Tiểu Thư Hoàn Hảo Và Công Tử Lạnh Lùng

Chương 47

Cả cái lớp lại “ Ồ!” lên một tiếng, còn Thanh Thúy mắt trợn trắng bấu vào cái bàn. Gì chứ? Sao lại là con nhỏ đó? Người đó phải là nhỏ, là “ Miss Teen” như nhỏ mới đúng! Tại sao lại là con nhỏ chảnh chọe Yến Nguyên đó chứ?

- Thưa cô! Em phản đối! – Thanh Thúy mạnh dạn đứng lên nói.

- Tại sao phản đối? – Cô My khó hiểu nhìn nhỏ.

- Em muốn đại diện tham gia phần thi đó nên muốn cạnh tranh công bằng với Yến Nguyên. Cô để cả lớp bỏ phiếu cho chúng em đi ạ, ai nhiều phiếu hơn sẽ thắng!

- Các em có đồng ý không? – Cô My quay qua hỏi cả lớp thì lần nữa cả đám “ Dạ!” cho một phát kinh trời.

Bỏ phiếu? Cạnh tranh công bằng? Được! Muốn chơi thì Yến Nguyên tôi chơi với cô! Cái tên Nam Phong đó rồi sẽ biết tay mình!

Cuộc bỏ phiếu được bắt đầu. Sau một hồi vật vã giữ trật tự cho “ cái chợ mini” và căng con mắt ra kiểm phiếu, bây giờ cô My đã cầm kết quả trên tay.

- Ehèm! Sỉ số lớp ta tính thêm Phương Linh sẽ là 28, nhưng vắng mặt Bảo Khánh nên cô sẽ thay vào phiếu đó! Trừ Yến Nguyên và Thanh Thúy, chúng ta có 26 phiếu bầu…

Cô My nói đến đây thì quay xuống nhìn cái lớp đang nín thở chờ đợi kết quả.

- Ê Vy! Theo mày ai sẽ thắng? – Mỹ Ngọc.

- Chị tao sẽ thắng! – Yến Vy mỉm cười tự tin nhìn Yến Nguyên, nhỏ cũng đã bỏ phiếu cho chị nhỏ mà.

Đùng!

Đầu Mỹ Ngọc bị sét đánh trúng một phát, mắt muốn rớt ra ngoài! Chị sao? Nghe ghê quá! Chuyện gì đang xảy ra thế hả? Có ai nói cho nhỏ biết không?

- Và bây giờ cô sẽ công bố kết quả! Thanh Thúy………..* Cô My kéo dài từ ngữ ra*…… 12 phiếu! Tức là Yến Nguyên sẽ đại diện cho Queen lớp ta để tham gia lễ hội với số phiếu bầu cử là 14 phiếu! Cho một tràng vỗ tay chúc mừng Yến Nguyên nào các em!

Cả lớp vang lên tiếng vỗ tay vang dội, Yến Vy phấn khởi cười thật tươi. Thanh Thúy và Phương Linh tức tới mức trán và mu bàn tay nổi gân xanh. Bên này, có 2 ánh mắt đang nhìn nhau kịch liệt, tưởng chừng như có dao và kiếm đang “ chém” lẫn nhau.

- Được rồi! Tiếp theo sẽ là phần chọn ra người đại diện tham gia phần thi song tấu piano và vẽ tranh trong khoảng thời gian quy định! Phần song tấu piano cần 2 bạn và phần vẽ tranh cần 1 hoặc 2 bạn đều được! Có ai xung phong không? – Cô My nhìn xuống lớp.

Phương Linh và Thanh Thúy nhìn nhau, tự tin giơ tay lên.

- Phương Linh, Thanh Thúy! Hai em muốn đăng ký phần thi nào?

- Thưa cô, bọn em muốn đăng ký phần thi piano! – Phương Linh cười hiền nhìn cô My nói.

Nhỏ vừa dứt lời, một cánh tay thon dài trắng ngần giơ cao lên, cả cái lớp lại nhốn nha nhốn nháo cả lên, ngoại trừ Yến Vy đang cắm đầu cắm cổ giải quyết nốt mấy bài tập.

Thanh Thúy và Phương Linh trừng trừng 2 cặp mắt nhìn Yến Nguyên.

- Em có ý kiến gì sao Nguyên? Hay em muốn tham gia phần thi piano? – Cô My cũng tỏ ra khó hiểu. Rõ ràng Yến Nguyên vừa được đại diện tham gia phần thi “ King And Queen’, chẳng lẽ muốn tham gia tiếp.

Yến Nguyên thu lại cánh tay, quay nửa gương mặt lại liết nhìn Yến Vy rồi nói:

- Em muốn đề cử Yến Vy tham gia phần thi piano! Chắc Yến Vy sẽ đồng ý, NHỈ?

Vừa nghe tới tên mình, Yến Vy ngơ ngác ngẩn đầu lên, hỏi:

- Cái gì?

Nhỏ vừa hỏi xong, cả cái lớp phá lên cười một lượt, khóe miệng Yến Nguyên lại vẽ ra một đường cong thỏa mãn.

Cô My nhìn biểu hiện ngơ ngác của Yến Vy, tằng hắng một tiếng rồi nói:

- Yến Nguyên đề cử em thi song tấu piano, em có ý kiến gì không? Nếu không đồng ý thì Thanh Thúy và Phương Linh sẽ phụ trách phần này!

- Vậy sao? Vậy cứ để 2 người đó thi! Em không tham gia! – Yến Vy tỉnh bơ nói.

- Vy! Thi piano! – Lời nói như mệnh lệnh của Yến Nguyên vừa kịp thốt ra khiến cho Yến Vy lạnh người, còn cả lớp 11a3 gần như trợn ngược cả mắt. Nhớ lúc trước còn “ kị” nhau lắm mà?!

- Chi… chị! Nhưng em không… không biết đánh đàn! – Yến Vy cuối sầm mặt nói ra, nhỏ ngại tới mức muốn đào lỗ mà chui xuống.

- Ây dà! Người không biết chơi piano thì làm sao mà thi đây?! – Phương Linh nói bông nói vơ.

- Phải! Cô à, 3 năm trước em cũng đã đại diện cho lớp thi phần thi tài năng và có giải, vì vậy năm nay em cũng muốn đại diện cho lớp đi thi! – Thanh Thúy “ phụ họa” thêm.

Yến Nguyên đứng phắt dậy nhìn Thanh Thúy và Phương Linh, một ánh nhìn xuyên thấu tâm can khiến hai nhỏ rùng mình. Sau đó lại quay qua chỗ Yến Vy đang cúi sầm mặt, khóe miệng cười một cách… kinh dị.

“ Là em tôi, cô phải biết chơi piano!”. Yến Nguyên thoáng qua một suy nghĩ rồi nói:

- Không sao hết! Còn những 2 tuần, chị sẽ dạy cho em đàn! Còn nữa, lần này cứ để cho Yến Vy thách đấu với 2 cô, nếu nó thắng, tôi và nó sẽ thi phần song tấu piano, nếu thua thì ngược lại! Sao hả, Yến Vy?

Nghe Yến Nguyên xưng “ chị”, cả cái lớp muốn té ghế vì sốc. Còn Yến Vy thì muốn nhảy lên ôm lấy Yến Nguyên một cái tuy biết rằng cô đang đóng kịch.

- Được! Em sẽ tham gia thách đấu! – Yến Vy nói xong còn cười thật tươi nhìn Yến Nguyên, cô cũng nhết khóe miệng đáp lại sự vui mừng của nhỏ.

- Được! 1 tuần sau, ở phòng nhạc cụ của trường. Bản Moonlight Sonata của thiên tài âm nhạc Beethoven! Ok? – Phương Linh kênh mặt nói, là nhỏ đang xem thường Yến Vy và cả Yến Nguyên.

- Không thành vấn đề! Tôi thay Yến Vy nhận lời! – Yến Nguyên nói xong liền ngồi xuống tiếp tục nghe nhạc.

Thanh Thúy và Phương Linh nghiến răng keng kít lườm Yến Nguyên. Con ả đó, phải cho nó biết tay mới được! Còn lâu mới bì được với bọn này! Hứ!

- Vậy là thông qua 2 tiết mục! Còn phần thi vẽ tranh trong thời gian quy định, có ai xung xong không? – Cô My ngó đông ngó tây để tìm gương mặt đại biểu.

1 phút…

2 phút…

3 phút…

Chợt một cánh tay vụt lên, chủ nhân của nó thì từ nãy giờ vẫn im lặng quan sát mọi chuyện xảy ra.
Bình Luận (0)
Comment