Chương 256
Một chiêu kia của Thời Lăng Siêu đã khiến cho Ngọc Tuyệt Tiêu bị bắn ngược lại , đồng thời cũng khiến cho lôi đài bị phá hủy phân nửa
Cũng may Cửu U Hoàng nhanh chân tránh đi mới không chịu chung kết cục với lôi đài , nhưng một góc áo của hắn đã bị lưỡi đao gió cắt rách
Ngọc Tuyệt Tiêu trở lại tay Cửu U Hoàng.
Hắn hơi xoay tiêu , ngay lập tức từ một đầu tiêu một lưỡi kiếm được phóng ra.
Từ một cây tiêu lúc này lại trở thành một cây kiếm
Nguyên lai bên trong Ngọc Tuyệt Tiêu có ẩn chứa lưỡi kiếm
Lần này hai bên đánh cận chiến.
Lưỡi thương và lưỡi kiếm va chạm vào nhau tạo thành những dòng năng lượng mạnh mẽ tỏa ra
Thời Lăng Siêu là Thiên Đạo , dù là đánh cận chiến hay là tầm xa đều là cao thủ.
Nhưng Cửu U Hoàng cũng không phải loại tầm thường.
Kỹ năng đánh cận chiến của hắn dày dặn y như một vị tướng quân trên chiến trường.
Hoàn toàn đánh ngang cơ với Thời Lăng Siêu !
Vốn dĩ những người khác có phần khinh thường Cửu U Hoàng nhưng lúc này cũng phải lau mắt mà nhìn
Trong tất cả Thiên Đạo , có một Thiên Đạo mà khiến cho tất cả những Thiên Đạo khác luôn muốn tránh mặt.
Đó là Thiên Đạo Địch Phong Đại Lục Địch Qua.
Bởi vì Địch Qua chính là một tên cuồng võ chính hiệu , chuyện mà hắn thấy vui nhất chính là mỗi ngày đều đi tìm kẻ thách đấu.
Chỉ cần nhìn thấy ai mạnh đều sẽ bị Địch Qua lôi đi đánh một trận.
Cho dù là Phổ Khắc khi nhìn thấy hắn cũng phải né mấy thước.
Lúc này nhìn trên lôi đài đang đánh kịch liệt như vậy , làm cho ý chí chiến đấu trong lòng hắn bùng lên , trong đôi mắt của Địch Qua cũng như đang có một ngọn lửa đang bập bùng !
"Ta cũng muốn lên đánh !"
Nói xong liền xông lên lôi đài , những người khác thấy vậy nhanh tay giữ hắn lại , thậm chí là còn trói hắn trên ghế
"Các ngươi trói ta làm gì ? Ta cũng muốn lên đánh !"
Nhìn trên lôi dài đang diễn ra trận đấu , hắn rất ngứa tay
"Đó mới chính là vấn đề đấy !"
"Người ta là đang đấu sinh tử chiến chứ có phải luận võ đâu , ngươi lên làm gì chứ ? Nộp mạng sao ?"
"Nhưng mà ta muốn lên ! Mau thả ta ra ! Ưm ưm !"
Vệ Khanh không khách khí dùng vải bịp miệng hắn lại.
Địch Qua chỉ biết bất lực giãy giụa
Đối với chuyện bên đó , Cửu U Huyền nhìn còn không thèm nhìn , đôi mắt vẫn luôn dán chặt lên lôi đài.
Tâm trí của nàng lúc này cũng chỉ ở trên đó !
Khác với Cửu U Huyền, mắt Hàn Dạ Minh vẫn luôn dán lên người nàng không rời một giây.
Trong đầu lúc nào cũng tự hỏi.
Tại sao nàng vẫn không nhìn hắn ?
"Khụ ! Tiểu tử ,có cần ta đổi chỗ cho ngươi không ?"
Bạch Phong Thần nhìn là biết đứa cháu của mình đang nghĩ cái gì , nên cũng không ngại đề nghị đổi chỗ.
Dĩ nhiên là Hàn Dạ Minh vui vẻ đồng ý !
Mặc dù Bạch Phong Thần từng nói với Cửu U Huyền là sẽ hủy bỏ hôn ước giữa hai người , nhưng trong thâm tâm hắn vẫn còn phần nào đó mong muốn hai người thành đôi !
Hai người đổi chỗ ngồi cho nhau , Hàn Dạ Minh ngay lập tức kéo ghế ngồi lại sát nàng , tay luồn qua ôm lấy hông nàng , cằm đặt lên vai nàng , miệng nở nụ cười
Tâm trí Cửu U Huyền lúc nào cũng đặt ở một phía căn bản không để ý đến cuộc đối thoại của bọn họ.
Đến lúc phản ứng lại thì đã không kịp né
Hành động này của Hàn Dạ Minh dẫn tới ánh mắt của không ít người.
Vệ Khanh chính là một tên nhiều chuyện , chỉ cần ở đâu có chuyện gì mới liền không thiếu phần của hắn
"Phu thê các ngươi muốn ân ái thì về nhà đóng cửa , ở đây người ta đang đấu sinh tử đấy !"
Nghe câu này người vui nhất chính là Hàn Dạ Minh.
Hắn không khỏi đưa ánh mắt tán thưởng cho Vệ Khanh như đang nói , ngươi nói rất đúng cho hắn
Thậm chí là còn không quên hôn lên má nàng một cái như là biểu thị chủ quyền.
Kết quả liền ăn ngay một bạt tay của Cửu U Huyền
"Vệ Khanh ,con mắt nào của ngươi thấy bọn ta là phu thê ? Ngươi nói cho ta biết để ta đào nó ra !"