Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1313


“Sâm La Vạn Tượng Cước!”
Đối diện với thế công cận chiến của Ma Phong, Lạc Nam cũng ngay lập tức làm ra phản ứng.

Một chân hắn nhấc lên, vận dụng sức mạnh của một Thể Tu, 44 đường Hồng Hoang Ma Văn gào thét nổi cộm lên bắp chân, Bá Lực luân chuyển.

Lạc Nam một cước đạp xuống, tầng tầng lớp lớp Bá Lực theo gót chân thuần một màu đen kịch diễn hóa thành một khu rừng già cổ kính với diện tích hàng vạn dặm bao phủ thiên địa, bên trong khu rừng ẩn chứa vô số gốc cổ thụ màu đen như cột chống trời, dây leo chằng chịt…
Một cước này đạp xuống, mượn sức của rừng già vây khốn đối thủ, hãm diệt mục tiêu công kích vào sâu bên trong, không thể nào thoát thân.

Tầm mắt Ma Phong lúc này trở nên phóng đại, chẳng biết vì sao hắn vốn đang công kích Lạc Nam nhưng lúc này trong mắt lại không nhìn thấy đối thủ, thay vào đó là một mảnh rừng rậm hoang vu vô tận, tràn ngập khí tức âm u thần bí phong tỏa mình vào bên trong.

“Cho ta diệt!” Ma Phong giận dữ, quyền pháp thô bạo tung ra, Phong Ma Đế Lực càn quét bốn phía khu rừng, như muốn đem tất cả cây cối ma diệt.

Nhưng mà bất kể Ma Phong công phá mạnh mẽ đến mức nào, hắn vẫn bị rừng rậm hùng vĩ vây khốn, cây cối vô tận sinh sôi, không thể nào thoát thân.

Bỗng nhiên, một bàn chân xuyên qua tầng tầng lớp lớp rừng rậm như không bị chút ảnh hưởng nào, hung hăng đạp vào lòng ngực hắn.

PHỐC!
Ma Phong phun ra một ngụm máu, thân thể bay ngược trở về, lảo đảo trên không liên tục vài bước mới có thể ổn định lại thân hình.

Rừng rậm đen kịch biến mất, mọi dị tượng tan biến trả lại bầu trời xanh thẳm ban đầu.

Tình cảnh này một lần nữa lật đổ sự hiểu biết của tất cả mọi người…
Trước đó, nhìn thấy một mình Lạc Nam thành công hóa giải công kích của Ma Đế đã là vô cùng đáng gờm, nhưng hiện tại bọn hắn chứng kiến tên này trực diện đẩy lùi Đại Trưởng Lão Ma Phong, hơn nữa còn đánh cho thổ huyết, triệt để làm hình tượng cao thượng của Thiên Ma Đế không còn sót lại chút nào.

Làm sao không kinh hãi?
“Khốn kiếp, Vũ Kỹ vừa rồi của ngươi là gì?” Ma Phong giận dữ nhìn lấy Lạc Nam.

Hắn có lòng tin, nếu như trực diện đối kháng, Lạc Nam chắc chắn không thể nào là đối thủ của mình.

Nhưng mà vừa rồi, khi Lạc Nam tung ra một cước, đầy trời rừng rậm nở rộ mà ra đem hắn phong tỏa, mất đi mục tiêu công kích, còn Lạc Nam lại như có thể nhìn thấu tất cả mà tung cước đạp lấy hắn.

Nếu không phải thân thể của Thiên Ma Đế cứng rắn đến cực điểm, Ma Phong lúc này đã trọng thương dưới một cước vừa rồi.

Đó là sự quỷ dị và khó lường của Sâm La Vạn Tượng Cước, một trong các thủ đoạn chấn phái của thế lực thời thượng cổ - Mộc Thiên Thánh Cung.


So với Thiên Thủ Quan Âm hình thành pháp tướng Đại Phật Quan Âm hàng vạn cánh tay trực diện oanh tạc đối thủ, thì Sâm La Vạn Tượng Cước lại thiên về vây khốn và che phủ tầm mắt của kẻ thù bằng sự hùng vĩ của rừng rậm cổ kính, khiến kẻ thù mất phương hướng và ăn trọn một cước do người thi triển Vũ Kỹ.

Đẳng cấp của Sâm La Vạn Tượng Cước đạt đến Đế Cấp Cực Phẩm, nên người rơi vào sự phong tỏa của khu rừng rất khó có thể thoát thân, trừ khi có thủ đoạn đặc biệt…
Đại Trưởng Lão Ma Phong mặc dù mạnh mẽ, nhưng lần đầu gặp phải Vũ Kỹ chấn phái đến từ Thế Lực Thượng Cổ cũng phải ăn thiệt thòi.

Mình đường đường là một Thiên Ma Đế lại bị hậu bối chiếm thế thượng phong, Ma Phong càng nghĩ càng giận, âm trầm lên tiếng:
“Tiểu tử đừng vội mừng, ngươi ỷ vào Vũ Kỹ lợi hại mà thôi, lão phu cũng sẽ sử dụng Vũ Kỹ dạy cho ngươi một bài học!”
Tiếng nói vừa dứt, hai tay hắn cấp tốc kết ấn…
VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Phong Ma Đế Lực rét lạnh đến thấu xương rít gào, từ trong cơ thể Ma Phong có vô số luồng gió lốc phá không mà lên, hình thành từng cái long quyển với đường kính ngàn dặm xoay tròn, sẳn sàng nghiền nát bất kỳ thứ gì rơi vào bên trong đó.

Ma Phong nâng lên hai bàn tay trước ngực, đám đông chợt nhìn thấy cuồn cuộn vô cùng vô tận long quyển gào thét hội tụ mà về.

Đầy trời Phong Ma Đế Lực được áp súc và ngưng tụ đến cực hạn thành một quả cầu chỉ lớn bằng bàn tay xoay tròn trước mặt Ma Phong.

“Ực…” Vô số người nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt sợ hãi pha lẫn kiêng kỵ đến cực điểm nhìn vào quả cầu được ngưng tụ từ Phong Ma Đế Lực.

Chỉ thấy không gian xung quanh Ma Phong lúc này đã hoàn toàn bị nghiền nát trước tốc độ xoay tròn cuồng bạo của quả cầu khủng bố kia, tất cả Ma Khí trong trời đất cũng hóa thành chân không trước sức gió của nó.

Hài lòng với kiệt tác trong tay mình, Ma Phong ngẩng đầu nhìn lấy Lạc Nam, cất tiếng cười dài:
“Run sợ trước quyền năng của Thiên Ma Đế đi!”
Nhưng mà rất nhanh, nụ cười trên mặt Ma Phong đọng lại.

Bởi vì ở phía đối diện, giữa hai lòng bàn tay của Lạc Nam cũng đã xuất hiện một quả cầu đang chậm rãi xoay tròn.

Ma Phong có thể cảm giác được nguồn lực lượng khủng bố ẩn chứa bên trong quả cầu đó, dường như không kém cạnh Vũ Kỹ của mình.

“Ta không tin!” Ma Phong phẫn nộ gào thét, hung hăng nâng quả cầu trong tay chưởng về phía Lạc Nam:
“Súc Năng Phong Bạo!”
XOẸT!
Như xuyên thấu không gian và thời gian, quả cầu rít lên, lấy một tốc độ khủng bố bắn phá tất cả trực chỉ mà đến, quỷ tích di chuyển của nó lúc ẩn lúc hiện, lúc xuất hiện ở nơi này lúc hiện ra ở nơi khác, không cho đối thủ biết đường phòng ngự.

Tốc độ của nó quá mức hoang đường, ở hiện trường chỉ có các Thiên Ma Đế mới có thể miễn cưỡng theo kịp, ngay cả Địa Ma Đế cũng bất lực chịu thua.

Cả đám rùng mình, thực lực của Đại Trưởng Lão Ma Đình quả nhiên hùng mạnh, chiêu này nếu nhắm vào mình…chỉ sợ bị nghiền nát như thế nào cũng không biết.


“Thật nhanh!” Lạc Nam biểu lộ cũng trở nên ngưng trọng.

Một chiêu Súc Năng Phong Bạo này của Ma Phong vừa mạnh vừa nhanh, dù hắn là một Hồn Đế cũng vô pháp cảm nhận được quỷ đạo công kích.

Bất quá, con mắt phải mở ra, Nhìn Xuyên Yếu Điểm kích hoạt, tầm nhìn của Lạc Nam bao phủ chiến trường.

Lạc Nam rốt cuộc theo kịp Súc Năng Phong Bạo.

Ngay lập tức, hai tay hắn nhắm đến phía bên phải toàn lực chưởng ra.

Bởi vì Bá Lực đang lấy hình thái Ma Lực xuất hiện, Lạc Nam không lo lắng thi triển Bá Lực Chưởng làm bại lộ thân phận của mình.

Quả cầu Bá Lực trong tay gào thét, Bá Lực Chưởng hóa thành một luồng Ma Lực kinh thiên mang tính hủy diệt ầm ầm xuyên phá, bắn trúng vào Súc Năng Phong Bạo của Ma Phong.

“Không tốt…” Vô số người tê dại cả da đầu, điên cuồng lùi bước về phía sau.

OÀNH!
Vụ nổ động trời như bom nguyên tử bùng phát giữa Ma Đình, Bá Lực Chưởng như một ngồi nổ kích lấy Súc Năng Phong Bạo.

Phong Ma Đế Lực nổ tung, Bá Lực cuồng bạo…
Chúng nó không chịu nhường nhịn lẫn nhau, điên cuồng ma sát, điên cuồng phát nổ để hủy diệt đối phương.

Nhưng chính vì như vậy, hiện trường vụ nổ càng ngày càng lớn…
Lạc Nam ở gần trực tiếp bị dư ba vụ nổ ảnh hưởng, một ngụm máu tươi phun trào, thân thể liên tục lùi bước, cũng may có Bá Y gia thân, bằng không đã trọng thương không nhẹ…
“Thiên Ma Đế quả nhiên khó chơi…” Hắn hít một hơi thật sâu, kiêng kỵ nhìn lấy Ma Phong đang ở cách đó không xa.

Trước đó phải dùng Bá Lực toàn thịnh và 44 đường Hồng Hoang Ma Văn mới phá giải được công kích của Ma Đế.

Hiện tại dùng Bá Lực Chưởng và 44 đường Hồng Hoang Ma Văn, kết hợp thêm con mắt phải vừa tiến hóa mới ngăn chặn được Súc Năng Phong Bạo của Ma Phong.

Từ đầu đến cuối, hắn vẫn chưa thể nghiền ép đối thủ như những lần trước từng làm.

Nguyên nhân đến từ Thiên Ma Đế Lực.


Sở dĩ, Lạc Nam từng nhiều lần nghiền ép đối thủ…trong đó có cả Địa Đế, đó là nhờ vào sức mạnh của Bá Lực thật sự vượt trội so với Địa Đế Lực trở xuống.

Nhưng nay gặp phải Thiên Ma Đế Lực, sự hùng mạnh của loại lực lượng chí cao này khiến Bá Lực mất đi ưu thế áp đảo vốn có.

Mặc dù bên trong Bá Lực cũng có các loại Đế Lực hình thành như Hỏa Đế Lực, Lôi Đế Lực, Băng Đế Lực…
Đáng tiếc, những Đế Lực này chỉ sánh ngang Đế Giả Lực mà thôi, kém Thiên Ma Đế Lực nhiều lắm.

May mắn một điều, bất kể là Ma Phong hay Ma Đế, trên thân bọn hắn không có Ma Vật.

Bằng không một khi vận dụng Ma Vật bằng Thiên Ma Đế Lực, sức mạnh đó thậm chí có thể áp đảo ngược lại Bá Lực của Lạc Nam.

Dù sao thì Bá Lực vẫn còn không gian trưởng thành rất lớn, ít nhất lúc này nó chưa có Long Lực dung nhập vào.

Lạc Nam một bên cảm thán sự mạnh mẽ của Thiên Ma Đế nhưng không hề biết rằng cả đám Thiên Ma Đế cũng đang bất khả tư nghị đánh giá hắn.

Đặc biệt là Ma Phong, xém chút chửi ầm lên, bắt đầu hoài nghi về cuộc sống.

Phải biết rằng, Súc Năng Phong Bạo là một trong những thủ đoạn hiếm hoi mạnh mẽ nhất của hắn.

Đem lượng lớn Phong Ma Đế Lực áp súc thành một quả cầu cuồng bạo, quỷ tích khó lường, tốc độ kinh thiên, lực phá hoại khủng khiếp.

Ma Phong từng dựa vào chiêu này dạy dỗ không ít kẻ mới đột phá Thiên Đế, trọng thương rất nhiều Thiên Đế cấp cường giả rồi, ngay cả Long Tộc nổi danh về nhục thân cũng không dám đón đỡ.

Vốn tưởng rằng khi mình sử dụng Súc Năng Phong Bạo là dùng đao mổ trâu giết gà, tiểu tử kia dù mạnh đến đâu cũng không thể theo kịp tốc độ và quỷ tích của Súc Năng Phong Bạo, bị oanh tạc đến cặn bã cũng không còn.

Nào ngờ đối phương vậy mà trực tiếp phát hiện nơi đến của Súc Năng Phong Bạo, còn tung ra chưởng pháp bá đạo không kém, một lần nữa hóa nguy thành an.

“Kẻ nào quá mức quỷ dị khó lường, nhờ các vị ra tay hỗ trợ!”
Rốt cuộc, Ma Phong hướng về Ngọc La Yên và Thanh Hiên Quân nhờ giúp đỡ.

Tại Ma giới khốc nghiệt, kẻ thắng làm vua!
Ma Phong không quan tâm mình thân là một cường giả còn nhờ thêm đồng bọn vây công Lạc Nam sẽ mất mặt xấu hổ.

Ngược lại, hắn đã nhận ra Lạc Nam là một quái vật, tiểu tử này mới là Bán Ma Đế đã khủng khiếp như thế, nếu để hắn tiếp tục trưởng thành, ngày sau Ma Đình sẽ lâm vào đại họa.

Nếu là như vậy, chi bằng lúc này toàn lực liên thủ, đem yêu nghiệt bóp nát từ trong trứng, hóa giải mọi nguy cơ trong tương lai.

“Được!”
Có cùng suy nghĩ với Ma Phong, Thanh Hiên Quân gật đầu.


Quái vật như vậy nếu không phải người của mình, cứ giết cho thỏa đáng…
Mà Ngọc La Yên thì ánh mắt lấp lóe, không vội vàng đồng ý…
Lý do nàng gia nhập Tru Tiên Điện bởi vì vào một trận chiến trong quá khứ, cả nhà nàng khi đó chỉ là một tiểu gia tộc đã bị một tên Tiên Tôn vô tình sát hại, giết sạch gà chó không tha, nữ nhân trong nhà còn bị lăng nhục tức tưởi trước khi chết.

May mắn trước khi chết, phụ thân đem một tấm Dịch Tinh Phù nhét vào tay nàng, nhờ đó Ngọc La Yên mới có thể thoát nạn.

Từ đó nàng mang lòng căm hận Tiên Tu, quyết tâm phải vào Tru Tiên Điện, cùng Tiên Tu không đội trời chung.

Nhưng mà hiện tại, hai kẻ này đều biểu hiện thân phận là Ma Tu chân chính, nên Ngọc La Yên tạm thời không có lý do để động thủ.

Trước đó ngăn cản Nữ Hoàng mở ra không gian thông đạo đào thoát là vì nể mặt La Cương, không muốn để Chấn Hào bị mang đi mà thôi.

Bất quá không đợi Thanh Hiên Quân và Ngọc La Yên gia nhập chiến trận, một kẻ khác như rắn độc rình rập từ lâu đã ngắm đến Lạc Nam…
“Khặc khặc, Vĩnh Hằng Thuộc Tính sẽ thuộc về ta!”
Ma Thiên Lãnh trong lòng nở nụ cười âm trầm, móng tay nhẹ nhàng duỗi ra như nắm cái lưỡi hái bén nhọn, nhắm ngay sau lưng Lạc Nam cắm đến.

Lạc Nam mặt không biểu tình dường như không hay không biết có sát thủ ở sau lưng mình, chỉ dồn 44 đường Hồng Hoang Ma Văn vào cánh tay, nhắm ngay trước mặt thô bạo tung đấm:
“Bạo Tinh Quyền!”
Một quyền như có thể đấm một hành tinh nện thẳng vào khoảng không trước mặt.

“Làm sao ngươi nhìn ra?” Âm thanh kinh ngạc của Ma Thiên Lãnh vang lên, chỉ thấy kẻ đang ám sát sau lưng Lạc Nam hoá thành hư vô, bản thể của Ma Thiên Lãnh ở phía trước mặt đang tiếp cận hiện ra.

Rõ ràng thứ ám sát từ phía sau chỉ là ảo ảnh, còn chính Ma Thiên Lãnh thì ẩn nấp tập kích trực diện.

Đây là một môn thủ thuật ám sát rất cao minh gọi là Giương Đông Kích Tây, nhiều năm qua không biết bao nhiêu cường giả bị thủ thuật này làm cho nuốt hận, vậy mà bị tên này nhìn thấu?
Bất quá nhìn thấu thì đã sao? Ở khoảnh cách gần đối chiến trực diện, Thiên Ma Đế như hắn chẳng lẽ sẽ sợ?
Thế là cánh tay hoá Trảo, Thiên Ma Đế Lực cuồng bạo nổ ra, nhắm ngay Bạo Tinh Quyền của Lạc Nam hung hăng vồ đến.

OÀNH!
Va chạm trực diện, thân thể Lạc Nam chấn động, khoé môi rỉ máu, Thiên Ma Đế Lực tác động không nhỏ đến thân thể hắn, đau đớn lan tràn…
Ma Thiên Lãnh nở nụ cười, quả nhiên tiểu tử này không phải đối thủ của mình nếu như đánh cận chiến.

Nhưng mà ngay lúc Ma Thiên Lãnh định thu tay lại để tiếp tục phát động thế công, chỉ cảm thấy tay của mình và tay Lạc Nam bị dính chặt cùng một chỗ, làm sao cũng không thoát ra được.

“Cái quỷ gì?” Ma Thiên Lãnh theo bản năng cảm giác không ổn.

Lạc Nam nở nụ cười quỷ dị, một con mắt màu đen âm trầm hiện ra giữa lòng bàn tay, như một cái hố đen không đáy điên cuồng tuôn ra hấp lực, ra sức đoạt lấy lực lượng trong người của Ma Thiên Lãnh.

Thôn Phệ Ma Nhãn!

Bình Luận (0)
Comment