Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1709


“Thủy Tổ Thánh Ma Thể?”
Một viên đá làm nổi lên sóng lớn ngập trời…
Âm thanh ẩn chứa vô tận hãi hùng của Trần Huyền vang vọng khắp chiến trường chẳng khác nào một quả bom nguyên tử nổ vang trong suy nghĩ của tất cả những người đang có mặt.

Từng đồng tử bên trong đôi mắt co rút lại, từng khuôn mặt rung động, cái miệng há hốc mồm mở ra nhìn lấy viễn cảnh trước mắt.

Nhị Nguyên Lão của Thủy Tổ Ma Tộc, nhân vật khiến ngay cả những cường giả hàng đầu như Ma Long Vấn Thiên, Tru Vô Dạ, Thái Thượng Đan Đế cũng phải nể mặt ba phần lúc này đã đầu lìa khỏi cổ.

Mọi sự kiêu ngạo, mọi sự đắc ý, mọi sự tự tin của Tru Nghịch Liên Minh nhanh chóng sụp đổ.

Không có cảnh tượng Lãnh Nguyệt Tâm bị Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão nghiền ép triệt để như dự kiến.

Thay vào đó là một cảnh tượng càng hoang đường hơn, khó thể chấp nhận hơn.

Hàng vạn Ma Tu một chân quỳ gối, Thủy Tổ Ma Tộc phách lối không ai sánh bằng mặt đầy sợ hãi, Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão mất đầu.

Từ lúc Lạc Nam gọi lên cái tên Nguyệt Tâm xuất chiến, cho đến toàn trường đều đánh giá thấp nàng, cuối cùng là khung cảnh phi lý vừa diễn ra.

Mọi thứ nói thì dài dòng, thực chất diễn ra trong vòng vài phút giây ngắn ngũi.

Đừng nói người ngoài, mà ngay cả chúng nữ đứng trên Bá Vũ Điện lúc này cũng đồng loạt dùng tay che lấy từng bờ môi kiều diễm.

Bên trong từng đôi mắt đẹp là sự kinh ngạc đến khó tin.

Lãnh Nguyệt Tâm ẩn giấu sâu đến thế sao?
Không…không phải Lãnh Nguyệt Tâm ẩn giấu sâu, mà người ẩn giấu chính là phu quân của các nàng.

Vốn tưởng rằng trong số các tỷ muội, không kể đến Tuế Nguyệt và Hi Vũ, chiến lực hàng đầu phải thuộc về Diễm Nguyệt Kỳ, Âu Dương Thương Lan, Liễu Ngọc Thanh hoặc Tần Mộng Ảnh.

Nhưng khi vừa chứng kiến Lãnh Nguyệt Tâm ra tay, các nàng liền biết bản thân mình sai lầm.

Dù là Âu Dương Thương Lan, Diễm Nguyệt Kỳ chúng nữ cũng không dám nói sẽ miểu sát thành công nhân vật như Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão.

Nhưng Lãnh Nguyệt Tâm lại làm được điều đó.

“Thủy Tổ Thánh Ma Thể? Làm sao có thể xảy ra chuyện đó?”
Khi toàn trường im lặng đến mức đáng sợ, Long Ngạo Thiên là kẻ đầu tiên lấy lại bình tĩnh ngửa đầu gầm lên:
“Chẳng phải đây chỉ là Thể Chất chỉ thuộc về duy nhất Ma Tổ, mà Ma Tổ là bẩm sinh có sẳn chứ cũng không hề đúc ra, làm sao một người khác lại sở hữu Thể Chất này được?”
“Chẳng lẽ nàng ta cũng đã bẩm sinh có được Thủy Tổ Thánh Ma Thể hay sao?” Thái Thượng Đan Đế siết chặt nắm tay, gắt gao nhìn chằm chằm Lãnh Nguyệt Tâm, trong lòng nặng nề đến cực điểm.

Bởi vì mấy người bọn hắn không phải Ma Tu, bị Thủy Tổ Thánh Ma Thể tác động không nhiều, cho nên đã lấy lại tinh thần trước những người khác.

Ngược lại lúc này, hầu hết Thiên Ma Đế của Tru Nghịch Liên Minh vẫn chưa hoàn hồn.

Ngay cả những Ma Thú chí cao như Ma Long Tộc, Thao Thiết Tộc, Đào Ngột Tộc cũng không ngoại lệ.


Cái cảm giác Ma Lực vốn dĩ cực kỳ hùng mạnh và bá đạo bên trong cơ thể mình đang sinh ra cảm giác run sợ trước một cổ lực lượng khác thật sự vô cùng khó chịu.

Nhất là Ma Thú, bọn hắn vốn đã bị uy áp của Nghịch Long ảnh hưởng…nay còn gặp phải uy áp Thủy Tổ Thánh Ma Thể tác động.

Nếu như hai loại này kết hợp bọc phát uy áp cùng một lúc, sợ rằng chiến lực của Ma Thú sẽ bị giảm ít nhất ba phần.

Quả thật là ác mộng.

Mà đó là chỉ xét trường hợp khi hai loại triển khai trên phạm vi rộng, một khi dồn nén lại đè ép lên mục tiêu duy nhất, kết cục kẻ Thủy Tổ Nhị Trưởng Lão chính là biểu hiện rõ ràng nhất.

Tay chân cũng chẳng động đậy nổi, để mặc cho địch nhân dễ dàng chém giết.

“Hít, đó là sự đáng sợ của Thể Chất top 4 trên Đại Thể Bảng sao?”
Vô số người lúc này cũng dần khôi phục sự tỉnh táo, tuy nhiên lồng ngực vẫn phập phồng lên xuống dữ dội, hít thở còn chưa kịp thông.

“Hoang đường, thật sự hoang đường…ta nghe nói Thủy Tổ Thánh Ma Thể chỉ là tồn tại trong truyền thuyết!”
“Đó là vì trước đây Thủy Tổ Ma Tộc lánh đời, không ai biết đến sự tồn tại của bọn hắn nên cho rằng Thể Chất top 4 chỉ là lời đồn!”
“Còn hiện tại ngay cả Thủy Tổ Ma Tộc cũng xuất hiện dùng đến Ngụy Thánh Kỹ, Thể Chất Top 4 xuất hiện chẳng phải điều gì lạ!”
“Nhưng vì sao nó lại thuộc về nữ nhân của Lạc Nam, tên khốn kiếp đó rốt cuộc có bao nhiêu nữ nhân xuất chúng?”
‘‘Chịu !’’
Không ít cường giả có kiến thức nghị luận xôn xao, bàn tán dữ dội.

Vẫn còn rất nhiều người vô thức muốn phủ nhận sự thật vì không chấp nhận bên cạnh Lạc Nam lại có thêm nữ nhân tài sắc vẹn toàn.

Đáng tiếc khi bọn hắn nhìn thấy sắc mặt trắng nhợt của hầu hết Ma Tu tại hiện trường, liền biết Thủy Tổ Thánh Ma Thể thật sự tái hiện thế gian rồi.

“Đừng quên một điều, sở dĩ Thủy Tổ Thánh Ma Thể bị xếp top 4 là vì đại đa số người cứ tưởng nó là truyền thuyết!” Trần Huyền nặng nề thở ra một hơi :
“Thực chất quyền năng mà nó mang lại chưa chắc sẽ kém hơn Thời Không Thánh Thể!”
Lời của Trần Huyền càng khiến bầu không khí ở quảng trường trở nên trầm lắng.

Ngay cả cuồng ngạo như Tôn Hầu Tử cũng phải kiêng kỵ nhìn bóng lưng Lãnh Nguyệt Tâm, chẳng thể ngờ nữ nhân ngày thường biểu hiện không quá nổi bật này lại ẩn chứa thể chất kinh khủng như vậy.

Càng nghĩ hắn càng thêm kính nể Lạc Nam, không biết tỷ phu của mình còn ẩn giấu bao nhiêu ác chủ bài chưa xuất hiện.

“Thế nào các vị? còn muốn tiếp tục chiến nữa không?” Lạc Nam cười tủm tỉm cất tiếng hỏi.

Đây chính là kết quả mà hắn mong muốn.

Ba trận ba thắng, toàn diện áp đảo, hạ thấp sỉ khí của địch nhân đến mức thấp nhất.

Chiêu này gọi là đánh phủ đầu, không cho đối thủ bất kỳ cơ hội thở dốc nào, ngay cả chủng tộc hùng mạnh như Thủy Tổ Ma Tộc vừa ra sân đã gặp phải khắc chế cứng, lật đổ lòng tin của Tru Nghịch Liên Minh.

Thủy Hoàng lại không có tâm trạng chú ý đến lời nói của Lạc Nam, ánh mắt hắn gắt gao khóa chặt Lãnh Nguyệt Tâm, trầm giọng chất vấn :
“Ngươi…ngươi rốt cuộc là người nào? Vì sao sở hữu Thủy Tổ Thánh Ma Thể ?’’
Trong lòng hắn thậm chí sinh ra hy vọng, hy vọng nữ nhân này là một tộc nhân nào đó của Thủy Tổ Ma Tộc vô tình bị thất lạc, vì vậy bẩm sinh có được Thủy Tổ Thánh Ma Thể.


Bởi vì di truyền cùng tộc là cách thức giải thích hợp lý nhất cho sự xuất hiện của Thủy Tổ Thánh Ma Thể trên thân một người khác ngoại trừ Ma Tổ.

Đáng tiếc Lãnh Nguyệt Tâm ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn một chút.

Nàng cực kỳ lãnh diễm trở về bên cạnh Lạc Nam, từ đầu đến cuối vẫn chưa mở miệng với bất kỳ người nào.

Tính cách của Lãnh Nguyệt Tâm vốn là như vậy.

Từ khi Lạc Nam quen nàng trong thân phận “Ma” ở Việt Long Tinh, nàng cũng cực kỳ ít nói hay giao du với người khác.

Từ khi Lạc Nam mở cửa trái tim nàng, Lãnh Nguyệt Tâm mới dần trở nên cởi mở hơn…nhưng cũng chỉ là đối với Lạc Nam và các tỷ muội mà thôi.

Đối với người ngoài, nàng thậm chí lười phản ứng đến.

Bất quá càng là như vậy, hình tượng của Lãnh Nguyệt Tâm càng trở nên cao thâm, huyền bí trong mắt toàn trường.

Một nhân vật như vậy lại cam tâm tình nguyện ngoan ngoãn đứng sau lưng Lạc Nam, trong đôi mắt cũng chỉ tồn tại duy nhất một mình hắn.

Lạc Nam này…hắn là thần thánh phương nào?
Thời Không Thánh Thể, Thủy Tổ Thánh Ma Thể…
Địch nhân tồn tại hai Thể Chất khủng bố như thế, bọn hắn lấy gì đánh đây?
Chiến ý hạ thấp đến cực điểm rồi…
Mà khi nhận thấy tình cảnh ngày càng bất lợi, Thủy Hoàng sắc mặt tuy khó coi, nhưng cũng cắn răng cao giọng quát lên:
“Không cần sợ hãi, chúng ta đã biết trước địch nhân có Thời Không Thánh Thể mà vẫn dám đánh, chẳng lẽ còn sợ thêm một Thể Chất yếu hơn?”
“Chiến lực phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, chúng ta lại người đông thế mạnh, sợ gì bại trận?”
Lời của hắn pha lẫn Chiến Ý cuồn cuộn vô cùng hào hùng, khiến Tru Nghịch Liên Minh lấy lại một chút tinh thần chiến đấu.

Nhận thấy điều này, Long Ngạo Thiên bèn ném ánh mắt ra hiệu cho Trận Điện.

Trận Điện Chủ - Mục Lãnh Cương vội vàng hiểu ý, lớn tiếng quát:
“Cứ để Trận Điện chúng ta đối phó Thủy Tổ Thánh Ma Thể, đem Trận Pháp vây nhốt nàng vào trong, vô hiệu hóa uy áp của nàng!”
Ánh mắt không ít cường giả Tru Nghịch Liên Minh sáng lên.

Săn Vô Lệ cũng gật đầu cười lạnh:
“Nói rất hay, chỉ cần chúng ta lợi dụng ưu thế áp đảo về số lượng, có chiến thuật hợp lý là trận này chắc thắng!”
Lạc Nam nghe kẻ thù công khai thương lượng đối sách, cười haha phụ họa:
“Vậy các ngươi ai đối phó với Tuế Nguyệt giúp ta không? Ta đang muốn xem chiến lực thật sự của nàng!”
Tuế Nguyệt Nữ Đế nghe vậy liếc mắt lườm hắn.

“Hừ, không cần đem cái tên Tuế Nguyệt ra dọa chúng ta!” Tru Vô Dạ lạnh lùng đáp:
“Nàng sẽ được đích thân Tru Tiên Điện Chủ, Săn Ma Điện Chủ, Tru Tiên Phó Điện Chủ và Săn Ma Phó Điện Chủ hợp lực đối phó!”
“Bốn nhân vật hàng đầu tinh thông Thời Không, không tin không cầm cự được nàng!”
“Vậy còn ta?” Lạc Nam chỉ vào mặt mình:
“Đừng để ta cô đơn chứ?”

‘‘Yên trí đi, ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi !’’ Long Ngạo Thiên sắc mặt lạnh lẽo.

Nói xong, hắn cùng Ma Long Vấn Thiên đã bước ra, khí thế khóa chặt Lạc Nam.

Hiển nhiên hai vị Tộc Trưởng của Chân Long Tộc và Ma Long Tộc đã lựa chọn Lạc Nam làm đối thủ.

Nhìn thấy bầu không khí căng như dây đàn, giương cung bạc kiếm, rất nhiều Thí Sinh và Khán Giả đến tham gia Đan Thần Đại Hội nhao nhao rút lui khỏi phạm vi Thiên Nhiên Giới.

Vô số Thế Lực Luyện Đan Sư tồn tại trên Thiên Nhiên Giới cũng điên cuồng thu gom tài sản đào tẩu mà đi.

Đan Dĩnh và Hoàng Mộng Yến vội vàng tập hợp Y Đan Đường và Dược Hoàng Thế Gia di dời càng nhanh càng tốt.

Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.

Quy mô chiến đấu cấp bậc này vượt xa trận đánh năm đó dưới gốc Luân Hồi Thụ, ấy thế mà Đế Thiên Tiên Ma Giới cũng phá toái, Thiên Nhiên Giới kết cục không cần nói cũng biết.

Chỉ cần có não, ngươi sẽ biết Đan Thần Tháp vì tiêu diệt Lạc Nam đã lựa chọn hy sinh Thiên Nhiên Giới.

Dù sao thì chỉ cần Đan Thần Tháp vẫn tồn tại, đến bất kỳ thế giới nào tọa trấn cũng sẽ có được vị thế siêu nhiên.

Nếu như làm thịt được Lạc Nam yêu nghiệt, hy sinh một Đại Tiên Giới là cực kỳ xứng đáng.

Cũng chính vì vậy, những người tự ý thức được không đủ tư cách tham chiến quyết định rút lui, tránh bị dư ba công kích nghiền thành bột mịn.

Mà nhân lúc tình cảnh ở hiện trường trở nên hỗn loạn, một bóng đen bên phía Tru Nghịch Liên Minh bỗng nhiên biến mất.

Vô hình vô ảnh, chẳng để lại bất kỳ khí tức hay dao động nào trong không gian.

Vận dụng khả năng hòa quyện cùng thiên địa đến mức cao thâm nhất, tốc độ như u linh.

Chỉ thoáng chốc đã hiện diện từ sau lưng Lãnh Nguyệt Tâm.

KENG !
Một thanh Phất Trần trắng nõn đạt đến Đế Binh hiện ra, bên trên thân của vô số sợi râu vậy mà lại khảm nạm vô số Trận Văn hòa quyện cùng Sát Khí, khiến uy lực của nó tăng mạnh rất nhiều lần, hướng về cái cổ của Lãnh Nguyệt Tâm quét ngang.

Người ra tay là Nhị Nguyên Lão của Săn Ma Điện - Diệm Tuyền Cơ.

Thân là một Chiến Trận Sư kiêm Sát Thủ, nàng quyết định cấp tốc ám sát Lãnh Nguyệt Tâm để lấy lại uy thế cho Tru Nghịch Liên Minh.

Dựa vào Trận Pháp khảm trên y phục hóa thành ảnh ảo hòa vào thiên địa, lại thêm Phất Trần mạnh mẽ trong tay.

Thiên Đế nếu lơ là cũng sẽ bị nàng tiêu diệt vô cùng đơn giản.

Quả nhiên nàng đột ngột ra tay thật sự khiến toàn trường không kịp đề phòng.

“Chết cho lão nương!”
Mắt thấy Phất Trần sắp cắt đứt Lãnh Nguyệt Tâm thành nhiều mảnh, Diệm Tuyền Cơ trong mắt lóe lên vẻ hưng phấn.

“Hay lắm!”
Chứng kiến cảnh tượng bất ngờ này, đám người Săn Ma Điện vỗ tay khen hay, quả nhiên không hổ là Nhị Nguyên Lão của Săn Ma Điện.

Bất quá cảnh tượng ở ngay khoảnh khắc tiếp theo khiến nụ cười trên mặt bọn hắn cứng ngắt lại.


Không biết bằng cách nào, một vị mỹ nhân đã lặng lẽ hiện ra trước mặt Diệm Tuyền Cơ.

Một thân áo tím ôm sát cơ thể mạn diệu, bộ ngực quy mô nẩy nở như muốn phún ra sữa khiến phần lớn nữ nhân phải tự ti ghen tị, vòng eo nhỏ nhắn, tóc dài đen tuyền búi cao, ánh mắt không chút cảm xúc đang khóa chặt Diệm Tuyền Cơ một cách hờ hững.

Nơi nàng xuất hiện có vô số con Hồ Điệp bay múa xinh đẹp lộng lẫy.

KENG!
Kiếm rời khỏi vỏ, một thanh Mộc Kiếm vô hình vô ảnh dứt khoát trảm ra.

RĂNG RẮC…
Trận Văn vụn vỡ, vô số sợi râu Phất Trần đứt đôi bay tán loạn trong không khí.

Vừa mới tung ra một trảm phá vỡ thế công của Diệm Tuyền Cơ, mỹ nhân kia đã để lại tầng tầng lớp lớp tàn ảnh.

KENG!
Vô Ảnh Tử Mộc Kiếm tạo thành tầng tầng lớp lớp Kiếm Ảnh, phô thiên cánh địa bao phủ Diệm Tuyền Cơ vào trung tâm.

Toàn trường dâng lên sóng to gió lớn trong lòng ngực, bởi vì bọn hắn nhận ra những nhát chém này là do một người dùng Kiếm đứng ở vô số góc độ và vị trí khác nhau tung kiếm.

Kiếm này chưa ra kiếm khác lại đến, bao phủ địch nhân vào tầng tầng lớp lớp Kiếm Ảnh ẩn chứa sát cơ kinh hồn.

Mộc Tử Âm xuất thủ!
Thân là một trong số ít thê tử có tốc độ nhanh nhất của Lạc Nam, Mộc Tử Âm đã nhận ra ý đồ của Diệm Tuyền Cơ ngay khi hành động.

“Tốc độ này…sao có thể nhanh như vậy?”
Diệm Tuyền Cơ bằng vào kinh nghiệm chiến đấu lão luyện thừa biết mình không thể né những nhát chém này.

Tốc độ chênh lệch giữa nàng và người ra tay quá lớn.

Vậy thì không né tránh nữa, ánh mắt Diệm Tuyền Cơ trở nên ngoan lệ quyết đoán, hai tay điên cuồng kết ấn.

Một tòa Sát Trận lấy nàng làm trung tâm bùng nổ ra khắp xung quanh.

Sát Trận ngưng Vực, hóa thành Bát Tầng Sát Vực.

Dùng Trận Pháp đối kháng Kiếm Ảnh đầy trời của đối thủ.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Song phương va chạm, dư ba kinh hồn, Kiếm và Trận dữ dội ma sát lấy nhau, triệt hạ lấy nhau, sau cùng ầm ầm nổ tung.

Mộc Tử Âm bị lực phản chấn phải hóa thành ảo ảnh lùi lại giữa không trung, còn Sát Trận của Diệm Tuyền Cơ cũng tan thành hư ảo.

“Xem như ngươi gặp may!”
Diệm Tuyền Cơ bất mãn hừ một tiếng, ý đồ bất thành nên nàng muốn lùi về trận doanh.

Chỉ là ở ngay thời điểm mà nàng sinh ra ý niệm rút lui, một cánh tay trắng nõn cầm chặt lưỡi đao thò ra ngay vị trí trái tim của Diệm Tuyền Cơ, hung hăng cắm vào.

Lệ Huân ẩn trong không gian ánh mắt sắt lẹm vô tình, muốn ám sát tỷ muội của nàng, nữ nhân này quả thật tuyển chọn cái chết.

Ăn miếng trả miếng!

Chúc cả nhà tối đầu tuần vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment