Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1659


Na Tra và Phù Đổng đã sẳn sàng nghênh chiến, dù đối thủ của hai người bọn hắn là một trong những cường giả hàng đầu, Đại Trưởng Lão của Long Tộc hùng mạnh, chấp chưởng Đế Binh Thăng Long Thành.

Phải biết rằng cách đây không lâu, hai người chỉ còn là hai tên tiểu bối bên trong Thiếu Đế Chi Chiến mà thôi, nhưng hiện tại đã có tư cách liên thủ chống lại cường giả hàng đầu như Long Ngạo Hải.

Tiến bộ đã cực kỳ kinh người, so với một số nữ nhân của Lạc Nam càng kinh khủng hơn.

“Chết cho lão phu! Vạn Long Đồng Sát!”
Long Ngạo Hải không muốn cho Na Tra và Phù Đổng bất kỳ cơ hội nào.

Sát Vực của hắn tiến vào bên trong Thăng Long Thành khiến hư ảnh của hàng vạn Chân Long thấm nhuần sát khí, hai mắt của từng hư ảnh trở nên đỏ ngầu, sức mạnh và khả năng áp bách càng thêm dữ dội.

RỐNG!
Vạn long gào thét, tất cả đồng loạt phá không mà ra, muốn nghiền nát mọi chướng ngại vật cản đường thành cặn bã.

Na Tra cùng Phù Đổng liếc nhau, đều nhìn thấy chiến ý hừng hực trong mắt đối phương, sau đó đồng loạt động thủ.

“Bí Thuật – Hư Thánh Hỏa!”
Na Tra giải trừ trạng thái Vạn Thủ Chân Thân khổng lồ, vận dụng toàn bộ lực lượng tập trung kết ấn.

Trong khoảnh khắc, Thiên Hỏa Đế Lực từ trên người hắn cuồn cuộn sôi trào, đột nhiên có sự chuyển biến về chất.

Từng tia…từng tia uy thế vượt qua Đế Uy bất chợt hàng lâm, Thiên Hỏa Đế Lực của Na Tra đạt đến một tầng cao mới, khiến nhiệt độ khắp Thiên Đình tăng cao dữ dội.

“Đây là…Thánh Uy? Làm sao có thể?”
Long Ngạo Hải hãi hùng khiếp vía kinh hô thành tiếng.

Bởi vì hắn nhận ra Hỏa Thiên Đế Lực của Na Tra lúc này đã vượt khỏi phạm trù Đế Lực, thay vào đó là một lực lượng mới cao cấp hơn…
Chẳng lẽ thật sự là Thánh Lực?
“Không đúng!” Long Ngạo Hải vội vàng lắc đầu phủ nhận:
“Nếu đây là Thánh Lực chân chính, chỉ một tia lửa cũng đủ thiêu cháy Thiên Đình, mà một Thiên Đế như hắn cũng vô pháp triển khai Thánh Lực!”
Nghĩ đến đây hắn khôi phục sự tự tin, hừ lạnh một tiếng: “Giả thần giả quỷ!”
Na Tra ánh mắt lấp lóe, không hổ là Đại Trưởng Lão Long Tộc, kiến thức cực kỳ kinh người.

Thần Thông – Hư Thánh Hỏa chỉ giúp Hỏa Thiên Đế Lực của hắn mô phỏng theo khí tức của Thánh Lực mà thôi, sức mạnh chân chính hoàn toàn không thể sánh bằng, đương nhiên cũng vượt trội hơn rất nhiều so với Hỏa Thiên Đế Lực ở trạng thái bình thường.

Thậm chí để triển khai Hư Thánh Hỏa, Na Tra buộc phải giải trừ trạng thái Vạn Thủ Chân Thân để có đủ lực lượng mượn uy của Thánh.

KENG! KENG! KENG! KENG!
Có Hư Thánh Hỏa gia trì, ngọn lửa ẩn chứa Thánh Uy vờn quanh khiến các kiện Pháp Bảo của Na Tra hưng phấn, sức mạnh gia tăng đột biến.

Kích hoạt Ba Đầu Sáu Tay, Na Tra mang theo Hư Thánh Hỏa lao vào vạn long tàn sát bừa bãi.

RỐNG!
Hàng loạt hư ảnh Chân Long không cam lòng gào thét, những nơi bị các Pháp Bảo mang theo Hư Thánh Hỏa quét ngang đều hóa thành hư vô, Long Lực tan biến…
Trong cùng thời điểm, Phù Đổng không cam lòng yếu kém, nghiêm nghị gầm lên:

“Thần Thông - Truy Sinh Hiểm Tử!”
Ngay lập tức tiến vào một trạng thái huyền diệu, dường như thân mình đang ở trong một chiến trường thập tử vô sinh, vẫn len lỏi và truy tìm những hy vọng cực kỳ nhỏ nhoi để có thể sống sót, nhiều lầm tìm ra đường sống trong chỗ chết…
Ở trạng thái này, Phù Đổng được cường hóa một cách toàn diện từ tinh thần, độ nhạy bén, tốc độ, sức bền, khả năng phòng ngự, sức mạnh toàn thân, trí tuệ…
Chiến Vực từ bảy tầng lên đến Tám Tầng.

Côn Vực từ bảy tầng đạt đến Tám Tầng.

Sát Vực từ bảy tầng chạm đến Tám Tầng.

Mặc dù đã bị Bụt xóa đi trí nhớ, nhưng môn Thần Thông mà đích thân Phù Đổng ngộ được sau khi trải qua một khoảng thời gian thập tử vô sinh vẫn còn tồn tại trong đầu.

Ở chiến trường khốc liệt bên trên kia, Phù Đổng luôn ở trạng thái mành chỉ cheo chuông, tính mạng như ngọn đèn treo trước gió tùy thời sẽ dập tắt.

Nhưng bằng vào ý chí và nghị lực, hắn vẫn sống sót đến khi đột phá Thiên Đế rồi quay trở về.

Trước khi chết, con người luôn có những biểu hiện đáng kinh ngạc, giới hạn cơ thể bọc phát đến mức tột cùng, hồi quang phản chiếu, làm được những điều phi thường mà bình thường vô pháp làm được.

Một khi kích hoạt Truy Sinh Hiểm Tử, Phù Đổng sẽ tiến vào trạng thái thần kỳ như vậy.

Thăng tiến toàn phương diện.

Cùng lúc đó, hàng loạt hư ảnh Chân Long đã gào thét mà đến.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo diễn ra cực kỳ kinh người.

Mọi thứ như diễn ra thật chậm trong mắt Phù Đổng, hắn dễ dàng luồn lách né tránh công kích của hàng vạn hư ảnh Chân Long, sau đó gậy tre trong tay như có được sinh mệnh, vừa tránh né vừa phản kích, uy lực mỗi đòn đánh ra lại vừa nhanh vừa hiểm, cực kỳ chuẩn xác và táo bạo.

BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM…
Liên tục là hư ảnh Chân Long bị Na Tra và Phù Đổng hủy diệt triệt để, hai người như hổ nhập bầy cừu, bất chấp Thăng Long Thành mạnh mẽ và số lượng Chân Long liên tục oanh sát vẫn ung dung hóa giải và tiêu hủy.

Dường như một kiện Đế Binh lúc này đã không đủ làm khó dễ.

“Khốn nạn, lại còn có thủ đoạn như vậy!”
Nhìn lấy Thăng Long Thành cũng không làm gì được hai con hàng này, Long Ngạo Hải quyết định tự mình động thủ.

Hắn ngưng tụ Long Pháo và Long Đạn, miệng rồng hướng hai người phun ra.

Na Tra cười nhạt, Hỗn Thiên Lăng thiêu đốt Hư Thánh Hỏa xoay tròn dữ dội đem Long Pháo nuốt vào, Hư Thánh Hỏa điên cuồng thiêu cháy Long Lực ẩn chứa trong Long Pháo, đem nó tiêu trừ vô cùng nhanh chóng.

Phù Đổng giác quan gia tăng chưa từng có, Long Đạn tốc độ cực nhanh nhưng không thể đụng vào cơ thể hắn, mặc dù có Thể Chất phòng ngự như Bách Chiến Kim Cang Thân phòng ngự, nhưng tuyệt nhiên không để công kích đánh trúng cơ thể mình.

Ngược lại, gậy tre trong tay còn khéo léo đánh bay Long Đạn, mượn sức mạnh của nó đánh nát không ít hư ảnh Chân Long.

Một màn kỳ tích phát sinh, hai người xuyên qua hàng vạn Chân Long hư ảnh và công kích của Long Ngạo Hải, bất chấp Thăng Long Thành vẫn đang tồn tại, hung hăng tấn công vào đầu rồng.


Ánh mắt Long Ngạo Hải co rút, vội vàng thi triển thân pháp né tránh.

Nhưng không ngờ kích thước cơ thể quá lớn, vẫn bị các pháp bảo của Na Tra nện trúng vào thân, vảy rồng bong tróc, đau đớn tê tâm liệt phế ngửa đầu gầm lên.

Phù Đổng lại đột nhiên thu hồi thế công trong ánh mắt khó hiểu của Na Tra.

Ngay sau đó, hắn đột ngột phóng người bay lên, gậy tre ẩn chứa ba loại Vực khủng bố nện thẳng vào Thăng Long Thành đang lơ lửng.

ĐÙNG!
Như đạn pháo bị oanh tạc, Thăng Long Thành rơi rụng xuống nghiền nát một vùng tinh không.

Gây tre trong tay Phù Đổng là một nhánh tre biến dị của Tre Cổ Việt, sự mạnh mẽ và kiên cố của nó có thể hiểu.

Huống hồ Thăng Long Thành đã tiêu hao không ít lực lượng từ đầu đến giờ, lại không có chủ nhân là Long Ngạo Thiên đi cùng, chiến lực không phát huy được toàn diện.

Đón nhận một kích toàn lực của Phù Đổng, dù là Đế Binh cũng ăn không tiêu, lực lượng ảm đạm, nhanh chóng thu nhỏ trở lại.

Phù Đổng bất chấp tất cả liều lĩnh ôm lấy Thăng Long Thành.

Trí tuệ của hắn lúc này cho biết một khi vô hiệu hóa Thăng Long Thành, Long Ngạo Hải chắc chắn khó lòng chống lại hắn và Na Tra liên thủ.

“Ngươi mau buông!”
Long Ngạo Hải bay ngược trở về, chứng kiến Phù Đổng có ý đồ cướp đoạt Thăng Long Thành liền phẫn nộ tột đỉnh.

Nếu để xảy ra chuyện gì không may với Thăng Long Thành, sợ rằng Long Ngạo Thiên sẽ trút giận lên đầu hắn, dù hắn là Đại Trưởng Lão cũng gánh không nổi.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thăng Long Thành cũng phản kháng dữ dội, mặc dù nó đã tiêu hao rất nhiều lực lượng nhưng không cam lòng rơi vào tay địch nhân.

Long Lực từ bên trong liên tục nghiền ép bắn ra.

RĂNG RẮC…
Trước sức chống trả quyết liệt của Thăng Long Thành, Bách Chiến Kim Cang Thân của Phù Đổng có dấu hiệu rạn nứt, vài ngụm máu tươi phun ra.

Nhưng hắn vẫn cực độ kiên trì ôm chặt lấy nó, mặc cho máu tươi đỏ thẳm khóe miệng, vẫn là trầm giọng nói:
“Cổ tịch ghi chép Thăng Long Thành là pháp bảo do Long Chí Tôn luyện chế ra để tặng cho nhi tử của mình là Long Nghịch!”
“Khi Long Nghịch chết đi, vì muốn thủ hộ Long Tộc mà Thăng Long Thành nguyện ý cung cấp sức mạnh cho Long Ngạo Thiên sử dụng!”
“Nhưng hiện tại ta muốn mang ngươi đi gặp một Nghịch Long chân chính khác, dù hắn không phải Long Tộc thuần túy, nhưng chắc chắn tốt hơn Long Ngạo Thiên gấp vô số lần, đó mới là chủ nhân mà ngươi nên phò tá!”
Nào ngờ lời của Phù Đổng dường như không thể tác động lên Thăng Long Thành, nó vẫn điên cuồng công kích khiến Phù Đổng ngày càng suy yếu, kiên quyết thu giữ cho bằng được.

Na Tra thấy thế, vội vàng xuất sử Hỗn Thiên Lăng trói chặt lại Thăng Long Thành, dùng Hư Thánh Hỏa áp chế Long Lực đang bạo phát của nó.

Sau đó chủ động lao đến chiến đấu với Long Ngạo Hải, không để hắn xen vào.


“Các ngươi dám?” Long Ngạo Hải phẫn hận gầm lên một tiếng, da đầu tê dại.

Nếu thật sự để Thăng Long Thành mất đi, hắn không dám nghĩ đến hậu quả.

Thời khắc then chốt, Long Ngạo Hải không cho rằng mình có thể giải quyết nữa.

Lấy ra một khối Truyền Âm Ngọc vội vàng báo tin: “Tộc Trưởng, mọi chuyện vượt qua tầm kiểm soát, Thăng Long Thành sắp bị cướp đi!”
NGAO!
Hắn vừa dứt lời, một tiếng Long Ngâm phẫn hận như đến từ thái cổ sơ khai từ tận Hải Long Tiên Vực oanh tạc đến Thiên Đình.

Chỉ thấy ở giữa thiên không, hư ảnh Long Ngạo Thiên tay cầm Chí Tôn Long Kiếm xuất hiện.

Ánh mắt hắn khóa chặt lấy thân ảnh Phù Đổng và Na Tra đang “bắt cóc” Thăng Long Thành.

NGAO!
Chí Tôn Long Kiếm hiện lên hư ảnh Thánh Long.

Thánh Long vừa ra, Hư Thánh Hỏa của Na Tra ảm đạm đến cực điểm, dường như Hỏa Lực bình thường gặp phải Long Lực, yếu đuối vô cùng.

“Buông ra Thăng Long Thành! Cho các ngươi toàn thây!” Long Ngạo Thiên miệng tuy nói chuyện, nhưng Chí Tôn Long Kiếm đã toàn lực trảm xuống.

Các tầng Vực đỉnh cao ẩn chứa sức mạnh cực hạn, lại thêm hư ảnh Thánh Long hòa cùng Kiếm Khí kinh hồn, đủ sức diệt sát tất cả mục tiêu mà hắn nhắm đến.

NGAO!
Bất quá ngay lúc này, thanh âm uy nghiêm độc tôn vô ngã từ vạn dặm tinh không bất chợt hàng lâm.

“Đồ Long Thập Bát Chưởng!”
Cửu tầng Sát Vực hòa quyện cùng hư ảnh Nghịch Long đỏ thẳm như máu xuyên thủng thời không, bá đạo vồ vào một kiếm kinh thiên động địa.

ĐÙNG!
Vô số kiến trúc Thiên Đình hóa thành bột phấn, đám người Côn Khai, Hoàng Hùng, Tứ Tuấn thổ huyết bay ngược, Trận Pháp của Thiên Hậu cũng sụp đổ một lần trước cuộc va chạm kinh thiên động địa.

Hư ảnh Nghịch Long hiện ra giữa trời cao, ánh mắt khóa chặt lấy hư ảnh Long Ngạo Thiên.

Hai người đang ở vị trí cách nhau rất xa, nhưng lại có thể mang lực lượng cách không đối chiến.

“Long Ngạo Thiên! Nếu ngươi đã xen vào…ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn!” Nghịch Long cất tiếng cười dài.

“Trả lại Thăng Long Thành, bằng không ta đem Thiên Đình chó gà không tha!” Long Ngạo Thiên gào thét đầy cuồng nộ.

“Ngươi không có cơ hội đó!” Nghịch Long mỉm cười nói ra.

“Ý ngươi là sao?” Long Ngạo Thiên hai mắt híp lại.

Rất nhanh hắn đã có câu trả lời…
HÍ…HÍ…HÍ…HÍ…HÍ…HÍ…
Lại có tiếng chiến mã truy phong hí dài như rong ruổi sa trường.

Nhưng lần này không phải âm thanh của Chiến Quân Thiết Mã dưới thân Phù Đổng, mà nó đến từ phạm vi ngàn dặm xung quanh Thiên Đình.

Chỉ thấy thân ảnh Ngọ Mã – Thiên Lý Mã điên cuồng tung bay, tầng tầng lớp lớp tàn ảnh tạo thành hình vòng tròn bao phủ phạm vi Thiên Đình.


Theo từng bước chạy, bốn cái chân ngựa đạp ra những Trận Văn huyền ảo dị thường, bắt đầu liên kết.

“Không xong! Đây là Truyền Tống Trận quy mô lớn!” Long Ngạo Hải tê dại cả da đầu quát:
“Bọn hắn muốn truyền tống cả Thiên Đình!”
“Hahaha, rất không sai!” Nghịch Long ngửa đầu cười dài:
“Đợi đến địa bàn của ta, bổn tọa sẽ chiêu đãi thành viên của Tru Nghịch Liên Minh như các vị thật tốt!”
“Tộc Trưởng mau ngăn cản bọn hắn!” Long Ngạo Hải hốt hoảng hét ầm lên.

Long Ngạo Thiên đã sớm muốn động thủ, Chí Tôn Long Kiếm nhắm về Thiên Lý Mã tung trảm.

“Có ta ở đây? Ai cho ngươi làm loạn?” Nghịch Long hừ một tiếng, lại tung chưởng đánh bay Kiếm Khí của Long Ngạo Thiên.

Nào ngờ Long Ngạo Thiên dương đông kích tây, một tay vừa tung kiếm, một tay khác đã hóa thành Long Trảo khổng lồ chụp lấy đám người Long Ngạo Hải kéo ra bên ngoài.

“Đừng bỏ ta!” Tứ Tuấn thấy Long Ngạo Thiên chỉ quan tâm đến các Thần Thú mà không cứu mình xém chút vãi cả linh hồn.

Hắn vội vàng phóng lên chụp lấy một cái móng rồng…
Đợi đến khi đám người Tru Nghịch Liên Minh được kéo ra ngoài, cũng là lúc Thiên Lý Mã hoàn thành nhiệm vụ.

Trong ánh mắt kinh dị của không ít thế lực đang quan chiến, toàn bộ Thiên Đình bóc hơi giữa tinh không.

“Nghịch Long, ngươi không đắc ý được bao lâu nữa!”
Hư ảnh của Long Ngạo Thiên sừng sững trên bầu trời, giọng điệu đã trở nên lạnh lùng vô cảm.

“Mỏi mắt mong chờ, đừng để thủ đoạn của ngươi làm ta thất vọng!” Nghịch Long bá đạo hào hùng đáp lại.

Bốn mắt nhìn nhau, hư ảnh của hai người cùng lúc biến mất.

Hiện trường chỉ còn lại Long Ngạo Hải và Tứ Tuấn đám người vô cùng chật vật.

“Phốc!”
Long Ngạo Hải huyết khí công tâm lại phun ra một ngụm máu.

Đánh mất Thăng Long Thành, lại phiền phức Tộc Trưởng ra tay cứu mạng, hắn không dám tưởng tượng sau khi trở về mình sẽ gánh chịu những thứ gì.

“Đại Trưởng Lão yên tâm, ta nhìn thấy biểu hiện của Long Ngạo Thiên Tộc Trưởng không quá thất thố, chắc hẳn đã có đối sách nào đó!” Côn Khai mấy người vội vàng an ủi.

Đại chiến khốc liệt như vậy nhưng bọn hắn không giúp được gì nhiều, hầu như là một mình Long Ngạo Hải làm hết, khó tránh khỏi chút xấu hổ.

Long Ngạo Hải nốt vào một viên Đế Đan ổn định thương thế, hai mắt híp lại, nghĩ đến kế hoạch của Tộc Trưởng, rốt cuộc yên tâm cười lạnh:
“Tạm thời để hắn giữ Thăng Long Thành, không lâu sau sẽ phải nôn ra trả lại!”
“Vì sao Long Ngạo Thiên đại nhân không trực tiếp hàng lâm mà đến, để bọn hắn đào thoát dễ dàng như vậy?” Tứ Tuấn khó hiểu hỏi.

“Ngu xuẩn, Truyền Tống Trận bố trí ở Thiên Đình đã bị đại chiến phá hoại, làm sao có thể đến kịp trong khoảnh khắc?” Hoàng Hùng mắng chửi.

“Thì ra là vậy…” Tứ Tuấn bừng tỉnh.

“Chưa kể nếu Tộc Trưởng đến thì Nghịch Long cũng đến, nếu toàn bộ Tru Nghịch Liên Minh đến thì Liên Quân Nghịch Long cũng đến…cuối cùng đại chiến nổ ra mà không ai nắm chắc phần thắng!” Long Ngạo Hải không cam lòng nói:
“Chỉ trách liên quân Nghịch Long phát triển quá nhanh!”
Nói xong, trong lòng hắn sục sôi sát khí, âm thầm suy nghĩ:
“Bất quá rất nhanh thôi, Nghịch Long sẽ không nhảy nhót được bao lâu nữa!”

Bình Luận (0)
Comment