Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 630


“Bí Cảnh?”
Lạc Nam lập tức vểnh lỗ tai.

Vèo vèo vèo vèo vèo…
Lấy Ngọc Chấn Lôi cầm đầu, toàn bộ cao tầng Ngọc Tiên Môn phóng lên thiên không cao vút, vô tận Thần Thức như xuyên thấu mà ra, thăm dò tình cảnh bên ngoài vũ trụ.

Trong khoảnh khắc đó, tất cả những thế lực thuộc Lam Cực Tiên Tinh cũng bắt đầu chú ý tình hình vụ chấn động vừa diễn ra, thông qua mọi loại phương pháp thăm dò tình cảnh…
“Hít!”
Sau đó, một đám trưởng lão hít sâu một ngụm khí lạnh, thật sự là bí cảnh xuất thế?
Lạc Nam cũng tò mò bay theo sau đám người, ở giữa thanh thiên bạch nhật, hắn không dám mở Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn dùng Thấu Thị Vạn Lý thăm dò ra ngoài, sợ bị phát hiện.

Mà không đợi hắn mở miệng thắc mắc, một đám trưởng lão đã vội vàng rống lớn lên, xôn xao ồn ào náo nhiệt:
“Có Bí cảnh xuất thế gần Lam Cực Tiên Tinh? Đây chính là đại sự!”
“Không biết là Bí Cảnh cấp độ nào…bất quá cơn chấn động vừa rồi thật sự không hề nhỏ!”
“Ngọc Tiên Môn chúng ta nhất định phải húp một chén canh…!”
“Đương nhiên!”
“Hừ, nào chỉ một chén canh? Nếu có thể ăn sạch không chừa chút cặn!”
“Khốn kiếp, đám người kia nhất định cũng cảm nhận được…cơn chấn động này quá lớn rồi, các Tiểu Tiên Giới lân cận chắc cũng cảm ứng được!”
“Đành chịu thôi chứ sao!”
Đám trưởng lão biểu lộ trên mặt đủ loại cảm xúc, có vui có buồn, có tiếc có hận, lại có tham lam chiếm phần lớn, ngay cả Ngọc Chấn Lôi sắc mặt cũng lóe lên hưng phấn.

“Bí Cảnh xuất hiện ngoài vũ trụ? Rốt cuộc là thứ gì?” Lạc Nam ở trong lòng hướng Kim Nhi hỏi thăm…
“Nói là Bí Cảnh cũng không sai, nhưng còn có một cách gọi khác: mảnh vỡ thế giới!” Kim Nhi nghiêm túc nói.

“Mảnh vỡ thế giới?” Lạc Nam giật mình, trong lòng như có điều suy nghĩ.

Kim Nhi gật gù, không chút che giấu nói:
“Tiên giới trải qua vô số thời đại, các trận chiến lớn giữa những tôn Đại Năng đỉnh cao trong quá khứ là điều không thể thiếu, thậm chí có thời điểm đại chiến diễn ra liên miên bất tuyệt!”
“Có thể là Tiên giới chiến Tiên giới, Tiên giới chiến Ma giới, hay thậm chí là Ma giới chiến Ma giới…”
“Trong chiến đấu quy mô lớn, đương nhiên sẽ có cường giả hàng đầu tử trận…Bọn hắn có thể là Tiên Vương, có thể là Tiên Tôn…hay thậm chí là Tiên Đế!”
“Trong lúc chiến đấu, các Trung Tiên Giới, các Đại Tiên Giới bao la vô tận không tránh khỏi kết cục băng liệt, hóa thành những mảnh vỡ khác nhau thất lạc trong vũ trụ…khó thấy tung tích!”
“Những mảnh vỡ thế giới này mang theo vết tính của chiến tranh, thể xác của cường giả, di tích của các thế lực cổ…thậm chí là truyền thừa cấp cao, mỗi khi xuất thế đều kích động vô số người tiến vào tìm kiếm cơ duyên, được gọi chung là bí cảnh!”

Lạc Nam nắm đấm siết chặt, cấp độ chiến đấu khiến Tiên giới nát thành các mảnh hắn thật không dám tưởng tượng.

Chỉ bất quá nếu là mảnh vỡ của Trung Tiên Giới, Đại Tiên Giới…thì dù chỉ là một gốc nhỏ, chỉ sợ cũng có kích thước lớn hơn Việt Long Tinh Cầu.

“Vì sao bí cảnh lại đột nhiên xuất thế?” Lạc Nam thắc mắc.

“Không phải đột nhiên mà là ngẫu nhiên!” Kim Nhi lắc đầu giải thích:
“Khi các mảnh vỡ thế giới bị phân tán trong đại chiến, chúng nó thường bị các vòng xoáy và vết nứt vũ trụ cuốn trôi, kết cục có thể bị nghiền nát…cũng có thể xuất hiện ở bất kỳ đâu trong vũ trụ, mọi thứ đều là ngẫu nhiên cả!”
“Đương nhiên vẫn có những kẻ ôm lòng may mắn, truy tìm mảnh vở thế giới với hy vọng đạt được truyền thừa của thế lực cổ xưa hay đại năng nào đó…, có người thành công từ đó một bước lên trời, cũng có người tốn công cả đời vô ít…và đương nhiên cũng có những kẻ tử trận sau khi thành công tìm thấy, bởi vì tại các mảnh vở thế giới này ẩn chứa không ít nguy hiểm!”
Lạc Nam gật gù, nơi từng là chiến trường của các cường giả…đương nhiên không phải đất lành chim đậu gì.

“Vì sao Bí Cảnh không phải là mảnh vỡ của Tiểu Tiên Giới hay thế giới cấp thấp nào khác?” Hắn thắc mắc.

“Tỷ lệ cực thấp…bởi vì chỉ có những mảnh vỡ của Trung Tiên Giới trở lên mới đủ sức chống chịu trong hư không vô định cho đến khi xuất hiện, Tiểu Tiên Giới hay thế giới cấp thấp dù bị đánh vỡ thì cũng sẽ rất nhanh bị áp lực nghiền nát trong vũ trụ mênh mông mà thôi!” Kim Nhi giải thích nói.

“Thì ra là thế!”
Qua lời giải thích của Kim Nhi, Lạc Nam đã có khái niệm sơ bộ về cái gọi là “Bí Cảnh” trong vũ trụ này…
Tóm lại, cái Bí Cảnh vừa xuất hiện ở gần Lam Cực Tiên Tinh…rất có khả năng là một mảnh vỡ đến từ chiến trường cổ xưa nào đó thuộc Trung Tiên Giới hay thậm chí là Đại Tiên Giới.

Về phần bên trên có cơ duyên hay nguy hiểm, tạm thời không thể nào xác định…
Bất quá có thể chắc chắn một điều chính là, thời gian sắp tới sẽ có vô số tu sĩ tìm cách tiến vào Bí Cảnh này tìm kiếm cơ duyên bất chấp nguy hiểm.

Con đường cường giả không phải chỉ ngồi im một chỗ tu luyện là thành công, cơ hội hiện ra trước mắt, phải toàn lực nắm bắt.

“Ngọc Minh, Ngọc Mẫn…hai vị đi khảo sát tình hình bí cảnh, sau đó lập tức trở về báo với chúng ta!” Ngọc Chấn Lôi nhìn sang hai lão già sinh đôi với diện mạo y hệt nhau nói.

Ngọc Minh và Ngọc Mẫn phân biệt là Ngũ Trưởng Lão và Tứ Trưởng Lão của Ngọc Tiên Môn, thực lực đạt đến Ngọc Tiên Trung Kỳ cường giả, cử đi thám thính tình hình bí cảnh tin tưởng đủ sài.

“Tuân lệnh môn chủ!” Ngọc Minh cùng Ngọc Mẫn chắp tay, phi thăng mà bay.

Ngọc Tiên có thể rời khỏi Tiểu Tiên Giới và phi hành trong Vũ Trụ, chỉ bất quá sẽ tiêu hao Tiên Lực nhiều hơn bình thường vài lần mà thôi.


Lạc Nam trong lòng ngứa ngáy, hận không thể lập tức tiến vào Bí Cảnh lịch luyện một phen, bất quá có Ngọc Chấn Lôi đám người cản trở, chỉ có thể im lặng chờ đợi Ngọc Minh với Ngọc Mẫn quay về.

Lúc này…hắn có thể nhìn thấy không ít thân ảnh nhỏ xíu từ xa cũng đang tiến vào tinh không, rõ ràng cũng mang theo mục đích khảo sát Bí Cảnh.


Nửa tháng sau…
“Bẩm môn chủ, Bí Cảnh này vì bị phá vỡ khá thê thảm nên sức chống chịu của nó có sự suy yếu, chỉ chứa được tu sĩ cấp bậc Ất Tiên Viên Mãn cấp bậc trở xuống, nếu Ngọc Tiên cảnh xâm nhập nó sẽ lập tức vỡ nát phạm vi xung quanh!” Ngọc Minh kính cẩn bẩm báo nói.

“Chỉ Ất Tiên Viên Mãn?” Sắc mặt Ngọc Chấn Lôi cùng một đám Ngọc Tiên Môn cường giả trở nên khó coi.

Bí cảnh không hoàn thiện nên quy tắc thiên địa cũng bị suy yếu, một nơi đã từng là chiến trường của đại năng nay lại không đủ sức chứa Ngọc Tiên, thật là thê thảm.

Bất quá đó không phải điều mà Ngọc Tiên Môn cao tầng quan tâm, khiến bọn hắn cảm thấy tiếc hận đó là vì nếu bọn hắn muốn thăm dò bí cảnh, phải áp chế tu vi xuống Ất Tiên nếu không muốn tay trắng.

Đang là Ngọc Tiên hùng mạnh phải đem tu vi áp chế, có nguy cơ tử vong bên trong bí cảnh…chuyện này không phải ai cũng có thể chấp nhận.

Lạc Nam bên cạnh ánh mắt lấp lóe kịch liệt…không có Ngọc Tiên tồn tại, chẳng phải là thiên đường của hắn sao?
Thấy Ngọc Chấn Lôi đám người bắt đầu suy nghĩ, Ngọc Mẫn tiếp tục nói ra kết quả đạt được:
“Kích thước của Bí Cảnh này chỉ bằng một phần ba Lam Cực Tiên Tinh chúng ta, hiện tại ngoại trừ Địa Tiên Môn, Thiên Tiên Môn và Lam gia khảo sát, có không ít tu sĩ đến từ Tiểu Tiên Giới khác tiếp cận điều tra!”
“Hừ, lão phu biết lắm mà, đám khốn kiếp này lỗ mũi rất thính!” Ngọc Hàn Lãnh tiếc hận nói.

Càng nhiều người phát hiện bí cảnh, đối thủ cạnh tranh với Ngọc Tiên Môn sẽ ngày cành nhiều…lại thêm Bí cảnh xuất hiện ngoài vũ trụ, Lam Cực Tiên Tinh cũng không thể cấm đoán người khác đến tầm bảo.

“Nói không chừng ngay cả cường giả của Hải Vực Tinh cũng đến!” Ngọc Chấn Lôi thở dài một hơi…
Nơi này thuộc phạm vi của Hải Vực Tinh, động tĩnh lớn như vậy đương nhiên không thoát khỏi cảm ứng của bọn hắn.

“Môn Chủ, mặc kệ như thế nào…bí cảnh này cũng phải có một chân của Ngọc Tiên Môn chúng ta!” Ngọc Quán ánh mắc tham lam nói.

Kích thước của Bí Cảnh bằng một phần ba Lam Cực Tiên Tinh không quá lớn…vừa vặn dễ đi tìm truyền thừa, đỡ mất công mò kim đáy biển.

“Đương nhiên, cơ duyên luôn song hành cùng nguy hiểm, trong số các vị ai nguyện áp chế tu vi để thăm dò bí cảnh?” Ngọc Chấn Lôi ánh mắt đảo quanh đám người một vòng.


Hắn không thể đích thân ra tay, bởi vì số người kẻ thù của hắn không phải số ít, nếu áp chế tu vi xuống Ất Tiên để vào Bí Cảnh, sơ sẩy một chút rất dễ đón nhận kết quả thê thảm…
Huống hồ bên trong Bí Cảnh là phúc hay là họa vẫn chưa ai kết luận.

Trước câu hỏi của Ngọc Chấn Lôi, Lạc Nam không do dự bước ra cười nói:
“Tiểu tử muốn đi một lần Bí Cảnh này, tu vi của ta vừa lúc cũng là Ất Tiên, rất thích hợp!”
“Không được!” Ngọc Chấn Lôi lại lắc mạnh đầu, nghiêm túc nói:
“Ngươi chỉ là Ất Tiên Hậu Kỳ, vào đó đa phần sẽ là Ất Tiên Viên Mãn, chống không được đâu, mất mạng như chơi!”
Lạc Nam sắc mặt nghiêm túc, đường hoàng đáp:
“Nếu ngay cả thăm dò bí cảnh này ta cũng không làm được, vậy sao có tư cách tham gia Tuyển Tử Đại Hội?”
Ngọc Chấn Lôi nghe vậy trầm mặc, thật sự ở trong mắt hắn…bí cảnh lần này chưa chắc nguy hiểm hơn so với Tuyển Tử Đại Hội.

“Môn Chủ, cho thiếu chủ đi thôi…lão phu sẽ đích thân đi cùng hắn, xem như tạo cơ hội ma sát trước với đám thiên tài các Tiểu Tiên Giới còn lại cũng tốt!” Ngọc Hàn Lãnh đứng ra chắp tay.

Lạc Nam nghe vậy chân mày nhíu chặt, có Ngọc Hàn Lãnh theo kèm hắn sẽ mất tự nhiên, muốn tự do hành động sẽ bị hạn chế rất nhiều.

Hơn nữa Ngọc Hàn Lành chỉ áp chế tu vi để bảo vệ bí cảnh, nếu chiến đấu ép lão già này vào đường cùng, hắn phẫn nộ bạo phát tu vi Ngọc Tiên thật sự lại càng phiền phức thêm.

Ngọc Chấn Lôi vẫn còn đang bâng khuâng, ánh mắt quan sát Lạc Nam thấy hắn tràn đầy kiên định, dường như không quét ngang bí cảnh sẽ khó mà an tâm…
“Tốt! lần này cọ sát với các anh kiệt trước một phen cũng tốt, gia tăng kinh nghiệm chiến đấu!” Ngọc Chấn Lôi cuối cùng đồng ý để Lạc Nam tiến vào bí cảnh, cẩn thận dặn thêm:
“Không cần đặt nặng cơ duyên lên đầu, chỉ cần cố gắng học hỏi thêm là được! tính mạng là trên hết, ngoại trừ Đại Trưởng Lão, Ngọc Quán và Ngọc Hư cũng cùng đi!”
“Cứ quyết định như vậy!” Đám người gật đầu.


Bên ngoài tinh không…
“Đây là bí cảnh sao?”
Lạc Nam nhìn một phiến thiên địa khổng lồ không thấy điểm cuối đang lơ lửng ngoài vũ trụ mà âm thầm lẩm bẩm.

Nơi này nhìn qua như một thế giới không hoàn chỉnh, mang theo hơi thở hoang sơ và cổ lão, tràn đầy cảm giác thần bí…
Mà vây quanh nó, đã có không ít tu sĩ với sắc mặt cuồng nhiệt nhìn đăm đăm, dường như nơi này sẽ trở thành chỗ thay đổi vận mệnh của bọn hắn.

Ánh mắt Lạc Nam đảo quanh, vẫn có liên miên bất tuyệt tu sĩ không ngừng tiến đến, phần lớn đều là cưỡi Pháp Bảo phi hành ngoài tinh không…bởi vì khoảng cách giữa các Tiểu Tiên Giới không hề ngắn, phải lợi dụng pháp bảo mới nhanh chóng tiếp cận.

“Ngọc Tiên Môn các vị đạo hữu!”
Theo một tiếng thân cận vang lên, Lạc Nam có chút giật mình nhìn thấy Địa Ngọc Huyền mang theo mấy tên trưởng lão Địa Tiên Môn tiến đến.

“Nghe nói ngươi trọng thương rất nặng, khỏe lại nhanh nhỉ?” Địa Ngọc Huyền ánh mắt nhìn đăm đăm, hy vọng từ trên mặt “Ngọc Hải” phát hiện chút gì đó.


Đáng tiếc Lạc Nam tỉnh bơ, dùng ánh mắt như muốn ăn đòn nhìn lấy nàng, trong lòng lại âm thầm cảm thán không thể xem thường a, khí tức trên thân nữ nhân này rõ ràng cũng vừa đột phá Ất Tiên Viên Mãn không lâu, tiến bộ thật nhanh chóng.

Lần trước gặp nàng…cũng chỉ là Ất Tiên Hậu Kỳ bằng với Ngọc Hải.

Đám trưởng lão Ngọc Tiên Môn thấy đôi trẻ có điều “tâm sự”, vội vàng mừng rỡ lôi mấy lão già Địa Tiên Môn sang một bên, bọn hắn ước gì cả hai lập tức sinh con cũng được.

Chỉ là khi mấy người vừa tránh ra xa, sắc mặt lập tức xạm lại…
Chỉ thấy lại có mấy tên kỳ đà xuất hiện bên cạnh Lạc Nam và Địa Ngọc Huyền, phá tan bầu không khí “lãng mạn” của đôi trẻ.

“Lam gia tam kiệt, Thiên Bất Phàm!” Lạc Nam nhìn bốn người vừa đến, trong lòng lẩm bẩm nói.

Thiên Bất Phàm chính là con trai của Thiên Vô Pháp, cháu trai của Thiên Vô Ảnh…tuổi tác cũng không quá 5000, tu vi Ất Tiên Viên Mãn cường giả.

Lam gia tam kiệt là ba huynh đệ đại diện cho lứa trẻ Lam gia, phân biệt là Lam U, Lam Minh và Lam Thiên ba người, cả ba đồng loạt là Ất Tiên Viên Mãn, có người nói khi ba huynh đệ phối hợp đao pháp liên thủ cùng nhau, đủ sức chiến với Ngọc Tiên một trận.

Lạc Nam khóe miệng giật giật, trong hàng ngũ thiên tài Lam Cực Tiên Tinh, thực lực của “Ngọc Hải” đứng chót rồi.

“Có chuyện gì sao?” Địa Ngọc Huyền nhìn bốn người vừa xuất hiện hỏi, nàng đang muốn truy tìm nguyên nhân khi Ngọc Hải đánh tráo lễ vật, mấy tên này xuất hiện có chút khó làm.

“Các ngươi muốn tiến vào bí cảnh chứ?” Lam Thiên mở miệng hỏi, hắn chính là kẻ đứng đầu trong ba thiên tài Lam gia.

“Đương nhiên!” Lạc Nam mấy người gật đầu.

“Ta nghĩ chúng ta nên hợp tác…dù sao đều xuất phát từ cùng một hành tinh!” Lam Thiên hít sâu nói.

“Vì sao phải hợp tác? Cơ duyên nếu như phát hiện lại phải chia đều sao?” Thiên Bất Phàm không cho là đúng nói.

Hắn bị Lam Thiên ba người lôi kéo sang đây, vốn tưởng rằng có việc gì quan trọng, nào ngờ lại bàn chuyện hợp tác.

Đi tìm cơ duyên cũng hợp tác, chẳng lẽ một khi phát hiện truyền thừa của đỉnh cấp cường giả lại phải chia bốn?
Nào ngờ Lam Thiên ba người không chút do dự gật đầu: “Đương nhiên phải chia, chẳng lẽ một người hưởng toàn bộ hay sao?”
“Vậy tại sao phải hợp tác?” Thiên Bất Phàm nhíu mày hỏi.

Lam gia ba huynh đệ nhìn nhau, ngưng trọng đưa tay chỉ lượng lớn thiên tài đến từ các Tiểu Tiên Giới khác đã tập trung ngoài rìa bí cảnh không ít, nghiêm túc nói chuyện:
“Có lẽ các ngươi không biết…ba người chúng ta từng có chút giao thủ với thiên tài đến từ vài cái Tiểu Tiên Giới ở lân cận Cực Lam Tiên Tinh, mà kết quả là chưa một lần thắng!”
“Nếu không hợp tác liên thủ…chúng ta ngay cả cặn cũng không có mà húp đâu!”

Bình Luận (0)
Comment