Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1632


Khi sự phát triển ngày càng thịnh vượng, nhu cầu sử dụng và tiêu hao tài nguyên chắc chắn sẽ lớn hơn.

Mặc dù Côn Lôn Giới có Thiếu Chủ mang về lượng lớn tài nguyên, nhưng để toàn bộ một thế giới to lớn vận hành và phát triển đồng loạt, không thể đặt nặng vấn đề tài nguyên lên vai một người được.

Vì vậy trong xuyên suốt thời gian, Côn Lôn Giới không ngừng ban hành các nhiệm vụ tìm kiếm tài nguyên tu luyện.

Quá trình tìm kiếm tài nguyên đương nhiên khó tránh khỏi những nguy hiểm hoặc xung đột với thế lực khác.

Khi rơi vào những trường hợp này, Nữ Cấm Vệ hoặc các Văn Võ Bá Quan sẽ ra mặt cứu viện và giải quyết.

Đổi lại tài nguyên mà tu sĩ kiếm được phải nạp vào ngân khố thế lực ba phần, còn lại bảy phần được quyền sở hữu.

Thân là một thành viên vừa gia nhập Đế Thiên Côn Lôn, Lôi Linh Giới cũng không ngoại lệ.

Từ khi được Lạc Nam cứu thoát khỏi tay hai tên sát thủ Thiên Ma Đế, Lôi Linh Giới cũng đã quyết tâm thần phục, chuyển đến Côn Lôn Đế Thiên theo mệnh lệnh của Nữ Hoàng.

Vì vậy mà lúc này đây, dưới trướng Côn Lôn có đến năm phiến thế giới mạnh mẽ phụ thuộc phân biệt là Kiếm Giới, Thanh Giới, Vô Giới, Minh Giới và Lôi Giới đổi tên từ Lôi Linh Giới mà thành.

Thời gian gần đây, tu sĩ của Lôi Giới vô tình phát hiện một động phủ bí mật nằm ở trung tâm vũ trụ, nằm giữa Tiên Ma hai giới.

Sau khi điều tra cẩn thận, các chuyên gia đã xác định động phủ này rất có thể do một thế lực Thượng Cổ hoặc Cổ Đại lưu lại, cực kỳ bất phàm.

Chính vì vậy, đích thân hai vị cường giả đứng đầu Lôi Giới là Lôi Chiến và Lôi Cuồng đã dẫn theo không ít đệ tử, tiến hành khám phá động phủ.

Sự kiện này đã xảy ra hơn 10 ngày trước, đến nay vẫn chưa thấy Lôi Chiến và Lôi Cuồng trở về.

Điều này cũng tương đối bình thường, dù sao thì việc khám phá một di tích cổ xưa tốn thời gian là chuyện hiển nhiên, đôi khi mất cả trăm năm để phá giải hết cạm bẫy bên trong cũng không đáng để kinh ngạc.

Bất quá sang ngày thứ 11, trụ sở Nhiệm Vụ Đường tại Côn Lôn bất chợt nhận về tin dữ do đích thân Lôi Chiến báo về:
“Cầu chi viện! chúng ta đụng độ cường giả Ma Tu hùng mạnh trong Động Phủ, kẻ địch thậm chí có cả Thiên Ma Đế, đang ra sức truy lùng chúng ta!””
Nghe đến đụng độ Thiên Ma Đế, vị quan cai quản Nhiệm Vụ Đường lập tức ý thức được tầm nghiêm trọng, vội vàng dâng tấu chương lên Nữ Hoàng thỉnh cầu phương hướng giải quyết.

Rất nhanh, Nữ Hoàng đã ban bố mệnh lệnh.

Xuất động Côn Lôn Thiếu Chủ Lạc Nam, mang theo Kiếm Đế, Vô Đế cùng Tứ Đại Cung Nữ tham chiến, giải cứu tu sĩ Lôi Giới.

NGAO NGAO NGAO NGAO!
Trong ánh mắt hâm mộ và sùng bái đến cực điểm của toàn bộ Côn Lôn, Bá Vũ Điện dưới sự lôi kéo của chín con Kim Cương Thiên Long khổng lồ phá thiên mà lên, hướng về động phủ thần bí ngang tàng hành tẩu, thoáng chốc đã biến mất trong tầm mắt của đám người.

Bên trên Bá Vũ Điện, Kiếm Đế siết chặt Kiếm trong tay, ngưng trọng mở miệng:
“Đối phương có cả Thiên Ma Đế, đây là trận chiến đầu tiên của ta sau khi đột phá Thiên Đế!”
“Haha, sợ cái rắm a…có Thiếu Chủ đi cùng, dù chiến với thiên vương lão tử ta cũng không sợ!” Thanh Đế tự tin ngẩng đầu ưởn ngực.

Nhìn sang Lạc Nam khí định thần nhàn đang được Tứ Đại Cung Nữ hầu hạ uống rượu ngon, ăn Tiên Quả…Kiếm Đế tán thành gật đầu:
“Ngươi nói cũng phải!”
Ai cũng biết mặc dù Thiếu Chủ vẫn là Đại Đế, nhưng chiến lực của hắn đã áp đảo phần lớn Thiên Đế rồi.


Trừ phi bên phía kẻ địch có nhân vật tiếng tăm lừng lẫy nào đó, bằng không cuộc chiến lần này định trước sẽ thắng.

Nghĩ đến đây, Kiếm Đế và Thanh Đế âm thầm kích động, đây là cơ hội hiếm có để biểu hiện và chiến đấu cùng Thiếu Chủ, bọn hắn nhất định phải chứng minh thực lực cho thật tốt.


Động phủ thần bí ở trung tâm vũ trụ…
Bên trong động phủ, một nhóm người toàn thân có Ma Lực sôi trào âm lãnh tà dị đang ung dung tiến bước.

Nhóm người có một nam nhiều nữ, nam dung mạo bình thường không có gì đặc sắc, nữ thì mỗi người xinh đẹp như hoa, dung quang tỏa nắng.

“Thiếu Chủ, đang yên đang lành ngươi lại lôi chúng ta đi thám hiểm động phủ, phải chăng nơi nào có gì đặc biệt?” Một người trong nhóm lên tiếng, thanh âm thanh thúy điềm đạm đáng yêu.

Nàng chính là Yêu Yêu, một trong số những nhân vật đang bị cả Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện truy nã.

Mà nhóm người này không phải xa lạ, là Văn Lang và các vị Hoa Khôi của Song Tu Lâu.

Từ lúc rời khỏi địa bàn ở Ma Giới, các nàng và Song Tu Lâu được ở trong không gian pháp bảo của Thiếu Chủ, tuy rộng rãi nhưng khá cô đơn.

Đột nhiên Thiếu Chủ tiến vào muốn mang theo các nàng thám hiểm động phủ, điều này khiến chúng nữ vừa hưng phấn vừa khó hiểu.

Hưng phấn là được hành động cùng thiếu chủ, khó hiểu là động phủ này rốt cuộc có thứ gì? Vì sao đích thân thiếu chủ phải đứng ra?
“Haha, bí mật không thể tiết lộ…đợi khi mọi chuyện hoàn thành, các ngươi tự động sẽ biết!” Văn Lang nhếch miệng cười tà.

Chúng nữ hai mặt nhìn nhau, âm thầm bĩu môi.

Kính Hoa nhìn lấy hắn lên tiếng: “Đám Lôi Tu vừa rồi tuy chiến lực không tệ nhưng phương thức ẩn nấp quá kém cõi, đã xung đột rồi vì sao chúng ta không truy cùng diệt tận?”
Khi tiến vào động phủ, các nàng và Thiếu Chủ đụng độ một đám tu sĩ Lôi Hệ.

Kết quả chỉ giao thủ vài chiêu, các nàng đã hoàn toàn áp đảo khiến đám người kia hoảng sợ mất mật, chỉ có thể điên cuồng lẫn trốn để bảo toàn tính mạng.

Với khả năng của một Ám Dạ Tinh Linh, Kính Hoa tự tin có thể tìm ra và diệt sạch những kẻ đang trốn chạy kia, nhưng Thiếu Chủ lại kêu nàng rút lui, không tiếp tục truy sát.

“Chúng ta không có thời gian để ý một đám tôm tép!” Văn Lang nhún vai nói.

‘‘Thiếu Chủ nói cũng phải…’’ Mấy nữ nhẹ gật đầu, không tiếp tục thắc mắc gì thêm, ngoan ngoãn theo sau lưng Thiếu Chủ của mình.

Từng đôi mắt đẹp âm thầm chờ mong, không biết sâu trong động phủ có thứ gì khiến Thiếu Chủ phải xem trọng đến như vậy.

Đáng tiếc, chuyện tiếp theo diễn ra có lẽ khiến các nàng phải thất vọng…

“Phù…may mà bọn hắn không tìm ra chúng ta!”
Núp bên trong một góc khuất, một tên nam tử trung niên diện mạo cương nghị thở phào nhẹ nhỏm.

Hắn chính là Lôi Chiến, Địa Đế cấp cường giả, một trong hai cường giả hàng đầu của Lôi Giới.

Nằm sấp bên cạnh Lôi Chiến là huynh đệ Lôi Cuồng của hắn và một đám tu sĩ Lôi Giới.


Tuy cả đám đều là Tiên Tôn, Tiên Đế…nhưng đối mặt với nhóm Ma Tu vừa rồi cũng xém chút tè ra quần.

Thực lực chênh lệch thật sự quá lớn, chiến lực của đối thủ vượt xa bọn hắn, chỉ với hai nữ nhân trong số đó ra tay, đã dễ dàng đem bọn hắn đánh cho tan tác.

Cũng may Lôi Hệ Tu Sĩ có sở trường về mặt tốc độ, đánh không lại cả đám hóa thành Lôi Đình bỏ chạy nhanh như thiểm điện, nhờ vậy may mắn giữ được một mạng.

“Kẻ địch khó nói vẫn đang truy lùng chúng ta, núp ở nơi này thêm một thời gian vậy!” Lôi Cuồng hít sâu một hơi nói, trong mắt lóe lên tia nhục nhã.

“Yên tâm đi, ta đã thông qua Truyền Âm Ngọc báo về Côn Lôn, tin chắc Nữ Hoàng sẽ phái người đến cứu chúng ta!” Lôi Chiến nói.

Nghe lão đại nói vậy, nhóm tu sĩ trong mắt tràn đầy chờ mong và tôn kính nói:
“Nói không chừng sẽ là Thiếu Chủ đích thân hàng lâm!”
“Nằm mơ đi, Thiếu Chủ thân phận tôn quý đến mức nào? sao phải đích thân ra tay? Chỉ cần mấy vị Kiếm Đế, Minh Đế xuất trận là đủ rồi!” Lôi Cương cảm thấy không có khả năng.

“Chỉ mong ước một chút mà thôi!” Đám người bĩu môi.

NGAO NGAO NGAO NGAO…ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bất quá ngay lập tức, từng cổ thanh âm bá đạo tuyệt luân ập vào trong tai, không gian toàn bộ động phủ oanh động kịch liệt khiến đám người sắc mặt hãi hùng.

“Chuyện gì xảy ra?” Lôi Chiến sắc mặt trắng bệch hỏi.

Nếu như động phủ sụp đổ, vị trí ẩn thân của bọn hắn chắc chắn sẽ bị bại lộ trước mặt kẻ thù.

“Côn Lôn Thiếu Chủ ở đây, Lôi Giới người đâu? kẻ nào dám đụng vào các ngươi?”
Giọng nói ầm vang như sấm của Kiếm Đế vang vọng thương khung, như lời tuyên bố hùng hồn kẻ nào dám động vào Côn Lôn Giới phải trả giá thật đắt.

Với những chiến tích vang trời như lật úp Đan Thần Tháp, ngạnh kháng Tru Tiên Điện…Côn Lôn Giới hoàn toàn đủ tư cách để đi ngang trong phiến vũ trụ này mà không cần e ngại.

Kẻ nào chọc vào người của Côn Lôn, cứ chiến là được!
Bá Vũ Điện cường thế đến mức nghiền nát cửa vào động phủ và tất cả mọi thứ bên trong, vô số đất đá sụp đổ, tất cả cảnh tượng đều bại lộ ra ánh sáng.

“Thật sự là Thiếu Chủ!?” Lôi Cuồng đám người kinh động như gặp phải thiên nhân.

Cả đám dụi dụi hai mắt, chấn kinh nhìn lấy nam nhân đang chắp tay đứng trên đỉnh Đại Điện kia, tóc dài tung bay, phong thần tuấn lãng, xung quanh là sáu vị Thiên Đế hộ tống.

Không phải là Thiếu Chủ như thần nhân của bọn hắn thì là ai?
Ánh mắt Lạc Nam quét qua, rất nhanh đã nhìn thấy dáng vẻ chật vật của đám người Lôi Chiến…
Bị Lạc Nam nhìn thấy trong tình cảnh thảm hại như vậy, mấy người cũng có chút lúng túng cúi đầu.

“Có thương vong gì không?” Thanh âm ôn hòa của Lạc Nam truyền xuống.

Đám người Lôi Cuồng cảm động xém chút rơi lệ, vội vàng lắc mạnh đầu đáp:
“Các huynh đệ không ai tử vong, nhưng cũng bị một số vết thương!”
Nghe đến thuộc hạ bị thương, vẻ mặt của Lạc Nam lập tức trầm xuống.


Hắn ra hiệu đám người Lôi Cuồng leo lên Bá Vũ Điện, nở một nụ cười lạnh lùng:
“Để bổn thiếu chủ xem thử kẻ nào dám chọc vào Côn Lôn Giới chúng ta!”
Nói xong, Bá Vũ Điện tiếp tục cường hoành tiến bước.

Những nơi đi qua, động phủ ầm ầm sụp đổ…

“Hả?”
Cảm nhận được động tĩnh to lớn từ bên ngoài tiến vào, nhóm người Văn Lang đồng loạt nhíu mày.

“Thiếu Chủ, có kẻ đang cường thế xông vào, hơn nữa thực lực chắc hẳn không thấp!” Kính Hoa dựa vào cảm ứng của hắc ám lên tiếng nói.

“Ừm!” Văn Lang nhẹ gật đầu, đưa mắt nhìn đến Thanh Mịch ra hiệu.

Thanh Mịch quyến rũ liếm nhẹ mép môi nơi khóe miệng, hiểu ý tiến lên một bước.

XOẸT XOẸT XOẸT…
Tay ngọc của nàng nâng lên, từ mười đầu ngón tay có vô số sợi tơ nhện trong suốt bắn ra.

Chỉ thoáng chốc đã kết tụ thành một mạn nhện khổng lồ hòa vào không gian, bên trên tơ nhện là vô số kịch độc.

Nếu kẻ thù xui xẻo tiến vào, không chết cũng bị lột một lớp da.

Bá Vũ Điện cường thế lao đến, chợt Thanh Đế nghiêm túc mở miệng:
“Thiếu Chủ cẩn thận, phía trước có mùi vị kịch độc không đơn giản!”
Lạc Nam âm thầm gật đầu, Thanh Đế biểu hiện xem như không tồi, ngay cả độc của Thanh Mịch cũng bị hắn đánh hơi được, không hổ là một Thiên Đế chuyên dùng Độc.

“Ta đã biết!” Lạc Nam nhếch miệng.

Chợt, Đế Diễm tung hoành bao phủ toàn bộ không gian…
Xèo xèo xèo xèo…
Mạng nhện khổng lồ bóc hơi, độc tố bị thiêu cháy thành từng mảnh.

Ở phía trước một đoạn, Thanh Mịch cũng giật mình nói: “Độc của ta toàn bộ bị phá hủy rồi!”
Các vị Hoa Khôi nghe vậy cũng biểu lộ nghiêm túc.

Mà lúc này, tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa cũng đã cận kề, thân ảnh khổng lồ của Bá Vũ Điện hiện ra trong tầm mắt.

“Khó tránh khỏi một trận chiến a…” Văn Lang nhún nhún vai.

“Kẻ đến là người nào? thật là kiêu ngạo!” Họa Cẩm bất mãn nói.

Mà lúc này, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn mở ra, Lạc Nam ánh mắt khóa chặt lấy Văn Lang đám người, giọng điệu cường thế đến cực điểm:
“Động vào người của Côn Lôn, các ngươi phải trả giá đắt!”
KENG!
Hắn vừa dứt đời, Kiếm Đế đã phá không mà lên.

Nôn nóng biểu hiện trước mặt Thiếu Chủ, Kiếm Đế đã động thủ trước tiên.

Thiên Huyền Kiếm toàn thân trong trắng như ngọc siết chặt trong tay, đây là Pháp Bảo Đế Cấp Cực Phẩm mà Cuồng Khí Lão Nhân luyện chế cho hắn.

“Luyện Vực Kiếm Kinh – Lục Tầng Kiếm Vực!”
Kiếm Đế uy nghiêm lẫm liệt quát, Thiên Huyền Kiếm mang theo sáu tầng Kiếm Vực chồng chất lên nhau hung hăng trảm ra, hóa thành một đường Kiếm Khí mạnh mẽ xuyên phá không gian lao đến.


Luyện Vực Kiếm Kinh là Công Pháp lần trước Lạc Nam ban tặng cho Kiếm Đế, trợ giúp người tu Kiếm đẩy nhanh khả năng lĩnh ngộ Kiếm Vực.

Nhờ vậy mà trong thời gian ngắn, Kiếm Vực của Kiếm Đế tiến bộ rất lớn.

Ở phía đối diện, nhìn thấy Kiếm Đế cường thế ra tay bất chấp, các vị Hoa Khôi lập tức nổi nóng:
“Uổng công Thiếu Chủ tha mạng cho các ngươi, lại dám gọi người đến tập kích chúng ta!”
ẦM!
Một luồng đao khí xung thiên phóng lên tận trời.

Chỉ thấy Chiêu Quân yên tĩnh sau lưng Văn Lang bước lên, áo trắng như tuyết, tay cầm Song Đoãn Đao, Tung Hoành Đao Pháp triển khai, Đao Vực cuồng bạo gầm rú.

ẦM!
Kiếm Khí và Đao Khí ầm ầm va chạm, cả Kiếm Đế và Chiêu Quân chợt lùi lại một bước, híp mắt nhìn lấy nhau.

Không có chút thương hoa tiếc ngọc, Kiếm Đế hóa thành tàn ảnh, Thiên Huyền Kiếm sắt lẹm lóe ngang, áp sát trực diện.

Chiêu Quân không cam lòng yếu kém, Tung Hoành Đao Pháp huyền ảo khó lường, ngạnh kháng trực diện.

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…
Thoáng chốc, hai vị cường giả tu Đao và Kiếm đã triền đấu kịch liệt, sát cơ kinh khủng vô cùng.

“Để ta xem các ngươi còn có thể phá giải Độc tố?”
Thanh Mịch cũng nổi giận xuất thủ, bản thể Tri Chu Thánh Mẫu hiện ra, kịch độc từ trong bờ môi đỏ mộng khuếch tán ra ngoài, hướng về Bá Vũ Điện bao phủ.

“Đây là sự lợi hại của công pháp mà Thiếu Chủ ban tặng - Lục Chu Độc Điển!” Ngay lúc này, Thanh Đế đứng bên cạnh Lạc Nam cũng cười lạnh một tiếng.

Vận chuyển Lục Chu Độc Điển, hư ảnh của sáu con nhện khổng lồ hiện ra sau lưng hắn, từng cái miệng khổng lồ như hố đen hé mở.

VÙ VÙ VÙ VÙ…
Tất cả độc tố của Thanh Mịch bị hư ảnh sáu con nhện hút vào.

“Lại một Thiên Đế tinh thông dùng Độc?” Thanh Mịch vẻ mặt ngưng trọng.

Mạng nhện vô hình khổng lồ được nàng kết tụ, nhanh chóng ẩn mình vào bên trong, bí mật phun ra Độc Châm ám sát Thanh Đế.

Không chịu thua kém, hư ảnh sáu con nhện như thần hộ mệnh bảo vệ xung quanh Thanh Đế, vừa dùng cơ thể đón nhận các Độc Châm, vừa phản kích Thanh Mịch mỗi khi nàng để lộ sơ hở.

Chẳng có quá nhiều lời nói, đại chiến đã lập tức nổ ra làm kinh động vô số tu sĩ ở phạm vi lân cận…
Nhưng Lạc Nam không rảnh để tâm đến những ánh mắt soi mói, hắn chỉ khóa chặt thân ảnh của Văn Lang, ra vẻ ngoài ý muốn mỉm cười:
“Văn Lang à Văn Lang, thế gian này thật nhỏ, lần trước thấy ngươi chạy trốn như chuột ở Săn Ma Điện, lần này lại đụng mặt!”
Văn Lang điềm nhiên đáp lại: “Lạc Nam! lần trước ngươi khiêu chiến ta, cũng may nhờ có đám Săn Ma Điện ở bên cạnh bảo vệ, bằng không ta chắc chắn bại ngươi!”
Hai người phóng lên thiên không, song song đối diện với nhau, ánh mắt lóe lên từng tia chiến ý.

Mà nghe cuộc đối thoại của hai người, toàn trường âm thầm khiếp sợ…
Không nghĩ đến hai vị yêu nghiệt hàng đầu vũ trụ, một người đại diện cho Tiên giới, một người đại diện cho Ma giới lại đụng độ vào lúc này.

Trận chiến mà toàn bộ vũ trụ suy đoán, chờ mong từ lâu nay đã tái diễn.

Tiên Lạc và Ma Văn.

Ai mới là vạn cổ đệ nhất yêu nghiệt?

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment