Cũng đã được ba tháng rồi, Nhược Vi ngồi ở trong phòng, nghe tiếng gió từ bên ngoài đạp vào, toàn thân có loại cảm giác lạnh râm ran, Nhược Vi không sợ trời không sợ đất chỉ sợ quá nóng hoặc quá lạnh.
Trong mấy tháng này, Nhược Vi làm rất nhiều chuyện, càng ngày càng gần với mục tiêu của Nhược Vi rồi.
Hiện tại đang xây phòng ốc ở sơn cốc, thỉnh thoảng Nhược Vi sẽ ở lại đó mấy ngày.
Mà nay hai mươi bốn người do Quái lão đầu tìm đến làm hộ vệ cho Nhược Vi trải qua huấn luyện mãnh liệt ở đây cũng đã càng ngày càng mạnh.
Thụy Ca cùng Đào Đào đã cao thêm một chút rồi, sau khi được Nhược Vihuấn luyện năng lực của mấy người Liễu Vượng cũng càng ngày càng tốt hơn, khí thế trên người cũng càng ngày càng mạnh.
Nghĩ tới những điều này trong lòng Nhược Vi rất thỏa mãn, dựa theo tiến độ như bây giờ, chuyện Nhược Vi muốn làm cũng sắp thực hiện được rồi.
Đồng thời tình cảm của Nhược Vi cùng Hiên Viên Hạo cũng theo thời gian càng ngày càng sâu sắc hơn. Hiện tại hai người đã rất là ăn ý rồi, chỉ với một ánh mắt là có thể hiểu được ý tứ của đối phương.
Ngày hôm qua Hiên Viên Hạo trở lại kinh thành, Hiên Viên Hạo không muốn trở về Kinh Thành ăn lễ mừng năm mới, nhưng không ngờ ở Kinh Thành đột nhiên có việc gấp đòi Hiên Viên Hạo hồi kinh.
Vì vậy ngày hôm qua Hiên Viên Hạo đã thu thập xong hành lý để hồi kinh.
Bây giờ cũng gần đến lễ mừng năm mới, Nhược Vi đang lên kế hoạch ăn mừng năm mới như thế nào.
Lập danh sách những thứ cần mua, Nhược Vi xoa xoa bả vai đau nhức.
Đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào, Nhược Vi đứng dậy mở cửa đi ra ngoài, không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, bình thường vốn dĩ cũng không xuất hiện tình huống như thế.
Huống chi mọi người đều biết tính khí Nhược Vi, vốn không thích nhiều chuyện, vì vậy Nhược Vi nghĩ phải xảy ra chuyện lớn gì đó mới có thể ồn ào như vậy được.
Hơn nữa giờ phút này trong lòng Nhược Vi lại mơ hồ có dự cảm xấu. Tâm đột nhiên có chút hoang mang rối loạn.
“Tiểu thư, tiểu thư, không xong rồi.” Lúc Nhược Vi đang cảm giác không đúng, bên ngoài truyền đến giọng nói của Xuân Phân. Hiện tại bởi vì bốn người Xuân Phân đã được huấn luyện một thời gian, cho nên liền thay phiên ở lại nhà phục vụ Nhược Vi, nửa tháng đổi người một lần. Mỗi lần chỉ có một người xuống núi.
Lần này là Xuân Phân. Nhược Vi nghe giọng nói của Xuân Phân phía bên ngoài, trong lòng run lên, quả nhiên đã xảy ra chuyện, cũng không biết là xảy ra chuyện gì.
Nhược Vi nôn nóng chạy ra ngoài, thấy mặt Xuân Phân đang rất lo lắng chạy về phía bên này.
Xuân Phân thấy tiểu thư nhà mình lo lắng chạy từ gian phòng ra, vội vàng chạy đến trước mặt Nhược Vi.
“Xuân Phân rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Nhược Vi nôn nóng đặt câu hỏi.
“Tiểu thư, là Hiên Viên công tử xảy ra chuyện, mới vừa rồi a Phúc phái người tới đây nói.” Cả gương mặt Xuân Phân gấp gáp mà nói.
Nhược Vi nghe thấy Hiên Viên Hạo đã xảy ra chuyện, cảm thấy trước mắt bỗng tối sầm, chân đứng không vững.
Xuân Phân thấy tiểu thư nhà mình sắp ngã tới nơi, vội vàng đỡ lấy. “Tiểu thư, người làm sao vậy?”
Nhược Vi nghe giọng nói nôn nóng của Xuân Phân mới phục hồi lại tinh thần. Chuyện gì đã xảy ra, Hạo ca ca không phải ngày hôm qua đã xuất phát đi đến kinh thành sao, đã xảy ra chuyện gì rồi.
A Phúc phái người tới nói, có phải Hạo ca ca đã quay trở về rồi hay không? Nhược Vi nôn nóng chạy đến nhà Hiên Viên Hạo.
Xuân Phân thấy tiểu thư nhà mình chạy cũng chạy theo.
Trong đầu Nhược Vi lướt qua những hình ảnh từ khi quen biết Hạo ca ca đến nay, hình ảnh Hạo ca ca dịu dàng vuốt tóc nàng một lần lại một lần hiện lên trong đầu.
Nước mắt làm mơ hồ tầm mắt, Nhược Vi lần đầu tiên cảm thấy lòng của mình đau như vậy, hô hấp lại khó khăn như vậy.
Đến nơi, Nhược Vi dùng sức đập cửa chính, nóng lòng gào thét.
Xuân Phân theo ở phía sau nhìn thấy, cũng vội vả giúp gõ cửa chính, từ trước tới nay chưa từng gặp qua cái bộ dáng này của tiểu thư nhà mình, Xuân Phân nhìn bộ dạng tiểu thư nhà mình đau lòng như vậy mà có chút chua xót.
Rốt cuộc lúc Nhược Vi sắp không kiềm chế được nữa, cửa lớn mở ra, Nhược Vi cũng không nhìn người ra mở cửa này mà trực tiếp chạy về hướng phòng của Hiên Viên Hạo.
Bởi vì chạy nhanh quá không có nhìn đường, Nhược Vi vấp bậc thang té trật chân rồi.
Nhưng Nhược Vi lại không cmar thấy đau đớn gì, bò dậy tiếp tục chạy về phía trước, Xuân Phân lo lắng theo sau.
Thật vất vả mới đến cửa phòng của Hiên Viên Hạo, Nhược Vi đột nhiên ngừng lại, Xuân Phân không hiểu tại sao đột nhiên tiểu thư lại như thế, không phải mới vừa rồi rất vội vàng sao? Bây giờ tại sao lại không vào trong?