Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1262


“Đa tạ Viêm huynh cứu viện!”
Trần Giang mấy người hít sâu một hơi, hướng Viêm Minh cảm tạ, cũng bị thực lực của hắn làm cho kính nể.

“Không cần khách khí, nhờ các ngươi ta mới được xem Thiếu Đế Chi Chiến đặc sắc tuyệt luân như vậy, chút chuyện nhỏ mà thôi…” Viêm Minh cười cười:
“Bất quá thân phận của các ngươi chỉ sợ không đơn giản a, chỉ là Tiên Vương lại khiến Tiên Đế đích thân đuổi bắt!”
Nghe hắn nói vậy, Băng Dũng, Thủy Mặc, Côn Hoàng…tất cả mọi người có chút đăm chiêu, hiển nhiên cũng đang suy nghĩ rốt cuộc là ai muốn động thủ với mình.

“Ta cảm thấy khả năng dùng lực lượng ngưng tụ thành bàn tay khổng lồ đó vô cùng quen mắt a…” Vương Ưng hít sâu một hơi nói.

Trí nhớ của tu sĩ vẫn luôn là rất tốt, nhất là những sự kiện quan trọng, làm sao có thể quen được.

“Kẻ vừa rồi từng tập kích hành tinh của chúng ta…” Thủy Mặc khẳng định:
“Năm đó một vị Tiên Vương đột nhiên hàng lâm Việt Long Tinh, dùng Thần Thức càn quét thăm dò toàn bộ thế giới, cánh tay khủng bố vắt ngang bầu trời, sự kiện chủ yếu diễn ra ở Hải Châu Đại Lục, ta chứng kiến rất rõ ràng…”
Mặc dù sau cùng vị Tiên Vương đó bị Phù Đổng Tiên Vương đánh đuổi, nhưng sự kiện năm đó đã được ghi vào sử sách của Việt Long Tinh, trở thành một trong những thứ không có lời giải đáp.

Cánh tay khổng lồ mang theo khí tức uy nghiêm khủng bố ngày đó, đến nay chỉ cần là người của Việt Long Tinh từng trải qua đều sẽ không quên.

Theo thời gian dần trôi, Việt Long Tinh ngày càng phát triển, Tiên Vương cũng chẳng phải là thứ hiếm lạ, đám người Vương Ưng, Băng Dũng, Thủy Mặc từng nuôi ý định tìm tên Tiên Vương hống hách năm đó trả thù.

Không ngờ đến hiện tại bị hắn tìm đến tận cửa, hơn nữa tu vi còn lên đến Tôn, sau lưng còn có Tiên Đế, không dễ chơi a.

“Năm xưa hắn dùng Thần Thức quét qua thế giới, ngay cả chúng ta cũng lọt vào tầm mắt của hắn!” Trần Giang ánh mắt lấp lóe phân tích nói:
“Xem ra hắn muốn tìm thứ gì đó ở Việt Long Tinh nhưng không thành, hiện tại còn chưa từ bỏ ý đồ, tiếp tục nhắm vào chúng ta khi vô tình gặp mặt!”
Một lời khác Trần Giang không tiện nói trước mặt Viêm Minh, đó là vì Việt Long Tinh đã phi thăng, vị trí nằm ở một nơi hoàn toàn khác so với năm xưa, tên kia chắc là muốn bắt cóc bọn hắn để sưu hồn, từ đó tìm ra tin tức mong muốn.

Nghe Trần Giang nói xong, Côn Hoàng, Thủy Mặc mấy người cắn răng, không cam lòng nhìn nhau.

Bọn hắn biết mình thật sự rơi vào thế nguy hiểm, có trời mới biết tên kia lần này bị dọa chạy có từ bỏ ý đồ hay không, chẳng may hắn tiếp tục truy bắt, đám người mình rơi vào tay kẻ địch thì làm sao bây giờ?
Cả đám vốn định trở về Việt Long Tinh, nhưng Viêm Minh hiển nhiên sẽ không đi theo bảo vệ.

Trên đường về chẳng may lại bị nhắm vào thì sao? phải biết khoảng cách từ nơi này đến Việt Long Tinh không hề ngắn, phải tốn một thời gian dài phi hành mới đến nơi.


“Tiên Giới thật sự tàn khốc, tỷ phu có thể leo đến đỉnh cao như hiện tại…quả thật là không hề dễ dàng gì!” Càng gặp tình huống khó xử, đám em vợ trong lòng càng thêm khâm phục Lạc Nam.

Một mình hắn phi thăng Tiên giới, lăn lộn giữa đầy rẩy nguy hiểm như thế…rốt cuộc đã trải qua bao nhiêu lần sinh tử?
Viêm Minh nhìn biểu lộ của đám người, Luyện Hỏa Thước vác lên vai, mỉm cười đề nghị:
“Các vị hình như gặp phiền phức, đã gặp nhau chính là bằng hữu, ta có chút con đường sáng chỉ dẫn cho các vị! không biết hữu dụng hay không…”
Trần Giang đám người vừa nghe, hai mắt sáng lên hỏi: “Mời Viêm huynh chỉ dẫn!”
“Cách Vô Tận Hỏa Giới không xa có một cái Thiên Đế Cấp Thế Lực gọi là Dong Binh Đoàn, đây là một tổ chức đặc biệt, bọn hắn rất ít tham gia các cuộc tranh đấu trong vũ trụ, ngay cả Thiếu Đế Chi Chiến cũng chẳng hứng thú, nhưng lại chú tâm vào việc tìm tòi, khai thác những hiểm địa, bí cảnh, mảnh vỡ thế giới, chiến trường cổ xưa trong vũ trụ…”
“Một tháng sau Dong Binh Đoàn sẽ đến hạn chiêu thu tân Đệ Tử, yêu cầu dao động từ Tiên Vương đến Tiên Tôn…bằng vào thực lực của các vị, ta cảm thấy gia nhập Dong Binh Đoàn không thành vấn đề gì!”
“Quan trọng nhất, chỉ cần trở thành người của Dong Binh Đoàn sẽ được Dong Binh Đoàn bảo vệ, chấp hành các nhiệm vụ đặc biệt Dong Binh Đoàn đưa ra sẽ nhận được phần thưởng tương ứng!”
“Đến khi trở thành đệ tử hạch tâm của Dong Binh Đoàn, dù là kẻ địch của các vị là Thế Lực Đế Cấp cũng không dám tùy ý mưu hại…bằng không sẽ nghênh đón lửa giận ngập trời của Dong Binh Đoàn!”
Đám người vừa nghe, toàn thân lập tức kích động.

Đây chằng phải là chỗ lý tưởng dành cho cả bọn sao?
Bọn hắn vốn định tách nhau ra để gia nhập thế lực, lăn lộn trong vũ trụ, tìm kiếm cơ duyên và con đường phát triển riêng của mình.

Nhưng hiện tại bị kẻ thù rình mò, tách nhau ra chỉ khiến đối phương càng dễ dàng đắc thủ, ngược lại cùng gia nhập một thế lực có thể hỗ trợ chiếu ứng lẫn nhau.

Quan trọng nhất, cách thức Dong Binh Đoàn hoạt động cũng rất tốt, săn tìm di tích, thám hiểm bí cảnh…mặc dù cực kỳ nguy hiểm, nhưng cũng có thể chứa đựng cơ duyên ngập trời, điều này rất thích hợp với những người đang muốn mạnh lên như bọn hắn.

Thế là, Trần Giang đại diện cho cả bọn hướng Viêm Minh chắp tay:
“Làm phiền Viêm huynh mang theo chúng ta tiến đến Dong Binh Đoàn!”
“Tiện đường mà thôi…” Viêm Minh cười thoải mái: “Muốn về Vô Tận Hỏa Giới phải đi ngang Dong Binh Đoàn, chúng ta lập tức xuất phát!”
Đám em vợ Lạc Nam thần sắc đại định, quyết tâm phải thành công gia nhập Thiên Đế Cấp Thế Lực.

Về phần hai tên kẻ thù vừa rồi, bọn hắn đã lập tức ném ra sau đầu.

Bởi vì cảm thấy không cần thiết phải lo lắng…
Việt Long Tinh có liên kết mật thiết với Lạc Nam, chỉ cần xảy ra một chút biến cố, hắn sẽ lập tức cảm ứng được.

Với thực lực và địa vị hiện nay của Lạc Nam, mấy tên tay to vừa rồi đáng để lo lắng sao?
Kẻ thù thật sự của Lạc Nam càng cường đại hơn rất nhiều, vì thế Trần Giang thậm chí cảm thấy mình không cần thiết phải vì chút chuyện nhỏ như vậy mà phiền phức đến mức thông báo cho Bá Chủ.


Huống hồ trên Tinh Cầu hiện nay còn có cường giả của Minh Gia và Vô Gia tọa trấn, đều là thuộc hạ dưới trướng của Bá Chủ, sợ gì ai?
Việc Trần Giang bọn hắn cần làm lúc này chính là bảo toàn an nguy của chính mình, không gây phiền phức cho Lạc Nam, đồng thời nỗ lực tiến bộ mà thôi.

Đơn giản như thế là được…

Cổ Việt Tộc.

“Lạc công tử, các vị tiểu thư…bên ngoài có Thiên Khí Đế cầu kiến!”
Bên trong lầu các của Tiểu Kỳ Nam, một thị nữ thanh tú tiến vào kính cẩn báo cáo.

Chúng nữ âm thầm giật mình, không biết đường đường là Thiên Khí Đế lại cần chuyện gì.

Lạc Nam thì vô thức nhìn sang Tiểu Hồng Nhi, đã quen với bộ dạng của Cuồng Khí Lão Nhân, hắn thầm cho rằng Thiên Khí Đế đến là vì Binh Nhân Tộc.

Bất quá nghĩ lại thì Cổ Việt Tộc cũng có Binh Nhân Tộc, chẳng lẽ còn muốn nghiên cứu Tiểu Hồng Nhi hay sao?
Có chút suy tư, hắn lại liếc nhìn nhánh Tre Biến Dị, đem nó phất tay thu vào, hướng thị nữ gật đầu:
“Mời Thiên Khí Đế đại nhân vào đi!”
Không lâu sau đó, Lạc Nam cùng chúng nữ chỉnh tề đứng lên, tiếp đón một vị lão đầu tử ung dung đi đến.

Chỉ thấy hắn toàn thân khoác trường bào, mái tóc bạc trắng, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, khi còn trẻ chắc cũng là một tên mỹ nam tử.

Toàn thân khí tức thu liễm, như một lão gia gia bình dị gần gũi, so với Bụt tiêu sái ung dung, khí chất kém xa rất nhiều.

Hắn tiến vào, đầu tiên là quét mắt nhìn qua Tiểu Hồng Nhi, sau đó im lặng chắp tay sau lưng, ngực ưởn cao, ra vẻ cao nhân nơi thế ngoại.

Tộc Trưởng đã căn dặn hắn nhiều lần, phải lấy tư thái ra dáng tiền bối xuất hiện, không được lôi thôi lếch thếch làm mất mặt Cổ Việt Tộc.

Vì điều này mà hắn phải tắm liên tục ba ngày, tẩy sạch làn da đen nhẻm, rột rửa sạch sẽ cái đầu như tổ quạ, lại thay một kiện y phục màu đen trông có vẻ âm trầm, gia tăng uy nghi của bậc trưởng bối.

“Tham kiến tiền bối!”

Lạc Nam cùng chúng nữ rất phối hợp chắp tay hành lễ, nhân vật cấp bậc này ở bất kỳ nơi nào cũng được tôn kính, càng huống chi là Cổ Việt Tộc.

“Ừm…” Lão già bình thản gật đầu, không nhanh không chậm mở miệng:
“Các ngươi có thể gọi lão phu Mạc Căng, chỉ là một tiểu luyện khí sư của Cổ Việt Tộc mà thôi…”
“Mặc tiền bối tốt!” Đám người gật đầu lễ độ, cảm thán tiền bối quá mức khiêm tốn.

Lạc Nam thầm nghĩ không hổ là nhân vật của Cổ Việt Tộc, đều là Thiên Khí Đế nhưng phong độ so với Cuồng Khí Lão Nhân của Thiên Địa Hội tốt hơn nhiều.

“Không tệ, đều là long phượng trong loài người…” Mặc Căng thuận miệng khen, bất quá rất nhanh phủ định mắng một tiếng:
“Lão phu nói lầm, nhân tộc chúng ta cũng không thua gì Long Phượng, sao phải dùng bọn hắn để đề cao chính mình?”
Lạc Nam cùng chúng nữ hai mặt nhìn nhau, thầm nghĩ vị tiền bối này vừa rồi mới khiêm tốn sao lúc này chuyển sang kiêu ngạo rồi, ngay cả Long Phượng cũng không nhìn vào mắt.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, lời của hắn thật sự có đạo lý…
Xét về số lượng, Nhân Tộc chắc chắn áp đảo các tộc trong vũ trụ, Thần Thú sinh nở khó khăn đương nhiên chẳng thể sánh bằng.

Xét về cường giả, các đời Nhân Tộc xuất hiện Thiên Đế cũng chẳng kém gì ai, đệ nhất cường giả đương thời là Tuế Nguyệt Nữ Đế lại chính là Nhân Tộc.

Chỉ bất quá, Nhân Tộc năm bè bảy mảng, phân nhánh thành vô số gia tộc và thế lực riêng biệt, tranh đấu bên trong càng là khốc liệt nhất, nên không được ngưng tụ và mạnh mẽ bằng các tộc hàng đầu khác mà thôi.

Nếu nhân tộc trên dưới đồng lòng như Loạn Thế Nghĩa Tộc, nói không chừng còn thống nhất vũ trụ trước cả Nghịch Long Đế.

Điều này bất kỳ ai cũng biết, nhưng chẳng thể thay đổi thực trạng…
“Lần này lão phu tiến đến, trước là muốn xem thử thương thế của ngươi sau khi khảo nghiệm có cần Cổ Việt Tộc hỗ trợ chữa trị hay không…” Mặc Căng mỉm cười như cao nhân:
“Hiện tại xem ra điều này là không cần thiết!”
“Đa tạ Cổ Việt Tộc quan tâm!” Lạc Nam khách khí đáp, hắn biết lão già còn chưa đi vào chính đề.

“Khụ…” Quả nhiên, lời tiếp theo của Mặc Căng đã vào trọng tâm sự việc, cao thâm khó dò, đường hoàng nói ra:
“Tre Biến Dị chính là vật phẩm không tồi, có lợi cho quá trình nghiên cứu của Luyện Khí Sư, vì thế lão phu dự định mượn dùng cho các tiểu bối Khí Vương, Khí Tôn quan sát, xem thử có thể nhờ đó lĩnh ngộ chút nào hay không…”
Lạc Nam nghe đến đây sắc mặt cổ quái, trên mặt xuất hiện nụ cười như cười như không…
Không hổ là lão quái vật, diễn kịch xém chút ta cũng bị lừa.

Gần đây hắn cò tìm hiểu từ trong miệng đám Đế Tử và Đế Nữ, biết người trong Cổ Việt Tộc nhận được Tre Cổ Việt có 60 đường vân trở lên đã là hàng hiếm rồi.

Đạt đến thành tích 77 đường vân như Quỷ Đỏ và Tiểu Kỳ Nam càng là đếm trên đầu ngón tay, chỉ có những nhân vật như Ngô Đế thời trẻ, Đinh Đế Tử, Tam Duyên Công Chúa là có thành tích tương tự…
Trong khi đó nhánh Tre của Lạc Nam hắn là loại biến dị, lại có tận 99 đường Vân, thuộc về nguyên liệu luyện khí cao cấp bậc nhất trong vũ trụ, được chính Tre Tiền Bối thừa nhận là độc nhất vô nhị.

Loại nguyên liệu này ngay cả Thiên Khí Đế ngày thường cũng chưa chắc có thể chạm vào, làm sao sẽ cho một đám Khí Vương và Khí Tôn nghiên cứu?

Huống hồ, bản thân Lạc Nam cũng là một Khí Vương đây…hắn cảm giác được trên thân nhánh Tre Biến Dị có những khí tức thâm ảo mà mình không thể nào nhìn thấu.

Những Khí Vương của Cổ Việt Tộc chẳng lẽ thiên phú Luyện Khí còn cao hơn hắn sao?
Phải biết hắn uống vào Khí Đạo Thánh Thủy, nghiên cứu Khí Đạo Thiên Thư…tự tin ở trong đồng cấp không Luyện Khí Sư nào có thể vượt qua hắn.

Lại dựa vào hình tượng của Cuồng Khí Lão Nhân trước đây, Lạc Nam lập tức đưa ra kết luận chính Thiên Khí Đế của Cổ Việt Tộc mới là những kẻ muốn nghiên cứu nhánh Tre Biến Dị, cái gì Khí Vương…Khí Tôn đều là cái cớ, rắm cũng không tính.

Nghĩ đến đây, Lạc Nam vô cùng nghiêm túc từ chối:
“Mặc Căng tiền bối lượng thứ, nhánh tre biến dị ta vừa đạt được không lâu, phát hiện nó có linh tính nên muốn giữ ở bên mình để làm quen với nó, trong lúc nhất thời khó thể giao ra cho các vị huynh đệ Luyện Khí Sư nghiên cứu a…”
Mặc Căng trong lòng hồi hộp, toàn thân ngứa ngáy hận không thể lập tức cướp đoạt Tre biến dị trở về.

Bất quá, hắn vẫn là cố gắng giữ vững hình tượng trưởng bối, thong dong đáp:
“Lão phu biết ngươi khó xử, nhưng đám Luyện Khí Sư hậu bối kia năn nỉ dữ quá, thân là trưởng bối nên ta chỉ đành đáp ứng bọn hắn…”
“Không để ngươi thiệt thòi, lão phu sẽ thay bọn hắn trả năm ngàn khối Nguyên Thạch, mượn tre biến dị cho bọn hắn nghiên cứu đến khi ngươi rời khỏi Cổ Việt Tộc sẽ trả lại, thấy thế nào?”
Đối với lý do từ chối Lạc Nam đưa ra, Mặc Căng cảm thấy không có gì đáng ngờ, bởi vì hắn biết nhánh tre biến dị thật sự có được linh tính.

“Năm ngàn khối Nguyên Thạch?” Lạc Nam mỉm cười: “Tại hạ vừa đạt quán quân Thiếu Đế Chi Chiến, được nhận 10 vạn khối Nguyên Thạch vẫn chưa biết dùng đến bao giờ mới hết, năm ngàn khối Nguyên Thạch hy vọng Mặc Căng tiền bối về phân chia cho các huynh đệ đi!”
Mặc Căng xém chút nữa chửi ầm lên, ngươi là khinh lão phu nghèo đúng không?
Hít sâu một hơi, hắn dứt điểm nói: “Một vạn khối Nguyên Thạch!”
Lạc Nam trong lòng hơi động tâm, một vạn khối Nguyên Thạch đủ để sinh ra vài đường Hồng Hoang Ma Văn a.

Bất quá hắn cảm thấy Thiên Khí Đế vẫn có giá trị nghiền ép, nên bất vi sở động, không hề lên tiếng.

Thấy Lạc Nam có ý tiễn khách, Mặc Căng nghiến răng nghiến lợi, phải biết một vạn khối Nguyên Thạch cũng là bổng lộc một năm của hắn đấy, tiểu tử này vậy mà còn không thèm?
“Đành phải đưa ra ác chủ bài!” Mặc Căng thầm nghĩ, gằn từng chữ:
“Vì lợi ích của một đám hậu bối, vì tương lai của Luyện Khí Sư Cổ Việt Tộc, lão phu chịu chút thiệt thòi vậy!”
Lạc Nam vểnh tai lắng nghe, nịnh nọt một câu: “Tiền bối quả là đức cao vọng trọng!”
“Ngươi sắp vào Thư Viện Cổ Việt đúng không?” Mặc Căng hỏi: “Theo ta được biết, ngươi chỉ được chọn một vật phẩm trong Thư Viện Cổ Việt?”
“Tiền bối nói chí phải!” Lạc Nam nhịp tim đập lên thình thịch.

“Hừ, lão phu nhiều năm cống hiến, đạt được một lần tuyển chọn vật phẩm trong Thư Viện Cổ Việt, lúc này đem lần tuyển chọn này cho ngươi…” Mặc Căng đưa ra cái giá cuối cùng:
“Như thế, ngươi sẽ được chọn hai thứ trong Thư Viện Cổ Việt, chỉ cần cho lão phu mượn nhánh tre biến dị nghiên cứu một thời gian!”
Lạc Nam không chút do dự, lấy ra nhánh tre biến dị cười haha:
“Tiền bối lòng dạ rộng lượng, tiểu tử khâm phục không thôi, thành giao!”

Chúc cả nhà tối mùng 3 an lành, vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment