Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1695


Lạc Nam không trước tiên quan tâm đến kết quả của người khác, ngược lại đưa mắt nhìn sang ba vị thê tử của mình.

Hiển nhiên sau thời gian dài không thấy, hắn cũng muốn xem thử trình độ của các thê tử mình đã phát triển đến mức nào.

Không để Lạc Nam thất vọng, tuy chưa được đến mức tuyệt đối, nhưng các nàng đều nhận biết chín trên tổng số mười loại thiên tài địa bảo, giống nhau đạt được chín ngôi sao.

Lạc Nam vuốt cằm, trong mười loại thì có tận bốn loại là Hồn Thạch Nhũ, Cửu Diệp Liên Hoa, Bất Tử Huyết Mạch, Bất Tử Thụ đã được hắn sở hữu…chúng nữ không có khả năng không biết.

Vậy là các nàng không nhận diện được một trong số sáu loại thiên tài địa bảo còn lại.

“Bọn thiếp không biết vật thứ năm…” Thấy Lạc Nam nhìn sang, Đan Mộng Cơ có chút thẹn thùng truyền âm hồi đáp.

Các nàng rõ ràng đều là Luyện Đan Sư hàng đầu nhưng kiến thức về thiên tài địa bảo lại thua cả phu quân của mình, một người “chỉ mới học nghề” chưa được bao lâu.

Điều này khiến Tiêu Thanh Tuyền tam nữ có chút xấu hổ.

“À, thì ra là Dương Cương Thảo Vương!” Lạc Nam âm thầm buồn cười.

Dương Cương Thảo Vương này nói ra cũng rất thú vị, là một góc dược thảo có hình dạng như khúc côn thịt của nam nhân, hai cái chân là hai viên bi tròn, có được linh tính và còn biết độn thổ trong lòng đất.

Bởi vì công dụng của nó quá mức bất lợi cho nữ giới, nam nhân nếu đạt được Dương Cương Thảo Vương và đem luyện hóa, lực lượng của hắn khi đó sẽ chẳng khác nào dâm độc, khắc tinh của phái nữ…
Thời cổ đại một tên tán tu từng may mắn đạt được Dương Cương Thảo Vương sau đó đi làm ngựa giống khắp vũ trụ, cuối cùng bị một thế lực nữ nhân cường thịnh khi đó liên thủ tiêu diệt, và còn truy lùng xóa sổ tất cả Dương Cương Thảo Vương cũng như thông tin và ghi chép về nó còn tồn tại.

Trong vạn kiếp luân hồi, có một kiếp Lạc Nam chính là tên tán tu đạt được Dương Cương Thảo Vương đó, bằng không hắn cũng chẳng dễ dàng nhận biết như vậy.

Cũng bởi vì thông tin của Dương Cương Thảo Vương gần như không còn, tam nữ Tiêu Thanh Tuyền không nhận diện được cũng là điều dễ hiểu.

Về phần Đan Thần Tháp lại là thế lực tồn tại từ thời Cổ Đại cho đến ngày nay, vẫn còn lưu giữ một chút thông tin về Dương Cương Thảo Vương cũng là chuyện bình thường.

Đương nhiên thành tích chín điểm của tam nữ đã rất nổi bật rồi, ngay cả những Thiên Đan Đế đã nổi danh từ lâu như Đan Dĩnh hay Hoàng Mộng Yến cũng chỉ có tám ngôi sao trôi nổi trên đỉnh đầu mà thôi.

Mặc dù như vậy, vẫn có số ít người đạt được điểm tuyệt đối khiến toàn trường kính nể.

Lạc Nam rốt cuộc chú ý đến bọn hắn.

Người đầu tiên lại chính là Dương Diệp.

Đạt được mười điểm tuyệt đối, Dương Diệp biểu lộ đắc ý vô cùng, lấy lại tự tin cao độ, tất cả xấu hổ ở vòng đầu tiên khi bị dọa đến tè ra quần quét sạch, dùng ánh mắt ngạo nghễ nhìn lấy Lạc Nam đầy khiêu khích.


Bất quá khi hắn chứng kiến trên đầu của Lạc Nam cũng lơ lửng mười ngôi sao, vẻ đắc ý trên mặt thoáng cái cứng đờ, trong lòng điên cuồng gào thét:
“Làm sao có thể như vậy?”
Dương Diệp thừa hiểu sở dĩ mình nhận diện được tất cả mười loại thiên tài địa bảo đã tuyệt tích này là nhờ ưu thế sân nhà.

Cuộc thi là do Đan Thần Tháp tổ chức, bản thân hắn là kẻ biết trước đề thi…biết trước cả đáp án.

Nói hắn là hiện thân của ban tổ chức tham gia thi đấu cũng hoàn toàn chính xác.

Vì thế mặc dù chiến lực vô pháp sánh bằng nhưng Dương Diệp tự tin khi bước vào lĩnh vực chuyên môn của Luyện Đan Sư, hắn chắc chắn sẽ đem Lạc Nam nghiền ép một cách triệt để, lấy lại danh dự đã mất.

Nào ngờ lúc này Lạc Nam cũng đạt điểm tuyệt đối, khiến hắn một lần nữa bị đả kích, cảm thấy không thể ngóc đầu lên nổi.

Như biết được suy nghĩ trong lòng Dương Diệp, Lạc Nam mặt không biểu tình thể hiện rõ thái độ khinh miệt.

Ngoại trừ Dương Diệp, còn có vài tên Đan Tử khác và Trưởng Lão của Đan Thần Tháp cũng đều đạt điểm cao nhất.

Hiển nhiên thân là đại diện cho thế lực luyện đan hàng đầu vũ trụ, bọn hắn có trách nhiệm phải bảo tồn danh dự cho Đan Thần Tháp, vì vậy cũng phải biểu hiện xuất chúng ở những vòng thi như thế này.

Không cần nói cũng biết đám người này gian lận, nếu đổi lại người ra đề thi là Lạc Nam, cam đoan Đan Thần Tháp không nhận diện được bất kỳ một loại thiên tài địa bảo nào.

Âm thầm cười lạnh, hắn đành đưa mắt nhìn sang những người khác, đồng tử hơi hơi co lại.

Có đến ba người khác không thuộc Đan Thần Tháp cũng đạt được 10 điểm.

Tên hài đồng trên dưới mười tuổi, lão già hiền từ mặc y phục đại phu màu nâu đã cũ, cuối cùng là kẻ thần bí toàn thân khoác áo choàng đen.

Ở vòng đầu bọn hắn đã khiến Lạc Nam chú ý, hiện tại càng chứng minh trực giác của hắn là chuẩn xác, ba người này tuyệt đối có thân phận bất phàm.

Rốt cuộc là ai đây?
Không chỉ riêng Lạc Nam thắc mắc, mà lúc này trên hàng ghế giám khảo, Phó Hội Trưởng của Thiên Địa Hội cũng vuốt cằm đầy hứng thú:
“Mấy vị kia là thần thánh phương nào?”
“Ngay cả người tiếp nhận báo danh dự thi như Phó Hội Trưởng còn không biết, lão phu làm sao biết?” Thái Thượng Đan Đế cười khổ đáp.

“Haha! Nói cũng phải…” Trần Huyền ánh mắt híp lại, truyền âm cho thuộc hạ tìm hiểu một phen, lúc này thản nhiên nói ra:
“Tên hài đồng kia lấy tên Trẻ Chăn Trâu đăng ký tham dự!”
“Lão già thì ghi danh là Lão Đại Phu!”
“Kẻ mặc áo choàng đen càng trực tiếp hơn, chỉ dùng một chữ “Thủy” làm tên!”
“Trẻ Chăn Trâu, Lão Đại Phu, Thủy?” Thái Thượng Đan Đế sắc mặt quái dị đọc lại tên ba người một lần, bất mãn hừ lạnh:

“Đều là một đám ưa thích giả thần giả quỷ, chắc chắn dùng thân phận giả!”
“Hết cách rồi, chúng ta cũng đâu thể cấm tán tu tham dự!” Trần Huyền nhún nhún vai:
“Mà đã là tán tu thì dùng thân phận nào chả được?”
Thái Thượng Đan Đế gật gật đầu, tuy không hài lòng nhưng cũng chẳng còn cách nào khác.

Nếu cấm tán tu dự thi, chất lượng của Đan Thần Đại Hội sẽ suy giảm rất nhiều.

Dù sao thì trong vũ trụ vẫn còn rất nhiều Luyện Đan Sư ưa thích tiêu diêu tự tại, không gia nhập hay phụ thuộc vào các thế lực.


Trong lúc Lạc Nam đánh giá ba người, thì ba người kia cũng đang lẳng lặng đánh giá hắn.

Trong lòng ai cũng biết đám người đạt 10 điểm của Đan Thần Tháp không đáng tin cậy, vì vậy chỉ chú ý đến người có bản lĩnh chân thật.

Mà không thể nghi ngờ, Lạc Nam khiến bọn hắn phải lau mắt mà nhìn.

Kẻ này sớm nổi danh về chiến lực và thiên phú yêu nghiệt, không ngờ ngay cả kiến thức cũng bất phàm như vậy, đúng là đại kình địch.

Đừng nói là người ngoài, ngay cả chúng nữ của Hậu Cung đang đứng trên Bá Vũ Điện cũng biểu lộ kinh ngạc.

“Phu quân không phải chẳng mấy hứng thú với đám dược liệu liệu đan hay sao? kiến thức còn kinh hơn cả Mộng Cơ các tỷ muội?” Diễm Nguyệt Kỳ có chút hăng hái nói.

“Chắc là may mắn mà thôi, dù sao mấy nguyên liệu vừa mới kể ra đa số liên quan đến song tu, tăng cường sinh lý…” Âu Dương Thương Lan vội vàng hồi đáp:
“Tên xấu xa đó hay để tâm đến mấy thứ đó lắm!”
“Nói cũng phải…” Liễu Ngọc Thanh nhẹ gật đầu, nhưng lại hơi chau mày liễu:
“Chẳng biết vì sao ta có cảm giác Tiểu Nam có ý đồ khác khi tham gia Đan Thần Đại Hội, không đơn thuần chỉ là góp vui!”
Mấy nữ Làng Nhất Thế hai mặt nhìn nhau, thầm nghĩ trực giác của nữ nhân đúng là đáng sợ.

Vẫn là Bắc Cung Hàm Ngọc bình tĩnh mỉm cười nói:
“Nếu hắn chuyên tâm học luyện đan thì ta đã rất vui mừng, cũng không để ta một mình vất vả gồng gánh lượng lớn Thăng Hoa Đan ở Côn Lôn Giới!”
Mấy nữ Hậu Cung thầm nghĩ cũng phải, Lạc Nam là chúa lười…trong ấn tượng của các nàng hồi ở Việt Long Tinh, những việc như Luyện Đan hay Luyện Khí chưa từng thấy hắn động tay vào.

“Chắc chúng ta suy nghĩ nhiều!”
Mấy nữ Hậu Cung tán thành cách nói của Bắc Cung Hàm Ngọc.

Chỉ có Tuế Nguyệt là ý vị thâm trường nhìn lấy Hi Vũ đứng bên cạnh mình, sau đó lại liếc nhìn Lạc Nam đang biểu hiện sáng chói ở phía bên dưới, trong lòng không biết đang suy nghĩ gì.


Mà lúc này, Đại Trưởng Lão Chương Dận cũng cao giọng tuyên bố:
“Số người vượt trên 5 điểm, thành công thông qua vòng thứ hai là một vạn lẻ chín người!”
Lời vừa nói ra, những thẻ bài thi hiện ra dưới năm ngôi sao trong tay các thí sinh ầm ầm phát nổ.

Khối đá dưới chân của bọn hắn cũng tự động rơi xuống quảng trường, là minh chứng cho sự thất bại.

“Hít…”
Vô số khán giả thở ra nặng nề, vòng hai lại đào thải hết hai phần ba thí sinh, Đan Thần Đại Hội năm nay xem ra thực sự tàn khốc a.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, nội dung của từng vòng thi quả thật thuyết phục được đại đa số người, tuy thất bại nhưng chẳng có Luyện Đan Sư nào tỏ vẻ bất mãn.

Duy chỉ có một lão già gần đất xa trời trịnh trọng tiến lên, thân thể run run kích động lớn tiếng nói:
“Lão phu chỉ nhận diện được bốn loại thiên tài địa bảo, tài không bằng người nên bị loại cũng chẳng dám nói lời oán hận!”
“Tuy nhiên hy vọng Đan Thần Tháp công bố đầy đủ thông tin của mười loại Thiên Tài Địa Bảo, để những người thua cuộc như chúng ta được mở mang tầm mắt, tâm phục khẩu phục!”
Lời vừa nói ra, hơn hai vạn thí sinh vừa bị đào thải nhao nhao tán thành.

Tuy thất bại nhưng nếu được mở rộng kiến thức về những thiên tài địa bảo quý hiếm như vậy cũng là chuyện đáng giá a.

Không riêng gì những thí sinh, mà tất cả người có mặt ở quảng trường cũng nhao nhao vểnh tai, vô cùng mong đợi.

Có được tư cách hiện diện ở nơi này, kém nhất cũng là Tiên Tôn cấp cường giả.

Chỉ cần là tu sĩ có lòng cầu tiến, không ai từ chối lắng nghe kiến thức miễn phí cả.

Mà như chờ đợi cơ hội này, Thái Thượng Đan Đế cất giọng cười lớn:
“Haha, đương nhiên rồi…Đan Thần Tháp chắc chắn sẽ không keo kiệt trong việc phổ biến kiến thức Luyện Đan trên toàn vũ trụ!”
“Để đệ tử của ta vì các vị giảng giải!”
Nói xong, hắn ném ánh mắt ra hiệu cho Dương Diệp.

Dương Diệp nhận lệnh, lập tức bay đến trung tâm của quảng trường, ngạo nghễ nói ra:
“Để bổn Đan Tử vì các vị cung cấp kiến thức, hy vọng sẽ khiến trình độ Luyện Đan của vũ trụ chúng ta ngày càng vươn xa!”
Sau đó hắn bắt đầu dõng dạt giới thiệu về mười loại thiên tài địa bảo, cả tên và công dụng của từng loại.

Những người không biết vểnh tai lắng nghe, biểu lộ chăm chú, không ngừng thán phục.

Lạc Nam âm thầm gật đầu, không hổ danh là Đan Thần Tháp a, tính toán rất giỏi.

Chỉ riêng việc để Đan Tử của mình phổ biến kiến thức cho toàn trường cũng sẽ khiến danh vọng của Đan Thần Tháp tăng vọt.

Đây là cách làm cực kỳ đơn giản mà hiệu quả, khiến cho vô số người không ít thì nhiều nợ lấy ân tình của Đan Thần Tháp, đặc biệt còn khiến những Luyện Đan Sư khiến từ khắp nơi trở nên tôn sùng vì được mở mang tầm mắt.

Chẳng trách sau nhiều năm như vậy, Đan Thần Tháp vẫn sừng sững ở vũ trụ này, được xem là thánh địa của Luyện Đan Sư.

Có thể tồn tại trên đỉnh xuyên suốt lịch sử, thế lực nào cũng đều có thủ đoạn và bản lĩnh riêng biệt của bọn hắn.


Đan Thần Tháp rất biết cách thu mua lòng người, đặc biệt là Luyện Đan Sư.

Quả nhiên khi Dương Diệp giới thiệu xong, toàn trường ào ào vỗ tay, một phần được thỏa mãn lòng hiếu kỳ, một phần có thêm kiến thức bổ ích, ai ai cũng hướng về Đan Thần Tháp nói lời cảm tạ.

Dương Diệp đứng trước sự ca ngợi của toàn trường, đắc ý liếc nhìn Lạc Nam đầy khiêu khích:
“Thấy thế nào? ngươi có cần bổn Đế Tử giải thích cặn kẻ hơn không? ví dụ như ưu điểm và nhược điểm của từng loại?”
Lạc Nam nhàm chán ngáp một cái, mặc kệ con hàng tự kỷ này.

“Đắc ý cái gì nha, rõ ràng Tiểu Nam mới là người hoàn thành phần thi sớm nhất!” Đình Manh Manh nhìn Dương Diệp biểu hiện đáng ghét, bất mãn thở phì phò nói.

“Một chút tiểu thủ đoạn mà thôi, không cần thiết phải để ý đến!” Côn Lôn Nữ Hoàng tràn đầy kiêu ngạo nói ra:
“Rất nhanh Tiểu Nam sẽ chứng minh cho toàn vũ trụ biết ai mới là nhân vật chính ở sân khấu lớn!”
Chúng nữ đồng loạt gật đầu, so với những gì mà nam nhân của các nàng từng biểu hiện, hành vi của Dương Diệp chỉ như một tên tiểu nhân đang tạm thời đắc chí mà thôi.

“Bởi vì vòng thi vừa rồi không ảnh hưởng quá nhiều đến sức lực cũng như tinh thần của các thí sinh, cho nên vòng thứ ba lập tức tiếp diễn!”
Chương Dận tiếp tục đóng vai người chủ trì cao giọng quát.

Toàn trường vểnh tai, hai vòng thi vừa rồi đã rất đặc sắc, không biết vòng kế tiếp sẽ là nội dung gì.

Trong bầu không khí yên tĩnh, Chương Dận ra vẻ cao thượng, giọng điệu đầy cảm xúc nói:
“Ngoại trừ khả năng khống hỏa, kiến thức phong phú…có một điều khác cực kỳ quan trọng đề cao vai trò của Luyện Đan Sư!”
“Đó chính là sáng tạo!”
“Từ cổ chí kim, các loại Đan Dược từ đẳng cấp thấp nhất cho đến đẳng cấp cao nhất không phải tự nhiên mà có!”
“Mà để có được một công thức cho ra đời một loại Đan Dược, các thế hệ Luyện Đan Sư phải miệt mài nghiên cứu bất chấp ngày đêm, tìm tòi và sáng tạo để hoàn chỉnh một hệ thống luyện đan như lúc này!”
Nghe Chương Dận nói mà vô số Luyện Đan Sư nhiệt huyết sôi trào, tự hào cuồn cuộn đến từ linh hồn, vô thức ngẩng đầu ưởn ngực.

Lạc Nam cũng phải thừa nhận con hàng Ma Vực Chương Ngư này rất có năng khiếu làm MC.

Lại nghe Chương Dận nói tiếp:
“Thế cho nên, nội dung của vòng thi thứ ba chính là sáng tạo, công bố thành quả nghiên cứu!”
“Hãy cho toàn thể vũ trụ chứng kiến bản lĩnh các vị trong suốt thời gian qua, từ khi trở thành Luyện Đan Sư cho đến nay!”
“Bài thi có thể là cải thiện công thức có sẳn về một loại đan dược nào đó, hoặc là sáng tạo công thức để luyện nên một loại đan dược hoàn toàn mới chưa từng được biết đến…vân vân và vân vân…”
“Phạm vi của vòng thi này là cực lớn, chỉ cần là công trình nghiên cứu, sáng tạo giúp ích cho sự phát triển của nghề nghiệp Luyện Đan nói riêng và tu luyện giới nói chung là được công nhận!”
“Điểm số sẽ do đích thân hai vị giám khảo đánh giá, trên bảy điểm sẽ được tiến vào vòng thi kế tiếp!”
Chương Dận vừa nói dứt lời, đa số thí sinh sắc mặt kịch biến.

Bọn hắn có thể là Luyện Đan Sư ưu tú đa phần chỉ dựa vào kiến thức và những lói mòn mà tiền nhân đi trước để lại.

Muốn tự mình phát minh ra cái mới thật sự quá ít người làm được.

Học hỏi luôn dễ hơn sáng tạo!

Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ &LT3.

Bình Luận (0)
Comment