Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1758


“Bạo!”
Lạc Nam gầm lên một tiếng, đột ngột ném hai tên nam tử trung niên ra ngoài.

Bá Lực và Hồn Lực điều động, vô số sợi chỉ vô hình cắm vào cơ thể hai tên nam tử tự bao giờ, điên cuồng kích nổ toàn bộ Thánh Lực trong cơ thể bọn hắn.

OÀNH OÀNH!
Hai vụ nổ kinh thiên động địa phá nát trường không, một góc thông đạo run lẩy bẩy.

Lực lượng càn quét bao trùm toàn bộ cơ thể Lạc Nam và lão già Đại Thánh vào bên trong.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, một quả Bom Bá Lực khổng lồ ở trạng thái toàn thịnh cũng được kích phát mà ra.

ĐÙNG!
Nổ chồng lên nổ, uy lực không cách nào để hình dung.

Ngay cả Lạc Nam cũng không dám gánh chịu trực tiếp, triển khai Vạn Cổ Bất Hủ Thân bao phủ toàn thân.

Lực phản chấn đem thân thể của hắn hất văng ra khỏi bàn tay của lão già Đại Thánh.

Bá Lực và Thánh Lực bao trùm không gian, ngay cả Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn cũng chẳng nhìn thấy cảnh tượng bên trong.

Phù…phù…
Lạc Nam thở dốc từng đợt, tranh thủ lấy ra một bình Bất Tử Dịch Thủy đổ vào trong miệng, cố gắng khôi phục càng nhanh càng tốt.

Ánh mắt hắn vẫn gắt gao nhìn vào vụ nổ, hy vọng có thể làm nên kỳ tích…
“Đến tận vài chục loại Thiên Địa Dị Vật, một loại Vĩnh Hằng Thuộc Tính…dù không đích thân đi vào tiểu vũ trụ, chỉ riêng cướp được những thứ từ tiểu tử ngươi cũng đủ khiến lão phu phát tài!”
“Đặc biệt là Vĩnh Hằng Thuộc Tính, không nghĩ đến một phiến tiểu vũ trụ lại tồn tại thuộc tính cao cấp như thế này, rơi vào tay tiểu tử ngươi đúng là hoang phí của trời!”
“Nghe cho rõ đây, chỉ nhân vật cấp Thánh Hoàng trở lên mới đủ tư cách sở hữu Vĩnh Hằng Thuộc Tính, bằng không nó chỉ đem đến cho ngươi đại họa!”
Từng giọng nói trầm ổn từ bên trong đống hỗn loạn truyền ra khiến ánh mắt Lạc Nam co rút lại.

Một cổ sát cơ lạnh thấu xương khiến linh hồn hắn vô thức run rẩy xuất hiện, sát khí thật sự hóa thành thực chất, sát vực tầng tầng lớp lớp ngưng tụ tạo thành một thế giới vây quanh thân thể lão già.

Chậm rãi từ bên trong Bá Lực và Thánh Lực cuồng bạo bước ra, thế giới của sát khí đem tất cả vụ nổ nghiền nát một cách triệt để, không thể chạm vào cơ thể lão già dù chỉ một chút.

“Làm sao có thể như vậy?” Mỹ nhân Thế Giới Thụ dùng tay che lấy môi đỏ, bên trong ánh mắt không thể nào tin nổi.

Tại sao…tại sao hắn đã rất cố gắng nhưng vẫn không thể khiến kẻ địch tổn thương dù chỉ một chút?
Chẳng lẽ chênh lệch giữa Thiên Đế và Đại Thánh thật sự như kiến và voi sao?
Nhìn thật sâu tầng tầng lớp lớp Sát Vực vây quanh cơ thể lão già tạo thành một phương bất khả xâm phạm, Lạc Nam hít sâu một hơi, gằn giọng thốt lên:
“Thế!”
“Tiểu tử kiến thức không tệ!” Lão già nhếch miệng:
“Không sai, Sát Vực của lão phu đã đạt đến 18 tầng, đủ điều kiện liên kết thành Sát Thế!”
“Ở bên trong thế giới của sự sát phạt, ngươi chỉ là một con kiến hôi!”
Lạc Nam trong lòng nặng nề chưa từng có, hắn không nghĩ mình sẽ đụng độ nhân vật như Đại Thánh ở thời điểm này, càng là một vị Đại Thánh nắm giữ Thế.

Tên như ý nghĩa, Thế như một phương thế giới do cường giả cao cấp tạo ra, là thứ viễn siêu Vực, hay nói đúng hơn là phiên bản cải tiến và nâng cấp của Vực.

Khi đạt đến số tầng Vực nhất định, tất cả chúng nó có thể liên kết với nhau để tạo ra Thế.

Chặt chẽ đan xen, tầng tầng lớp lớp…tạo ra một Thế xung quanh của người thi triển, bá đạo tuyệt luân.

Kinh khủng ở chỗ, bên trong Thế không hề giới hạn số lượng Vực.

Đồng nghĩa với nếu như ngươi có đủ ngộ tính và bản lĩnh, ngươi thậm chí có thể ngưng tụ hàng trăm tầng Vực ở bên trong Thế, nghiền nát mọi tồn tại dám xâm phạm thánh địa đó của ngươi.


Nhưng điều đó thật sự vượt quá khả năng tưởng tượng của Lạc Nam.

Ở kiếp Nghịch Long, hắn thảm bại bởi tên đệ nhất thiên tài của Bất Tử Chí Tông đã nắm giữ 36 tầng Vực bên trong Thế.

Bất quá tên đó dù sao chỉ là Nhập Thánh Cảnh.

Còn lão già trước mặt này lại là nhân vật cấp Đại Thánh.

Dù thiên phú của lão già không sánh bằng thiên tài Bất Tử Chí Tông nhưng tu vi lại cao hơn đến tận hai đại Cảnh Giới.

Điều này như một rãnh trời vô pháp vượt qua hiện tại đối với hắn.

“Để ngươi cảm nhận một chút uy lực của Thế đi!” Lão già trêu tức cười.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Sát Thế điên cuồng mở rộng, bao trùm toàn bộ không gian, vây nhốt cả Lạc Nam vào bên trong.

“AAAAAAAAAA” Lạc Nam chỉ cảm thấy cả linh hồn và thân thể kịch liệt đau nhứt, 18 tầng Sát Vực hội tụ thành Thế khiến uy lực của chúng nó tăng lên cấp số nhân.

Chẳng những đang điên cuồng quấy nhiễu linh hồn hắn, làm hắn bị sát khí lu mờ lý trí, mà Sát Vực khi hóa thành thực chất cũng có thể nghiền nát cơ thể hắn.

Cơ thể Lạc Nam bị đè ép xuống, hai mắt đỏ ngầu, linh hồn run lẩy bẩy…
Lão già Đại Thánh như một vị Thần cao cao tại thượng, kẻ địch chỉ là con kiến hôi ở trong mắt hắn.

“Sát Vực, Chiến Vực, Kiếm Vực, Kích Vực, Quyền Vực, Bá Vực, Long Vực, Thiên Đế Biến…tất cả mở cho ta!”
Lạc Nam ngửa đầu lên trời gầm rống dữ tợn.

OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Xích Tà Kích cùng Lạc Hồng Kiếm ầm ầm bảo hộ chủ nhân, lơ lửng bên cạnh hắn bùng nổ Vực.

Tất cả các loại Vực của Lạc Nam bạo phát mà ra.

Chưa dừng lại ở đó, hắn triển khai Đồ Long Chưởng để gia tăng Sát Vực, xuất động Bạo Loạn Chiến Mã để đẩy mạnh Chiến Vực.

RĂNG RẮC…
Có âm thanh rạn nứt rất nhỏ vang lên.

Lão già Đại Thánh con mắt hơi nhảy lên, không dám tin oán độc rít lên: “Làm sao có thể? ngươi vậy mà khiến Thế của lão phu rạn nứt!”
“Lão cẩu! xem ta đá đít ngươi!”
Lạc Nam nộ hống, sự chống cự ngoan cường khiến tất cả các loại Vực của hắn gia trì quanh thân, hung hăng đối kháng với Sát Thế của lão già một cách không khoan nhượng.

NGAO!
Hắn hiển hóa Nghịch Long khổng lồ giương nanh múa vuốt, một trảo cầm Xích Tà Kích, một trảo nâng Lạc Hồng Kiếm.

111 đường Nghịch Long Văn hiện lên trên long trảo nắm Xích Tà Kích.

99 đường Hồng Hoang Ma Văn bao phủ thân Kiếm Lạc Hồng.

“Sinh Linh Đồ Thán!”
“Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển!”
KENG!
Lạc Thần Cung ngân vang hiện lên trên đỉnh đầu, tự điều động và hấp thụ Bá Lực, Lạc Thần Tiễn được bắn ra.

Bên trong đan điền, Oanh Thiên Tổ Phù hưng phấn gầm thét, sóng xung kích khủng khiếp oanh tạc mà ra, hòa vào thế công của chủ nhân.

RỐNG! NGAO! GẦM! RÚ! ÒM!

Thần Tướng Vệ Hồn hiện thế, các tôn Thần Tướng từ Bá Đỉnh phóng xuất hộ chủ.

Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn liên tục triển khai Hồn Kỹ: Định Hồn – Siêu Hồn, Oanh Hồn, Đế Hồn Ấn.

Cấm Kỵ Chi Nhãn mở ra, Dịch Chuyển Tức Thời đem tất cả công kích bắn thẳng về phía lão già một cách trực diện mà không để hắn có cơ hội né tránh.

Trong một thời khắc ngắn ngũi, Lạc Nam bạo phát chiến lực kinh hồn chấn kinh trời đất.

Áp lực cực đại khi thân thể gánh vác quá mức dữ dội đã khiến Vạn Cổ Bất Hủ Thân trên người hắn ảm đạm.

Nhưng nghĩ đến có thể đối chiến Đại Tháng, Lạc Nam hưng phấn toàn thân sục sôi.

Không còn đường lui nữa rồi!
“Kẻ này là quái thai gì?”
Đứng trước sự điên cuồng của Lạc Nam, ngay cả Đại Thánh cũng phải kinh dị.

OÀNH!
Trong ánh mắt không thể tin nổi của hắn, Sát Thế chính thức nổ tung, 18 tầng Sát Vực liên kết chặt chẽ, bền bĩ không gì tả nổi phá toái thành từng mảnh.

Bá Lực bao phủ đất trời, nhấn chìm tất cả…
PHỐC!
Không gian chiến đấu chật hẹp, ngay cả chính Lạc Nam cũng thổ huyết bay ngược bởi chính công kích dữ dội của mình.

Vạn Cổ Bất Hủ Thân triệt để chìm vào cơ thể.

Lạc Nam thở hổn hển nằm trượt dài trên không gian.

Không gian nơi này đã phần nào hòa hợp cùng Nguyên Giới, cường độ kiên cố dị thường, ngay cả khi hắn thi triển tất cả những gì mình có như vậy vẫn không thể khiến nó băng liệt.

Cộc…cộc…cộc…cộc…
Đáp lại sự chờ đợi của Lạc Nam là từng tiếng bước chân đều đặn và hơi thở hoảng hốt của Hồn Nguyệt Ánh vang lên bên tai:
“Phu quân, Sát Thế trước đó quá mức bá đạo, Hồn Lực của phu thê chúng ta hoàn toàn không thể xuyên qua được nó!”
“Không thể nào…” Mỹ nhân Thế Giới Thụ nước mắt chảy dài trên má.

“Thú vị, thật thú vị!” Lão già Đại Thánh hoàn hảo vô hại từ trong biển công kích kinh hoàng của Lạc Nam bước ra, nở một nụ cười trên bờ môi khô khốc:
“Một con kiến giãy dụa trên bờ vực sinh tử đã thành công làm Sát Thế của ta tổn hại một lần!”
“Chuyện này nếu truyền về Nguyên Giới, mặt mũi của lão phu biết để ở nơi nào?”
Giọng nói của hắn cực kỳ bình tĩnh, môi còn treo nụ cười nhưng lại khiến mỹ nhân Thế Giới Thụ rùng mình.

Bởi vì nàng nghe trong đó là ngập trời lửa giận, phẫn hận kinh thiên.

Bị Lạc Nam liều mạng đánh tan Sát Thế chính là sỉ nhục lớn nhất cuộc đời hắn.

VÈO!
Thân thể già nua lưng còng biến mất tại chỗ.

Vừa xuất hiện một lần nữa, trong tay hắn đã xách theo một thanh Pháp Trượng bằng gỗ, thô bạo trấn xuống đầu Lạc Nam.

KENG!
Xích Tà Kích, Lạc Hồng Kiếm cùng Lạc Thần Cung ngân vang vây quanh hộ chủ.

“Cút cho lão phu!” Lão già phẫn nộ quát, Đại Thánh Chi Uy quét ngang càn khôn, một Trượng nện xuống.


ẦM!
Ba kiện Binh Nhân Tộc bay thẳng ra ngoài.

“Hừ, nếu chỉ vì là Binh Nhân Tộc mà khiến các ngươi lấy Đế Cấp Cực Phẩm chống được Cực Phẩm Tứ Tinh Thánh Bảo, Binh Nhân Tộc đã sớm xưng hùng xưng bá rồi!” Lão già khinh bỉ nói một tiếng.

Sát Thế vừa bị phá nát một lần nữa đã bùng nổ mà ra.

Chỉ là lúc này, Sát Thế được hắn dồn nén đến cực hạn hòa vào Pháp Trượng trong tay.

Từ trên cao, bá đạo nện xuống đầu rồng của Lạc Nam.

PHỐC!
Đầu rồng vỡ tan, xương cốt và da thịt hóa thành tro bụi.

“Thần Thông – Long Đằng Thoát Xác!”
Lạc Nam vừa kịp triển khai môn Thần Thông của Long Tộc, bỏ lại thể xác mục nát cho lão già phá hủy.

Bản thể khôi phục hoàn toàn của hắn bay lên.

“Chết!”
Lão già mặt không biểu tình, Pháp Trượng cách không nện xuống.

“Long Trảo Bát Phương!” Lạc Nam vội vàng triển khai Thánh Long Kỹ đón đỡ.

PHỐC!
Vuốt rồng băng liệt, máu tươi cuồng phún, cả tám hư ảnh Long Trảo đều bị một Pháp Trượng nghiền nát, đôi Nghịch Long Trảo của Lạc Nam bạo liệt.

Cắn răng đè nén đau đớn, Lạc Nam chiến đấu ngoan cường:
“Thần Thông – Vạn Long Triều Bái!”
NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!!
Hàng vạn hư ảnh Chân Long và cả Ma Long đã được hắn triệu hồi từ cổ chí kim hàng lâm mà xuống.

Bởi vì Tiên Giới và Ma Giới bị Ma Tổ dùng âm mưu tách ra, rất có khả năng Chân Long và Ma Long trong quá khứ từng là cùng chung một chủng tộc, bị kẻ thù chia cách, ly gián làm suy yếu nội bộ.

Cho nên khi Lạc Nam triển khai Vạn Long Triều Bái, hắn triệu hồi cả hư ảnh của Chân Long và Ma Long, uy lực mạnh hơn những Long Tộc khác thi triển rất nhiều lần.

Hàng vạn hư ảnh Long Tộc ngưng tụ Long Lực đổ dồn về cơ thể Lạc Nam, giúp hắn gia tăng sức mạnh.

“Phiền toái quá!” Lão già híp mắt hừ lạnh một tiếng:
“Không tiếp tục lãng phí thời gian với ngươi!”
Nói xong, một tay nâng lên Pháp Trượng lên thiên không.

Trong khoảnh khắc, Pháp Trượng đột ngột phân ra hàng vạn ảo ảnh trên đỉnh đầu hàng vạn tôn Long Tộc mà Lạc Nam gọi ra, mỗi một luồng ảnh ảo lại ẩn chứa Sát Thế.

Toàn diện nện xuống.

NGAO!
Vạn Long đau đớn đến tê tâm liệt phế thét dài.

Tất cả đều băng liệt trước thế công cường đại mang tính hủy diệt.

Lạc Nam nhận lấy phản phệ trực tiếp, lại phun máu bay ngược một đoạn, lưng đập vào Tứ Tinh Thánh Trận do lão già bày ra.

“Chết được rồi thằng nhãi con!” Lão già hừ lạnh một bước đạp ra đã ở sát bên cạnh hắn, Pháp Trượng nện thẳng xuống đầu Lạc Nam.

“Không được!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ hoảng hốt, nàng điều khiển cành cây lớn nhất của mình hung hăng nện xuống đầu lão già.

“Thế Giới Thụ công kích, một cành cây như ẩn chứa một thế giới, uy lực cực kỳ mạnh mẽ!” Lão già khinh khỉnh cười:
“Nếu ở trong cùng cấp lão phu sẽ lập tức xoay người bỏ chạy, đáng tiếc tu vi của ngươi quá thấp!”
Vẫn đơn giản mà thô bạo, Pháp Trượng đập vào cành cây.

RẮC…
Cành cây vỡ nát, hư ảnh Thế Giới Thụ lại mãnh liệt co rút lại, mỹ nhân ngã lăn giữa không trung, một cánh tay vỡ nát.


“Còn dám xen vào nữa lão phu nện nát cả thân ngươi, đoạt mất bản nguyên!” Lão già quyết liệt uy hiếp.

Cầm Pháp Trượng trấn xuống đầu Lạc Nam.

“Ngươi không thể đụng hắn!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ ngoan cường cắn chặt môi.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Tất cả nhánh cây cố gắng dùng lực trấn xuống đầu lão già.

“Không biết sống chết!” Lão già sát cơ bạo phát, Pháp Trượng lại hiển hóa thành hàng vạn hư ảnh quét ngang.

RĂNG RẮC…RĂNG RẮC…RĂNG RẮC…
Thế Giới Thụ như muốn bị xới cả gốc đến ngọn, mỹ nhân toàn thân đầy máu, cơ thể sắp bị chia năm xẻ bảy.

“Tương truyền Thụ Tâm và Mộc Hệ Bổn Nguyên của Thế Giới Thụ mới là thứ quý giá nhất, nếu ngươi không ngoan ngoãn đầu hàng, lão phu cướp hai thứ đó cũng được!” Lão già ánh mắt híp lại.

Trực tiếp đạp không đến trước mặt mỹ nhân, Pháp Trượng nện lên đầu nàng.

“Cấm lão cẩu ngươi đụng nàng!” Lạc Nam phẫn nộ gầm thét.

Hắn điên cuồng lao đến ôm lấy mỹ nhân vào trong ngực.

“Vậy thì ngươi chết trước!” Lão già mặt không biểu tình, vẫn là Pháp Trượng đánh ra.

KENG!
Tưởng như một trượng có thể đập nát đầu Lạc Nam, Bá Đỉnh đã từ đan điền lao ra đón đỡ.

ONG!
Như đánh vào đồ vật cứng rắn nhứt trên thế gian, Bá Đỉnh chấn cho Pháp Trượng văng ngược trở lại, chấn đến đôi cánh tay lão già tê rần.

“Lại là thứ đồ tốt gì?” Hai mắt lão già sáng quắt nhìn Bá Đỉnh, bản năng cho rằng nó là một Pháp Bảo cường đại.

Bàn tay khô gầy duỗi ra muốn cướp lấy nó, Bá Đỉnh vội vàng trở về đan điền Lạc Nam lẫn trốn.

ỌC…
Bàn tay vồ hụt Bá Đỉnh đâm xuyên cơ thể Lạc Nam, máu tươi chảy dài khiến hắn như sắp thành huyết nhân.

“Ngươi chạy đi…đừng để ý đến ta!” Mỹ nhân Thế Giới Thụ thì thào trong miệng.

“Chạy? ta chạy hắn sẽ diệt cả vũ trụ a!” Lạc Nam cười khổ không thôi.

Trong lòng hắn thầm giận, Trụ Việt Tông canh giữ và bảo vệ vũ trụ nhiều năm như vậy, để một tên Đại Thánh tiến vào nơi này tác oai tác quái mà đến tận lúc này cũng chưa hề phát hiện.

Chẳng lẽ đây là ngày tàn sao?

Trụ Việt Tông…
Trong đình viện như Liên Hoa nằm lơ lửng giữa hồ trên đỉnh tuyết sơn, một thân ảnh lẳng lặng ngồi, chỉ hiện bóng lưng cũng đẹp đến kinh tâm động phách, khiến thời gian cũng phải ngưng đọng…
Phía trước mắt nàng, một luồng quang ảnh hiện ra, bên trong rõ ràng là tình cảnh Lạc Nam cùng Thế Giới Thụ đang thập tử vô sinh chèo chống trước mặt lão già Đại Thánh.

Không chỉ mới xuất hiện gần đây, mà luồng quang ảnh này vẫn luôn hiện diện từ khi khe hở liên kết giữa Thái Sơ Chi Địa và Tiểu Vũ Trụ xuất hiện.

Có thể thấy, thân ảnh này vẫn luôn nắm giữ mọi động tĩnh tại nơi đó trong lòng bàn tay.

Cung kính đứng sau lưng nàng là hai người với trang phục đối lập, một kẻ toàn thân khoác áo choàng trắng, một kẻ toàn thân khoác áo choàng đen, không lộ một chút diện mạo dù chỉ là đôi mắt ra ngoài.

“Lão già Đại Thánh kia là một tên Trưởng Lão của Phá Sát Thánh Địa!” Người khoác áo choàng đen nhìn vào luồng quang ảnh, hừ lạnh lên tiếng:
“Chỉ là Trưởng Lão của một cái Thánh Vương cấp Thế Lực cũng tưởng có thể lén lút qua mặt chúng ta, lũ không biết trời cao đất rộng thật sự là ngày một nhiều!”
Chứng kiến Lạc Nam và mỹ nhân Thế Giới Thụ sắp rơi vào cửa tử, người áo choàng trắng nhịn không được hỏi:
“Công chúa, vì sao chúng ta chưa xuất thủ, hai người bọn hắn sắp gánh hết nổi rồi!”
Đáp lại câu hỏi, một giọng điệu điềm tĩnh như nước thản nhiên cất lên:
“Còn chưa phải lúc…”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.

Bình Luận (0)
Comment