Tiểu Hành Tinh - Vi Phong Kỉ Hứa

Chương 95

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Câu này để các bạn tự đoán đi?"

 

[??? Tụi tui tự đoán á?]

 

[Chính vì đoán không ra nên mới phải hỏi cơ mà!!]

 

[Khoan đã, máy quay đâu rồi?! Tôi không muốn nhìn trần xe!!!]

 

[[Châm thuốc] Cảm giác bị idol bắt nạt rồi]

 

[Sao tự dưng anh tui trở mặt vậy【phát điên】【phát điên】]

 

[Anh trai vua giấm chua xuất hiện rồi!Lêu lêu lêu, tụi này đã thấy mặt ngủ của nhóc con rồi nhé!]

 

[Hahahahaha thì ra là sợ tụi mình nhìn thấy!!]

 

[Muộn rồi!! Tụi này đã thấy hết rồi!]

 

[Ghen trong vô hình!]

 

[Anh trai, chiếm hữu quá đáng rồi đó!【giận】Trả nhóc con lại cho tôi!!]

 

[Vua giấm online!]

 

[Lần đầu tiên thấy idol ghen với fan, phụt..hahaha!]

 

Trong phòng live, mọi người vẫn đoán loạn cả lên.

 

__________________

 

Không hề hay biết, Hứa Đường Chu cứ thế ngủ thẳng một mạch cho đến khi xe chạy xuống bãi đỗ dưới tòa nhà.

 

Cậu dựa vào vai Lăng Triệt quá lâu, áo khoác ma sát để lại một vệt hằn đỏ trên mặt. Ánh mắt lơ mơ, cả người có chút ngốc ngốc. Cậu thật sự quá buồn ngủ, nếu giờ có một cái giường, đảm bảo sẽ lăn lên đó ngủ mê man tới trời sáng.

 

"Đến rồi à?" – Hứa Đường Chu dụi dụi mắt hỏi.

 

"Ừm." Lăng Triệt chỉnh lại tóc cho cậu, hỏi: "Vẫn buồn ngủ lắm sao?"

 

"Một chút thôi. Ngồi lát nữa sẽ tỉnh... À đúng rồi, anh có loại nước dưỡng giọng gì đó ở trên nhà, em thấy cũng tỉnh táo lắm, cho em uống hai hớp đi."

 

"Không được." Lăng Triệt nói "Hôm nay em không cần phải tỉnh táo."

 

Hứa Đường Chu giơ một ngón tay, nhấn mạnh: "Một hớp thôi."

 

Lăng Triệt nắm lấy tay cậu: "Bệnh rồi còn muốn mặc cả?"

 

Hai người nói chuyện không lớn tiếng, nhưng qua qua lại lại ngập tràn dịu dàng.

 

Thấy cặp đôi có vẻ bình thường mà cũng ngọt ngào như thế, khán giả trong live bị chọc đến hú hét loạn cả lên.

 

___________________

 

Cậu mè nheo thất bại, vừa lúc nhìn thấy trợ lý quay phim cầm chiếc điện thoại hiển thị bình luận từ phòng live, liền ghé mắt:

 

"Mọi người đang bàn tán gì thế? Cứ nhìn chằm chằm tụi tôi vậy không chán sao?"

 

Trong mắt Hứa Đường Chu, việc ngồi xem mấy chục tiếng đồng hồ cuộc sống thường ngày của người khác thật sự rất... nhàm chán.

 

Mấy triệu người này chẳng lẽ không có việc gì để làm sao?

 

[Không chán!!]

 

[Tụi tui không thấy chán! Cực kỳ thú vị!!]

 

[Đừng xen vào! Tôi cứ xem đấy!!]

 

[Thật ra, chỉ cần ngắm nhóc con ngủ, tôi cũng có thể xem cả ngày!!]

 

[Nhưng Triệt thần không cho hahaha]

 

[Vua giấm cảnh cáo]

 

[Nhóc con ốm rồi... thương quá]

 

[Nghe lời anh trai đi, đừng uống nước tăng lực, nghỉ ngơi cho tốt!]

 

[Hoàn toàn không chán! Tụi tui đang giải mật mã!]

 

[+1!!! Tụi tôi đang đoán 45361 là gì!]

 

[Có đáp án rồi!!]

 

"45361 ?" – Hứa Đường Chu cảm thấy dãy số này quen quen, "Là cái gì thế?"

 

Lăng Triệt dựa hờ vào ghế, hứng thú nhìn màn hình, nhưng không mở miệng, chỉ nhàn nhạt quan sát bình luận trôi qua.

 

Trước đó có fan trên diễn đàn nói rằng, Lăng Triệt yêu đương mà chẳng có nội dung chính thức hay sản phẩm công khai nào, tám trăm năm cũng khó mà thấy hai nhân vật chính xuất hiện cùng khung hình. Thế nhưng, chưa cần phát sóng thì khắp nơi đã toàn trứng phục sinh, fan muốn ăn đường thì phải tự tìm cách moi từ vô số 'trứng phục sinh' ấy ra, quả thật khá thú vị.

 

Câu than thở bất đắc dĩ này vốn dĩ chỉ là lời kêu gào bất lực của fan, chẳng biết từ khi nào lại biến thành một meme, gọi là: 'Quy tắc yêu đương kiểu kiêu ngạo': Tôi không nói, nhưng các bạn tuyệt đối không được không biết.

 

__________________

 

Vừa mới tỉnh ngủ, Hứa Đường Chu vẫn hơi ngốc ngốc.

 

Thích Mộc quay đầu cười: "Chu Chu, cậu không biết đâu, anh nhà cậu vừa bắt nạt fan trong live đấy."

 

Hứa Đường Chu: "Bắt nạt kiểu gì?"

 

Thích Mộc: "Rõ ràng nói là rút mười câu hỏi trong hộp để trả lời, mà đến câu mấu chốt lại bảo fan tự đoán. Tổ chương trình cũng chẳng làm gì được cậu ấy."

 

MC rõ ràng đang mách lẻo.

 

Hứa Đường Chu hiểu ra, quay sang nhìn.

 

Xe đã vào bãi đỗ, trong ánh sáng lờ mờ chỉ thấy Lăng Triệt chống tay lên thái dương, bộ dạng dửng dưng.

 

Cậu liền quay lại, hờ hững lên án: "Thật quá đáng. Vậy rốt cuộc là câu hỏi gì thế?"

 

[Ủa cái lên án này hời hợt quá nha?]

 

[Hahahaha bảo một người vốn hay bị bắt nạt đi trách người khác, trách kiểu gì]

 

[Anh trai: Dám trách tôi, lát nữa về tôi bắt nạt em gấp đôi]

 

[Hahaha]

 

[Hahahahaha ngọt xỉu!!]

 

Thích Mộc lặp lại câu hỏi.

 

Đầu óc lơ mơ vì cảm lạnh của Hứa Đường Chu bỗng tỉnh táo hơn, mắt sáng lên: "Ơ? Sao em chưa từng nghĩ đến vấn đề này nhỉ? Chẳng lẽ dãy số kia không phải ngẫu nhiên sao?"

 

Lăng Triệt 45361. Cậu nhớ lúc Hoàng Thiên bảo cậu follow, còn giải thích rằng vì tên của Lăng Triệt bị fan đăng ký đủ kiểu, nên anh bất đắc dĩ để hệ thống random số rồi mới lập được tài khoản Flow. Khi ấy cậu còn tưởng đó là nick giả.

 

Thích Mộc: "Chắc không phải vậy đâu, fan đã đưa ra một đáp án được ủng hộ cao nhất, Chu Chu cậu xem này."

 

Nghe vậy, bình luận ào ào như mưa, may mà câu trả lời đã được mod ghim lên đầu.

 

Hứa Đường Chu hít mũi, đọc:

 

"Lăng Triệt 45361... Thật ra là lấy từ mã pheromone của Triệt thần và Chu Chu, đọc ngược lại là 16354, 16 là mã của Triệt thần, 20354 là của Chu Chu?!"

 

Cậu càng đọc càng kinh ngạc, còn Lăng Triệt cuối cùng chịu không nổi, một tay vòng lấy cổ cậu kéo lại: "Toàn đoán bậy đoán bạ, đừng đọc nữa."

 

Hứa Đường Chu lại cố rướn đầu tiếp tục:

 

"Thiếu mất số 20 là lấy theo đồng âm, lúc đó hai người chưa công khai, thậm chí còn bị đoán là đã chia tay. Đây chính là lời tỏ tình ngầm, vì 20 nghĩa là 'yêu em'!?"

 

Lăng Triệt: "......"

 

Hứa Đường Chu sốc nặng, quay lại: "Triệt thần, anh là theo phong cách shamate à?!" (*)

 

(*) Shamate (杀马特 / 沙马特) là tên một trào lưu tiểu văn hóa mạng xuất hiện ở Trung Quốc từ khoảng năm 2007–2013, rất nổi bật trong giới thanh thiếu niên. Cái kiểu HKT ở Việt Nam ấy mọi người. Đại ý Chu Chu là muốn nói Lăng Triệt thích bày tỏ theo cái kiểu sến sẩm.

 

68747470733a2f2f73332e616d617a6f6e617773

[HAHAHAHAHAHAHAHA]

 

[Trời ơi tui cười ngất!!!!!!]

 

[Chính chủ tự bóc phốt mới đáng sợ!!]

 

[Hahahahaha]

 

[Cười lăn lộn!!! Ai mà ngờ là shamate!!!]

 

[Tôi cười đến đau ruột mất!]

 

[Nhớ tới bài 《Thích Em》, bài hát sến duy nhất của anh trai cũng vì yêu đấy! Hahaha]

 

Người trong xe cười, khán giả trong live cũng cười nghiêng ngả.

 

Chỉ thấy cửa xe mở, Lăng Triệt không nói một lời, đã kẹp người trong tay kéo ra ngoài, rõ ràng không muốn máy quay bắt được biểu cảm của họ lúc này.

 

Hai chàng trai loạng choạng, ống kính đuổi theo cũng rung lắc liên tục.

 

Hứa Đường Chu giãy giụa như gà con: "Có thật không! Họ đoán trúng phải không?!"

 

Xe khác quét đèn qua, Alpha sải bước nhanh, bóng lưng có vẻ vô tình: "Đã nói là random."

 

Hứa Đường Chu chẳng thèm để ý: "Vậy thì đúng rồi! Anh đã lén chèn mã tin tức tố của chúng ta vào ID tài khoản..."

 

Lăng Triệt bỗng dừng, thấp giọng nói câu gì đó.

 

Tức thì Hứa Đường Chu im bặt, niềm đắc ý tắt ngúm.

 

[?????]

 

[Anh ấy nói gì đấy???]

 

[Chắc chắn đe dọa nhóc con rồi!!!]

 

[Nhóc con đừng sợ!! Mẹ bảo vệ con!]

 

[Lật tẩy đi! Nhanh lên!!]

 

[Á á á tụi mình chắc chắn đoán đúng rồi!!!]

 

[Vậy nên Triệt thần mới giận đến mức lúng túng chứ gì!!]

 

Hai người đi đến thang máy, Hứa Đường Chu vẫn ngoan ngoãn bị ôm trong lòng.

 

Đột nhiên, cậu liều mạng mở miệng: "Anh chính là muốn nói 'Anh yêu em'."

 

Máy quay ở ngay cạnh, Hứa Đường Chu biết rõ.

 

Nhưng cậu mặc kệ mặt mình đỏ đến mức nào, tim đập nhanh ra sao, xấu hổ đến mấy cũng không quan tâm nữa. Câu này là cậu cố tình nói, cực kỳ muốn Lăng Triệt thừa nhận, cũng cực kỳ muốn hoàn thành nhiệm vụ.

 

Bởi vì vừa rồi Lăng Triệt đã thì thầm bên tai cậu: "Còn nói nữa, anh sẽ hôn lưỡi em trước ống kính."

 

Trong ba nhiệm vụ, một là để đối phương chủ động hôn, một là nghe đối phương nói "Anh yêu em".

 

Hứa Đường Chu nhát vẫn hoàn nhát, bị hôn lưỡi trước máy quay thì mất mặt lắm. Ban đầu bị dọa liền im miệng, nhưng chỉ vài giây sau cậu nghĩ thông suốt – lời đe dọa kia chẳng phải vừa khớp với ý mình sao? Một lần giải quyết cả hai nhiệm vụ, không lãi thì phí!

 

Ai ngờ Lăng Triệt chỉ nhướng mày, hỏi ngược: "Em yêu anh sao?"

 

Còn nụ hôn lưỡi đâu?!

 

Hứa Đường Chu: "......"

 

Có lẽ chỉ hoàn thành được một nhiệm vụ thôi, cậu lắc đầu sửa lại: "Không, là 'Anh yêu em'."

 

Lăng Triệt khẽ nhếch môi: "Ừm, biết rồi."

 

Trong lòng vô cùng thỏa mãn.

 

Hứa Đường Chu: "?"

 

【Phải phải phải!!! Anh yêu em, em yêu anh!!!】

 

【Không biết tại sao, tôi lại nở nụ cười kiểu bà dì đây...】

 

【Sáng sớm đã bị nhét cơm chó no căng! Ngày làm việc bỗng dưng tràn đầy tinh thần!】

 

【? Khoan đã! Triệt thần lại hoàn thành một nhiệm vụ nữa à?!】

 

【Hahahahaha đúng là kế hoạch thông suốt】

 

【2– 0 rồi!! Nhóc con đang bị dẫn trước!】

 

【Không đấu lại không đấu lại, nhóc con không phải đối thủ nha!】

 

【Người đàn ông ngạo kiều này thật đáng sợ!!】

 

【Tôi cược đúng rồi, anh trai hoàn thành nhiệm vụ trước, mọi người trả tiền đây】

 

Hình như có gì đó không đúng lắm.

 

Cho đến khi vào phòng thu, Hứa Đường Chu vẫn đang suy nghĩ, rốt cuộc nhiệm vụ của mình phải làm thế nào mới tính là hoàn thành, nếu ngay cả ba nhiệm vụ đơn giản như vậy mà cũng không làm được thì cậu còn cần mặt mũi gì nữa.

 

Trên ống kính, Lăng Triệt lại thả lỏng hơn nhiều, dáng vẻ vẫn bình thản như thường, không thấy chút lúng túng nào.

 

Chuyện hôm nay phải ghi hình, Lăng Triệt sớm đã nói với mọi người, vì vậy khi máy quay lia vào, ai nấy đều tự nhiên chào hỏi fan trong phòng livestream. Nhà sản xuất hỏi: "Nghe nói hôm nay hai người bị còng tay chung hả?"

 

Mọi người đều tưởng cái còng lần này sẽ làm lố như mùa trước.

 

"Đây này." Lăng Triệt tùy ý giơ tay cho họ xem.

 

Tay trái của Lăng Triệt và tay phải của Hứa Đường Chu bị một chiếc còng tay tinh xảo khóa lại với nhau.

 

Ống kính lia cận cảnh, fan trong livestream mới phát hiện hai bàn tay xinh đẹp đang nắm chặt nhau. Thì ra từ lúc bước ra khỏi thang máy, hai người đã luôn mười ngón đan xen.

 

【Aaaaa】

 

【Aaaaaaaaa!!】

 

【Chua quá】

 

【Mãi mãi nắm tay QAQ】

 

【Zero Sugar còn cần phải dùng còng tay sao? Hả?! Tổ chương trình mau ra đây giải thích đi!】

 

【Aaaa quá đã mắt!!】

 

【Không hổ là cặp đôi hoàn hảo, ngọt quá】

 

Bầu không khí trong phòng thu rất tốt, có thể thấy Hứa Đường Chu là khách quen ở đây. Hai người vừa đến không lâu, trên tay Hứa Đường Chu đã có thêm một cốc sữa nóng, ai nấy đều quan tâm cậu.

 

"Chu Chu, lúc em không ở đây, bọn anh đều tan ca rất muộn đấy." Một đồng nghiệp nói, "Em vừa đi, Triệt thần liền hóa thân thành chế độ cuồng công việc. Em vừa về, cậu ấy lại tự do chuyển đổi, tan ca sớm hơn mọi người luôn!"

 

Lăng Triệt: "Xem ra mọi người không thích tan ca sớm nhỉ."

 

Mọi người bật cười.

 

Kỹ sư thu âm nói: "Vài năm trước khi mới hợp tác với Triệt thần, cậu ấy đã là kiểu cuồng công việc rồi."

 

Có người phụ họa: "Không phải vì lúc đó còn độc thân sao, giờ sao mà so được."

 

Hứa Đường Chu biết đó hẳn là chuyện sau khi bọn họ chia tay.

 

Về những năm tháng đó, cậu dần nhớ lại rất nhiều, nhớ khi ấy Lăng Triệt mới chuẩn bị debut, nhưng hễ cậu vừa lên thủ đô, Lăng Triệt liền bỏ hết việc để chạy về bên cậu. Có một lần Lăng Triệt về muộn, còn từng nói với cậu câu: "Hay là anh làm hậu trường thôi."

 

Một người tài hoa ngút trời như Lăng Triệt, sao có thể ở hậu trường được chứ.

 

Trong căn phòng này lúc này đứng đầy người, không thiếu những nghệ sĩ thành công chuyển sang làm hậu trường, nhưng ở giữa bọn họ, Lăng Triệt vẫn là người chói sáng nhất.

 

"Hôm nay em ấy không khỏe." Lăng Triệt nói, "Chúng ta thu phần điệp khúc trước, đoạn đầu còn phải chỉnh sửa, để mai làm."

 

Sắp xếp xong, Lăng Triệt định vào phòng thu âm.

 

Hai người còn đang bị còng tay, lần này Hứa Đường Chu cũng phải vào theo, chỉ còn tổ chương trình ở ngoài.

 

【Nghe live!!!】

 

【Trời ơi!! Anh trai tôi hát live!! Hôm nay có phúc lợi rồi!】

 

【Người đàn ông như máy CD!】

 

【Aaaaa tôi được thấy cảnh anh trai thu âm rồi!!】

 

【Bài mới! Bài mới!】

 

【Tôi chết mất!!!】

 

【Hứa Đường Chu, tôi ghen với cậu!! (không phải đùa đâu)】

 

【Hehe, đã ngồi hàng đầu】

 

Cách âm trong phòng thu rất tốt, khi thiết bị chưa bật thì bên ngoài không nghe được họ nói gì.

 

Hứa Đường Chu không nhịn được bóp nhẹ mu bàn tay Lăng Triệt: "Anh..."

 

Những năm em không ở đây, anh đã sống thế nào?

 

Lời đã tới bên môi, Hứa Đường Chu lại nuốt trở vào.

 

Cho dù đã qua rồi, ngực cậu vẫn đau nhói, nghẹn cả một hơi trong lồng ngực, không sao giải tỏa được.

 

Lăng Triệt không biết cậu đang nghĩ gì, chỉ ừ một tiếng, lấy ra một cặp nút tai cách âm: "Lúc thu âm ồn ào buồn chán lắm, em đeo cái này sẽ dễ chịu hơn, muốn ngủ thì ngủ một giấc."

 

Ngoảnh lại nhìn, mắt Hứa Đường Chu đã đỏ hoe.

 

Tưởng cậu lại khó chịu, Lăng Triệt đưa tay sờ trán, khẽ thở dài: "Nhóc con, có muốn về không? Đừng lo chương trình, cùng lắm để anh livestream."

 

"Không." Hứa Đường Chu nói, "Em muốn ở bên anh."

 

Lăng Triệt bật cười khẽ: "Lần này là anh sai, lần sau sẽ không thế nữa."

 

Hứa Đường Chu nhìn anh: "...Em không tin."

 

Làm rồi mới hối hận, bây giờ có phải quá muộn không!

 

Nào ngờ thiết bị đã bật từ lâu, không chỉ qua tấm kính thấy rõ hành động của họ, mà họ nói gì, bên ngoài cũng nghe thấy rành rẽ.

 

Phòng livestream suýt nữa nổ tung.

 

【Cái gì cơ???】

 

【Họ đang nói gì vậy! Sao tôi thấy có mùi lái xe!!】

 

【Aaaa lần sau không thế nữa!! Có phải tôi nghĩ đúng không đó!!】

 

【Aaaaa tôi không hiểu!! Hai người nói lại lần nữa đi!!】

 

【Trời ạ! Có phải đang nói nguyên nhân nhóc con bị sốt không!!】

 

【!!!!!!】

 

【? Chẳng lẽ không phải bị cảm ở đoàn phim sao?】

 

【!!! Aaaa xin chi tiết đi màaaa!!】

 

Ngoài phòng thu truyền đến tiếng reo hò không chút thiện ý của đồng nghiệp: "Oa!!! 66666!"

 

Hứa Đường Chu: "!!!"

 

Cậu lập tức hiểu ra bên ngoài có thể nghe thấy họ nói chuyện, xấu hổ muốn chết. Trong lòng thầm nghĩ, may mà lúc nãy hai người nói chuyện không có gì quá lộ liễu, chắc chắn người khác sẽ không đoán ra họ đang nói gì!

 

Lăng Triệt nhìn cậu một cái, rất bình tĩnh làm một động tác ra hiệu, sau đó đeo tai nghe lên, mở miệng nói: "Nghe lén ở góc tường đủ chưa?"

 

Mọi người vội vàng đồng loạt phủ nhận, nói kiểu buộc tội này hoàn toàn vô căn cứ, họ chẳng nghe thấy gì cả.

 

Lần này Lăng Triệt thu âm không phải ca khúc chủ đề, phong cách thiên về trữ tình, là một bài tình ca thực thụ. Giống như nhiều ca sĩ – nhạc sĩ khác, thường ngày anh bị dân mạng chê bai đã hết ý tưởng, nhưng rồi lại thường xuyên "vả mặt" họ.

 

Từ sau lần viết ca khúc "Thích em", album này của Lăng Triệt chưa phát hành mà đã khiến mọi người mong ngóng. Nhờ tổ chương trình, ngay khi giai điệu vang lên, bình luận trực tiếp liền đồng loạt say mê:

 

[ Tai tôi mang thai rồi huhuhu ]

 

[ !! ]

 

[ Aaaa nghe hay đến rơi nước mắt!! ]

 

[ Bài này tên gì thế!!! ]

 

[Auwwww!!! ]

 

[ Trong vòng một phút tôi muốn biết hết mọi thông tin về bài này! ]

 

[ Cảm giác thật trong trẻo ]

 

[ Mẹ ơi con muốn yêu rồi ToT ]

 

"Hắt xì....."

 

Tiếng hắt hơi vang lên đột ngột.

 

[ Phụt hahahahahaha cười chết mất ]

 

[ Cả đoạn hỏng luôn!! Hahahaha ]

 

[ Nhóc con đáng yêu quá đi mất!! ]

 

[ Hahahahaha ]

 

[ Tình yêu, nghèo khổ và hắt hơi, là những thứ bạn không thể che giấu 【thông minh】 ]

 

[ Nhóc con nhất định muốn chui xuống đất rồi hahahaha ]

 

Qua tấm kính, có thể thấy mặt Hứa Đường Chu đỏ bừng, nhưng cậu lại ra vẻ bình tĩnh, như thể tiếng hắt hơi kia không phải do mình.

 

Omega có gương mặt "cao cấp" khi nghiêm túc thì rất dọa người, chỉ thấy cậu không chút biểu cảm, lấy khẩu trang trong túi ra đeo, rồi nháy mắt với Lăng Triệt, như đang nói: "Anh cứ tiếp tục đi."

 

Mọi người đều nhìn thấy, Lăng Triệt cười rồi.

 

Điệp khúc phải thu rất lâu mới xong.

 

Lăng Triệt cực kỳ khắt khe, với độ chính xác và cảm xúc trong giọng hát, anh kỹ tính đến mức b**n th**.

 

Buổi trưa nghỉ ngơi, Thích Mộc lại mang vài câu hỏi tới, bảo Hứa Đường Chu giao lưu với fan trong livestream. Lượng người xem online chưa từng có dấu hiệu giảm.

 

Thậm chí khi Hứa Đường Chu muốn đi vệ sinh cũng dấy lên một làn sóng nhỏ.

 

Hai người bị còng tay, đi đâu cũng phải cùng nhau.

 

Ra khỏi nhà vệ sinh, Hứa Đường Chu lại đeo khẩu trang, vành tai đỏ bừng, chẳng ai biết trong đó họ đã làm gì.

 

Đối diện làn đạn bình luận nói cậu xấu hổ, cậu nghiêm túc giải thích: "Tôi không phải, tôi không có. Tôi chỉ sợ lây cảm cho mọi người thôi."

 

[ Tôi tin rồi, thật sự tin rồi. ]

 

[ Nhóc con của chúng ta không hề ngại ngùng!!! ]

 

[ Ai? Ai nói nhó con bị anh trai nhìn thấy đi tè vậy? ]

 

[ Fan kiểu này nên bị block luôn! ]

 

[ Chu Chu của chúng ta trời không sợ đất không sợ, sao mà phải ngại ngùng chứ ]

 

[ Hahahahaha ]

 

Bình luận nhắc Hứa Đường Chu còn nhiệm vụ chưa hoàn thành, cậu giật mình: "Triệt thần hoàn thành hai cái rồi á?"

 

Lăng Triệt ở ngay cạnh, cầm lấy điện thoại: "Đừng nhắc nhở em ấy, không được gian lận."

 

[ Hahaha rõ ràng là anh trai không muốn nhóc con thắng ]

 

[ Trông nghiêm túc thế suýt nữa tôi tin rồi ]

 

[ Aida, tôi thấy Chu Chu thật sự chẳng làm xong được cái nào ]

 

[ Trình độ chưa đủ mà ]

 

[ Chu Chu không mở miệng, kiêu ngạo không ra tay ]

 

[ Nhóc con tuyệt đối không được ngại, sẽ thua đó!! ]

 

Hứa Đường Chu buồn rầu.

 

Nửa ngày nay cậu làm gì thế?

 

Nhìn Lăng Triệt bận rộn, nhìn làn đạn liên tục tràn màn hình, trông như cậu cũng bận, nhưng thực chất một nhiệm vụ cũng chưa hoàn thành. Đến cả Cừu Âm đang xem livestream cũng nhắn tin trêu cậu.

 

Cừu Âm: [ Sau này phải ít chơi điện thoại, anh nên chịu khó động não hơn chút. ]

 

Hứa Đường Chu: [ ? ]

 

Cừu Âm: [ Độ tương thích hoàn mỹ, anh cũng không thể chủ động trêu ghẹo một lần à? ]

 

Hứa Đường Chu như bừng tỉnh, cuối cùng đã get được.

 

Độ tương thích siêu cấp vô địch của họ không phải tự nhiên mà có.

 

Alpha có thể cảm nhận rõ ràng Omega của mình muốn gì. Vì thế trong những lúc mặt đỏ tim đập, Lăng Triệt luôn dễ dàng nắm bắt hết khát vọng của cậu.

 

Nhưng, không chỉ tin tức tố của Lăng Triệt có thể ảnh hưởng đến cậu, mà ngược lại... mùi hương của cậu đối với Lăng Triệt cũng có sức ảnh hưởng tuyệt đối.

 

Vì thế, sau khi nghe demo xong, chuẩn bị thu lại một câu, vừa bước vào phòng, Hứa Đường Chu đã dừng lại sau cánh cửa.

 

Lăng Triệt hơi ngẩn ra, Hứa Đường Chu lại kiễng chân hôn anh một cái.

 

Đó là góc khuất.

 

Từ ngoài nhìn qua kính không thể thấy sau cửa thế nào.

 

Mùi hương trên người Hứa Đường Chu khiến người ta mê mẩn.

 

Lăng Triệt nhận ra, nhưng không hôn lại.

 

"Không sợ lây cho anh à?" Alpha cố ý hỏi, như thể biết cậu muốn gì, nhưng lại cố tình không cho.

 

Quá đáng hơn, luồng khí nóng bỏng bá đạo như mặt trời trên người Alpha lặng lẽ ập tới, bao phủ lấy cậu.

 

Tuyến thể sau khi bị đánh dấu hoàn toàn của Hứa Đường Chu ngứa ngáy. Nó khẽ rung động, kín đáo mà khó kiểm soát.

 

Nó muốn bị cắn, bị l**m, muốn được đối xử dịu dàng lại thô bạo. Vết cắn mới sẽ chồng lên vết cũ, hết lần này đến lần khác, vĩnh viễn không biến mất.

 

"Nhóc con." Lăng Triệt lại mở miệng, giọng trầm hỏi: "Em muốn làm gì?"

 

Hứa Đường Chu thừa dịp không ai nhìn thấy, lén gian lận: "Em chỉ hỏi thử, anh có muốn hôn em không."

 

Loại mười giây đó.

 

Ánh mắt Lăng Triệt tối lại, nhưng vẫn cố tình nói: "Không muốn."

 

Hứa Đường Chu: "......"

 

Ai mà tin!

 

Lăng Triệt lại nói: "Anh sẽ dừng không được."

 

[ Hai người họ đâu rồi? ]

 

[ Aaaaa vào trong lâu quá!!! ]

 

[ Sau cánh cửa đó, mọi người ơi!!!! Sau cánh cửa họ làm gì vậy! ]

 

[ Muốn xem! ]

 

[ Tổ chương trình nhanh lên đi!! ]

 

[ Gấp chết tôi rồi! Anh ơi em nói cho anh biết, lén lút làm nhiệm vụ thế này không tính đâu!! ]

 

Thích Mộc nhận thấy có gì lạ, dùng giọng trêu chọc nói: "Bật thiết bị rồi nhé."

 

Làn đạn bình luận nhao nhao giục nhanh lên.

 

"Để chúng ta xem Zero Sugar đang làm gì nào." Cô mở thiết bị, vừa định gọi vào trong, thì hai người đã xuất hiện trên màn hình.

 

Trông có vẻ bình thường.

 

Mọi người đều nhìn ra mặt Hứa Đường Chu đỏ rực, ai cũng tưởng tượng họ đã làm chuyện không thể nói ra sau cửa, chẳng ai biết cậu chỉ bị bắt nạt nên tức đến đỏ mặt mà thôi.

 

Hứa Đường Chu cảm thấy thật quá khó khăn.

 

Sau đó Lăng Triệt tiếp tục thu âm, còn cậu thì đeo khẩu trang ngủ.

 

Dừng không được gì đó, cậu không dám nghĩ... Lăng Triệt thật sự cái gì cũng dám nói!!

 

Một đoạn ngắn thôi, lần này Lăng Triệt thu lại rất nhanh, trước sau chỉ mất nửa tiếng.

 

Nhưng Hứa Đường Chu thì đã thật sự ngủ gục trên chân anh.

 

Lăng Triệt đắp cho cậu một tấm chăn, giữ nguyên tư thế, không động đậy, chỉ lấy giấy bút chỉnh lại bản nhạc. Trong không gian yên tĩnh, khán giả livestream cứ thế nhìn họ suốt một buổi chiều.

 

Đây là buổi livestream cặp đôi ngôi sao yên ắng nhất lịch sử.

 

Thỉnh thoảng có người vào rồi ra, ra rồi vào.

 

[ Nhóc con tỉnh chưa? ]

 

[ Vừa uống thuốc chắc còn ngủ lâu ]

 

[ Chân anh trai chắc tê rồi, để em xoa cho anh!! ]

 

[ Hai người tình cảm quá 【rơi lệ】【rơi lệ】 ]

 

[ Chỉ mình tôi nhớ nhiệm vụ chưa hoàn thành à? ]

 

[ Hahahaha nhóc con ngủ gì mà ngủ! Mau dậy đi quẩy nào!! ]

 

[ Tôi ghen rồi, lần này thật sự ghen, chi tiết chứng minh tình yêu chân thật, đây là tình yêu thần tiên gì vậy ]

 

[ Zero Sugar cưng quá huhuhu]

 

Đèn vừa sáng lên, Hứa Đường Chu vì bệnh nên rất buồn ngủ cuối cùng cũng tỉnh.

 

"Thu âm xong rồi à?" Cậu chậm rãi ngồi dậy hỏi, "Mọi người đi hết rồi sao?"

 

"Đi rồi." Lăng Triệt kéo chăn cho cậu, "Chị Thích và mọi người vẫn ở ngoài."

 

Thích Mộc ở ngoài vẫy tay: "Chúng tôi vẫn ở đây nhé~ đếm ngược còn mười tiếng!"

 

Hai người vẫn bị còng tay, Hứa Đường Chu nhớ ra đang ghi hình chương trình, hai người họ vẫn phải tiếp tục.

 

Thế là cậu vươn vai muốn lấy lại tinh thần: "Còn lâu thế cơ à....."

 

Vươn vai mới nửa chừng, giây tiếp theo cậu đã bị Lăng Triệt ôm vào lòng.

 

Trong căn phòng yên tĩnh, chỉ nghe thấy Lăng Triệt ở bên tai hỏi: "Mệt sao?"

 

Làn đạn trong livestream lại bùng nổ.

 

[ Hahahaha Triệt thần tưởng Chu Chu đang làm nũng sao!!! ]

 

[ Người ta chỉ vươn vai thôi mà!! ]

 

[ Hahaha nhóc con đã hoàn thành một nhiệm vụ rồi nhé!! ]

 

[ Ngọt quá aaaaaa tôi thét lên!! Sao mà cưng chiều thế này!! ]

 

[ Tôi muốn yêu rồi! ]

 

[ Anh trai ôm em với!! ]

 

[ Nhó con: Tôi vừa hoàn thành một cái rồi? ]

 

Hứa Đường Chu nhanh chóng phản ứng, lập tức ôm lại Lăng Triệt.

 

Có lẽ vì trời đã tối, cậu bỗng chỉ muốn sớm về nhà, cùng nhau xem phim, trò chuyện một chút, còn hấp dẫn hơn bất kỳ nhiệm vụ nào.

 

"Chúng ta về nhà đi." c** nh* giọng nói, "Không làm nhiệm vụ nữa."

 

Cậu không biết nhiệm vụ của Lăng Triệt là gì. Cũng chẳng còn muốn hoàn thành của mình nữa.

 

Có thể, nhưng không cần thiết.

 

Nhưng Lăng Triệt lại buông cậu ra: "Không được bỏ cuộc giữa chừng."

 

Vừa dứt lời, Hứa Đường Chu đã cảm thấy mình bị hôn nhẹ một cái.

 

Hứa Đường Chu: "?!"

 

Thích Mộc và mọi người huýt sáo.

 

Đầu óc Hứa Đường Chu trống rỗng.

 

Cậu không dám tưởng tượng làn đạn trong livestream sẽ bùng nổ đến mức nào.

 

Lăng Triệt lại cúi xuống hôn.

 

Lần này họ hôn rất lâu.

 

Rồi cậu như nghe thấy Lăng Triệt nói: "Anh yêu em."

 

Lăng Triệt lại nói thêm một lần nữa.

 

Lần này cậu nghe rõ ràng.

 

Người Alpha đã khiến cậu thương nhớ từ thuở thiếu niên, dịu dàng mà nghiêm túc nói: "Hứa Đường Chu, anh yêu em."

Bình Luận (0)
Comment