Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1624


Nghe Lạc Nam cuồng ngạo cao giọng quát, toàn trường bèn đưa mắt nhìn xuống.

Mà khi chứng kiến thân ảnh của Lạc Nam, trên mặt Văn Lang cũng biểu lộ bất ngờ, sau đó khí phách cười ngạo nghễ:
“Tưởng ai xa lạ, thì ra là cái tên được ca tụng đệ nhất thiên tài Tiên Giới!”
“Chính là ta, thế nào? có dám chiến một trận?” Lạc Nam chiến ý bạo phát, thân ảnh phóng lên tận trời, mặt đối mặt với Văn Lang.

“Có gì không dám? Đã sớm muốn xem qua đệ nhất yêu nghiệt Tiên giới mạnh mẽ đến mức nào!” Văn Lang ngửa đầu cười dài, bất quá lại đảo mắt nhìn toàn trường một vòng, thản nhiên nói:
“Hiện tại có quá nhiều kỳ đà cản mũi, e rằng trận chiến giữa ta và ngươi khó thành, hẹn thời điểm khác vậy!”
Lạc Nam nghe vậy bất mãn nhướn mày: “Hừ, ta và ngươi hiếm có cơ hội gặp mặt, thời điểm khác biết đến bao giờ?”
Nói xong, hắn nhìn sang đám người Săn Ma Điện cao giọng nói:
“Làm phiền các vị không nên xen vào, ta muốn đại chiến cùng Văn Lang!”
“Không được!” Đại Nguyên Lão lập tức từ chối, sắc mặt đỏ bừng vì phẫn nộ quát:
“Dư nghiệt Tiên Ma Cung người người có thể tru diệt, há có thể để các ngươi đơn đả độc đấu?”
“Đại Nguyên Lão nói không sai!” Tam Nguyên Lão tay xách Diệt Ma Đế Cung, trầm giọng nói:
“Huống hồ Văn Lang dám đột nhập Săn Ma Điện giết chết Đế Tử, nếu Săn Ma Điện không tự tay giết hắn, mặt mũi để ở nơi nào?”
“Vậy các ngươi tự nhiên, ta không xen vào là được!” Lạc Nam nhún nhún vai nói.

“Khoan đã!”
Đúng lúc này, Săn Ma Điện Chủ bất chợt lên tiếng:
“Bổn tọa cũng muốn xem thử Tiên Lạc và Ma Văn kẻ nào lợi hại hơn, các ngươi cứ việc tỷ thí đi!”
“Điện Chủ!” Các vị Nguyên Lão biến sắc mặt, không hiểu vì sao Điện Chủ không quyết định nhanh chóng vây giết Văn Lang, còn để đối phương có cơ hội nhảy nhót.

“Yên tâm, bổn điện chủ có suy tính!” Săn Ma Điện Chủ trầm thấp truyền âm:
“Văn Lang nghe nói chiến lực ngập trời, thủ đoạn chắc chắn sẽ không ít, nếu như chúng ta ngay lập tức ép hắn vào đường cùng, chỉ riêng Binh Nhân Tộc tự bạo cũng đủ tạo thành thương vong nghiêm trọng!”
“Thay vì như vậy, nên tạo cơ hội để Lạc Nam làm chiến lực của Văn Lang suy yếu trước, bức ra phần nào thủ đoạn của hắn…khi đó chúng ta xuất thủ cũng không tệ!”
Nghe Săn Ma Điện Chủ nói, ánh mắt đám Nguyên Lão lập tức trở nên hưng phấn.

Đúng vậy, đây là địa bàn của bọn hắn, cứ để Lạc Nam và Văn Lang đại chiến tự nhiên, đến khi cả hai lâm vào suy yếu, mặc dù bọn hắn không động được Lạc Nam…nhưng Văn Lang chẳng phải như cá nằm trên thớt hay sao?
Bọn hắn cũng không tin dưới sự vây công của tập thể cường giả Săn Ma Điện, cộng thêm chiến lực Văn Lang đã suy yếu mà không tiêu diệt được hắn.

“Nhị Nguyên Lão, mau thiết lập Trận Pháp ngăn cấm Phù Chú, tránh Văn Lang sử dụng Dịch Không Phù hay các loại Phù Chú tương tự lẫn trốn!”
Để vạn sự cẩn thận, Phó Điện Chủ cũng mở miệng đề nghị.

“Tốt!” Nhị Nguyên Lão một lời đáp ứng, tay ngọc duỗi ra, liên tục kết thành các luồng Trận Văn phong tỏa toàn bộ lãnh thổ Săn Ma Điện.

Lúc này đây, các Phù Chú đã bị Trận Pháp làm vô hiệu hóa trong phạm vi nhất định.

“Haha, đa tạ!” Thấy nguyện vọng đạt thành, Lạc Nam hiếu chiến vô cùng khiêu khích nhìn Văn Lang:
“Bọn hắn đã không xen vào, ngươi còn dám ứng chiến?”
“Hừ, Lạc Nam ngươi đừng quá kiêu ngạo!” Văn Lang cuồng vọng đáp:
“Ta có thể đột nhập Săn Ma Điện để tru diệt phản đồ, đây là bản lĩnh mà ngươi vô pháp làm được!”
“Lợi hại!” Lạc Nam tán dương, hướng về Văn Lang nâng ngón tay cái.

Toàn trường khóe miệng giật giật, các ngươi rốt cuộc có chiến hay không? sao giống như bằng hữu gặp mặt đang khoe khoang thành tích.


“Để cho ta xem! Ngươi có xứng được so sánh cùng ta hay không!”
Không để toàn trường đợi lâu, Lạc Nam cùng Văn Lang đồng loạt gầm lên một tiếng.

Từ trong cơ thể bọn hắn, các tầng Vực bá đạo tiến ra, bộc phát thế công mạnh mẽ.

Lạc Nam được các loại Thiên Địa Dị Vật vây quanh, gia tăng tốc độ.

Ở phía đối diện, Văn Lang trên thân cũng xuất hiện các loại Ma Vật, đặc biệt là Vô Tướng Chi Ma càng là mô phỏng y hệt các Dị Vật tăng tốc của Lạc Nam.

Hai người điên cuồng lao về phía nhau, như sao băng đụng thiên thạch, trong tay ngưng tụ vũ kỹ khủng bố.

Một tay Lạc Nam xuất động Côn Lôn Ấn, một tay khác là Đế Hồn Ấn, nhắm ngay đầu Văn Lang hung hăng nện xuống.

Một tay Văn Lang ngưng tụ Hắc Diện Ma Chưởng, một tay khác là Súc Năng Phong Bạo, không chút do dự ngạnh kháng.

ĐÙNG ĐÙNG…
Không gian nổ tung tầng tầng lớp lớp như thủy tinh phá toái, chỉ thấy Lạc Nam và Văn Lang điên cuồng lùi bước trên không trung sau đợt va chạm, bầu trời bị mỗi bước chân của bọn hắn giẫm nát.

Lượt giao thủ đầu tiên đã bất phân thắng bại.

Toàn trường hít sâu một ngụm khí lạnh, vừa mới so chiêu đã thi triển một lượt bốn loại Đế Cấp Cực Phẩm Vũ Kỹ, quả nhiên là hai đại yêu nghiệt.

Trận chiến đương nhiên vẫn chưa có dấu hiệu hạ nhiệt.

Văn Lang xuất động Xích Tà Kích, Liên Kích Tru Tiên Quyết thô bạo đâm ra liên tục, Kích Ảnh ngút trời.

Ở phía đối diện, Lạc Nam cũng triệu hoán Bá Đỉnh, phối hợp Oanh Thiên Tổ Phù, hai tay cầm Đỉnh đơn giản mà uy lực đập thẳng đến.

ĐÙNG!
Lại một lần nữa cửu thiên thập địa như muốn nổ tung, Binh Nhân Tộc va chạm Bá Đỉnh khác biệt hoàn toàn so với Đế Binh chạm vào Bá Đỉnh.

Lực tác động mạnh hơn, dư ba khuếch tán khủng khiếp hơn, phản chấn cũng uy lực hơn.

Chỉ thấy toàn thân Lạc Nam và Văn Lang chấn động, khóe miệng rỉ máu, ngưng trọng nhìn lấy đối phương.

Thấy cảnh tượng này, Săn Ma Điện Chủ âm thầm cười khoái trá, hiển nhiên ý đồ của mình đã phần nào đạt thành.

Bất quá Văn Lang đột ngột mở miệng khiến nụ cười trên mặt hắn cứng ngắt lại.

“Hahaha, không hổ danh là yêu nghiệt Tiên giới, chẳng trách sư phụ vẫn luôn tán thưởng ngươi!” Văn Lang nhìn Lạc Nam nóng bỏng đề nghị:
“Có nhã hứng gia nhập Tiên Ma Cung của ta hay không? ta cam đoan xem ngươi như huynh đệ, địa vị không dưới kẻ nào!”
Săn Ma Điện đám người hận đến nghiến răng.


Mặc dù bọn hắn cũng không ưa gì Lạc Nam, nhưng nếu để một yêu nghiệt như hắn nghe theo Văn Lang đầu nhập Tiên Ma Cung, đối với Săn Ma Điện không phải tin tức tốt lành gì.

“Lạc Nam đừng nghe nghiệt đồ nói năng xằng bậy, Tiên Ma Cung không phải chốn tốt lành!” Phó Điện Chủ vội vàng ứng tiếng.

“Yên tâm!” Lạc Nam khoác khoác tay, nhìn lấy Văn Lang nhún nhún vai:
“Tiên Ma Cung hiện tại phải mai danh ẩn tích, trong khi ta đang là Côn Lôn Thiếu Chủ đường đường chính chính, mỹ nhân như bách hoa vờn quanh, hưởng hết nhân gian diễm phúc, sao lại đi ẩn trốn với đám người các ngươi?”
Đám người Săn Ma Điện âm thầm gật gù, dù tên khốn Lạc Nam giọng điệu tràn ngập khoe khoang, nhưng không thể phủ nhận hắn đang nói sự thật.

“PHỐC!”
Nhưng lời tiếp theo của Lạc Nam xém chút làm cả bọn thổ huyết.

“Nghe nói Tuế Nguyệt Nữ Đế cùng Săn Ma Điện có thù, Tiên Ma Cung các ngươi có thể tìm nàng liên thủ!” Lạc Nam cực kỳ nghiêm túc đề nghị.

“Haha, diệu kế…diệu kế!” Văn Lang cất tiếng cười to đầy sảng khoái.

“Hừ, đừng tưởng hiến kế cho ngươi là ta sẽ không đánh ngươi!” Lạc Nam thay đổi thái độ vô cùng nhanh chóng.

“Thiên Thủ Quan Âm!”
Hắn hai tay kết ấn, sau lưng sừng sừng hiện lên hư ảnh Đại Phật Quan Âm với hàng vạn cánh tay, điên cuồng nhắm về phía Văn Lang oanh tạc.

Văn Lang không chút nao núng, lập tức thi triển Vô Tướng Chi Ma, đem Thiên Thủ Quan Âm của Lạc Nam mô phỏng.

Phía sau lưng hắn, một tôn Ma Phật Quan Âm đen kịch cũng chậm rãi hình thành, vung ra hàng vạn cánh tay như cột đình, tiếp tục ngạnh kháng trực diện.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Hai tôn Thiên Thủ Quan Âm đối kháng, hàng vạn cánh tay điên cuồng ma sát, điên cuồng nện thẳng vào nhau, tạo thành vô số vụ nổ và dư ba khuếch tán khủng khiếp.

Đám người rời xa khỏi hiện trường né tránh tạm thời, Nhị Nguyên Lão khổ không thể tả.

Một mình nàng sử dụng Trận Pháp khó mà phòng ngự trước hai tên yêu nghiệt đang đấm nhau.

RĂNG RẮC…
Quả nhiên khi Thiên Thủ Quan Âm vẫn không ngừng nghiền nát, Trận Văn đã xuất hiện lỗ thủng.

ẦM ẦM ẦM…
Hàng loạt kiến trúc của Săn Ma Điện gánh chịu tai ương, toàn bộ lãnh thổ như gánh lấy ngày tận thế.

Khóe mắt đám cao tầng run lẩy bẩy.

Điện Chủ hít sâu một hơi, ra hiệu cho bọn hắn bình tĩnh: “Yên tâm! đợi mọi chuyện kết thúc trùng tu sửa chữa cũng không muộn!”
UỲNH!
Những cú đấm cuối cùng như muốn bạo liệt trời xanh, hai tôn Thiên Thủ Quan Âm ầm ầm sụp đổ.


“Ha hả, sảng khoái!”
Lạc Nam cùng Văn Lang chiến ý sôi trào, mọi thứ chưa có dấu hiệu dừng lại.

“Bạo Tinh Quyền – Cuồng Thú Quyền!”
Lạc Nam vận dụng sức mạnh thể tu, Bá Lực hội tụ, hai loại Quyền Kình khí phách được tung ra.

“Sâm La Vạn Tượng Cước!”
Văn Lang không cam lòng yếu thế, Ma Lực dồn vào đôi chân, một cước đạp xuống mang theo sức mạnh trấn áp bao vây của Sâm La Vạn Tượng.

ĐÙNG!
Cước và Quyền va chạm, vẫn là kỳ phùng địch thủ, vẫn như long tranh hổ đấu.

Lạc Nam bị chấn bay ngược về phía Nguyên Lão Chủ Điện, mà Văn Lang cũng bị đấm bay về phương hướng ngược lại.

Vừa lúc chỗ Văn Lang bay đến lại là vị trí Bảo Khố.

“Haha, Lạc Nam…ngươi dám vào trong này đại chiến với ta? từ chối chính là con rùa!” Văn Lang trắng trợn khiêu khích, sau đó thi triển Hỏa Pháp Vạn Lý lao vọt vào trong Bảo Khố trong ánh mắt trợn tròn của đám người.

“Không xong!” Săn Ma Điện Chủ sắc mặt đại biến:
“Mau ngăn cản bọn hắn!”
Nói xong, Không Gian Chi Lực cuồn cuộn tiến ra, muốn giam cầm bước tiến của Lạc Nam.

Nào ngờ Lạc Nam trong lòng cười nhạt, triển khai Dịch Chuyển Tức Thời.

Không Gian Chi Lực của Săn Ma Điện Chủ vậy mà không thể bắt kịp bước tiến của Lạc Nam, để hắn thành công giết theo Văn Lang, lao vào trong bảo khố.

Hầu như ngay sau đó, Điện Chủ và tất cả cao tầng Săn Ma Điện cuồng nộ phóng theo.

Vừa tiến vào Bảo Khố, Văn Lang đã làm nhiệm vụ được giao, điên cuồng vơ vét các quả cầu ánh sáng.

Trong người hắn mang theo Ngũ Sắc Giới, chỉ biết cướp và cướp, trắng trợn cướp đoạt.

Tốc độ nhanh đến mức không kịp quan sát vật phẩm bên trong là gì.

Mà Lạc Nam thay vì công kích Văn Lang, cũng hào hứng bừng bừng vừa triển khai Hiểm Thâu Bí Thủ, vừa ra lệnh Linh Giới Châu hoạt động hết công sức.

Lạc Nam và Văn Lang nhờ chiếm được tiên cơ, chỉ trong vòng vài giây hô hấp đã chôm khoảng một lượng lớn tài sản.

Vừa lúc đó, Săn Ma Điện Chủ đám người rốt cuộc đuổi vào.

Đập vào mắt bọn hắn là cảnh tượng Văn Lang đang điên cuồng cướp đoạt vật phẩm, còn Lạc Nam thì sắc mặt chính trực đường hoàng, liên tục truy đuổi theo sau phẫn nộ quát lớn:
“Văn Lang! uổng cho ta xem ngươi là yêu nghiệt cùng thời, ngươi vậy mà làm ra hành vi cướp đoạt vô liêm sĩ như vậy!”
Bộ dạng Lạc Nam phẫn nộ kinh hồn, đỏ mặt tía tai, dường như những thứ mà Văn Lang đang cướp đoạt là của chính hắn vậy.

Nói xong, trong tay ngưng tụ hai cái Côn Lôn Chưởng nện vào lưng Văn Lang.

PHỐC!
Văn Lang vì mãi mê cướp đoạt mà không kịp phản ứng, ăn trọn hai cái Côn Lôn Ấn thổ huyết điên cuồng.

“Giết hắn!” Săn Ma Điện Chủ nộ hống gầm lên.


Đã đến nước này, không còn chờ đợi gì nữa, hắn muốn nhanh chóng diệt sát Văn Lang, ép kẻ này nôn tài nguyên đã cướp từ bảo khố ra.

“HAHAHA, đánh đi, ra tay đi…đánh ở trong này toàn bộ Bảo Khố sẽ bị các ngươi phá hủy, xem ai thiệt thòi hơn ai!”
Nào ngờ Văn Lang không chút sợ hãi, trái lại ngửa đầu cười dài, thanh âm khiêu khích.

Săn Ma Điện đám người giật mình, vội vàng thu hồi công kích, sắc mặt trở nên khó coi đến cực hạn.

Đây cũng là lý do bọn hắn cương quyết không muốn Văn Lang và Lạc Nam vào trong Bảo Khố chiến đấu, bởi vì dư ba công kích quá lớn có thể sẽ hủy hoại các vật phẩm.

Nào ngờ khi vừa tiến vào không thấy đại chiến như tưởng tượng, ngược lại là cảnh Văn Lang cướp đoạt bảo vật không ngừng, còn Lạc Nam thì đuổi theo tấn công như anh hùng chính nghĩa.

“Văn Lang, hiện tại ngươi không còn lối thoát, nếu biết điều thì giao tài sản ra và đầu hàng, bổn Điện Chủ có thể cân nhắc tha ngươi một mạng!” Săn Ma Điện Chủ giở giọng điệu uy hiếp.

“Ngu xuẩn!” Văn Lang dùng ánh mắt như nhìn thằng ngu xem lấy Săn Ma Điện Chủ:
“Nếu đã dám tiến vào hành thích, ta đương nhiên có giải pháp thoát thân!”
Nói xong, nhìn sang Lạc Nam cười lạnh nói:
“Chiến lực của ngươi không để ta thất vọng, bất quá hiện tại không rảnh để chơi tiếp với ngươi, hiện cơ hội khác vậy!”
“Mau trả tài sản cho Săn Ma Điện, những thứ đó tương lai ta còn muốn đổi lấy!” Lạc Nam giận dữ sắc mặt đỏ bừng.

“Haha, nếu có bản lĩnh…ngươi có thể sang Ma giới cướp của Tru Tiên Điện giống như ta!” Văn Lang phá lên cười.

Trong tay hắn xuất hiện một khối Lệnh Bài thần bí, khoe khoang đắc ý nói:
“Đây là Lệnh Bài có khảm Chú Thuật mà sư phụ ban tặng cho ta, có khả năng dịch chuyển bất chấp mọi phương pháp ngăn cản!”
Ý niệm vừa động, thân ảnh Văn Lang đã tiêu thất tại chỗ, như bóc hơi giữa không gian.

Nếu chúng nữ của Lạc Nam có mặt ở đây, các nàng chắc chắn sẽ bật người, bởi vì đó chính là Lệnh Bài truyền tống về Cung Đình Thụ mà bất cứ ai trong số các nàng đều sở hữu.

Lọt vào miệng Văn Lang lại trở nên cao siêu như vậy.

Trong Cung Đình Thụ, Văn Lang vừa tiến vào đã bị ngắt đứt linh hồn, như một túi da ngã lăn xuống đất, mất khả năng hoạt động.

Hiển nhiên sau khi thành công rút lui, Lạc Nam không rảnh tiêu hao hồn lực và tinh thần để tiếp tục khống chế nó nữa rồi.

Nhưng ở bên ngoài, Săn Ma Điện Chủ lại không dễ dàng chấp nhận.

“Bổn tọa nói – Thời Gian Nghịch Đảo!”
Thời Gian Chi Lực cuồn cuộn tác động như dòng thác vào vị trí Văn Lang vừa biến mất, muốn đem hắn kéo ngược trở về.

Đáng tiếc Văn Lang hiện tại đã ngăn cách hoàn toàn ở một phương thế giới khác, làm sao có thể tiến ra?
Trừ khi Săn Ma Điện Chủ lợi hại đến mức có thể tác động đến Thời Gian của Linh Giới Châu nghịch đảo luôn thì may ra.

Bất quá Linh Giới Châu trốn rất kỹ trong người Lạc Nam, hắn làm sao có thể phát hiện?
“AAAAA…SÚC SINH!”
Thời gian dần trôi, Văn Lang vẫn một đi không trở lại, Săn Ma Điện Chủ gầm lên đầy căm tức.

Mà lúc này, liên tưởng đến việc Lạc Nam đột ngột đánh Văn Lang bay đến gần lối vào Bảo Khố, lại trùng hợp Văn Lang và Lạc Nam xuất hiện cùng nhau trong một thời điểm, Phó Điện Chủ hai mắt khóa chặt lấy Lạc Nam, giọng điệu âm trầm chất vấn:
“Lạc Nam khá lắm, đây có phải ý đồ của ngươi?”

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Bình Luận (0)
Comment