Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 550


Dạ Lang Tiên Tinh…
“Bẩm báo chư vị tiền bối, truyền tống trận đến Thí Luyện Chi Địa đã xảy ra vấn đề, từ phía bên kia đã không thể chủ động trở về được nữa!”
Một tên lão già tiên phong đạo cốt, trên người lập lòe vô số Trận Văn lưu chuyển, sắc mặt trắng nhợt hướng về bốn tên lão giả ngồi ở trên đài cao cung kính mở miệng, phần lưng hạ thấp xuống đất, tư thái khách khí đến cực điểm.

Hắn mặc dù là một vị Ngọc Cấp Trung Kỳ Chiến Trận Sư, cũng là một trong ba người đứng ra bố trí Truyền Tống Trận liên thông với Thí Luyện Chi Địa, địa vị tại Dạ Lang Tiên Tinh cao quý phi phàm.

Chỉ là trước mặt bốn vị đang ung dung ngồi chính lại tứ đại Ngọc Tiên Viên Mãn cường giả, uy nghiêm vô thượng…
Đẳng cấp càng cao chênh lệch càng lớn, đừng thấy Ngọc Cấp Trung Kỳ Chiến Trận Sư tuy mạnh…nhưng so với Ngọc Tiên Viên Mãn kém hơn không biết bao nhiêu lần, bốn vị ở đây tùy tiện ra một người cũng có thể bằng vào một chiêu oanh sát hắn.

Lưu gia Lão Tổ.

Lục gia Tộc Trưởng.

Tông chủ và tông chủ phu nhân của Tam Huyền Tông.

Đây chính là tứ đại Ngọc Tiên Viên Mãn, dù là tại Trung Tiên Giới cũng có uy danh nhất định, càng đường nói Tiểu Tiên giới như Dạ Lang Tiên Tinh, địa vị của bọn hắn chính là tuyệt đối.

“Trận pháp vì sao xảy ra sự cố?” Lưu gia Lão Tổ - Lục Chính Thuần nhàn nhạt mở miệng, hắn là một lão già thân mặc Hắc Y, mái tóc trắng xóa tùy ý xỏa tung rối bời, nhìn qua không khác nào một lão nhân bình thường…
“Bẩm Lưu Lão Tiền Bối, Truyền Tống Trận luôn có ba người Chiến Trận Sư chúng ta trong coi, chỉ cần xảy ra một chút sơ suất sẽ lập tức ra tay khắc phục, có thể khiến trận pháp hư hỏng mà chúng ta không phát hiện, nguyên nhân chỉ có thể xảy ra ở đầu phía bên kia của Trận Pháp, chính là Thí Luyện Chi Địa!” Lão già Chiến Trận Sư kính cẩn mở miệng, không dám có chút gian dối nào.

“Đầu bên kia xảy ra chuyện? hừ, tình huống này vì sao từ trước đến nay không hề xuất hiện? khoảng cách giữa Dạ Lang Tiên Tinh và Thí Luyện Chi Địa cực kỳ xa xôi, dù cho đích thân bổn tộc trưởng có đích thân hạ giới đi đón bọn nhỏ trở về cũng phải tốn thời gian gần một năm!”
Lục gia Tộc Trưởng – Lục Ưng sắc mặt âm trầm đến nhỏ nước, hắc là một tên nam tử trung niên uy vũ bất phàm, chỉ là ánh mắt sắt lẹm như chim ưng rình mồi, khiến người khác không dám nhìn thẳng.

Lục gia trong vô số năm qua chỉ có duy nhất một mình Lục Ưng thành công đột phá đến Ngọc Tiên Viên Mãn, từng được xưng là đệ nhất thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh trong quá khứ, cũng chính là nhân vật trẻ tuổi nhất trong số Tứ Đại Ngọc Tiên đang ngồi ở đây.

Đối diện Lục Ưng hừ lạnh chất vấn, Lão già Chiến Trận Sư toàn thân đổ mồ hôi lạnh, ai cũng biết Lục Ưng làm người rất tàn nhẫn sát phạt, đắc tội với hắn kết cục hầu như đều rất thê thảm.

Lão già Chiến Trận Sư chỉ có thể cắn răng, sắc mặt trắng bệch nói: “Dựa vào biểu hiện hỏng hóc của Trận Pháp, là do nhận phải nhiều loại công kích mạnh mẽ làm các Trận Văn rối loạn mất trật tự, thậm chí bị phá hủy!”
“Cái gì?” Sắc mặt Tứ Đại Ngọc Tiên lập tức thay đổi, trong mắt hiện lên vẻ không tin.


“Ý ngươi là tại Thí Luyện Chi Địa có lực lượng đủ khả năng phá hỏng Trận Pháp do ba tên Ngọc Tiên Chiến Trận Sư bố trí?” Một vị nữ nhân duy nhất trong số bốn người mở miệng, giọng nói tràn ngập giận dữ.

Đây là một mỹ phục tóc trắng, thân mặc phượng bào lộng lẫy khảm nạm các loại kỳ trân dị bảo quý giá, thân hình nở nang thành thục, diện mạo quyến rũ kiều diễm.

Chí là trong mắt luôn luôn ẩn chứa một tia cay nghiệt, sắt lẹm như đao…khiến người khác trong lòng kinh sợ khi đối diện với nàng.

Tông Chủ Phu Nhân của Tam Huyền Tông – Hồng Lộ Phu Nhân.

Ai cũng biết Truyền Tống Trận liên thông với Thí Luyện Chi Địa không phải một trận pháp phòng ngự, bởi vì công dụng của nó là Truyền Tống chứa hai hành tinh.

Bất quá Truyền Tống Trận dù sao cũng do ba vị Ngọc Tiên liên thủ bố trí, muốn làm hỏng hóc nó ít nhất phải có lực lượng mạnh mẽ vượt qua Tiên Lực tác động vào trong đó.

Bất quá lực lượng vượt qua Tiên Lực, tại một hơi hoang vu hẻo lánh như Thí Luyện Chi Địa có tồn tại sao?
Ở đây không ai tin tưởng…
Bụp…
Nhìn thấy tứ đại Ngọc Tiên Viên Mãn ném đến ánh mắt nghi ngờ, lão già Chiến Trận Sư toàn thân run rẩy quỳ rạp xuống đất, dập đầu cành cạch nói:
“Mong các vị tiền bối tin tưởng, lão phu cống hiến cho Dạ Lang Tiên Tinh vô số năm qua…chưa từng làm ra hành vi trái đạo, có sao nói vậy…về phần tình huống bên kia Trận Pháp chúng ta thực sự chỉ có thể đưa ra kết luận như vậy mà thôi!”
Tứ đại ngọc tiên hai mắt nhìn nhau, cuối cùng nhất một vị nam tử trung niên với dáng người thấp bé, thân mặc bố sam nhìn qua hết sức tầm thường không có chút khí độ nào lạnh nhạt nói chuyện:
“Tần suất thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh bỏ cuộc giữa chừng khi tham gia Thí Luyện lần này vượt xa các lần trong quá khứ, theo lời bọn hắn kể lại…tại Thí Luyện Chi Địa xuất hiện một thế lực mạnh mẽ vượt xa lẽ thường tên gọi Hậu Cung, do Hậu Cung Chi Chủ cầm đầu…một người địch hàng trăm Thiên Tài Dạ Lang Tiên Tinh của chúng ta…”
Nam tử trung niên thấp bé tầm thường này lại chính là Tông Chủ của Tam Huyền Tông – Lý Thiên Kiệt.

Không một ai dám vì vẻ bề ngoài mà xem thường hắn, bởi vì Lý Thiên Kiệt là người có chiến lực mạnh nhất Dạ Lang Tiên Tinh.

Bất quá lần này, lại có người không tán đồng cách nói của hắn, chỉ nghe Lưu Gia Lão Tổ Lưu Chính Thuần cười nhạt mở miệng:
“Lời của một đám hậu bối làm sao có thể hoàn toàn tin tưởng? một nơi như Thí Luyện Chi Địa lại xuất hiện nhân vật như vậy? chẳng lẽ so với cái gọi là Hồn Tộc năm xưa còn lợi hại hơn?”
“Ta cũng cảm thấy đây là bọn hậu bối bại trận nên phóng đại thực lực của kẻ địch, Hậu Cung bất quá chỉ là một cái Thế Lực hơi mạnh chút mà thôi, nếu bọn nhỏ liên thủ chắc có thể tiêu diệt!” Lục Ưng tán đồng nói.

Lục Bích cũng là kẻ bị đào thải, sau khi trở về lập tức trình báo lên Lục gia cao tầng, thông báo đại khái sức mạnh và chiến lực của thế lực gọi là Hậu Cung kia.


Theo lời kể của Lục Bích, Hậu Cung một đám nữ nhân có thiên phú rất cao, có thể ở trong tay thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh chống lại một thời gian sau đó mới bại trận.

Mà Hậu Cung Chi Chủ mới là nhân vật kinh khủng, sử dụng Lực Lượng Kỳ Lạ vượt xa Tiên Lực, lấy sức một người quét ngang toàn thể thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh, cũng chính hắn giết chết Lục Lang, ép Lục Bích phải ném bỏ Hồn Bài thoát nạn.

Chuyện như vậy làm sao đám già cổ hủ có thể tin tưởng, một tên thổ dân lại có thể quét ngang toàn bộ thiên tài Dạ Lang Tiên Tinh, nói đùa sao?
Chưa kể phía sau Lục Bích, lại có không ít Thiên Tài Dạ Lang Tiên Tinh bị đào thải, cả đám một mặt hoảng sợ cho ra kết quả Hậu Cung thực lực đại tăng, đảo ngược tình thế đem Dạ Lang Tiên Tinh giết cho gà bay chó chạy.

Lần này càng hoang đường rồi…
Lượng thông tin mà Lục Bích trước đó và một đám thiên tài phía sau khai báo không hề ăn khớp với nhau.

Lục Bích chỉ báo Hậu Cung Chi Chủ thực lực cá nhân rất mạnh, Hậu Cung một đám nữ thành viên thậm chí còn không phải đối thủ của nàng, vậy mà đám thiên tài bị loại bỏ sau đó càng khoa trương hương, khai báo Hậu Cung một đám thực lực đại tiến, giết ngược lại bọn hắn.

Phải biết thời gian Lục Bích và đám thiên tài phía sau trở về Dạ Lang Tiên Tinh cách nhau chưa đến hai tháng…
Chẳng lẽ trong thời gian hai tháng một đám gọi là Hậu Cung đó ăn phải Thần Dược hay sao? hay chẳng lẽ bọn hắn ngồi tên lửa gia tăng thực lực?
Khai báo của Lục Bích và một đám thiên tài lập tức bị cao tầng Dạ Lang Tiên Tinh không hề xem trọng, bọn hắn là Ngọc Tiên cao cao tại thượng, làm sao có thể vì lời nói của mấy tên tiểu bối mà đề cao tính nghiêm trọng của sự việc được chứ?
Đáng tiếc Lục Bích và đám thiên tài kia bị Hậu Cung giết cho hoa rơi nước chảy, đâu có thời gian dùng Lưu Ảnh Ngọc thu lại sự việc, vì thế lời nói càng không có tính thuyết phục được mấy lão già.

Cả đám vô thức cho rằng Lục Bích đám người vì bại trận, nên đem thực lực của kẻ địch phóng đại lên nhằm đỡ mất mặt mà thôi.

Dù sao cũng là người trẻ tuổi, quan tâm sỉ diện cùng danh tiếng là chuyện bình thường.

“Hừ, không có lửa làm sao có khói? Ta nghĩ bọn nhỏ không có can đảm qua mặt chúng ta, cái gọi là Hậu Cung kia rất có thể là nguyên nhân gây nên Truyền Tống Trận hư hỏng!” Lý Thiên Kiệt sắc mặt lạnh lùng mở miệng nói.

“Muốn biết thực hư, cử người xuống thăm dò không phải tốt hơn sao? nếu có thể thì tiện tay diệt luôn cái gọi là Hậu Cung đó!” Hồng Lộ Phu Nhân thấy phu quân nổi giận, chỉ có thể phụ họa mở miệng, thực chất trong lòng không để Hậu Cung vào trong mắt.

Nàng là ai?

Nàng chính là Ngọc Tiên Viên Mãn cường giả, dù là tại vài cái Trung Tiên Giới vẫn có chút tiếng tăm, một chiêu thức là có thể hủy diệt Thí Luyện Chi Địa, dù Hậu Cung kia có được ca tụng như thần, thì ở trong mắt nàng cũng chẳng khác trẻ nhỏ chơi bùn, thật sự không đáng để chú ý.

“Cử người thăm dò cũng tốt, bất quá từ Dạ Lang đến Thí Luyện Chi Địa quá mức xa xôi, phải tốn thời gian!” Lục Ưng nhíu chặt chân mày nói.

“Bẩm các vị tiền bối, Truyền Tống Trận chỉ bị hư hỏng đầu bên kia mà thôi…ở phía chúng ta vẫn có thể cử người thông qua Truyền Tống Trận tiếp tục hàng lâm Thí Luyện Chi Địa!”
Lão già Ngọc Cấp Chiến Trận Sư nhân cơ hội mở miệng.

“Như vậy rất tốt…chất lượng thiên tài lần này thật sự quá thấp, vậy mà để đám thổ dân làm cho chật vật như vậy, thật sự quá mất mặt, lão phu sẽ cử Phách nhi hạ giới, đem bọn chúng nghiền ép!”
Lưu Chính Thuần uy nghiêm mở miệng, gọn gàng dứt khoác đến cực điểm.

Lưu Phách chính là đệ nhất thiên tài trong thế hệ trẻ tuổi đời trước của Lưu gia, một thân tu vi đã đạt đến Ất Tiên Trung Kỳ, tinh thông các loại Công Pháp Vũ Kỹ bậc nhất của Lưu gia, một thân thực lực thâm bất khả trắc, cũng là cháu nội của Lưu Chính Thuần.

“Nếu Lưu Lão đã chơi đẹp như vậy…ta đây cũng không ngại phụng bồi một phen, Lục gia sẽ do Bàng nhi hạ giới!” Lục Ưng sắc mặt bình thản nói, tự tin vô cùng.

Lục Bàng chính là con trai của hắn, đồng thời là đệ nhất thiên tài Lục gia ở hiện tại, cũng là người được hắn bồi dưỡng để kế vị, tu vi không kém Lưu Pháp chút nào…đạt đến Ất Tiên Trung Kỳ cảnh giới.

“Nếu đã như thế, phu phụ chúng ta cũng sẽ cho Đơn nhi hạ giới, cùng hai vị thiếu niên anh tài của các vị đọ sức một phen, xem ai sẽ dẹp loạn cái gọi là Hậu Cung đó!” Hồng Lộ Phu Nhân cười ha hả, Lý Thiên Kiệt cũng gật đầu hài lòng.

Lý Đơn chính là con trai của phu thê bọn hắn, thiếu chủ của Tam Huyền Tông…một thân thực lực vượt xa đồng lứa, đạt đến Ất Tiên Hậu Kỳ tồn tại, kinh khủng vô cùng.

Mặc dù hiểu rõ đạo lý khi hạ xuống Thí Luyện Chi Địa phải áp chế tu vi để ứng theo quy tắc vũ trụ, nhưng tứ đại Ngọc Tiên Viên Mãn đối với các đệ nhất thiên tài nhà mình tin tưởng vô cùng.

Bởi vì nếu chiến cùng cấp, xét về kinh nghiệm hay chiến lực thì mười tên Lục Lang hay mười tên Lý Huyền cũng sẽ bị bọn hắn giết như chó, cái gọi là Hậu Cung ở thế giới thấp kém có thể sánh bằng sao?
“Để cho an toàn, các vị nên chuẩn bị vài lá bài tẩy cho quý tử nhà mình, tránh xảy ra bất kỳ sự cố nào!” Lý Thiên Kiệt thận trọng nhắc nhở, hắn làm người thành thục ổn trọng, thà đề phòng mọi sự việc từ trước.

Chính vì tính cách này mà Lý Thiên Kiệt mới có thể phát triển đến ngày hôm nay, trở thành Tông Chủ của Tam Huyền Tông - đệ nhất thế lực Dạ Lang Tiên Tinh.

Đám người gật đầu, tán thành đề nghị của Lý Thiên Kiệt, đệ nhất thiên tài siêu cấp thế lực hạ giới lịch lãm, đương nhiên phải được bảo hộ mọi thứ chu toàn.

“Hai trong ba người các ngươi cũng hạ giới đi, cố gắng ở đầu bên kia sửa chửa khôi phục Truyền Tống Trận!” Lý Thiên Kiệt tiếp tục hướng lão già Chiến Trận Sư hạ lệnh nói.

“Tuân mệnh!” Lão già Chiến Trận Sư cung kính cúi đầu, khom người cáo lui.

“Nếu không thể sửa chửa Trận Pháp thì sao đây? Sau khi xong chuyện Đơn nhi bọn hắn làm sao có thể trở về?” Hồng Lộ Phu Nhân nhìn sang đám người mở miệng.


“Nếu trận pháp không thể sửa chữa, sau khi dẹp loạn Hậu Cung…ta sẽ cử ra vài tên trưởng lão tu vi Ngọc Tiên hạ giới mang bọn nhỏ trở về!” Lý Thiên Kiệt phất phất tay.

Đám người gật đầu, chỉ còn cách thức như vậy mà thôi…
Đã đạt thành thống nhất, tứ đại cường giả liếc mắt nhìn nhau, sau đó ngự không bay vọt mà đi, chỉ thoáng chốc đã biến mất dạng.

Tiên giới là thế giới cấp cao, không gian của nó cứng cáp và kiên cố đến cực điểm, ngoại trừ Tu Sĩ sở hữu Không Gian Linh Căn có thể thao túng Không Gian, thì ty sĩ bình thường chỉ khi đạt đến Tiên Vương Cấp Bậc Cường Giả mới có thể xé rách hư không…
Ngọc Tiên Viên Mãn như bốn người cũng chỉ có thể ngự không bay đi mà thôi…

Việt Long Tinh Cầu, Linh Giới Châu…
“Khí tức của Tiểu Hoa không ngừng tăng lên!” Lạc Nam đứng bên ngoài Liên Hoa Cung, nhìn sang Hoa Thanh Trúc mỉm cười nói.

Bạch Liên Hoa sau khi đạt được Thiên Âm Phổ Độ Kinh đã bắt đầu điên cuồng bế quan, âm thanh thần thánh khiến lòng người tinh khiết, mọi tạp niệm hay sát lục chi khí quanh quẩn không gian, liên miên không dứt.

“Tiểu nha đầu áp lực cũng rất lớn, ở một nơi chỉ toàn là quái vật như Hậu Cung không hề dễ dàng!” Hoa Thanh Trúc mỉm cười, dung nhan cao quý u lạnh như băng giá rực rỡ xuân quang, đẹp đến mức làm thời gian như cứng lại.

Lạc Nam mỉm cười, hắn hiểu nỗi khổ trong lòng chúng nữ, bị các tỷ muội bỏ xa về mặt thực lực không hề dễ chịu, vì thế hắn luôn muốn từ Hệ Thống đạt được những thứ thích hợp nhất cho các nàng.

Hắn cũng sẽ không chịu thua kém…
Nghĩ nghĩ, thân hình Lạc Nam nhoáng lên, một lần nữa đã xuất hiện bên trên đỉnh cao nhất của Cung Đình Thụ.

Cố một số thứ…cũng nên sử dụng rồi…

Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn

Bình Luận (0)
Comment