Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 543


Không kể đến Thiên Đế Đệ Nhị Biến cùng Thông Linh Giới Phù, thì một cái Cấm Kỵ Chi Nhãn đã vượt quá mong đợi của Lạc Nam.

Đối với Hệ Thống tặng thưởng vượt mức như thế này hắn cực kỳ hài lòng.

“Kim Nhi, nếu sau này ta cứ tiếp tục vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, Hệ Thống sẽ tặng quà ngon hơn đúng chứ?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi.

“Công tử đừng nằm mơ, đa phần các Nhiệm Vụ đều công bố phần thưởng từ trước, chỉ có Nhiệm Vụ Chính Tuyến mới sẽ suy xét vượt mức khen thưởng mà thôi!” Kim Nhi bĩu môi nói ra:
“Tất cả các nhiệm vụ mà Hệ Thống đưa ra đều muốn tốt cho công tử, đừng được voi đòi tiên!”
Lạc Nam cười cười, xem ra mình có chút mơ mộng hão huyền.

Tạm thời dẹp các phần thưởng qua một bên, hắn hước mắt về phía toàn trường, ra hiệu tất cả mọi người đứng dậy, trầm giọng nói:
“Nếu đã được các vị công nhận cái ghế Bá Chủ này, thân là người đứng đầu, Lạc Nam ta phải có trách nhiệm với toàn thể Việt Long Tinh!”
“Mời Bá Chủ nói!” Thiên Vạn Bảo đám người cung kính lắng nghe.

Vô số tu sĩ cuồng nhiệt nhìn thân ảnh của hắn, Việt Long Tinh Cầu đã bao lâu rồi chưa có người đứng đầu? theo cổ tịch ghi chép, tại rất nhiều thời đại trong lịch sử, số lần Việt Long Tinh được một thế lực cầm đầu có thể đếm trên đầu ngón tay, ở thời đại của bọn hắn lại được tái hiện, sao có thể không hưng phấn?
Lạc Nam đảo mắt nhìn toàn trường, bất chợt đưa lên hai ngón tay, âm thanh bao phủ Linh Lực bao trùm vạn dặm:
“Sắp tới ta sẽ đặt hai mục tiêu lên hàng đầu, thứ nhất chính là truy sát và gi.ết ch.ết toàn thể đám người Dạ Lang Tiên Tinh còn sót lại!”
“Bá Chủ anh minh!” Đám người nghe vậy gào thét vang trời, chiến ý bùng nổ.

Chính Dạ Lang Tiên Tinh khiến bọn hắn như chó nhà có tang, chính người thân của bọn hắn, bằng hữu của bọn hắn, thê tử, trượng phu của bọn hắn chết trong tay Dạ Lang Tiên Tinh.

Thù này không đội trời chung, Lạc Nam sau khi lên ngôi Bá Chủ việc đầu tiên là muốn dọn sạch đám Dạ Lang Tiên Tinh đã đánh sâu vào lòng người, rất được bọn hắn ủng hộ.

“Chúng ta cũng nguyện góp sức mọn, cùng Bá Chủ tiêu diệt toàn bộ Dạ Lang Tiên Tinh!” Huyền Sa Hiệu Trưởng, Thái Linh Lão Nhân, Ngưu Thiên Ám đám người tiến lên một bước thành khẩn nói.

“Không tồi!” Lạc Nam gật đầu khen ngợi, lại nhếch môi tự tin nói:
“Mục tiêu thứ hai chính là chữa trị và khôi phục Hải Châu, U Nguyên và Hoàng Sa tam đại lục, thiết lập quy tắc mới cho toàn thể Tu Chân Giới!”
Lời vừa nói ra, toàn trường tĩnh lặng, trợn mắt há hốc mồm.

Bá Chủ muốn thiết lập lại quy tắc trên toàn bộ Tu Chân Giới bọn hắn đã sớm có dự kiến từ trước nên không mấy kinh ngạc, dù sao hiện tại Việt Long Tinh đã bị Hậu Cung thống nhất, số phận của đám người chỉ có thể phụ thuộc vào Hậu Cung, tuân thủ quy tắc do Hậu Cung đề ra là chuyện phải làm.

Nhưng mà Lạc Nam lại muốn chữa trị, thậm chí khôi phục ba đại lục kia, có khả thi sao?
Vô số người hai mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy trong mắt đối phương sự mờ mịt.


Ba mảnh đại lục kia sau các trận đại chiến đã sớm bị đảo lộn tung tóe, vô số vết nứt không gian khổng lồ hiển hiện, bầu trời rách thành vô số mảnh, lục địa và biển cả nơi hóa thành biển lửa, nơi hóa thành hàn băng, nơi lại hình thành thung lũng, thậm chí rất nhiều nơi bị hủy diệt toàn bộ chỉ còn chân không.

Trong mắt tất cả mọi người ở đây, nơi sinh tồn còn sót lại lúc này chỉ là Băng Thiên Đại Lục, mặc dù có chút chật chội chen chút nhưng vẫn miễn cưỡng sống được.

Dù sao ba đại lục kia đã gần như bị hủy diệt rồi, hoàn cảnh tu luyện hoàn toàn không có.

Nhưng Lạc Nam lại mở miệng nói sẽ khôi phục và chữa trị Ba mảnh đại lục, chuyện này vượt quá tầm hiểu biết và những gì bọn hắn có thể nghĩ đến.

“Bá Chủ, theo ước tính của Đa Bảo Các, muốn Việt Long Tinh tự mình khôi phục sau lần đại nạn này thời gian ít nhất cũng là trăm vạn năm!” Thiên Vạn Bảo đứng ra nhắc nhở nói.

Hắn lo lắng Lạc Nam không hiểu rõ tình huống tệ hại của tam đại lục nên mới đề ra mục tiêu như vậy, làm không được trong thời gian ngắn Bá Chủ vừa lên ngôi sẽ bị ảnh hưởng uy tín a, thậm chí có thể trở thành trò cười của một số kẻ tâm địa ghen ghét.

Khảo gia nhị lão, Thiên Cơ Điện Chủ các loại cũng biểu hiện giống với Thiên Vạn Bảo, muốn nói rồi lại thôi.

Lạc Nam rất mạnh, mạnh quá tầm hiểu biết của bọn hắn…nhưng dù có mạnh đến đâu thì việc đem một hành tinh gần như đã hủy diệt như Việt Long Tinh khôi phục như ban đầu thật sự quá không chân thực.

“Chư vị không cần thay ta lo ngại, việc Lạc Nam đã dám mở miệng thì chắc chắn sẽ làm được!” Lạc Nam nhìn biểu tình của đám người, biết bọn hắn cảm thấy khó tin nên chỉ cười nhạt nói một tiếng.

Đợi khi kỳ tích một lần nữa diễn ra, danh vọng của hắn sẽ đạt đến đỉnh điểm, địa vị vững vàng như núi thái sơn.

Đám người nghe vậy cũng chỉ có thể cười khổ, nghĩ đến Lạc Nam luôn là người sáng tạo kỳ tích, nhất thời trong lòng ẩn chứa vô hạn chờ mong.

Tổn thất ba đại lục là điều không ai mông muốn, chưa nói đến vấn đề phạm vi sinh tồn và tài nguyên tu luyện ở Băng Thiên không phải vô hạn, thì rất nhiều thế lực ở đây xuất thân từ ba đại lục kia, nhìn thấy quê hương bị hủy diệt bọn hắn cũng cảm thấy đau lòng, cũng hy vọng nó có thể hồi phục.

“Tạm thời gác chuyện khôi phục Việt Long qua một bên, không biết Bá Chủ muốn thành lập một quy tắc mới như thế nào? Hai người lão phu nhất định sẽ tuân theo!”
Khảo gia hai vị tiền bối tiến lên mở miệng, bọn hắn trọng thương rất nặng khi chiến đấu với Dạ Lang Tiên Tinh vẫn chưa khôi phục, nhìn qua giống như gần đất xa trời vậy.

Nhưng cũng nhờ đó mà danh dự của hai người ở đương trường hiếm người sánh bằng, Khảo gia hai vị tiền bối tuân theo quy tắc của Lạc Nam, còn ai dám trái lại?
Mặc dù hắn vẫn chưa công bố quy tắc là gì…
Lạc Nam nghe vậy cười cười, vô thức liếc nhìn Diễm Nguyệt Kỳ một chút, đã thấy nàng cũng đang mê đắm nhìn mình, ánh mắt sáng ngời pha lẫn tự hào và hạnh phúc của nữ nhân khi yêu.

Một cảm giác hài lòng dâng lên, Lạc Nam ung dung cười nói:

“Quy tắc của ta đưa ra rất đơn giản, kể từ ngày hôm nay…quyền sống của tất cả mọi người tại Tu Chân Giới là như nhau, công bằng bình đẳng, Độ Kiếp Kỳ không được tùy tiện ức hiếp Luyện Khí Kỳ, dù là chính bản thân ta cũng sẽ không xem thường hay ra vẻ với bất kỳ ai, dù cho người đó có là phàm nhân, toàn thể các vị gặp ta cũng không cần phải quỳ gối hay hành lễ gì cả! quan trọng hơn hết chính là…bất kẻ là yêu thú, nhân loại hay chủng tộc khác cũng đều ngang nhau, không phân cao thấp!”
“Để kí.ch thích ý chí cũng như động lực tu luyện của mọi người, hàng năm sẽ tổ chức Hội Võ trên phạm vi toàn Tinh Cầu ở các độ tuổi khác nhau, phần thưởng do Hậu Cung và Đa Bảo Các cùng nhau đưa ra, thập phần phong phú!”
“Đương nhiên trong cuộc sống sẽ không tránh khỏi phát sinh những mâu thuẫn, ở mỗi thành trì tại Tu Chân Giới sẽ thiết lập “Sinh Tử Đài”, các trường hợp mâu thuẫn đến mức người chết ta sống dù là cá nhân hay thế lực…đều có thể lên Sinh Tử Đài giải quyết, sống chết tự chịu!”
“Đa Bảo Các, Thiên Cơ Điện cùng Tứ Đại Học Phủ sẽ phụ trách vấn đề an ninh trật tự, có quyền tiền trảm hậu tấu tất cả những trường hợp vi phạm!”
Nói đến cuối cùng, âm thanh của Lạc Nam cao vút như có thể chấn vỡ thiên không:
“Tu Chân Giới Việt Long đã đến lúc dẹp bỏ mọi nội loạn, dẹp bỏ mọi đấu đá, cùng nhau đoàn kết phát triển, ta hy vọng một ngày nào đó…bất kỳ nơi nào cũng không dám xem thường chúng ta, không xem chúng ta là heo chó, là con mồi có thể tự ý giết hại!”
“Huyết Hoàng Địa không được! Dạ Lang Tiên Tinh không được! bất kỳ nơi nào đều không được!”
“Kẻ dám xâm phạm! giết!”
Lời nói hào hùng pha lẫn bá khí khiến toàn thể Tu Chân Giới máu huyết sục sôi, chiến ý kéo căng đến đỉnh điểm…
Phải! Bá Chủ nói phải!
Qua lần đại nạn này, tất cả mọi người mới hiểu đoàn kết có ý vị quan trọng như thế nào…nếu tất cả các thế lực không dẹp bỏ mâu thuẫn trước đây mà liên thủ cùng một chỗ, chỉ sợ Tu Chân Giới đã bị diệt trong tay Huyết Hoàng Địa từ những ngày đầu, càng đừng nói đến Dạ Lang Tiên Tinh.

Mặc dù trong quá trình đó có chút vấn đề tiêu cực như lần ở Hồ Tộc, nhưng sau cùng Thiên Yêu Học Phủ, Giao Tộc đám người vẫn đi con đường sáng, chấp nhận hình phạt, trả giá nặng nề, lập công chuộc tội.

“Bá Chủ vạn tuế!” Không biết là ai trước hết mở miệng hét to.

Một hòn đá như dẫn động con sống lớn, vô số người cuồng nhiệt gào rống, âm thanh như có thể xé rách thương khung:
“Bá Chủ vạn tuế!”
Lần này bọn họ gào thét, bọn hắn cuồng nhiệt và sùng bái…nhưng nghiễm nhiên không một ai quỳ xuống.

Bởi đơn giản địa vị của bọn hắn đều như nhau, bọn hắn có thể nể trọng Lạc Nam, khâm phục Lạc Nam, nhưng không cần thiết hướng hắn quỳ xuống.

Đó chính là điều Lạc Nam hướng tới.

“Phu quân, thiếp yêu chàng!” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn thấy tình cảnh này, đôi mắt ngạo kiều có chút nước mắt lóng lánh, không nhịn được tình yêu cuồng nhiệt mà lao vào lòng hắn.

Lạc Nam cười lớn ôm lấy thê tử vào trong lòng, đây là ý nguyện của Diễm Nguyệt Kỳ…hắn rốt cuộc đã làm được.

Diễm gia chi chủ Diễm Nguyệt Kỳ khi còn lãnh đạo Diễm gia, chính là muốn lãnh địa Diễm gia phát triển theo hướng tích cực như vậy.

Vô số dân chúng bình thường sống trong lãnh thổ Diễm gia có thể kính sợ Diễm Nguyệt Kỳ, có thể khâm phục Diễm Nguyệt Kỳ…nhưng tuyệt nhiên Diễm Nguyệt Kỳ sẽ không chấp nhận bọn hắn quỳ xuống trước mặt mình một cách hèn mọn.


Bởi trong mắt nàng, tất cả sinh mệnh đều như nhau.

Diễm Nguyệt Kỳ là nữ nhân kiêu ngạo, là nữ nhân bá đạo nhưng lại sở hữu một trái tim nóng ấm.

Nằm trong lòng ngực Lạc Nam, Diễm Nguyệt Kỳ hai mắt mê ly, rốt cuộc không nhịn được ngẩng cao đầu, hiến dâng môi thơm đỏ rực.

Lạc Nam tận tình ngậm lấy cánh hoa mềm mại của nàng, hai người bất chấp vô vàn ánh mắt và cuồng nhiệt hôn nhau.

Lần đầu tiên Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ công khai quan hệ, dù trước đây rất nhiều người đã âm thầm đoán được hai người yêu nhau nhưng dù sao Diễm Nguyệt Kỳ vẫn còn một tầng thân phận khác là mẹ vợ của Lạc Nam, không tiện vạch trần.

Lúc này đây mặc kệ tất cả nghĩ gì, hai người cuồng nhiệt bài tỏ tình cảm trong ánh mắt ngưỡng mộ của chúng nữ cùng vô số người xung quanh.

Mẫu nữ hầu chung một chồng không phải chuyện hiếm lạ ở Tu Chân Giới, mỹ nhân là phần thưởng xứng đáng cho anh hùng, thiên kinh địa nghĩa.

“Hừ, Dao Dao cũng muốn được hôn, vừa muốn hôn Lạc Lạc, vừa muốn hôn Kỳ Kỳ!” Thiên Diệp Dao xinh đẹp phồng má nói.

“Khanh khách, Thánh Nữ sắp gả cho Bá Chủ rồi, cố gắng nhẫn nhị một chút đi!” Bảo Kiều che miệng cười khẽ.

“Hì hì, các ngươi đề là của hồi môn của bổn Thánh Nữ, có thể chạy thoát sao? nam nhân của ta cũng là nam nhân của các ngươi, phải hầu hạ hắn cho tốt!” Thiên Diệp Dao hai tay chống nạnh nói.

Thành Bích, Lệ Huân, U Cơ, Bảo Kiều tứ nữ nghe vậy gò má đỏ lên như gấc, có thể gả cho nam nhân ưu tú nhất Tinh Cầu, dù chỉ là của hồi môn…thì vẫn là ước nguyện của vô số nữ nhân a.

“Để nàng chiếm hết cảnh hay!” Chúng nữ Hậu Cung nhìn Diễm Nguyệt Kỳ nhoẻn miệng cười nói, không có chút ghen tuông nào, bầu không khí hoàn thuận khiến một đám nam nhân hâm mộ không thôi.

Phải bản lĩnh như thế nào mới làm một đám nữ nhân kiêu ngạo như thế cam tâm tình nguyện hầu hạ?
“Nam nhân chân chính nên như Bá Chủ vậy!”
Lạc Nam nghiễm nhiên trở thành thần tượng trong lòng vô số thanh niên nam tử, tất cả quyết tâm chọn hắn làm hình mẫu để phấn đấu.

“Tỷ phu quả nhiên là thần nhân!” Thủy Mặc, Băng Dũng, Côn Hoàng mấy tên em vợ trong lòng đối với Lạc Nam hâm mộ đến quỳ rạp xuống đất.

Tỷ tỷ bọn hắn đều là nữ cường nhân, vào tay Lạc Nam lại ôn nhu ngoan ngoãn đến như vậy, chẳng bù cho có mấy bà vợ ít ỏi ở nhà nhưng lộn xộn cả lên.

Đặc biệt là Côn Hoàng, hắn chỉ có một chính thê và hai tiểu thiếp, nội viện ít đến đáng thương nhưng chính thê và hai tiểu thiếp thường xuyên nháo nhào mâu thuẫn, có thể không phục Lạc Nam sao?

Lưu luyến tách khỏi môi mộng của Diễm Nguyệt Kỳ, Lạc Nam nghiêm túc nói tiếp:
“Bách Linh Học Phủ Hiệu Trưởng Bách Vô Sinh đã không còn được công nhận là thành viên Tu Chân Giới, ngôi vị Hiệu Trưởng sẽ do Phó Hiệu Trưởng đảm nhiệm!”
“Tuân mệnh Bá Chủ!” Phó Hiệu Trưởng Bách Linh Học Phủ Bách Lượng Lão Nhân chắp tay cung kính nói.


Bách Lượng Lão Nhân và một đám trưởng lão Bách Linh Học Phủ ra sức rất lớn trong trận chiến, nhân phẩm hoàn toàn trái ngược với phụ tử Bách Vô Sinh, tên kia có thể trở thành Hiệu Trưởng thời gian dài như vậy rõ ràng ỷ vào thân phận Chiến Trận Sư mà thôi.

Một đám trưởng lão Bách Linh Học Phủ vốn đang nom nớp lo sợ, lại thấy Bá Chủ không có ý định giải tán Bách Linh Học Phủ, trái lại còn giao cho Bách Lượng Lão Nhân lên làm Hiệu Trưởng mà âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm, lòng trung thành với Lạc Nam gia tăng không ít.

“Kẻ hèn nhát đã bị trừng phạt, đương nhiên người có công sẽ được nhận thưởng xứng đáng!” Lạc Nam bất chợt vỗ tay, một lần nữa thu hút sự chú ý của toàn trường.

Đám người nhịp tim đập thình thịch, Hậu Cung giàu có bậc nhất ai nấy đều biết, Bá Chủ mở miệng nói khen thưởng có thể là vật tầm thường sao?
Chỉ là không biết ai mới đủ tư cách nhận thưởng đây…
“Khảo gia nhị lão!” Lần này không phải Lạc Nam, mà là Võ Tam Nương đứng ra gọi tên.

Khảo gia phu phụ liếc mắt nhìn nhau, bọn hắn tuổi tác đã cao, lần này nhìn thấy Tu Chân Giới sắp đến ngày phồn thịnh trong lòng đã mãn nguyện cực kỳ, dù là chết cũng chẳng có gì hối tiếc, đối với cái gọi là phần thưởng không quá để tâm, bất quá vẫn tiến lên một bước.

“Thiên Vạn Bảo, Ngưu Thiên Ám, Ngưu Ngũ Bá, Khảo Minh, Thất Sát Giáo Chủ, Thái Linh Lão Nhân, Huyền Sa Hiệu Trưởng, Bách Lượng Lão Nhân…”
Võ Tam Nương liên tục kêu gọi, đám người bừng tĩnh nhận ra những người được xướng tên đều đã từng chủ động ra khỏi Tứ Phương Vô Phá Trận để gia nhập chiến đấu với Dạ Lang Tiên Tinh trước đó.

Đối với những người này được khen thưởng không ai không phục…
Bất quá toàn trường đối với phần thưởng mà Bá Chủ sắp đưa ra hết sức hiếu kỳ, bởi những người như Thiên Vạn Bảo đều có thân phận bất phàm, vật phẩm cấp cao cũng khó lọt mắt bọn hắn.

Trong ánh mắt chờ mong và tò mò của vô số người, chỉ nghe Lạc Nam nhìn Khảo gia nhị lão mấy người cười khẽ một tiếng, thản nhiên nói:
“Hỗ trợ chuyển hóa Linh Lực thành Tiên Lực, chính là phần thưởng xứng đáng khen tặng lòng can đảm của các vị! có hài lòng không?”
Lời vừa nói ra, toàn trường lé mắt…

Chúc mọi người ngủ ngon :D
!

E mới lập được cái tài khoản Paypal, bác nào có lòng ủng hộ e thì e cảm ơn ạ: [email protected]

Com
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn

Bình Luận (0)
Comment