Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1018


Cửu Sắc Lôi Kiếp liên tục bị rút ra, sau khi đảo quanh một vòng khắp cơ thể Lạc Nam để rèn luyện, mới ngoan ngoãn tiến vào đan điền để Kiếp Lôi Đỉnh hấp thụ…
Đế Cấp Thượng Phẩm Pháp Bảo Cửu Thiên Lôi Kỳ đang chậm rãi suy yếu, lực lượng của nó đang bị rút ra, đồng nghĩa với từ một kiện Đế Cấp Pháp Bảo trở thành vật vô dụng…

Bảy ngày sau…
Kiếp Lôi Đỉnh bên trong đan điền to hơn một vòng so với trước đó, xung quanh nó là Cửu Sắc Lôi Kiếp dữ tợn rít gào, uy phong đến cực điểm.

Tương tự, Cửu Thiên Lôi Kỳ đã trở nên ảm đạm không chút ánh sáng, trở thành một đống kim loại mục nát…
“Ta đột phá ngày càng khó…”
Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, sắc mặt nghiêm túc, lại không mấy hài lòng.

Luyện hóa năng lượng của một kiện Đế Cấp Thượng Phẩm, sở hữu Cửu Sắc Lôi Kiếp, vậy mà cả tu vi Tiên và Thể của hắn vẫn dậm chân tại chỗ.

Tiên Tu vẫn ở Địa Vương, mà Thể Tu vẫn ở Thiên Thể Vương…
Đương nhiên, mặc dù không đột phá cảnh giới tiếp, nhưng tiến bộ là điều chắc chắn, rút ngắn quá trình đột phá cả Tiên và Thể cho Lạc Nam.

Nhất là Thể Tu, chỉ còn thiếu một chút rèn luyện nữa sẽ đột phá Thể Tôn…
Nghĩ tới đây, Lạc Nam lập tức có chỗ để rèn luyện…
“Vào Loạn Hư Tháp!”

Rời khỏi Linh Giới Châu, Lạc Nam không nói tiếng nói, một đường bước thẳng vào Loạn Hư Tháp.

Đập vào mắt Lạc Nam, không gian một mảnh đen kịch, hư không loạn lưu gào thét, như từng cái lốc xoáy không gian, bên trong ngồi vài nữ đệ tử của Làng Nhất Thế đang rèn luyện thân thể.

Lạc Nam cũng không quấy rầy các nàng, nhẹ nhàng tiến thử vào một vùng hư không loạn lưu.

KENG KENG KENG…
Hư không cắt ngang da thịt của hắn như động phải kim loại sắt bén, một chút tác động cũng không có.

Lạc Nam gật đầu, tầng đầu tiên của Loạn Hư Tháp là giành cho Ngọc Thể rèn luyện, hắn thân là Thể Vương Viên Mãn đương nhiên chắc có chút hiệu quả nào.

Lướt ngang mà qua, tiến vào tầng hai giành cho Thể Vương tu luyện, hư không loạn lưu ở đây vẫn không trợ giúp được gì cho hắn.

Đến tầng thứ ba thuộc về Thể Tôn rèn luyện, ở tầng này toàn bộ Làng Nhất Thế hiện nay chỉ có Âu Dương Thương Lan, Kiều Tố Tố và Đình Manh Manh dám vào, bất quá lúc này các nàng đang bế quan tu luyện vũ kỹ, nên tầng ba không một bóng người.

Mặc dù hư không loạn lưu ở tầng ba thuộc về Thể Tôn rèn luyện, nhưng thân thể Lạc Nam vốn dĩ mạnh mẽ hơn Thể Tu đồng cấp rất nhiều, nơi này chỉ miễn cưỡng làm xướt vùng ngoài da của hắn mà thôi.

Bước đến tầng thứ tư giành cho Thể Đế Sơ Kỳ rèn luyện, Lạc Nam ánh mắt hơi co lại…
Chỉ thấy hư không loạn lưu ở nơi này mạnh mẽ đến không tưởng, tốc độ xoắn nát của nó mạnh hơn các tầng khác vô số lần, những vòng xoáy hư không như từng chiếc máy xoay thịt khổng lồ, khiến người khác nổi cả gai óc.

Lạc Nam cắn răng, nhảy vào trong một vùng hư không loạn lưu táo báo…
Xoẹt xoẹt xoẹt…

Trong khoảnh khắc, da thịt của hắn bị chém đến nổ tung, nhưng rất nhanh lại được Niết Bàn Linh Thủy và Sinh Mệnh Huyền Mộc trị liệu khôi phục hoàn chỉnh.

“Vẫn chưa đủ khắc nghiệt!” Lạc Nam ánh mắt híp lại…
Hắn từng ở trong hư không loạn lưu bên ngoài luyện thể, mặc dù hoàn cảnh lúc đó không dữ dội như ở tầng bốn này, nhưng cơ thể đã hình thành sự thích ứng đối với dùng hư không luyện thể.

Chưa kể sau đó còn rèn thể ở trung tâm Vạn Yêu Trì của Vạn Yêu Thánh Địa, tiếp nhận vô số Đế Yêu Lực nồng đậm mài giũa, cơ thể trở nên vô cùng kén chọn.

Mặc dù tầng bốn vẫn có hiệu quả để luyện thể cho Lạc Nam, nhưng hiệu quả không hề cao…
Nghĩ đến đây, hắn không chút do dự, vượt qua hàng loạt hư không loạn lưu dữ tợn, tiến vào tầng năm.

ẦM ẦM…
Chứng kiến không gian sụp đổ, hư không loạn lưu ở tầng này không nằm riêng biệt, trái lại ba bốn cái đan xen chất chồng vào nhau, đem uy lực và sức ép của hư không gia tăng lên mấy lần.

Nếu một cái hư không loạn lưu riêng biệt sẽ cắt xé cơ thể ngươi theo một hướng xoay cố định, thì hư không loạn lưu chồng chất đan xen sẽ phanh thây ngươi từ bốn phương tám hướng…
“Nơi này…đủ rồi!”
Lạc Nam trong mắt lóe lên hưng phấn, sắc mặt điên cuồng, nhảy vọt vào một đám hư không loạn lưu đang gào thét.

PHỐC!
Máu tươi cuồng phún, da thịt nhanh chóng hóa thành vô số mảnh nhỏ, xương cốt cũng bị cắt sâu mà vào…
Lạc Nam cắn chặt răng, đè nén đau đớn…vận chuyển Bất Hủ Diễn Sinh Kinh, điều khiển Niết Bàn Linh Thủy cùng Sinh Mệnh Huyền Mộc ra sức chữa trị, không để cơ thể mình hóa thành thịt vụn.

Thời điểm ban đầu, tốc độ khôi phục không nhanh bằng tốc độ phá hoại, có đôi khi toàn bộ cơ thể Lạc Nam chỉ còn lại một khung xương cốt và linh hồn lắc lư trong gió, nhưng bằng vào ý chí kiên định, hắn lại thành công giữ mạng của mình.

Thời gian chậm rãi trôi, khả năng thích ứng ngày càng tốt hơn, quá trình khôi phục bắt đầu đuổi kịp sự hủy hoại của cơ thể…
Mà tu vi Thể Tu của hắn cũng chậm rãi tăng lên…

Một tháng trôi qua…
Một tôn thân thể trần truồng ngồi xếp bằng giữa vô số hư không loạn lưu đang gào thét…
Chỉ thấy làn da hắn trơn nhẵn trắng nõn như dương chi bạch ngọc, từng đường nét cơ thể cực kỳ rõ ràng và hoàn mỹ, các bắp thịt săn chắc tinh tế ẩn chứa sức mạnh khổng lồ, tổng thể như tuyệt tác của tạo hóa…
Mở ra đôi mắt hắc bạch phân minh, Lạc Nam trong lòng một mảnh bình tĩnh:
“Sắp đột phá Thể Tôn Trung Kỳ, nhưng vẫn còn thiếu một chút…”
Không sai, tầng năm của Loạn Hư Tháp, nơi giành cho Thể Đế Trung Kỳ rèn luyện thân thể chỉ giúp Lạc Nam đột phá Thể Tôn, lại tiến thêm một chút gần chạm đến Thể Tôn Trung Kỳ, nhưng chỉ dừng ở đó.

Có thể thấy, điều kiện tu luyện Thể Tu của Lạc Nam khó khăn như thế nào.

Việc này nếu lan truyền ra ngoài, chắc chắn sẽ lại gây thêm một phen sóng to gió lớn.

Hiện tại dù Lạc Nam đứng im tại chỗ không làm bất kỳ hành động nào, thì Tôn Cấp Vũ Kỹ đã khó làm bị thương được hắn, vô cùng kinh khủng.

Thản nhiên đứng dậy, mặc vào y phục…rời khỏi Loạn Hư Tháp.


Cả Làng vô cùng im ắng, ngay cả Tiểu Hồng Nhi vừa ăn xong ba kiện Pháp Bảo, cũng đang trong quá trình tiêu hóa…
Toàn làng chỉ có thể trông thấy Tinh Không Long Mã đang ngâm mình dưới suối nước nóng.

NGAO!
Thấy Lạc Nam đến, nó ngoan ngoãn kêu lên một tiếng chào hỏi…
“Tu vi Thể Tu của ngươi còn quá thấp!” Lạc Nam nhìn chăm chú Tiểu Tinh, mở miệng nói.

Tinh Không Long Mã giật mình, không ngờ chủ nhân đột nhiên chê bai mình, hai tròng mắt lập tức trở nên mông lung, vô cùng ủy khuất.

“Ngươi thân là Tinh Không Thú, lực lượng thể phách vốn dĩ đã mạnh mẽ, nhưng quá chú trọng các loại thuộc tính biến hóa, vì thế hoang phế rèn luyện thân thể, lúc này chỉ mới Thể Vương Trung Kỳ!” Lạc Nam vuốt cằm.

Tiểu Tinh gật đầu, đồng ý lời của Lạc Nam, lại lắc đầu truyền đạt ý niệm:
“Chủ nhân, trạng thái Thổ Hệ của ta đã phòng ngự rất mạnh, không cần tu thể!”
“Ngu xuẩn!” Lạc Nam lắc đầu, giáo huấn nói: “Thể Tu không phải chỉ mạnh ở độ phòng ngự, khả năng công kích cũng cực kỳ mạnh, ngươi thậm chí không cần dùng đến các loại thuộc tính, chỉ cần dùng thân thể cũng có thể xé nát đối thủ nếu thân thể cường đại!”
Tiểu Tinh bị nói trúng tim đen, cúi thấp đầu…
“Vào Loạn Hư Tháp tu luyện đi, nơi đó sẽ giúp ngươi tiến bộ!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe nói:
“Tạm thời ta đã có cái Bát đồng, chưa cần đến lực lượng của ngươi để sử dụng Tỏa Thiên Hắc Ám!”
Mặc dù Tiểu Tinh vốn là Tinh Không Thú, nhưng Tinh Không Thú gặp phải hư không loạn lưu mạnh mẽ cũng phải đi đường vòng, hiệu quả rèn luyện cơ thể cực kỳ không tồi.

Tiểu Tinh nhìn Loạn Hư Tháp một chút, lại lắc đầu liên tục…nó còn rất ham chơi, mới không vào đó tu luyện đâu, đau khổ lắm.

“Vào Loạn Hư Tháp tu luyện, chỉ cần trở thành Thể Vương Viên Mãn, ta sẽ đem Thể Chất đứng thứ 22 trên Đại Thể Bảng cho ngươi!” Lạc Nam trịnh trọng nói:
“Tọa kỵ của ta, phải mạnh mẽ cả về Tiên và Thể!”
“Thể Chất top 22?” Tiểu Tinh giật mình, ánh mắt dần trở nên nóng rực.

Nó không hề ngu ngốc, biết Thể Chất xếp 22 tượng trưng cho điều gì…
Dù là Tinh Không Thú biến dị như nó cũng phải thèm thuồng.

“Không sai, chính là Cự Hoàng Lực Thể!” Lạc Nam nhếch miệng cười tà: “Ta đang muốn giết một con chó, nhưng nó chỉ là chiến thú của kẻ địch, ta muốn đánh cũng chỉ có thể đánh chủ nó, ra tay đánh chó cực kỳ mất thân phận, vì thế nhiệm vụ này sẽ giao cho ngươi!”
“Ngươi luyện thành Cự Hoàng Lực Thể, giết con chó kia dễ như trở bàn tay!”
NGAO!
Tiểu Tinh ngửa đầu lên trời gầm thét, chiến ý rềnh vang…nó chấp nhận thử thách này.

Thân là tọa kỵ, không thể để chủ nhân của mình mất mặt…
Huống hồ Cự Hoàng Lực Thể có sức hấp dẫn rất lớn đối với nó.

Như một luồng tàn ảnh lóe lên, thân ảnh của Tiểu Tinh đã tiến vào Loạn Hư Tháp.

Lạc Nam cười tà hài lòng, lẩm bẩm:
“Nhị Lang…chó của ngươi dám sủa bậy trước mặt ta, để ta cho nó xem thế nào là ác mộng!”

Hắn vốn là người thù dai, nhất là khi có kẻ dám dùng sát ý tập trung vào hắn.

Con Hao Thiên Khuyển kia cậy chó gần nhà mà sủa bậy, còn dám dùng sát khí khóa chặt lấy hắn.

Với thân phận của Lạc Nam đương nhiên sẽ chỉ đánh chủ nó, về phần sủng vật phải để sủng vật trị.

Lạc Nam hiểu, Nhị Lang tham lam các dị thuộc tính của hắn, mà hắn cũng hứng thú với Dị Linh Tháp của đối phương.

Giữa hai người sớm muộn sẽ có một trận chiến, chỉ là chưa đến thời điểm mà thôi.

Về phần Cự Hoàng Lực Thể, khi gặp Cự A Man…Lạc Nam đã từng nảy sinh ý định đem thể chất này tặng cho thằng em vợ sau nhiều ngày gặp lại.

Bất quá chứng kiến sự mạnh mẽ của Cự A Man và Cự Chiến Cổ Tộc khi đó, Lạc Nam đã rút lại quyết định.

Bởi vì thứ mà Cự A Man muốn lúc này không phải là chính mình trở nên mạnh hơn, mà là Lạc Nam phải nhanh chóng trưởng thành để được Sơn Cự công nhận.

Tiểu Tinh là tọa kỵ của Lạc Nam, nó mạnh đồng nghĩa với Lạc Nam mạnh…
Vì lẽ đó, Cự Hoàng Lực Thể đổi chủ…

Chưa vội rời khỏi Làng, Lạc Nam tiến vào Nhà Trưởng Làng, khoanh chân ngồi trên giường gỗ.

Phất tay, 20 cái mỏ Ma Thạch Cực Phẩm xuất hiện trước mặt, đem toàn bộ nhà của trưởng làng chật kín…
Lạc Nam hít sâu một hơi, đặt tay lên chúng nó…
VÙ VÙ VÙ…
Bên trong đan điền, Hồng Hoang Ma Văn hưng phấn reo hò, cuồng nhiệt hút lấy và hấp thụ Ma Khí tinh khiết.

Do Ma Đỉnh vẫn còn là một cái phôi chưa hoàn chỉnh, nên tốc độ hấp thu Ma Khí không thể nhanh bằng các đỉnh khác được.

Bất quá có Gia Tốc Trận hỗ trợ, Lạc Nam cũng không gấp gáp…
Ba ngày dần trôi, năm cái Mỏ Ma Thạch Cực Phẩm bị hấp thu sạch sẽ…
Hồng Hoang Ma Văn từ 18 đường đạt đến con số 20 đường…
“Tiếp tục…” Lạc Nam chưa có ý định dừng lại.

Mỏ Ma Thạch đều là hàng cướp được, sử dụng cũng không thấy tiếc…
Nửa tháng trôi qua…
20 cái Mỏ Ma Thạch Cực Phẩm tiêu hao sạch sẽ…
Lạc Nam gồng lên cánh tay…
Trong khoảnh khắc, 25 đường Hồng Hoang Ma Văn ngạo nghễ hiện lên, như hình xăm thần bí khảm nạm vào bắp thịt, cánh tay Lạc Nam như sắp bùng nổ.

Thể Tôn…lại thêm 25 đường Hồng Hoang Ma Văn, sức mạnh của Lạc Nam lúc này ngay cả chính hắn cũng rất khó ước tính.

Chỉ là cái giá tiêu hao cũng cực kỳ to lớn, 20 mỏ Ma Thạch Cực Phẩm đổi lấy 7 đường Ma Văn.

Phải biết, vơ vét một cái Đại Ma Đế cấp thế lực còn chưa có đến 10 Mỏ Ma Thạch Cực Phẩm đấy.

“Ma Thạch là vật ngoài thân, sức mạnh mới là quan trọng!”
Lạc Nam cười tà, rời khỏi nhà trưởng làng…
Tìm đến chỗ bế quan của Thiên Vô Ảnh, đem cho nàng 10 cái Mỏ Ma Thạch Cực Phẩm, để nữ nhân này của mình cũng rèn luyện Hồng Hoang Ma Văn.


Số lượng Ma Thạch còn sót lại, toàn bộ ném cho hai cái Đế Cấp Thượng Phẩm Trận Pháp.

Bất Tử Thụ vẫn còn rất nhiều Mỏ Tiên Thạch chưa hấp thụ hết, tạm thời không cần…

Rời khỏi Làng Nhất Thế, Lạc Nam một lần nữa xuất hiện trước mặt Ma Kích…
“Ngươi vẫn chưa đi?”
Ma Kích chứng kiến Lạc Nam, cảm thấy giật mình…
Trước đó Lạc Nam đột nhiên biến mất, nó cứ tưởng hắn đã truyền tống đi mất rồi…
Không ngờ lúc này tên tiểu tử lại xuất hiện…
Hơn nữa, khi chứng kiến Lạc Nam, Ma Kích trong lòng âm thầm kinh hãi.

Bởi vì chỉ sau khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngũi, nó phát hiện khí thế của Lạc Nam càng trở nên mạnh mẽ, hơn nữa mạnh lên không chỉ một chút, mà là sự nhảy vọt về chất.

Khó có thể tưởng tượng, trong thời gian cực ngắn…một người có thể tiến bộ đến mức này.

Thời gian qua Lạc Nam ở trong Gia Tốc Trận, nên chỉ mới qua vài ngày mà thôi.

“Tiểu tử, chúng ta giao dịch, ngươi dụ dỗ 100 Đế Cấp cường giả đến cho ta hấp thu, ta sẽ trở thành vũ khí của ngươi 30 năm!” Ma Kích lên tiếng đề nghị.

Sau khi nhìn thấy thiên phú của Lạc Nam, nó càng cảm thấy với khả năng của tên này chắc chắn có thể giúp mình.

Đáng tiếc, Lạc Nam cũng không thèm để ý đến nó, trên tay xuất hiện một tấm Đại Na Di Phù.

Vừa lúc, tại nơi này không có bố trí trận pháp cấm truyền tống hay sử dụng phù chú, nhờ thế mà lần trước hắn và Thục Phi mới có thể trở về làng.

Dù sao Cấm Lực Đế Trận và Sát Trận đã vô cùng kinh khủng, tin chắc đủ sức giết chết đa số người, vị Thiên Trận Đế kia cũng không rảnh bố trí thêm Cấm Phù Trận các loại.

Bớp nát Đại Na Di Phù, thân ảnh Lạc Nam biến mất tại chỗ.


Lúc này, thân ảnh của một người một chó bất chợt xuất hiện trên bầu trời Nam Vực…
“Nơi này…là Trận Pháp Thiên Nhiên?”
Nhìn thấy một vùng đòi núi chập trùng phía dưới, ánh mắt Nhị Lang Đế Tử co rụt lại.

Hắn vốn là đang theo dõi tình hình chiến đấu của Lạc Nam và hai tên sát thủ, nhưng khi đến nơi này đột nhiên mất đi dấu vết, vì quá tò mò mới tìm đến tận đây quan sát.

“Chẳng trách Âm Dương Nhãn của ta không thể quét vào!” Nhị Lang Đế Tử cười lạnh nói, theo bản năng cảm giác được nơi này chắc chắn có vấn đề.

Phải biết, Âm Dương Nhãn ở giữa trán hắn có thể nhìn thấu vạn vật trên thế gian đấy…
“Gâu Gâu…chủ nhân, ta có thể đánh hơi được mùi vị của tiểu tử Lạc Nam!” Hao Thiên Khuyển sủa lên, sắc mặt dữ dằn nói.

“Tốt lắm!” Nhị Lang tròng mắt lấp lóe, cười nhạt nói:
“Dẫn đường đi! Ta muốn xem thử, bên trong Trận Pháp Thiên Nhiên này cất chứa thứ gì!”

Chúc mọi người tối vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment