Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 117


Trong khoảng thời gian này, danh tiếng của Giai Kỳ tăng vọt, trên app Long Nha Live cô đã là streamer nổi danh hàng đầu.

Ngay từ đầu chỉ có Sơn Khâu cày tiền cho cô, nhưng bây giờ đã có rất nhiều fan nhà giàu bắt đầu vung tiền trong phòng live của cô.
Người sôi nổi nhất trong số đó là một fan nhà giàu có ID là “Công tử Đoạn Gia”, mỗi lần tặng quà ít nhất cũng phải vài chục triệu.

Đương nhiên, công tử Đoạn Gia không tặng quà hào phóng như Sơn Khâu.

Nhưng mà Sơn Khâu chỉ vung tiền, xưa nay không nói với cô câu nào.

Mà cái ID Công tử Đoạn Gia này vừa vung tiền cho cô lại vừa cùng cô tán gẫu.
Hôm qua sau khi kết thúc buổi live, Công tử Đoạn Gia hẹn Giai Kỳ ngày mai ra ngoài gặp mặt.

Lúc đó Giai Kỳ có chút do dự, nhưng Tịnh Lâm ngồi ở một bên lại vô cùng ủng hộ.

Con gái của bà trở thành người nổi tiếng, đương nhiên là quen biết thêm với mấy người có tiền thì về sau mới có thể có bước phát triển lớn hơn được.
Lúc này, Giai Kỳ bắt đầu thử quần áo, ngày mai gặp mặt fan hâm mộ lần đầu tiên, như thế nào cũng phải mặc đẹp một chút.

Mộng Như Ý kết hợp với quần jean, gợi cảm mê người không gì sánh được, không hề thua kém mấy nghệ sĩ nổi tiếng kia.
Tịnh Lâm liên tục gật đầu, cười nói: “Con gái à, con ăn mặc như thế này, ngày mai khẳng định công tử Đoạn Gia kia sẽ chết mê chết mệt cho mà xem.

Nếu như Công tử Đoạn Gia tuấn tú lịch sự thì con có thể thử qua lại với hắn xem sao.”
“Mẹ, mẹ đừng nói giỡn.” Giai Kỳ nhẹ nói.
“Ai nói giỡn.” Tịnh Lâm thu lại nét cười: “Mẹ nói cho con biết, ai cũng tốt hơn so với tên Lăng Thành kia, con nắm chặt cơ hội mà tìm người tốt hơn rồi gả cho người ta.

Con bây giờ live stream có thể quen biết với nhiều kẻ có tiền, con có thể chọn lựa một chút.”
...
Trong phòng karaoke.

Lăng Thành nhìn mười mấy cô gái kia.

Đúng thật là dáng dấp của mấy cô đúng là xinh đẹp.


Trong số đó có một cô gái mặc váy ngắn, dáng người đẹp khỏi phải nói.
Hắn thở dài một hơi, đi qua cởi trói cho bọn họ.

“Tranh thủ mà đi đi, lần sau cẩn thận một chút, đừng để bị bắt lần nữa.” Lăng Thành nhìn các cô nói.

Mấy cô gái này đều là người củaThông Thiên Giáo.

Mà chính hắn dù sao cũng là một đường chủ của Thông Thiên Giáo.

Quân tử có việc nên làm, có việc thì không nên làm.

Lăng Thành từ trước tới giờ không cho rằng mình là người tốt, nhưng mà cũng tuyệt đối không phải là người xấu.

Cho dù việc chiếm được các cô khiến hắn vô cùng kích động, nhưng mà hắn thật sự không làm được.
“Anh, anh thả chúng tôi đi?” Mấy cô gái kia tràn đầy kinh ngạc! Sau khi các cô bị bắt thì đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Thông Thiên Giáo và Điện Trường Sinh mặc dù đều là tà giáo, nhưng mà quan hệ bất hòa như nước với lửa! Thế nhưng người trước mắt này lại thả bọn họ đi?
“Đi đi chứ, còn đứng ngây ở đó làm gì!” Lăng Thành lầm bầm một tiếng, đi ra khỏi quán karaoke.

Mười mấy cô gái nhanh chóng đứng lên, đi theo phía sau hắn, mặt mũi tràn đầy cảm kích.
Tại Đông Lâu Lạc Hải.

Vừa rồi Lăng Thành thả mấy cô gái kia ra, còn đưa cho các cô một khoản tiền.

Ngay sau đó Lăng Thành chặn một chiếc xe taxi, chạy đến cửa chính Đông Lâu Lạc Hải.

Văn Sửu Sửu cùng đám huynh đệ kia đang uống rượu ở bên trong.

Chỉ còn đợi Lăng Thành đến.
Hôm nay xem chừng tên Cẩm Tiêu Quân này lại phải lỗ to rồi.

Mỗi lần mình tới Đông Lâu Lạc Hải hắn đều miễn phí.


Lần này mấy trăm huynh đệ của Điện Trường Sinh ở nơi này ăn chơi uống rượu, đoán chừng Cẩm Tiêu Quân cũng sẽ không lấy tiền.
Ngay tại lúc Lăng Thành chuẩn bị tiến vào sảnh chính, trên đường cái cách đó không xa truyền đến tiếng một cô gái kêu to! “Mấy người muốn làm gì!” Âm thanh bất thình lình này khiến Lăng Thành dừng bước, nghiêng đầu nhìn lại, chỉ thấy mười mấy tên đàn ông đang vây quanh một cô gái trên đường cái, muốn dùng dây thừng trói chặt cô lại.
Lăng Thành lắc đầu, còn có luật pháp hay không vậy? Ban ngày ban mặt mà dám trực tiếp trói người trên đường cái? Con đường này rất sầm uất, người trên đường phố lui tới không ngừng, vậy mà lại không có ai dám tiến lên ngăn cản , thậm chí ngay cả gọi báo cảnh sát giúp cũng không có!
Cô gái kia vẫn cứ giãy dụa, làm cho quần áo bị xé toang ra, có thể mơ hồ nhìn thấy sau lưng cô gái có một hình xăm Hỏa Phượng Hoàng vừa gợi cảm lại không mất đi khí chất.

Cái hình xăm này...!Cmn! Đây không phải là Lý Nam vợ Tôn Đại Thánh hay sao? Thật đúng là Lý Nam rồi! Bọn đàn ông này bắt cô làm gì chứ?
Lăng Thành không kịp suy nghĩ nhiều, đi nhanh tới, gầm thét một tiếng: “Dừng tay.”
Lăng Thành? Trông thấy hắn bước nhanh tới, sắc mặt Lý Nam trở nên vui mừng, nhưng ngay sau đó lại lo lắng hô lên: “Lăng Thành, anh đừng tới đây, nhanh đi gọi Đại Thánh tới!” Cô biết thực lực của Lăng Thành không yếu, thậm chí có thể đơn độc chiến đấu với cá mập.

Nhưng mấy tên trước mắt này đều không phải là người dễ chọc! Tất cả đều là dân dám đánh dám giết!Bọn hắn là người của Dương Long.
Thế lực ngầm ở thành phố Đại Phong vẫn luôn bị phân thành hai nửa.

Hai chị em Dương Long Dương Tĩnh chiếm giữ phía đông thành phố.

Mà Tôn Đại Thánh chiếm giữ phía tây.

Ở mặt ngoài, hai bên nước sông không phạm nước giếng, nhưng mà vụng trộm sau lưng thì đều muốn diệt trừ đối phương.
Nửa tháng trước, Tôn Đại Thánh ở thành phố Đại Phong mở một khu ăn chơi, vô cùng thu hút lớp thanh niên trẻ tuổi.

Dương Long nhìn thấy mà đỏ mắt, bèn phái người đi quấy rối.

Kết quả bị Tôn Đại Thánh gọi tới hơn 100 tên thuộc hạ, đánh cho phải bệnh viện.

Quấy rối không thành công, người của mình còn bị đánh, Dương Long vô cùng tức giận, cảm giác mất hết mặt mũi.

Sau đó hắn gọi cho Tôn Đại Thánh muốn Tôn Đại Thánh xin lỗi bồi thường tiền cho hắn.
Lúc đó Tôn Đại Thánh chỉ nói một chữ: “Cút!”, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.

Với địa vị lúc bấy giờ của Dương Long, hắn đã bao giờ bị người ta mắng chứ? Lúc đó hắn vô cùng tức giận, thù này tất phải báo!
Về sau hắn nghe nói Tôn Đại Thánh có cô vợ tên là Lý Nam, dáng người vô cùng hấp dẫn.


Dương Long nổi lên tâm háo sắc.

Mày đánh huynh đệ của tao, tao bắt vợ mày về ngủ!
Một tuần trước, Dương Long phái người âm thầm theo dõi Lý Nam, cuối cùng vào hôm nay tìm đúng cơ hội, mười mấy tên tráng hán muốn bắt cô đi.

Lý Nam vốn đã tuyệt vọng, trên đường cái không ai dám tiến lên ngăn cản.

Nhưng cô nằm mơ giữa ban ngày cũng không nghĩ đến, Lăng Thành vậy mà xuất hiện.
Nhưng mà Lăng Thành chỉ có một người, làm sao có thể đánh thắng được mười mấy tên tráng hán này chứ.

Nếu là tùy tiện xông lên, làm không tốt hắn sẽ mất mạng!
“Lăng Thành, anh mau đi đi, nhanh đi gọi cho Đại Thánh!” Lý Nam sốt ruột không chịu được, dậm chân nói.

Thế nhưng Lăng Thành nào có ý lùi bước, nhanh chân xông lên.

Vợ của huynh đệ xảy ra chuyện, nếu hắn nhắm mắt làm ngơ thì còn được coi là đàn ông sao?
“Thằng oắt con, mày chán sống rồi à?” Cầm đầu bọn tráng hán là một tên đầu trọc, trên đầu hắn có một vết sẹo cực kỳ bắt mắt! Lúc này hắn chỉ vào Lăng Thành, ánh mắt khiến cho người ta e ngại.

Cách đó không xa, mấy trăm người qua đường đã vây quanh lại chỗ đó, nhưng không một ai dám tới gần.

Ai cũng không muốn rước họa vào thân.
“Tôi không quan tâm mấy người là ai, cho mấy người 2 phút, lập tức biến khỏi tầm mắt của tôi.” Lăng Thành lạnh lùng nói.

Hôm nay bất kể như thế nào cũng không thể để cho bọn hắn mang Lý Nam đi.

Đám người này vừa nhìn đã biết là không phải hạng người tốt lành gì, nếu mang Lý Nam đi thì đoán chừng tám chín phần mười sẽ làm hại cô.
“Mày cmn điên rồi à? Cứ thích xen vào chuyện của người khác.

Lên, đánh cho tao!” Lông mày của đầu trọc giương lên, lộ ra mấy phần hung ác.

Lời nói vừa dứt, hơn mười tên tráng hán phía sau hắn đều buông Lý Nam ra, lập tức vây quanh Lăng Thành! Bọn chúng lật cổ tay một cái, ống thép giấu ở trong ống tay áo bèn tuột xuống tay.
“Lăng Thành, anh đừng manh động, nghe lời tôi đi mà, nhanh đi gọi Đại Thánh!” Lý Nam đổ mồ hôi đầm đìa, nói xong bèn đạp giày cao gót chạy tới, đẩy Lăng Thành một cái, trên mặt tràn đầy vội vàng: “Anh đi mau, bọn hắn nhiều người như vậy, anh đánh không lại đâu.

Anh đi đi, anh đi đi mà! Anh...”
Lời còn chưa dứt, Lăng Thành đã nắm lấy cánh tay của cô, để cho cô trốn ở phía sau mình: “Chớ nói chuyện, trốn đằng sau tôi, đừng có làm loạn.” “Anh...” Lý Nam cắn chặt môi, ở sâu trong nội tâm cô dâng lên một chút rung động chớp nhoáng.

Thế nhưng nhiều hơn vẫn là gấp gáp! Cái tên Lăng Thành này sao lại ngốc như vậy chứ! Coi như hắn có thể đánh nhau thì cũng không đánh nhiều người như vậy được!

“Mẹ kiếp, đập nó cho tao!” Đầu trọc không thèm nhiều lời, nổi giận gầm lên một tiếng.

Cái tên trước mắt này không phải người ngu thì cũng là một kẻ lỗ mã,ng, xông ra giả vờ làm anh hùng hảo hán à? Cmn, chắc là điên rồi.
Lăng Thành lạnh lùng nở nụ cười, trong cơ thể vận chuyển sức mạnh tu luyện, vung tay nghênh đón.

Phanh phanh phanh...!Ngắn ngủi bốn, năm giây, Lăng Thành đã vung ra bảy, tám quyền.

Mấy tên xông lên đầu tiên tất cả đều nằm úp sấp trên mặt đất! Theo thời gian tu luyện không ngừng tăng lên, Lăng Thành dung hợp Vịnh Xuân Quyền đã học trước kia với tu luyện một cách hoàn hảo.

Thực lực Võ Sư tầng bốn thật đúng là không phải khoe khoang cho có!
Nhưng mà có câu nói rất hay, sói mạnh đi lẻ cũng không thắng được chó đi theo đàn.

Đám người mà tên đầu trọc mang tới thật sự là quá nhiều, hơn nữa trong tay bọn chúng đều cầm ống thép, còn có mấy tên cầm đao.

Nhìn thấy đồng bọn bị đánh bại, mấy tên còn lại tất cả đều dồn dập xông tới! Không nhiều lời hướng về phía Lăng Thành chém tới!
Lăng Thành cũng hơi hoảng! Mồ hôi lạnh tí tách rơi xuống.

“Đập chết nó cho tao!” Đầu trọc thật sự sốt ruột, hắn mang theo chừng hai mươi người, nếu như còn không bắt được Lý Nam thì trở về nhất định sẽ bị chửi chết!
“Phanh phanh phanh!” Đầu Lăng Thành bị ống thép đập vào mấy lần.

Máu tươi tí tách rơi xuống.

Nói thật, nếu chỉ có một mình hắn thì cũng không đến nỗi thảm như vậy.

Vấn đề là bây giờ hắn còn phải bảo vệ Lý Nam! Hắn muốn triệu hồi Ẩm Huyết Kiếm, nhưng tình trạng bây giờ cơ bản không có thời gian để triệu hồi.
Ống thép và đao trút xuống như mưa, chỉ cần hơi phân tâm thì trên người sẽ chịu thêm mấy nhát! Cũng không biết là tên nào chém một đao vào trên lưng Lăng Thành, máu tươi lập tức tràn ra.
“Lăng Thành!” Hai mắt Lý Nam đỏ ngầu, thấy hắn chảy ra máu tươi, cô cắn chặt môi.

Lăng Thành cảm thấy hắn sắp cạn sức, động tác càng ngày càng chậm, không kiên trì nổi bao lâu nữa!
“Trước tiên bắt cô ta lại, nhanh lên.” Đầu trọc hô to, hắn có thể nhìn thấy dân chúng vây xem càng ngày càng nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không ổn, một hồi nữa cảnh sát sẽ tới! Lúc đó hắn vừa kinh vừa sợ, ánh mắt đảo quanh rồi dừng lại trên người Lý Nam, hắn hét to một tiếng.

Mười mấy tên đại hán lập tức vây về hướng Lý Nam.
Trong cơn giằng co, Lý Nam kêu lên một tiếng rồi ngã nhào xuống đất.

Thấy cảnh này, Lăng Thành cắn chặt hàm răng, lập tức dựa vào trên người Lý Nam, bảo vệ cô thật chặt chẽ!
Trong nháy mắt đó, Lý Nam được Lăng Thành bảo vệ vừa cảm động lại vừa ngại ngùng, gương mặt xinh đẹp lập tức trở nên bỏng rát, cô có cảm giác xương cốt cũng mềm nhũn.

Bình Luận (0)
Comment