Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1178


“Chạy? ngươi chạy được sao?”
Nhị Lang Thần lạnh lùng cười.

Mặc dù tốc độ của Tinh Không Long Mã cực nhanh, nhưng mang theo một kẻ đã hấp hối như Na Tra là vô cùng chật vật.

Chưa kể có Hao Thiên Khuyển đánh hơi, có thể truyền cho hắn chính xác phương vị mục tiêu.

Nhị Lang Thần tay cầm Dị Linh Tháp, đột nhiên điều động hai loại Dị Phong một trắng một đen.

Dị Phong màu trắng có hình dạng như một ngôi sao băng, được Nhị Lang Thần đạp ở dưới hai chân, đem vận tốc của hắn gia tăng đến cực đại.

Mà Dị Phong màu đen lại ẩn chứa Hắc Ám gào thét và độ sắt bén kinh người, nó hóa thành đôi cánh đen kịch sau lưng Nhị Lang Thần, phối hợp với Dị Phong màu trắng khiến tốc độ của hắn càng thêm khủng bố.

Có hai loại Dị Phong hỗ trợ, Nhị Lang Thần di động với một tốc độ mà một số Tiên Đế tầm thường cũng không thể nào theo kịp.

Xuyên qua tầng tầng không gian, chỉ thoáng chốc đã tiếp cận bóng lưng của Tinh Không Long Mã.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Tam Tiên Đao trong tay bùng nổ Sát Vực, điên cuồng trảm xuống một cách loạn xạ.

Mục tiêu mà hắn nhắm đến không phải là Tinh Không Long Mã, mà chính là Na Tra bên trên lưng nó.

NGAO!
Tinh Không Long Mã sắc mặt hung tợn gầm lên, đem Na Tra hất văng về phía trước thật xa.

Trong khoảnh khắc, nó chuyển đổi về dạng Thổ Thuộc Tính, dùng tầng tầng đất đá bao phủ thân thể mình như một ngọn núi, bên trong còn kích hoạt Kháng Lực, thay Na Tra đỡ lấy thế công dữ dội của Nhị Lang Thần.

OÀNH OÀNH OÀNH…
Hàng loạt đường Đao xẹt ngang cơ thể, tầng tầng vảy giáp trên người Tinh Không Long Mã tan vỡ, các khối đất đá hóa thành mảnh vụn, tuy nhiên cũng thành công đón đỡ một lần công kích của Nhị Lang Thần.

Tinh Không Long Mã lại chuyển hóa thành Phong thuộc tính, đem tốc độ của mình đẩy nhanh hơn, vọt về phía trước để đón lấy Na Tra.

GÂU GÂU GÂU…
Nhưng ngay tại lúc này, Hao Thiên Khuyển sủa lên inh ỏi, nó đã thành công lao vọt về phía Na Tra, hằm răng sắt nhọn vươn dài muốn cắn lấy cổ hắn.

VÙ VÙ VÙ…
Trong tình huống khẩn cấp, các kiện pháp bảo trên người Na Tra bùng nổ sức mạnh để bảo vệ chủ nhân.

Mặc dù không còn người huy động, nhưng chúng đều là Đế Cấp Pháp Bảo, có thể hộ chủ trong những lúc khẩn cấp.

Hỗn Thiên Lăng, Vòng Càn Khôn, các loại Pháp Bảo nhao nhao phá thể mà ra, nhắm ngay Hao Thiên Khuyển bùng phát uy năng trấn xuống.

GÂU GÂU GÂU…

Hao Thiên Khuyển sắc mặt dữ tợn, từ bên trong miệng ngưng tụ một khỏa cầu được ngưng tụ từ Hắc Ám, bắn thẳng ra ngoài.

BÙM!
Khỏa cầu Hắc Ám bạo liệt, tạo thành vụ nổ ngăn cản các loại Pháp Bảo đánh tới.

Cùng lúc đó, Tiểu Tinh đã đuổi trở về.

Cảm nhận được Tiểu Tinh ở phía sau, Hao Thiên Khuyển gầm lên đầy dữ tợn, hai mắt đỏ ngầu quay ngược ra, hàm răng và móng vuốt cùng lúc vồ đến.

Muốn xé xách Tiểu Tinh.

Nhưng nhìn qua mặt hình thể, Tiểu Tinh thần tuấn bao nhiêu thì Hao Thiên Khuyển lại xấu xí bấy nhiêu.

Tiểu Tinh kích thước to lớn, Long Mã kết hợp, đủ để mấy người cùng lúc cưỡi lên.

Còn Hao Thiên Khuyển giống như một con chó giữ nhà không hơn không kém, ở trước mặt Tiểu Tinh hoàn toàn mất đi tư cách so sánh.

Hao Thiên Khuyển cũng tự hiểu rõ điều này, trong lúc lao về hướng Tiểu Tinh, nó đã cấp tốc biến lớn thân thể.

Chỉ thoáng chốc, Hao Thiên Khuyển đã to bằng với Tiểu Tinh, khiến lòng tin của nó tăng vọt.

NGAO!
Nhưng mà ngay tại lúc này, đáp lại nó là tiếng gầm rống đầy uy thế của Tinh Không Long Mã.

Cự Hoàng Lực Thể triển khai uy năng, Khiển Lực được kích hoạt, bao trùm lấy cơ thể Hoa Thiên Khuyển.

Trong khoảnh khắc, Hao Thiên Khuyển chỉ cảm thấy cơ thể của mình trở nên nặng nề như một ngọn núi, từng khối thịt như phải gánh lấy thái sơn áp đỉnh bên trên.

Trọng lực xung quanh bỗng chốc gia tăng, Hao Thiên Khuyển không kịp phản ứng, hai chân phía trước bỗng nhiên khụy xuống phía trước.

Nhìn qua cảnh tượng này, người bên ngoài chỉ thấy Tiểu Tinh đang uy nghiêm gầm thét, còn Hao Thiên Khuyển lại hèn mọn quỳ gối trước mặt nó.

Móng vuốt bao phủ Lôi Đình, Tiểu Tinh không chút lưu tình vồ xuống…
PHỐC…
Máu tươi cuồng phún, thân thể Hao Thiên Khuyển bị phản chấn bay ngược ra ngoài, trên mặt chó xuất hiện các vết móng vuốt dữ tợn, khảm sâu vào trong sọ.

“GÂU GÂU GÂU, Ta muốn nhai đầu ngươi!” Hao Thiên Khuyển vừa nhục nhã vừa phẫn nộ sủa đổng như chó hoang chết chủ.

Tiểu Tinh không lưu tâm đến nó, lúc này nhào đến đỡ lấy Na Tra, điên cuồng trốn chạy.

Đáng tiếc, có hai loại Dị Phong hỗ trợ, tốc độ của Nhị Lang Thần đã không kém Tiểu Tinh.

Trong lúc Hao Thiên Khuyển bị thương, Nhị Lang Thần đã điên cuồng lao đến:

“Dám động vào chó của ta, ngươi đáng chết!”
Tam Tiên Đao oanh tạc, Sát Vực gia trì vào khiến Nhị Lang Thần như một tôn sát thần.

Hư ảnh Cự Nhân Thôn Lôn ngạo mạn xuất hiện phía sau lưng, phối hợp với chủ nhân đấm xuống đầu Tiểu Tinh.

VÙ VÙ VÙ VÙ…
Các kiện Pháp Bảo của Na Tra cố gắng huy động chút lực lượng cuối cùng, lao vọt ra ngăn cản.

Nhị Lang Thần đã lường trước điều này, Dị Linh Tháp từ trong người hắn bay lên, mang theo bá đạo và dị tượng đầy trời, lấy sức một mình trấn xuống tất cả Pháp Bảo của Na Tra.

OÀNH!
Sau một cú va chạm kinh thiên động địa, toàn bộ pháp bảo của Na Tra bị phân chia tứ tán, uy năng hao mòn, rạn nứt tràn lan…
Dị Linh Tháp vẫn quá mạnh so với chúng nó, nhất là khi chúng nó không còn được Na Tra điều khiển.

Lại một lần nữa, Tiểu Tinh phải hất văng Na Tra ra ngoài, dùng thân mình ngăn trở Nhị Lang Thần công kích.

RĂNG RẮC…
Vảy giáp trên người nó tan vỡ sau một Đao trảm xuống của Nhị Lang Thần.

Cùng lúc đó, một đấm khổng lồ của Cự Nhân Thôn Lôi đã giáng xuống.

Mặc dù đã kích hoạt Kháng Lực, nhưng Cự Nhân Thôn Lôi là một trong những Dị Thuộc Tính của Nhị Lang Thần luyện hóa, nó đã sở hữu Đế Lực, mạnh mẽ vô cùng.

PHỐC!
Tiểu Tinh bị một đấm chấn đến bay vọt ra xa, lục phủ ngũ tạng như bị xới trộn, máu tươi cuồng phún.

Nhị Lang Thần cười tà, từng bước ép sát mà đến.


“Thật kỳ lạ, Tinh Không Long Mã đó chẳng phải là chiến thú của Lạc Nam sao? vì sao nó phải cứu Na Tra?”
Bên ngoài đại điện, không ít người cảm thấy khó hiểu.

Theo lý mà nói, Na Tra là Đế Tử của Thiên Đình, là người dưới trướng Thiên Đế.

Mà trước đó, Thiên Đế và Côn Lôn Nữ Hoàng xảy ra mâu thuẫn, Lạc Nam và Đế Tử Thiên Lãm của Thiên Đình cũng không ưa gì nhau.

Vậy tại sao Tinh Không Long Mã của Lạc Nam phải liều mạng cứu lấy Na Tra?
Thiên Đế ánh mắt híp lại, vị cường giả đứng đầu Thiên Đình lúc này cảm giác được mùi vị không tầm thường, đưa mắt nhìn xuống một nam tử trung niên dưới trướng.

Chỉ thấy nam tử trung niên này thân cao chín thước, diện mạo đường đường, tay cầm Linh Lung Bảo Tháp, thần sắc uy nghiêm.


Nam tử trung niên này chính là Lý Tịnh, đại tướng dưới tay Thiên Đế, thống lĩnh của Thiên Binh Thiên Tướng.

Lý Tịnh cũng là Thiên Đế cấp cường giả, một trong hai cánh tay đắc lực nhất của Thiên Đế.

Nhờ có phụ thân là Thiên Đế của Thiên Đình, Na Tra mới được hưởng thụ lượng lớn tài nguyên tu luyện, ngay cả Đế Cấp Pháp Bảo cũng có một đống lớn.

Thấy Thiên Đế mang theo thần sắc thăm dò nhìn mình, Lý Tịnh vội vàng chắp tay nói:
“Mạt tướng cũng không rõ nguyên nhân, nhưng có thể là con Tinh Không Long Mã kia muốn đoạt con mồi với Nhị Lang Thần, đem Na Tra về cho Lạc Nam tước đoạt Điểm Sinh Mệnh để lập công!”
Thiên Đế híp mắt gật đầu, đây cũng là một loại khả năng…
Bất quá hắn cảm thấy khả năng này không lớn, bởi vì hắn không cho rằng một nửa Điểm Sinh Mệnh của Na Tra có thể khiến Tiểu Tinh liều mạng như vậy.

Tuy nhiên Lý Tịnh dù sao cũng là đại tướng trung thành, Thiên Đế không truy vấn, tiếp tục quan sát chiến cuộc.

Lý Tịnh cũng âm thầm nhíu mày, hắn cũng biết điều mình nói có khả năng xảy ra rất thấp, trong lòng quyết định phải hỏi rõ Na Tra chuyện này.

Đương nhiên, tiền đề là Na Tra có thể sống sót khỏi tay Nhị Lang Thần.


Nữ nhân thần bí sau khi cứu mạng Lãnh Vận Du cùng Phượng Cửu Huyền thoát khỏi Ma Long Nhị, lập tức đem một mình Lãnh Vận Du kéo đi, mặc kệ sự tồn tại của Phượng Cửu Huyền.

Phượng Cửu Huyền vốn định nói một lời cảm tạ nhìn thấy tình cảnh này, lập tức biết mình chỉ là đối tượng “kèm theo”, bởi ngay từ đầu nữ nhân thần bí chỉ muốn cứu Lãnh Vận Du mà không phải mình.

Nghĩ đến đây, nàng cũng mặc kệ Lãnh Vận Du và nữ nhân thần bí, một mình rời đi tìm nơi khôi phục.

Chiến đấu không còn diễn ra, Màn Ảnh cũng không chiếu đến nữ nhân thần bí và Lãnh Vận Du.

Lúc này, hai nữ đang đối diện nhìn nhau, Lãnh Vận Du trầm mặc không nói.

Nếu Lạc Nam có mặt ở đây, chắc chắn sẽ nhận ra nữ nhân thần bí cứu viện Lãnh Vận Du chính là một trong những thê tử bảo bối của mình.

Thiên Diệp Dao.

Mà lúc này, Thiên Diệp Dao đang quét mắt nhìn Lãnh Vận Du từ trên xuống dưới, giọng điệu trong trẻo chất vấn:
“Ngươi là Lãnh Nguyệt Tâm? hay có quan hệ gì với nàng?”
Bởi vì nhìn thấy diện mạo Lãnh Vận Du quá giống Lãnh Nguyệt Tâm, Thiên Diệp Dao mới ra tay cứu viện.

Bởi vì khi còn ở hạ giới, quan hệ giữa nàng và Lãnh Nguyệt Tâm không tồi, đều là người xếp hạng cao trên Hoàng Kim Bảng, về sau lại cùng quen biết một nam nhân, có thể tính là bằng hữu.

Nhìn thấy Lãnh Vận Du gặp nguy hiểm, Thiên Diệp Dao không suy nghĩ quá nhiều, ra tay ứng cứu.

Nàng hiểu tầm quan trọng của Lãnh Nguyệt Tâm trong lòng nam nhân nhà mình, vì thế dù chỉ một phần trăm tỷ lệ Lãnh Nguyệt Tâm có liên quan đến Lãnh Vận Du, thì nàng cũng sẽ toàn lực ứng cứu.

Lãnh Vận Du nghe chất vấn của Thiên Diệp Dao, trong lòng trầm xuống, âm thầm khó hiểu vì sao phân thân của mình lại có thể nhận diện một nữ nhân mạnh mẽ như vậy.

Bất quá kế hoạch của nàng không thể bại lộ, vì lẽ đó Lãnh Vận Du ra vẻ khó hiểu:
“Lãnh Nguyệt Tâm? chưa từng nghe qua, hình như ngươi nhận lầm người!”
Thiên Diệp Dao ánh mắt lấp lóe, cười nhạt nói:
“Diện mạo y như đúc, công pháp giống, vũ kỹ giống, ngay cả Ma Đế Biến cũng giống…”
“Nói ngươi là Lãnh Nguyệt Tâm không liên quan, trẻ con lên ba cũng không tin!”
“Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?” Lãnh Vận Du thiếu kiên nhẫn quát:

“Lãnh Nguyệt Tâm đó có quan hệ gì với ngươi? Vì sao ngươi cứ khăng khăng ta và nàng ta có dính liếu?”
Thiên Diệp Dao vuốt nhẹ vành tóc hoàng kim cao quý, thản nhiên đáp:
“Nàng là hồng nhan tri kỷ của phu quân ta…”
Gương mặt Lãnh Vận Du trở nên cổ quái: “Hồng nhan tri kỷ của phu quân ngươi? Ngươi muốn đánh ghen sao?”
“Haha, phu quân ta phong lưu đa tình, nếu có ghen ta đã sớm ghen chết từ lâu!” Thiên Diệp Dao nhếch đôi môi như hồng bảo thạch.

“Hắn là ai?” Lãnh Vận Du cảm thấy tò mò.

Nam nhân có thể khiến nữ nhân vừa xinh đẹp vừa mạnh mẽ như Thiên Diệp Dao cam nguyện chung chồng, chắc chắn không tầm thường.

Chưa kể hắn còn có liên quan đến phân thân của nàng…
Đáng ghét, Lãnh Nguyệt Tâm chẳng phải bị thả ở hạ giới sao? vì sao quen biết nhiều nhân vật thần bí như vậy?
“Không nói cho ngươi!” Thiên Diệp Dao bá đạo nói:
“Phu quân ta có tham gia Thiếu Đế Chi Chiến, dù ngươi có phải Lãnh Nguyệt Tâm hay không…ta cũng phải mang ngươi đi gặp hắn!”
“Ta chừ chối!” Lãnh Vận Du đương nhiên không chấp nhận.

Nói đùa sao? đây là chuyện hệ trọng của cuộc đời nàng.

Nàng muốn dùng Lãnh Nguyệt Tâm làm kẻ thay thế để kết hôn với Chấn Hào của Tru Tiên Điện, làm sao có thể để những người có dính liếu đến Lãnh Nguyệt Tâm điều tra và tiếp cận?
“Từ chối?” Thiên Diệp Dao khí sắc bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo.

Những lúc làm đại sự, nhân cách thứ hai của nàng đều xuất hiện, không dễ dãi và đơn thuần như nàng lúc bình thường đâu.

“Đừng quên ta vừa cứu mạng ngươi!” Thiên Diệp Dao bắt đầu vận chuyển lực lượng.

“Cứu mạng?” Lãnh Vận Du bĩu môi: “Ta và Phượng Cửu Huyền chưa dùng ác chủ bài, cần gì ngươi cứu?”
“Ma Long Nhị cũng chưa dùng hết bài!” Thiên Diệp Dao cười nhạt:
“Không có ta cứu, khả năng chạy trốn của ngươi bằng không!”
“Ai cần ngươi lo?” Lãnh Vận Du phất óng tay áo, muốn xoay người bỏ đi.

GÁY!
Đúng lúc này, một tiếng gáy kiệt ngạo vang trời xé rách thiên không, sau lưng Thiên Diệp Dao xuất hiện hư ảnh khủng bố của Kim Xí Đại Bằng Điểu.

Nó vươn ra song vuốt, vồ đến Lãnh Vận Du.

“Kim Xí Đại Bằng?” Lãnh Vận Du kinh ngạc thốt lên, vội vàng cầm lấy Ma Kiếm đón đỡ.

KENG!
Va chạm cực mạnh, Lãnh Vận Du cánh tay run lên, thân thể bị đẩy lùi.

Thiên Diệp Dao cực kỳ bá đạo, thế công sắt bén, lông vũ Hoàng Kim bay múa đầy trời, hóa thành lốc xoáy phi đao cuốn lấy Lãnh Vận Du.

“Ma Đế Biến!” Lãnh Vận Du yêu kiều quát lên: “Quân Lâm Thiên Hạ!”
Hai nữ nhân chiến đấu, tình cảnh lập tức chiếu lên trên Màn Ảnh.

Nhìn thấy điều này, sắc mặt một đám Thiên Đế tiếp tục ngơ ngẩn, mộng bức thốt lên:
“Cái quỷ gì? Lúc nãy không phải vừa cứu nhau sao?”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment