Bùng bùng bùng.
Liên tiếp những hashtag được đẩy lên, cái sau lại càng nóng hơn cái trước.
Đêm đó, cả mạng Internet như rơi vào một trận cuồng hoan, ngay cả truyền thông nước ngoài cũng tranh nhau đưa tin. Hacker vô danh kia có thể nói là đã chiếm hết mọi sự chú ý.
Hồ sơ cá nhân bao gồm địa chỉ nhà thật, tuổi tác – chiều cao thật, tình trạng hôn nhân thật..., đều thuộc phạm trù thông tin cá nhân, việc bị công khai rõ ràng là phạm pháp. Nhất là tin tức tố chất tin tức tố của Omega, đây vốn là nhân quyền quan trọng của omega cần được pháp luật bảo vệ.
Một thế kỷ trước, nhờ ban hành luật bảo hộ Omega mà họ mới thoát khỏi tình trạng bị ép buộc ghép đôi dựa theo tin tức tố. Về sau lại có thuốc ức chế tin tức tố, giúp Omega chưa kết hôn tránh được việc bị cưỡng ép đánh dấu và sinh ra ràng buộc với kẻ tấn công. Chính vì thế, lần này sự việc bùng phát đã khiến giới bảo vệ quyền lợi Omega, truyền thông, thậm chí cả nghệ sĩ, đồng loạt lên tiếng chỉ trích gay gắt hacker kia.
Tài khoản Flow của Tần Bảo gần như sắp bị công kích đến sụp đổ, người qua đường, fan liên tục để lại bình luận – có nghi ngờ, có chất vấn, cũng có an ủi. Thế nhưng bản thân cậu ta lại không hề lên tiếng.
#ĐoánXemNgàyMaiAiSẽBịCôngKhaiTin tức tố#
Dưới tag này, người hóng hớt thì nhiều, nhưng đa số đều lo lắng cho idol của mình.
Không ai là không muốn biết tin tức tố của idol ra sao, nhưng tất cả đều hiểu mức độ nghiêm trọng của sự việc. Các bài thảo luận liên tục được đẩy lên, bầu không khí trong giới cực kỳ căng thẳng, nghệ sĩ Omega thì ai nấy cũng nơm nớp lo sợ.
Ngay cả Hứa Đường Chu cũng nhận được không ít bình luận an ủi.
Cậu có chút hoảng.
Thật ra, việc tin tức tố bị công khai chưa hẳn là điều cậu sợ nhất. Cậu lo hơn chính là... sau vụ Tần Bảo, có người sẽ lấy tin tức tố của cậu và Lăng Triệt ra so sánh tính toán.
Độ tương thích thấp đến vậy, người ngoài sẽ nhìn nhận họ thế nào?
Cậu không hề muốn người khác biết chuyện hai người "không xứng".
Đến lúc đó, họ sẽ bị bàn tán ra sao?
Mối quan hệ hiện tại của hai người liệu có chịu nổi sóng gió như thế không?
Hứa Đường Chu không dám nghĩ tiếp.
Ô Na Na cầm điện thoại theo dõi tình hình: "Có người phân tích nói ngày mai chắc chắn sẽ là nghệ sĩ công ty khác, sẽ không liên tục bóc người của công ty Tần Bảo. Làm vậy mới thu hút thêm chú ý."
Từ khi biết trước đây Hứa Đường Chu và Tần Bảo từng là bạn bè, Ô Na Na đã không còn ghét Tần Bảo nữa. Ngày hôm đó còn tức giận mắng chửi kẻ tung tin Tần Bảo đã kết hôn một trận.
Cô nói: "Loại người đó đáng bị bắt sớm nhốt vào tận đáy biển cho rồi! Omega bọn mình thì có thù gì với hắn chứ! Có phải bệnh tâm thần không?!"
Công khai nghệ sĩ công ty khác sao?
Hứa Đường Chu: "......"
Buổi tối, Hoàng Thiên liên lạc với cậu, biết cậu đang phiền lòng nên chỉ nói cảnh sát đã lập án ngay trong thời gian sớm nhất, bảo cậu cứ tập trung đóng phim, cố gắng đừng để bị ảnh hưởng.
Nghe vậy, lòng Hứa Đường Chu liền lạnh đi nửa phần.
Vậy là... cơ sở dữ liệu của Tinh Cảnh thật sự cũng bị hack rồi sao...
Đêm đó, Hứa Đường Chu ngủ chẳng yên.
Sáng hôm sau, vừa tỉnh dậy cậu đã vội xem điện thoại. Thấy người bị công khai không phải mình, cậu mới thở phào nhẹ nhõm – tuy rằng cái thở phào này có phần "không đạo đức" cho lắm.
Nhưng nghệ sĩ vừa bị bóc quả thật quá thảm.
#Vạn Thiển – Tin tức tố vị sầu riêng#
Vạn Thiển vốn đi theo hình tượng ngọc nữ trong sáng, fan gọi cô là "tiểu công chúa", fandom tên "Vạn thiên sủng ái". Không phủ nhận có nhiều người thích mùi sầu riêng, nhưng với đa số thì đúng là "khá nặng mùi". Người ta đồng loạt kêu bị lừa dối, hình tượng của cô sụp đổ chỉ sau một đêm. Công ty quản lý giận dữ tổ chức ngay họp báo.
Nói chung, lại thêm một phen ồn ào náo động.
Sau khi quay xong một cảnh mới, Tiêu Dương nói với Hứa Đường Chu: "Chu Chu, cậu đừng lo, cậu chẳng có gì cần giấu cả. Cho dù có bị công khai thì vẫn còn Triệt Thần ở bên mà."
Hứa Đường Chu suýt khóc.
Moẹ nó.
Có để người ta yên ổn yêu đương không hả, sao toàn trắc trở thế này.
Tiêu Dương lại nói: "Chỉ có Tần Bảo thôi, anh thật không ngờ cậu ta đã kết hôn rồi."
Hứa Đường Chu thì biết rõ sự thật. Nhưng trong lời Tần Bảo trước đây, Phong Thành Dục chỉ được gọi là "bạn trai", chưa từng nói là "chồng". Có lẽ trong đó còn ẩn tình. Cậu không tiện bình luận chuyện người khác, lại thêm chút gượng gạo vì trước đây Tiêu Dương từng có ý định theo đuổi mình, nên bèn kiếm cớ tránh đi.
Đáng tiếc thật.
Tiêu Dương là người tốt.
Khi Hứa Đường Chu quay về khách sạn, vừa nhắc đến Tần Bảo thì Tần Bảo cũng về tới.
"Thế nào? Ngủ chưa?" Tần Bảo xoa tay.
Chuyện đầu tiên cậu ta hỏi không phải mấy lùm xùm trên mạng, mà lại là chuyện này.
Hứa Đường Chu hiện vạch đen trên trán: "Chưa."
Tần Bảo dậm chân tiếc rẻ: "Hứa Đường Chu, cậu rốt cuộc có dùng được không vậy! Cái áo thun cổ rộng tôi cho mượn đâu?"
Hứa Đường Chu lập tức nhớ tới cảnh bị Lăng Triệt kéo vào lòng trước cửa. Khi ấy hẳn là thành công rồi, chỉ tiếc sau đó lại có Ứng Thần bám theo.
Không nhắc tới việc người nào đó còn chưa trải qua lần đ*ng t*nh đầu tiên, cậu nghiêm túc bán đứng Ứng Thần: "Áo thì đủ hở rồi, đáng tiếc có 'bóng đèn'."
Tần Bảo cạn lời: "Ứng ảnh đế rốt cuộc có phải đuôi chó không thế, bản thân đã là tra nam, còn làm lỡ việc bạn bè yêu đương nữa!"
Hứa Đường Chu nói: "Ông trời đâu tha ai, yên tâm đi, Ứng tiền bối bây giờ cũng đang bị người khác 'tra' lại."
Nói xong mới chuyển sang bàn chuyện hacker.
"Phim của mình mới quay được nửa chừng!" Tần Bảo tức tối. "Đạo diễn còn bảo cái trạng thái mình tìm được khó lắm, suýt nữa thì khen rồi, má nó."
Hứa Đường Chu hỏi: "Sao anh ta lại đột ngột đón cậu đi?"
Biết cậu nhắc tới Phong Thành Dục, Tần Bảo nghẹn một chút, ngẫm nghĩ rồi mới nói: "Chuyện này cậu đừng nói với ai."
Hứa Đường Chu: "Ừ."
Lúc đó Tần Bảo mới thú nhận: "Lần này là có người muốn chơi xấu Phong Thành Dục, bọn mình chỉ là vạ lây thôi."
Hứa Đường Chu: "???"
Tần Bảo chậm rãi kể ra.
Thì ra cậu ta và Phong Thành Dục là hôn ước từ nhỏ.
Hai nhà giao hảo từ đời ông nội, hồi bé Tần Bảo từng gặp Phong Thành Dục. Ai mà ngờ được ngay từ lúc cậu ta mới chào đời đã bị ông nội chỉ định cho Phong Thành Dục – khi ấy đã mười lăm tuổi. Thật là kỳ ảo. Nói chung là đến khi cậu ta vừa tròn mười tám, liền bị Phong Thành Dục "thịt" rồi.
"Ban đầu mình không biết, tình cờ gặp trong tiệc rượu, nói là chỉ làm một lần thôi." Tần Bảo phẫn nộ. "Mình cũng chẳng nghĩ gì nhiều, đôi bên thỏa mãn rồi coi như xong. Thế mà anh ta lại tố ngược, nói mình không có trách nhiệm."
Hứa Đường Chu tròn mắt: "......"
Tần Bảo: "Lúc đó mình mới biết còn có kiểu giao dịch này, cuối cùng anh ta lại thành người có lý."
Vì thân phận đặc thù, sau khi kết hôn, gia đình Phong Thành Dục ép Tần Bảo giải nghệ.
Nhưng Tần Bảo lại cố tình chống đối, Phong Thành Dục nửa nhắm nửa mở, trưởng bối hai nhà không cho phép. Thành ra tài nguyên của Tần Bảo ngày càng tệ, dẫu đôi khi Phong Thành Dục có giúp, mấy năm gần đây cậu ta cũng chẳng còn lòng dạ nào để quay phim nghiêm túc nữa.
Lần này cuối cùng cũng có người nắm được điểm yếu của Phong Thành Dục.
Mà điểm yếu đó chính là Tần Bảo.
Hacker trộm dữ liệu để tống tiền Phong Thành Dục, đòi nếu không sẽ công khai. Ai ngờ Phong Thành Dục vốn chẳng bận tâm, bởi từ đầu đến cuối người không muốn công khai chính là Tần Bảo chứ không phải anh ta.
Hacker bó tay, dữ liệu đã lấy thì chẳng lẽ bỏ, không rõ là ngây thơ dại dột hay quá tự tin, hắn dứt khoát nhân cơ hội nhắm vào các công ty quản lý nghệ sĩ lớn, định kiếm một khoản kếch xù.
Hôm qua Tần Bảo bị đón đi chính là vì Phong Thành Dục lo cho an nguy của cậu ta. Hôm nay hai bên cãi nhau ầm ĩ, Tần Bảo mới quay lại đoàn phim.
Hứa Đường Chu hỏi: "Cậu tại sao không muốn công khai? Anh ta đối xử tệ với cậu à?"
Tần Bảo không chớp mắt: "Vì tôi muốn ly hôn với anh ta."
Hứa Đường Chu: "...Cậu không thích anh ta nữa?"
"Từng thích." Tần Bảo ủ rũ. "Giờ thì không."
Hai Omega, mỗi người một nỗi phiền muộn.
Hứa Đường Chu nói: "Đạo lý mình đều hiểu, nhưng mà độ tương thích 82% đấy, cậu không thấy tiếc à?"
Bình quân ngoài đời là 65%. 82% có thể nói là hiếm thấy, gần như "ông trời tác hợp".
Tần Bảo dửng dưng: "Cậu tin mấy con số mạng tính ra à? Chúng tôi đo ở bệnh viện chỉ 78% thôi."
Bảng tính trên mạng đúng là có sai số, nhưng cũng không lệch quá nhiều.
"78% cũng hiếm rồi." Hứa Đường Chu muốn khóc. "Có người chỉ được 18% thôi kìa."
Tần Bảo vừa định hỏi ai thì nghe cậu tiếp: "Tôi thật sự rất ghen tỵ với cậu."
Có lẽ vì những lời anh Hoàng mắng khi thương thảo hợp đồng với Mist, có lẽ do vụ công khai tin tức tố lần này, Hứa Đường Chu bỗng nhiên mất tự tin hơn với độ tương thích của mình.
Cậu cũng mong có một chỉ số thật cao, cũng mong được mọi người bàn tán rằng cậu và Lăng Triệt trời sinh một đôi.
Nhưng sự thật lại không như vậy.
Những lời chôn sâu trong lòng, cuối cùng cậu cũng nói ra:
"Hồi đó tôi chia tay Lăng Triệt là vì độ tương thích tin tức tố của bọn tôi chỉ có 18%. Khi ấy tôi quá nhát, không đủ can đảm ở bên anh ấy, nên mới bỏ... cho nên tôi mới nói tôi ghen tỵ với cậu."
Tần Bảo ngây người nửa buổi: "Triệt Thần biết không?"
Hứa Đường Chu gật đầu: "Nhưng tôi mất trí nhớ rồi, anh ấy không biết là tôi nhớ lại."
Tần Bảo suýt đập đất: "Thế! Thế mà bây giờ anh ấy vẫn tốt với cậu như thế?! So ra thì Chu Chu, cậu... cậu quá tra rồi!"
Hứa Đường Chu ôm mặt.
Cậu biết mình tra, nên chỉ muốn chết quách cho xong.
Tần Bảo nghĩ nghĩ, lại nói: "Không đúng lắm, hình như trước đây chúng ta từng bàn qua chuyện này."
Hứa Đường Chu ngẩng mặt, khóe mắt đỏ hoe.
Da cậu trắng, dưới ánh mắt ấy nhìn càng thêm bi thương.
Dáng vẻ mong manh thế này, khó trách Lăng Triệt hết lần này đến lần khác sa vào. Đến Tần Bảo cũng muốn thốt lên 'tôi đây cũng được lắm đấy'.
"Hồi đó khi cậu còn chưa phân hóa, chúng ta từng tưởng tượng về độ tương thích của hai người." Tần Bảo nói: "Tôi nhớ cậu từng bảo, nếu chỉ số rất thấp, không sinh ra ràng buộc, cậu cũng sẽ không sống như bố mẹ cậu. Cậu sẽ đi cắt bỏ tuyến, làm Beta cũng phải ở bên anh ấy."
Cắt... tuyến sao?
Hứa Đường Chu ngẩn người. Cậu từng nói vậy à?
Trong giấc mơ thoáng lóe qua cảnh sau gáy máu me be bét, tuyến tin tức tố bị hủy hoại.
Nếu như... cậu thực sự muốn làm Beta?
____________
Ngày thứ ba.
Lại thêm một nghệ sĩ Omega bị công khai thông tin cá nhân, lượng fan khổng lồ kéo tới vây quanh nhà, khiến người đó bị nhốt chặt bên trong.
Hứa Đường Chu kết thúc công việc, gọi video cho Lăng Triệt, khó tránh khỏi nhắc đến vụ này.
Bên Lăng Triệt chắc vẫn đang làm việc.
Anh vừa nghỉ ngơi một thời gian, sắp tới là chặng hai tour diễn, nên lại quay về nhịp sống: luyện tập – về nhà – luyện tập.
Thời tiết ngày càng nóng, Lăng Triệt vừa nhảy xong, mồ hôi chảy từ chóp mũi. Vừa trò chuyện với Hứa Đường Chu, vừa nhận chai nước từ Tiểu An đưa.
Hormone và tin tức tố dường như vượt qua cả màn hình, khiến Hứa Đường Chu cảm thấy rạo rực.
Tuyến thể đang lành dần của cậu đã bắt đầu khát khao mùi vị của Alpha.
Muốn được anh... l**m một chút.
Càng muốn được anh... hôn từ trong ra ngoài.
Đến mức nghẹt thở.
Lăng Triệt nói chuyện mà hơi thở còn chưa ổn định, nghe cực kỳ gợi cảm: "Em sợ à?"
Đôi mắt nâu nhạt cùng gương mặt khắc sâu đường nét của anh, dưới ánh đèn phòng tập sáng rỡ, hiện rõ mồn một. Nhưng Hứa Đường Chu vẫn không nhịn được đưa điện thoại lại gần hơn, để nhìn rõ hơn chút nữa.
"Một chút thôi." Hứa Đường Chu nói dối. "Trước khi bắt được hắn, chưa chắc đã đến lượt em."
Nghe Tần Bảo nói Phong Thành Dục rất có thủ đoạn, chắc sẽ sớm bắt được tên hacker điên loạn kia.
Hứa Đường Chu vẫn đang mặc trang phục quay phim.
Trong kịch bản gần đây, Tống Dao đã trưởng thành hơn, thay sang một bộ y phục màu trắng bạc, so với trang phục trắng tinh khiết trước đó thì đã thêm vài phần nhân gian khói lửa, nhưng vẫn tiên khí phiêu dật.
Lăng Triệt hỏi: "Thật sự nếu đến lượt em thì sao?"
Anh thản nhiên: "Họ sẽ tính độ tương thích của chúng ta."
Bên Mist đã cho thời hạn không dài, vậy mà Lăng Triệt mãi chưa nhắc tới. Nhưng lần này sự việc chẳng khác nào một bước ngoặt, như thể cả thế giới đang thúc ép họ phải thẳng thắn đối mặt.
Không cần Tư Đồ Nhã nhắc, Lăng Triệt cũng biết "giấy không gói được lửa".
Nếu thông tin của Hứa Đường Chu thật sự bị công khai, fan CP chắc chắn sẽ đi tính toán. Như vậy, Hứa Đường Chu sớm muộn gì cũng biết. Nếu để người khác nói ra, anh không muốn chứng kiến cảnh đó.
Anh chỉ chắc chắn một điều: cho dù Hứa Đường Chu có vì chỉ số quá thấp mà chùn bước, thì anh cũng nhất định phải giữ chặt cậu.
Lăng Triệt nói: "Em có từng tính chưa?"
Cứu mạng, cậu phải trả lời thế nào mới không lộ tẩy đây? Sau khi suy nghĩ một vòng, cậu cứng đầu cứng cổ nói: "Là anh thì em có thể không để ý."
"Tại sao?"
"Bởi vì anh là Lăng Triệt mà."
Hứa Đường Chu nghi ngờ mình nịnh hót quá đà rồi.
Bởi vì vẻ mặt của Lăng Triệt sa sầm xuống, mang theo sự lạnh nhạt vốn dĩ chỉ khi đối mặt với người ngoài mới có.
Là câu nào nói sai rồi sao?
Trong khoảnh khắc loé sáng, Hứa Đường Chu chợt nhớ ra, vội vàng chữa cháy: "Không phải anh từng nói rồi sao, 'Tình yêu không nên chỉ liên quan đến tin tức tố'!"
Lăng Triệt quả thật đã nói như thế.
Hứa Đường Chu tiếp tục cố gắng: "Em cảm thấy anh nói rất đúng, bất kể độ tương thích cao hay thấp, những người thật sự yêu nhau sẽ không bị ảnh hưởng! Hơn nữa, cho dù độ tương thích của chúng ta có thật sự thấp, em nghĩ anh vẫn sẽ thích em như vậy thôi!"
Vừa dứt lời, Hứa Đường Chu mới nhận ra mình lỡ miệng.
Quả nhiên, sắc mặt Lăng Triệt dịu lại đôi chút: "Ồ? Khi nào thì anh nói anh thích em rồi vậy?"
Mặt Hứa Đường Chu lập tức nóng bừng, hận không thể tìm cái lỗ nào chui xuống, đỏ đến triệt để: "Thế sao anh cứ hay cắn em."
Hai người bỗng dưng im lặng nhìn nhau.
Một người đỏ mặt như cà chua, người kia sau tai cũng len lén nhiễm đỏ.
Đối diện nhau qua màn hình video, mắt to trừng mắt nhỏ, giống như hai kẻ ngốc mới chớm biết yêu.
"Hứa Đường Chu, không phải em cầu xin anh cắn trước sao?"
Lăng Triệt mở miệng.
Anh nói tới lần ở Sulilan, lần đầu tiên bọn họ cắn cổ nhau, lần đầu tiên đánh dấu tạm thời.
Từ lần đó trở đi, bọn họ hoàn toàn không dừng lại được.
Hứa Đường Chu: "......"
Bị chặn họng không nói nổi câu nào, trong lòng cậu điên cuồng gào thét: Moẹ nó!! Là em cầu xin thật! Nhưng là anh không chịu! Còn quá đáng bắt em về uống trà giải nhiệt! Cuối, cuối cùng rõ ràng là chính anh tự cắn trước có được không!!
Lăng Triệt hỏi: "Cắn em thì có nghĩa là thích em sao?"
Hứa Đường Chu lúng túng đến mức chỉ muốn tắt video call.
Đột nhiên, cậu nghe thấy Lăng Triệt cứng nhắc bổ sung một câu: "Vậy sau này để anh cắn thêm vài lần."
Có ý gì chứ?!
Hứa Đường Chu còn chưa kịp phản ứng thì màn hình đã tối đen. Là Lăng Triệt vừa nói xong đã lập tức ngắt cuộc gọi.
Từ trong gương phòng tập nhảy, Lăng Triệt nhìn thấy Ứng Thần đang tựa vào cửa.
Bên cạnh Ứng Thần còn có Cừu Âm.
Vẻ mặt cả hai người vô cùng đặc sắc.
"Khụ." Anh khẽ hắng giọng, lạnh nhạt nói: "Khi nào cậu mới biết học cách gõ cửa?"