Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên Không

Chương 40

Một tay đeo chiếc túi tay còn lại cô xách một chiếc giày. Định là đã mất chiếc giày kia rồi thì cứ đi nốt chiếc giày này mà về nhưng lại sợ người đi đường nhìn vào, thế là đi chân đất luôn cho nó lành. Cô cứ đi và đi thôi, đi mãi, đi mãi cuối cùng cũng đến nhà mình.

Chạy tuột vào nhà tắm, cô nhanh chóng **** để rửa đi những thứ đen đủi trong hôm nay. Cô thề là từ trước đến giờ chưa bao giờ bị đen như vậy đâu. Bây giờ cô chợt nhận ra được mình đã bị mất thứ gì đó, thứ mà quan trọng nhất với cô nhưng cũng chính là vật làm cô đau lòng nhất. Cái vòng cổ anh tặng cô bảy năm về trước cô vẫn còn giữ nhưng hình như nó đã bị rơi ở đâu đó, cô cố gắng lật tung cả căn nhà mình lên những cũng không thấy. Cuối cùng cô rút ra một nhận xét :" Phải chăng, nó đã rơi trên đường hay công ti ??"

Nếu bây giờ sợi dây đó mất cũng chả sao nữa. Anh cũng đâu còn giữ hình dáng của cô, cũng có người yêu mới rồi mà . Nhưng điều cô lo lắng bây giờ là nếu sợi dây chuyền đó mà rơi ở công ti để nó và nhỏ và anh nhìn thấy thì coi như xong, rơi ở đường thì còn đỡ. Cái số đúng là đen chẳng khác gì con mèo hen mèo hen .

**************

* Thời điểm 5 giờ sáng tại công ti PNK:

"Không có...cũng không có....Mẹ nó, mi có ở đây không thì bảo???? " - cô lật tung bàn làm việc cho đến nền cũng không thể tìm thấy. Cô cứ ngỡ là đã có người nhặt được hoặc đang ở đâu đó trong công ti này nên càng ngày càng lo lắng hơn đến nỗi 5 giờ kém đã phải lặn lội mà tới đây.

"Ai đấy !!!"

Nghe tiếng nói cô giật bắn mình lên tưởng là có ma. Nhưng xem ra đã lầm , hóa ra là nó. Chính xác là nó, cô thở phù một cái rồi lên tiếng :" Nhi đây "

Nó ngạc nhiên rồi bước đến chỗ cô :" Sao Nhi ở đây vào giờ này?"

" Thì Hồng cũng vậy đấy thôi"

"À... Hồng để quên cái máy nên đến lấy"

"Nhi đến làm cho xong công việc"- cái ý tưởng thay thế tốt nhất bây giờ chính là "công việc" nên cô bù loa bù lòa chốt luôn.

"Vào giờ này sao?"- nó căng tròn mắt lần hai, không thể tin vào tai mình nữa. Có năm giờ sáng, đã đến công ti làm rồi không phải là sớm quá sao?

Cô ậm ừ cho qua chuyện rồi lấy dáng làm việc. Nó thấy cô làm nên cũng bắt trước mà làm theo.

Sực nhớ ra chuyện tối qua, cô thầm than trời thêm một lần nữa. Hôm qua đáng nhẽ ra là làm xong xuôi rồi cũng chỉ tại quên lưu mà đã tắt máy tính mà ra cả. Cô hận cái đầu óc của mình sao mà quên nhanh thế, không thể khấm khá hơn một chút được sao, thế là cô sẽ phải viết lại từ đầu.

* Thời điểm 8 giờ sáng :

"Mọi người ập trung. Họp , họp khẩn cấp nào"- nhỏ vẫn như mọi lần vỗ tay rôm rốp rồi nói.

" Phòng chúng ta được giao nhiệm vụ mới. Mọi người chuẩn bị ra ngoài đường tiếp thị sản phẩm , giám đốc cần mọi ý kiến của những người dùng hàng thử, càng nhiều ý kiến càng tốt. Xong rồi đưa bản báo cáo cho tôi, có thể hai người đi chung."

Mới làm đến ngày thứ ba mà đã phải đi tiếp thị rồi sao, cô đã có kiến thức này đâu mà đồi, thật là cùng dường.

" Nhi đi chung với Hồng nha . Hồng lần đầu đi tiếp thị đó" - nó từ sau khoác lấy tay cô rồi mời. Thế là cũng có người cùng cảnh ngộ với mình nên cô vui mừng gật đầu rồi xuống lấy hàng đi tiếp thị cùng với mọi người.

* Ngoại truyện : Chương sau có thể Bắp sẽ cho nam 9 chạm mặt nữ 9 đó nha. Lần trước xít nữa là được gặp rồi nên lần này nhất định sẽ cho gặp mặt, cùng Bắp hóng biểu hiện của nam 9 nào :

( Còn tiếp...)
Bình Luận (0)
Comment