Tiểu Thư Hoàn Hảo Và Công Tử Lạnh Lùng

Chương 94

Phần thi của khối 10 trôi qua nhanh chóng, và đương nhiên người gây ấn tượng mạnh nhất là Quang Sơn – Hà My. Quang Sơn mặc bộ vest kiểu Pháp màu café, tóc chải theo phong cách Hoàng gia Anh. Hà My mang theo một nụ cười kín đáo khoác tay Quang Sơn, trên người là bộ váy dạ hội mà xanh da trời.

Ngay khi phần thi của các đại diện “ King And Queen” của khối 10 kết thúc thì mở màn cho khối 11 là Bảo Khánh – Diệu Anh.

Cả hai khoác tay nhau đi một vòng chào mọi người, bên dưới thì hò reo không ít vì cô vũ. Cuối cùng hai người dừng lại, bình tĩnh chờ đợi câu hỏi sắp được đặt ra của các học sinh.

Người hỏi Diệu Anh là một học sinh lớp 12. Câu hỏi như sau:

- Bạn sẽ làm gì nếu tôi yêu cầu bạn diễn tả màu hồng cho một người mù?

Sau khi câu hỏi kết thúc, ánh mắt Diệu Anh linh hoạt đảo một vòng, miệng nở một nụ cười thân thiện rồi nhận lấy micoro, nhã nhặn trả lời:

- Nếu như bạn yêu cầu tôi điều đó thì e là tôi sẽ ôm người mù kia. Vì màu hồng giống như cái ôm, rất ấm áp.

Cô vừa dứt lời thì bên dưới liền truyền tới một tràng tiếng vỗ tay tán thương giòn giã. Câu trả lời kia, thử hỏi ai có thể bóp méo hay bắt lỗi. Quả là người con gái khéo léo đến bất ngờ.

Sự khôn ngoan của Diệu Anh khiến Bảo Khánh cảm thấy rất hài lòng. Cậu hơi cúi xuống nói với Diệu Anh:

- Đêm nay, tớ tin chúng ta sẽ thắng!

- Tớ thì không nghĩ rằng xếp số 2 là chúng ta! – Cô nửa đùa nửa thật cười nói. Hơi tự tin thì có gì không tốt?

Bây giờ thì tới lượt câu hỏi dành cho Bảo Khánh. Người hỏi là đại diện lớp 10. Câu hỏi như sau:

- Thứ tình cảm nào mà bạn cho là thiêng liêng nhất?

- Tình cảm gia đình! – Bảo Khánh không chần chừ trả lời ngay. Mà Diệu Anh chỉ cảm thấy ngại ngùng với câu trả lời này. Bời vì cậu đã từng nói nhất định sẽ cưới cô, nên không nhất thiết phải là tình yêu. Người một nhà thì chính là tình cảm gia đình. Mặc dù cô chưa nói mình đồng ý, nhưng cũng đã đi gần hết quãng đường của câu trả lời còn gì.

- Tại sao? – Đại diện lớp 10 hỏi dồn.

- Vì tất cả những tình cảm khác đều dẫn đến tình cảm gia đình. Tình yêu thì hai người sẽ trở thành người một nhà. Tình bạn thì sẽ coi nhau như người thân! Thử hỏi, tình cảm gia đình không trên hết thì là gì? – Bảo Khánh lật ngược tình thế, ôn hòa hỏi ngược lại người đại diện lớp 10. Người đại diện lớp 10 thầm cười một tiếng, sau đó khẽ gật đầu. Đây chính là biểu hiện khi đã có được câu trả lời vừa ý.

Cũng như Diệu Anh, Bảo Khánh cũng nhận được một tràn tiếng vỗ tay. Cặp đôi nào kết thúc phần ứng xử của học sinh đưa ra thì phải lui vào trong cánh gà chờ kết quả, Bảo Khánh và Diệu Anh cũng không ngoại lệ.

Bảo Khánh và Diệu Anh đi vào trong, sau vài ba lượt thi nữa thì Khải Hoàng cùng Nguyệt Cầm đi vào. Hai người đi tới chỗ Bảo Khánh và Diệu Anh bắt chuyện.

- Chào hai em! – Nguyệt Cầm cười thoải mái với Bảo Khánh và Diệu Anh.

- Chào chị! – Trong khi Diệu Anh nho nhã đáp lại thì Bảo Khánh cũng gật đầu một cái.

- Lúc nãy xem hai em ứng xử, rất tốt nha! – Nguyệt Cầm cười.

- Chuyện bình thường thôi mà! – Bảo Khánh đáp, lại kéo Diệu Anh xíc lại gần cậu.

- Nguyệt Cầm nói không sai đâu, hai người không thế vẻ mặt của ban giám khảo sao? Xem ra đêm nay hai người chắc chắn là đại diện cho khối 11 rồi! – Khải Hoàng.

- Cũng mong là vậy! – Diệu Anh cười cười một cái.

- À! Hai chúng tôi sang kia một chút, hẹn hai em ở vòng trong! – Nguyệt Cầm rất tự tin nói, sau đó kéo Khải Hoàng hướng sau lưng Bảo Khánh cùng Diệu Anh mà đi.

Khi bóng dáng hai người đó đã khuất sau khúc quanh, Bảo Khánh mới lên tiếng:

- Xem ra cô gái tên Nguyệt Cầm đó không đơn giản!

- Ừ. Lại còn rất tự tin. Theo cậu thì, chúng ta có cơ hội đấu với họ không hả? – Diệu Anh.

- Chẳng phải đã nói chúng ta không thích hợp cho hạng 2 rồi sao? Hơn nữa tớ cũng muốn biết thực lực của hai người kia! – Bảo Khánh có vẻ rất hứng thú.

- Nhanh thôi sẽ biết! – Diệu Anh nói xong thì cả hai cũng cùng nhau chờ đợi kết quả.

20ph sau, MC của chương trình đêm nay đã cùng một số đại diện học sinh của các khối thay mặc cho hội trưởng hội học sinh và hội phó kiểm phiếu. Hội trưởng Khải Hoàng thì là người tham gia nên không được phép làm việc này, Thanh Thúy thì đi đâu không rõ, đại khái là từ khi mở màn đến giờ hoàn toàn không thấy bóng dáng của nhỏ.

( T/g: *Vuốt cằm*Chẹp chẹp*: Qúa đáng tiếc, quá đáng tiếc cho người mà các anh chị đang tìm…)

Rất nhanh sau đó, kết quả đã được thông qua ban giám khảo và sẽ được 2 MC công bố.

2 MC một nam một nữ cầm kết quả trên tay, đứng trên sân khấu, vẻ mặt rạng rỡ nói vào micoro:

- Người tôi đọc tên sau đây sẽ là hai đại diện cho khối 10 bước tiếp vào trong. Xin chúc mừng… Quang Sơn – Hà My với tổng số 45% số phiếu bầu của học sinh toàn trường dành cho khối 10! Mời hai em lên sân khấu! – MC nữ nói xong thì phía dưới liền truyền đến tiếng vô tay chúc mừng rôm rả.

Ngay lập tức từ hàng ghế đặc biệt phía dưới, một cô gái mặc váy màu xanh da trời khoác tay một chàng trai có vẻ ngoài rất ư là ưa nhìn bước lên. Quang Sơn cùng Hà My đứng trên sân khấu, cúi người chào ban giám khảo rồi cũng hướng những học sinh phía dưới gật đầu.

- Và tiếp theo sẽ là đại diện cho học sinh khối 11. Xin chúc mừng Bảo Khánh – Diệu Anh với tổng số 78% số phiếu bầu của học sinh toàn trường dành cho khối 11. Mời hai em lên sân khấu! – Lần này đến lượt MC nam lên tiếng.

Không giống như Quang Sơn và Hà My, Bảo Khánh cùng Diệu Anh sau khi đứng dậy liền xoay người gật đầu với học sinh một cái rồi mới bước lên sân khấu, cả hai cũng không quen chào hỏi ban giám khảo bên cạnh. Mà dường như tiếng vỗ tay đối với họ còn vang dội hơn cả Quang Sơn và Hà My rất nhiều.

Nụ cười treo nơi khóe miệng của cả hai vô cùng đẹp, vô cùng rực rỡ, rực rỡ khiến người khác xém chói mắt. Bây giờ Bảo Khánh cùng Diệu Anh đều có chung suy nghĩ, đó là chờ Khải Hoàng và Nguyệt Cầm sẽ là đại diện cho khối 12. Cuộc tranh tài này xem ra đã khơi dậy hứng thú bị thử thách trong người bọn họ. Chắc chắn sẽ là cuộc so tài nảy lửa mà.

Và đúng như suy nghĩ của Bảo Khác và Diệu anh, cũng như kết quả dự đoán “ngầm” của học sinh trong trường, Khải Hoàng và Nguyệt Cầm chính là cặp đôi đại diện cho khối 12 với tổng số phiếu bầu ngang ngửa với Bảo Khánh và Diệu Anh: 78% số phiếu bầu của học sinh toàn trường dành cho khối 12.

Nguyệt Cầm mặc bộ vái màu tím đuôi cá, cùng tông màu với bộ vest của Ý mà Khải Hoàng đang mặc. Cả hai người bọn họ nhìn vô cùng xứng đôi và giống như đang hẹn hò khi chọn quần áo cùng tông màu như thế này. Bảo Khánh và Diệu Anh nhìn bọn họ, rồi lại cùng tráo đổi ánh mắt cho nhau.

“ Bọn họ rất cừ!” – Diệu Anh mỉm cười, còn ánh mắt thì đang nói.

“ Chúng ta cũng không dễ dàng thua!” – Bảo Khánh nắm chặt tay cô, cũng nói bằng ánh mắt.

“ Nhất định!” – Đây là suy nghĩ của cả hai.

Những ánh đèn khác lúc này được làm mờ, chỉ chừa lại những ánh đèn rọi trực tiếp lên ban giám khảo cùng 3 cặp đôi đại diện để tranh tài cho ngôi vị “King and Queen”.

3 cặp đôi, 3 phong cách, 3 thần thái khác nhau.

Quang Sơn và Hà My là một sư tinh tế trong ánh mắt và thái độ.

Khải Hoàng cùng Nguyệt Cầm là một sự đồng bộ và phối hợp một cách hoàn mỹ.

Còn Bảo Khánh và Diệu Anh chính là sự tự tin pha một chút đắt cùng tôn nghiêm đến mức làm người ta có cảm giác với không tới.

Dường như những thứ đó đang chứng tỏ một điều: Bảo Khánh và Diệu Anh nổi trội hơn. Không phải vì họ đẹp hơn hay họ giàu có hơn, mà bởi vì những con người như họ, sinh ra đã có một khí chất gọi là “vương giả”, là “quý tộc”.

Nếu nói bây giờ họ đứng ở đây sẽ khiến cho mọi người có cảm giác gì đó ấm áp và thân thiện qua hai nụ cười đó thì nếu đổi lại là Nam Phong và Yến Nguyên thì sẽ là cảm giác bị bức bách, bị khí thế của hai người làm cho rụt rè, thậm chí đâm ra sợ hãi.

Ấm áp, vẻ ngoài thân thiện, nụ cười khéo léo, thái độ hòa nhã của Bảo Khánh và Diệu Anh đối lập gần như là hoàn toàn với sự thờ ơ pha một chút khinh đời, ánh mắt sâu như vực thẳm và nụ cười bí ẩn của Nam Phong cùng Yến Nguyên. Nhưng cũng chính những thứ này đã tạo ra một vẻ đẹp rất riêng giữa 4 người – 2 cặp đôi bọn họ. Không có khái niệm ai hơn ai, chỉ có thái độ ai khác ai.

Trở lại với cuộc thi, không khí đã nóng lên từng giây. 3 cặp đôi, 6 người, tất cả bọn họ đang chờ đợi một màn thi gây cấn, nghẹt thở và ngang tài ngang sức.
Bình Luận (0)
Comment