Nhược Vi đến phòng bếp gặp Liễu thẩm (Liễu Lý thị đổi xưng hô thành Liễu thẩm) mọi chuyện đã chuẩn bị xong, nàng lấy cái ghế dựa ngồi xuống.
Làm bánh Trung Thu chỉ có mấy bước: bước 1: làm vỏ bánh. Bước 2: làm nhân. Bước 3: Lấy vỏ bánh bao nhân lại. Bước 4: tạo hình. Bước 5: trang trí mặt bánh. Bước 6: nướng…
Bánh Trung Thu cổ đại khẳng định là sẽ không đa dạng như bánh Trung Thu hiện đại, không biết hương vị bánh Trung Thu trong cung ra sao? Chắc là sẽ không dở. Nhưng bánh Trung Thu của dân thường thì sẽ không ngon được như vậy. Nhược Vi nghĩ tới hình ảnh bạc bay đầy trước mặt...
Liễu thẩm cùng làm bánh với Nhược Vi mấy ngày hôm nay nên kỹ thuật làm bánh cũng nắm chắc được mấy phần, hơn nữa nàng còn sửa chỗ sai cho thẩm ấy…
Không lâu sau, mấy người Liễu Vượng chuyển đồ tới. Mấy cái khuôn này là Nhược Vi tỉ mỉ vẽ ra, có hình bông hoa, hình trái cây…
Nhược Vi thấy mấy cái khuôn giống y như bức hình nàng vẽ thì nghĩ: tay nghề của mấy người này cũng quá tốt…
Đám Liễu Vượng mang đồ ra nhà sau, sau đó hỏi Nhược Vi muốn làm gì nữa không? Nàng suy nghĩ một chút rồi nói họ đi chặt một ít cây trúc về đây…
Nhược Vi tính dạy bọn họ dùng trúc làm hộp bánh thủ công… đến lúc đó bánh Trung Thu nhất định sẽ bán rất chạy…
Mấy ngày sau đó, Nhược Vi và Liễu thẩm nghiên cứu làm sao có thể làm bánh Trung Thu vừa ngon vừa đẹp mắt, vừa nhìn đã muốn ăn rồi…
Đào Đào thấy tỷ tỷ bận rộn thì cũng không làm phiền, cậu bé kéo Tiểu Mộc đi chơi…
Buổi trưa, Thụy ca trở về. Lúc ăn cơm, cậu bé nói mấy ngày nữa Lưu thẩm lên trấn trên mua bánh Trung Thu.
Lúc trước Lưu thẩm là hàng xóm nhà Nhược Vi, hai nhà thường xuyên qua lại với nhau. Nhưng sau này nhà Nhược Vi càng ngày càng khá thì họ cũng tránh xa hơn. Sau này Nhược Vi mới biết, thì ra bà ấy sợ người ta bàn tán là bà nịnh nọt nhà nàng…
Nhược Vi đặc biệt nói cho Lưu thẩm biết là không nên để ý lời ra tiếng vào, những người kia là ghen tỵ với quan hệ của bọn họ nên mới nói thế. Lúc Nhược Vi còn nghèo túng Lưu thẩm đã không bỏ rơi nàng thì tại sao lại vì mấy lời khích bác này mà rời xa nàng chứ...
Lại nói Lưu thẩm giúp nàng nhiều như vậy, cô làm sao có thể vong ơn phụ nghĩa chứ… nói một hết, nàng kết luận một câu là không thể cắt đứt quan hệ.
Lưu thẩm bị lời nói của Nhược Vi làm cảm động nên hứa từ nay về sau sẽ không để ý đến lời gièm pha nữa… lúc này Nhược Vi mới yên tâm.
Trên thực tế, lúc đầu nhà Lưu thẩm vẫn còn e dè nhưng về sau thì đã thân thiết như xưa.
Bây giờ là ngày nào Lưu thẩm cũng ghé sang nhà Nhược Vi, có đồ gì ngon cũng đem sang cho nàng, cho dù là đồ không bằng người ta nhưng cũng xem là một phần tâm ý của Lưu thẩm.
Nhược Vi suy nghĩ một chút, mấy ngày qua quên nói cho Lưu thẩm biết là nhà bọn họ không cần mua bánh Trung Thu, nhìn bộ dạng như muốn đi mua tới nơi của bọn họ thì cô mới chợt nhớ ra.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Nhược Vi nói với Liễu thẩm sang nhà Lưu thẩm nói với bọn họ là không cần mua bánh Trung Thu, đến lúc đó nàng đưa cho mấy cái là được.
Liễu thẩm mang theo tiểu Mộc đi đến nhà Lưu thẩm, bây giờ quan hệ của hai người khá tốt, thường xuyên nói chuyện phiếm thêu thùa với nhau. Nhà Lưu thẩm cũng thường đến nhà nàng chơi nên bây giờ nhà nàng rất náo nhiệt.
Nhược Vi nghĩ nếu lúc đó tiệm không xoay sở kịp thì xin Lưu thẩm giúp một tay, bọn họ cũng kiếm được chút đỉnh để trang trải cuộc sống.
Liễu thẩm đem lời của Nhược Vi truyền lại cho Lưu thẩm nghe. Mọi người trong nhà Lưu thẩm cho là mình quá lợi dụng cô nên không muốn nhận.
Nhưng Liễu thẩm nói: “Tiểu thư nói muốn đưa thì nhất định sẽ đưa tới, nếu như các ngươi không nhận thì lúc đó tiểu thư sẽ cảm thấy các ngươi xem thường đồ tiểu thư cho. Sau này các ngươi có cho tiểu thư thứ gì thì nàng cũng sẽ không nhận… Tiểu thư là hạng người gì chẳng lẽ Lưu tẩu không biết sao.”