Tiểu Thư Phá Phách

Chương 35

Buổi Đi Chơi Cuối Cùng

1

Nó tự ngắm mình trước gương thật lâu,trong lòng tự nhủ dù sao đây cũng là buổi đi chơi cuối cùng, cho nên phải thật xinh đẹp.

Nó chọn cho mình chiếc váy lệch vai màu xanh dài trên gối, xếp li, trên cổ quàng khăn voan mỏng, chân đi giày cao gót. Mái tóc xoăn 3 màu được nó tết dọc dừa, trên đầu đội mũ phớt phong cách, khuôn mặt cũng được trang điểm nhẹ để che đi nét mệt mỏi của 1 người bệnh.

Trước khi ra khỏi phòng, nó phải uống thuốc để đề phòng trường hợp xấu xảy ra. Mong rằng mọi chuyện sẽ suôn sẻ. Buổi đi chơi cuối cùng, nó rất muôn lưu lại kỉ niệm tốt đẹp trong Huy.

Nó xuống lầu xin phép ba mẹ rồi ra ngoài, nơi có 1 chàng trai đang đứng đấy đợi mình.

Chàng trai ấy rất đẹp, 1 nét đẹp của tuối trẻ năng động trong bộ đồ thể thao cá tính: áo phông rộng, quần hiphop, giày trắng, đầu đội nón. Bàn tay cậu khẽ đung đưa theo điệu nhạc phát qua tai nghe thích thú, đôi môi mấp máy theo lời bài hát sôi động nhưng lại không bật thành tiếng.

Thấy nó, khuôn mặt đẹp trai ngệch ra rồi lại cười tít mắt:

-A ha, Anh Anh nhà ta hôm nay xinh ghê. Tí nữa là tớ không nhận ra luôn đấy.

-Chậc, thế trước đây tớ không xinh sao? Đau lòng quá.-nó vờ ôm mặt uất ức làm cậu chàng cười sằng sặc.

-Đấy là cậu tự nói đấy nhé, tớ chỉ gợi ý thôi nha.

-Ơ, sao Huy giám..- nó bặm môi đấm nhẹ vào vai Huy, khuôn mặt giận hờn y hệt trẻ con cấp 1.

Thấy nó bỏ đi trước, Huy tháo tai nghe rồi cũng bưới tới đi cùng, bàn tay không yên phận chọc nhẹ vào vai nó.

-Này, giận đấy hả?

Nó vênh mặt, bước chân còn dài hơn lúc nãy:

-Ai giám giận Huy chứ?

Nghe nó hỏi Huy không ngần ngại mà chỉ luôn sang nó:

-Cậu chứ còn ai.

Nó méo mặt, lúc nãy chỉ là giả vờ nhưng bây giờ thì giận thật rồi đấy. Nó bỏ lại 1 câu rồi bước đi thẳng:

-Cái đồ đáng ghét.

Huy cố nín cười vì bộ dạng trẻ con của nó, đây là lần đầu tiên cậu làm nó giận, bởi cậu rất muốn nếm thử vị giận hờn trong tình yêu là như thế nào.

Chợt, trong đầu Huy nổ cái bùm. Tại sao cậu lại quên hôm nay là ngày gì chứ,nhỡ nó giận rồi tí không nhận lời cậu nữa thì sao? Ôi điên mất.

Vậy là Huy lại phải cấp tốc đuổi theo nó năn nỉ:

-Hix,Anh Anh đừng giận Huy,Huy chỉ đù tí thôi mà.Xin lỗi,ngàn lần xin lỗi luôn đấy.

-Không xin lỗi gì hết,nhìn cái mặt đã thấy ghét rồi.

-Vậy là vẫn còn giận hả? Đừng mà, không Huy khóc đấy?

-Ừ,khóc đi

-Rồi nhé,nếu cậu mà bịt miệng tớ có nghĩa là cậu hết giận.Ok?

-Ok

-Ối làng nước ơi,oa oa oa oa..phụp

-Trời ơi,cậu làm thật hả? Xấu hổ quá đi

~~~

Đúng là ngày lễ tình nhân có khác,bọn nó đi đến đâu cũng thấy người ta có đôi có cặp khoác vai nhau tình tứ,thỉnh thoảng Huy còn lay vai chỉ nó cái cảnh 2 người thân mật làm nó ngại gần chết. Nói thì cậu lại bảo "đấy là chuyện bình thường" rồi lại nhìn nó với ánh mắt khó hiểu,phải cố gắng lắm nó mới không nghĩ ánh mắt ấy là của mấy tên dê xồm không thì lại có chuyện rồi đấy.

Huy dẫn nó đến khu giải trí nằm giữa lòng thành phố,cậu đi mua 1 đống tiền xu rồi dẫn nó vào trong chơi.

Vừa đi qua thấy có máy chơi bắn súng nó liền kéo tay Huy lại nằng nặc đòi chơi,thế là Huy lại phải lấy mấy đồng xu bỏ vào máy rồi nhìn nó thách thức.

-Giám thi với tớ không?

-Ok,chơi thì chơi-nó vênh mặt tự tin đáp,nhưng cái tự tin đấy dần xẹp lép khi liên tiếp thua cậu 5 ván liền.Nó tức dận đá vào máy chơi mắng xối xả và kéo Huy sang trò khác.

Huy cứ vừa đi vừa tủm tỉm cười khiến nó muốn giả vờ không biết cũng không được,nó đã ngại bây giờ còn ngại hơn,tới nỗi nó chẳng giám nhìn mặt cậu nữa.Cái tên này,sao hôm nay hắn đáng ghét thế nhỉ?

Huy hắng giọng,lấy lại bộ mặt tử tế để an ủi nó:

-Cậu đừng tức làm gì,thua trò này nhưng không có nghĩa là sẽ thua hết mấy trò khác.Ở kia có trò cá ngừ đại dương,chúng ta lại chơi nha.

Nó gật đầu đi theo Huy.

Luật của trò này là người chơi phải điều khiển chiếc vợt của mình sao cho vợt được con cá ngừ vào lưới,người nào vợt được trước và không bị cá mập cắn sẽ được thưởng 1 chiếc lắc tay bằng bạc.Nghe thì có vẻ dễ nhưng lại chưa thấy ai nào làm được điều này.

Màn hình vừa hiển thị chữ "start" là nó cắm đầu vào đuổi theo con cá ngừ,mặc kệ mình đang bị 1 con cá mập đang đuổi theo sát nút,đến lúc nó sắp bị ăn thịt thì Huy bất ngờ nhảy ra thay nó chui vào bụng con cá.

-Yeah

Nó nhảy cẫng lên sung sướng,ôm chầm lấy Huy,sau bao lần Huy chấp nhận hi sinh thay nó thì cuối cùng nó cũng vợt được con cá kia vào lưới.

Huy cười,xoa nhẹ đầu nó:

-Cậu thắng rồi
Bình Luận (0)
Comment