lên. Một tay ngưng ấn đánh mạnh xuống.
Địa cấp đỉnh phong quyền pháp, Phong Ma Quyền, Địa Liệt!
Nắm đấm được bao bọc bởi hỗn độn chân nguyên ngưng tụ thành hình rồi hạ xuống một cách nhanh chóng.
Huyết Tinh Xà huyết khí trong người sục sôi, khí tức cường hãn cùng nhục thân mạnh mẽ được tăng cường. Mượn những lớp lân phiến tầng tầng lớp lớp ở trên đỉnh đẩu, nó ngang nhiên đón đầu trực tiếp.
Rầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên, quyền kình mạnh mẽ cùng lân phiến cứng chắc va chạm tạo thành một đợt phong bạo nhỏ phát tán xung quanh.
Cự lực của cả hai người cũng mạnh mẽ khôn cùng, mặc dù đã ngăn chặn lại được như lại phản chấn không hề nhỏ. Phía bên trên đỉnh đầu Huyết Tinh Xà, lớp lân phiến chồng xếp kia có dấu hiệu bị rạn nứt một phần, với cơ thể to lớn của nó cũng bị đánh ngã ra sau mấy mét.
Đế Nguyên Quân thì may mắn hơn một chút, hỗn độn chân nguyên bao bọc đã một phần ngăn chặn sát thương nhưng cảm giá ở đầu nắm đấm cùng với cánh tay bắt đầu có cảm giác đau nhói tới tận xương. Giống như quyền vừa rồi đánh vào một phiến sắt lớn vậy.
Rống!
Bị đẩy lùi, Huyết Tinh Xà rống lớn một tiếng, cơ thể to lớn cuộn lại rồi đâm mạnh về phía trước như một cái thương pháo khổng lồ. Tức tốc, Đế Nguyên Quân đạp không nhảy lên cao rồi giẫm mạnh chân xuống phía bên dưới.
Công kích qua đi, Huyết Tinh Xà chưa kịp thu người lại thì bị đạp mạnh xuống nền đất. Phía thân sau nó dần đưa lên như muốn giảm thiểu sát thương, cùng lúc đó, cái đuôi dài to lớn vung mạnh một vòng từ phía sau hướng phạm vi xung quanh bắt đầu càn quét.
Cảm nhận thấy sau lưng truyền đến khí lạnh, không kịp quay đầu nhìn lại, Đế Nguyên Quân nhanh chóng nhảy xuống nhưng cái đuôi to lớn kia đã tiến tới rất gần.
Bành!
Nhận thấy tránh né không kịp, Đế Nguyên Quân hai tay chắp lại rồi dần dần hiện lê một quả cầu chân nguyên bao bọc lấy cơ thể đang lơ lửng. Mặc dù có thể giảm thiểu được một phần sát thương nhưng uy lực của nó vẫn vượt qua sự suy tính.
Rầm!
Cái đuôi lới đánh trúng quả cầu chân nguyên, ngay lập tức. Phía bên trên dần dần xuất hiện từng vết nứt lớn chạy dài xuyên suốt toàn bộ.
Chân nguyên bị đánh nát, Đế Nguyên Quân cũng không thể tránh thoát được việc bị nó cắn trả. Từ trong khóe miệng phun ra một dòng huyết dịch đỏ tươi rồi bị đánh văng ra ngoài xa hơn hai trăm mét. Mặc dù ngăn chặn được phần lớn sát thương nhưng hai cánh tay lúc này truyền đến cảm giác đau rát, tê nhức vô cùng, cảm giác nó gần như là vô lực.
Dần dần ổn định lại cơ thể, gương mặt Đế Nguyên Quân có chút hơi tối xầm lại, khí tức trên người không còn mạnh mẽ được như trước.
Ánh mắt âm trầm nhìn về phía Huyết Tinh Xà đang lao tới, Đế Nguyên Quân đưa tay lau đi vệt máu rồi dẫm mạnh chân xuống nền đất.
Ngay tại khoảng cách gần mười mét, khóe miệng Huyết Tinh Xà dần dần mở lớn như muốn cắt chết, bất chợt. Đế Nguyên Quân xuay tròn người bắt đầu chuyển hướng qua bên, hai tay nắm chặt chuôi kiếm rồi bắt đầu ghì chặt vào người.
Lưỡi kiếm sắc bét ánh lên một cái rồi men theo khóe miệng Huyết Tinh Xà rồi cắt sâu vào. Từng lớp lân phiến lần lượt bị cắt đứt. Ngay sau khi bay xợt qua, Đế Nguyên Quân dần dần kéo lưỡi kiếm ra ngoài.
Rống!
Huyết Tinh Xà rống lớn, ở trên khóe miệng nó, một vệt kiếm sâu dài dần dần hiện lên.
Ở phía bên ngoài!
Đế Nguyên Quân ổn định lại cơ thể rồi thở dốc một hơi mạnh, cùng với đó là một ngụm máu tươi chảy ra. Dần dần, trong người xuất hiện một dáng vẻ hết sức nặng nề đang dần đè nén. Cảm nhận cơ thể đau rát khốn cùng, chân nguyên trong cơ thể cũng bị bào mòn gần như đến cực hạn. Đế Nguyên Quân thốt lên.
“Không thể kéo dài thêm nữa”.
“Kết thúc thôi”.
Ngay sau khi dứt lời, khí tức trên người một lần nữa được đẩy cao lên đến cực hạn, Ngưng Hải cảnh tầng hai viên mãn xộc lên. Tay nắm chặt chuôi kiếm hướng lên trên cao rồi toàn thân dần bị một màn khí mờ ảo bao phủ như một vị thần nhân không nhiễm bụi trần.
Huyết Tinh Xà từ phía xa cảm nhận thấy trên người Đế Nguyên Quân bị một tầng mỏng linh khí màu đỏ tươi bao trùm và từ trên lưỡi kiếm bắt đầu truyền đến một cảm giác sắc bén vô cùng, nó gần như có thể cắt đứt được gần như mọi thứ. Ngay cả lớp lân phiến mà nó vẫn luôn tự tin cũng không thể ngăn cản lại.
Trong mắt nó, Đế Nguyên Quân lúc này giống như một tôn ma nhân giết người không chớp mắt với tầng linh khí đỏ tươi trông không khác gì máu tươi ngưng tụ thành sương. Dị tượng này sinh ra là nhờ vào việc giết choc không ngừng và trong một thời gian dài.
Nhưng với cơ thể nhỏ bé, Đế Nguyên Quân chỉ là đứa trẻ mười hai, mười ba tuổi làm sao có thể ngưng tụ thành huyết sương như thế này được, điều này khiến Huyết Tinh Xà cảm thấy càng thêm bất an.
Nhưng nó không có thời gian để suy nghĩ thêm nữa, tứ cấp hung thú toàn lực tung ra, huyết khí sôi sục không ngừng. Nhưng chỉ với chừng đó nó vẫn cảm thấy không đủ, mặc dù chỉ vừa mới đột phá gần đây nên khả năng sử dụng thiên địa lực lượng cũng thập phần khó khăn, nên hiện tại nó chỉ có thể sử dụng được một phần rất nhỏ mà thôi.
Chỉ với chừng đó thôi nhưng khí tức trên người nó hiện tại còn vượt qua cả trạng thái đỉnh phong, cực kỳ cường hãn.
Ngay sau khi tích tụ đủ, Huyết Tinh Xà cơ thể to lớn lúc này dần dần thu nhỏ lại, từ một đầu hung thú dài hơn năm mươi mét nay bị thu nhỏ đi chỉ còn một phần mười, toàn thân nhó được bao bọc bởi từng lớp lân phiến dày xếp chồng lên nhau như một cái áo giáp bất dung bất nhập.
Cơ thể nó vận lực rồi lao mạnh về phía trước giống như một mũi tên không thể cản phá lao nhanh gấp mấy lần vận tốc âm thanh.
Viu!
Ngay sau khi ngưng tụ thành công, Đế Nguyên Quân dần dần mở mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Huyết Tinh Xà rồi nở một nụ cười nhẹ.
“Ta từng ở trong một vùng cấm địa mà săn giết không ngừng, thây chất thành núi, huyết lệ nhiễm thương khung”.
“Sát ý thành hình, thành kiếm”.
“Nay ta mượn nhờ một ý niệm, liên tưởng lại. Nay ta ngộ được một tia kiếm ý. Mặc dù chỉ một tia nhưng giết ngươi chỉ cần một kiếm”.
“Kiếm ý tên Thiên Sát”.
Thiên cấp hạ phẩm kiếm pháp, Dụ Linh Kiếm, Thiên Sát Cô Nhân Kiếm!
Ngay khi niệm kiếm chiêu, cơ thể Đế Nguyên Quân dần bùng nổ chân nguyên, thình lình. Khí tức hắn giống như đã đột phá mà đạt đạt đến một đẳng cấp mới, thực lực cũng vì thế mà tăng lên gấp hai gấp ba lần.
Ánh mắt hờ hững nhìn lại một cái rồi phát lực lao lên, lưỡi kiếm bị kéo lê trên trông một quãng dài rồi dần dần đưa lên cao. Một kiếm hạ xuống với vô tận kiếm khí, ánh kiếm lướt qua. Vô tận quang mang ánh lên liên tục hướng về phía cơ thể Huyết Tinh Xà mà chém xuống.
Rống!
Ngay khi chạm đến, Huyết Tinh Xà chỉ có thể rống lên một tiếng, ngay sau đó lưỡi kiếm Đế Nguyên Quân chém qua. Từng tầng lân phiến xếp chồng lên nhau vẫn giống như đậu phụ, bị một kiếm trảm thành hai nửa.
Một kiếm qua đi, thi thể Huyết Tinh Xa bị cắt ra làm hai mà rơi xuống trên nền đất. Song ở bên kia, Đế Nguyên Quân cũng không hơn kém gì, ở phía một bên hông vẫn không thể tránh khỏi công kích mà hiện lên một cái hắc động.
Cả hai rơi xuống, từ trong nhẩn trữ vật lấy ra một viên đan dược chữa thương nuốt vào. Hồi phục một chút chân nguyên, Đế Nguyên Quân tay chỉ thành ấn rồi dần dần có một cái hắc động màu đen bao bọc lấy cả hai rồi từ từ trôi đi mất.
Đế Nguyên Quân ngay sau khi rời đi mà không hề hay biết, một kiếm vừa rồi kết hợp cùng kiếm ý nó bá đạo tới mức nào, ngay sau khi giết chết Huyết Tinh Xà, nó vẫn không có dấu hiệu dừng lại mà một mạch bay đi, hướng về phía bên ngoài đại trận mà đánh phá.
Rầm!
Một tiếng nổ lớn từ phía bên trong vang lên, ngay tại điểm phát nổ. Từ bên ngoài đại trận trông thấy một vết cắt lớn do kiếm chiêu tạo nên.
Và phía bên ngoài!
Phốc!
“Không thể nào?”.
“Đại trận… Đại trận đã bị phá?”.
Một vị trận pháp đại sư bỗng phun ra một ngụm máu tươi rồi thốt lên một cách kinh sợ.
“Cái gì?”.
Đại trận tan biến, đám hung thú bị vây nhốn ở bên trong như được giải thoát, chúng giống như bầy kiến vỡ tổ mà tức tốc bỏ chạy sâu vào bên trong Nam Hoang Sơn Mạch.
“Thiên cấp kiếm pháp, Kiếm ý cấp bậc thiên địa”.
Còn đám người ở bên trong, ngay sau khi cảm nhận được kinh khủng kiếm ý cùng kiếm chiêu nên đã sợ đến mức vỡ mật mà không dám hó hé gì. Chỉ riêng có một vài người vẫn còn bình tĩnh đứng lại đó mà nhìn về phía bắt đầu kiếm chiêu mà thốt lên. “Rốt cuộc là ai?”.
- --
Ps: Chương cuối trong ngày, cảm giác ta viết chương này vẫn chưa thấy đủ độ nên có thiếu sót gì mong các đh thông cảm. Nếu thấy truyện ta hay thì đừng quên cho ta một like, một bình luận, một đề cử nha. Đa tạ đh.